Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 95: Nghe lời


Thông báo tiêu diệt ở đường trên đã thu hút sự chú ý của Lâm Diên.

Lúc này anh đang đi dọc xuống đường dưới, mai phục trong bụi cỏ, nhưng cũng không quên khen ngợi first blood vừa rồi của Cảnh Nguyên Châu:

"Nice xừ!"

Vừa dứt lời, thấy thời cơ đã sắp đến, nhân cơ hội kỹ năng của hỗ trợ đối phương bị hụt rồi lao ra, sau khi ép xạ thủ giao tốc biến, anh không chút khách khí lấy mạng hỗ trợ.

End - người vừa mất trắng nhìn thấy jung Lâm Diên xuất hiện ở đường dưới, trong lòng có một dự cảm không lành:

"Bùa xanh của tôi có lẽ đã mất rồi."

Nilay vừa mới bị mất một mạng hạ gục, nụ cười đã hoàn toàn biến mất trên khuôn mặt.

Nghe vậy, hắn lạnh lùng nói:

"Mất rồi thì thôi, thường xuyên tới đường trên bắt là được. Vừa rồi là do tôi hơi bất cẩn, lần sau nhất định có thể giết được hắn!"

Ngón tay đặt trên chuột của End dừng lại một chút, nhưng nghĩ tới chuyện vẫn còn đang phát sóng trực tiếp nên hắn cũng không nói thêm gì nữa:

"Biết rồi, đợi tôi lên cấp 6 đã."

Đợt gank vừa rồi thất bại cộng thêm bị cướp rừng khiến jungler là hắn có thể nói trở thành người thảm nhất trên bản đồ.

Bắt buộc phải nhanh chóng farm.

Nhưng bây giờ cho dù End có muốn farm thì cũng phải hỏi xem người nào đó có cho farm hay không.

End ăn xong hai con quái, đang định tìm cơ hội ở đường giữa, tiện thể xem xem có thể ké tí kinh nghiệm không.

Kết quả là vừa vào bụi cỏ đã đụng phải bóng người đang ngồi xổm ở đó.

Sau khi Lâm Diên đến đường dưới bắt người xong chỉ còn lại chưa đến nửa thanh máu, ai ngờ rằng trong tình trạng tàn máu như vậy mà anh lại không quay lại thành để bổ sung trạng thái, mà lại vô cùng kiên nhẫn ở đây ôm cây đợi thỏ.

Thái độ kiên quyết như thể biết trước rằng End chắc chắn sẽ đến.

End không khỏi chửi thầm một tiếng trong lòng, trong vô thức hắn lập tức thả kỹ năng đang có trong tay.

Tuy nhiên, Lâm Diên vẫn đi trước hắn một bước.

Người đi đường giữa đã sớm nhìn thấy vị trí mai phục của Lâm Diên, lúc End xuất hiện trong tầm nhìn thì vô thức di chuyển về phía bên này.

Đã đánh lên đến thứ hạng này thì kỹ thuật của người chơi đều không có vấn đề gì, Mid lập tức tung ra một kỹ năng từ khoảng cách xa nhất, quăng một cái giảm tốc trước khi End kịp sử dụng tốc biến.

Lâm Diên nắm chắc tất cả các kỹ năng dịch chuyển của mình trong tay, chờ đợi thời điểm End flash.

Gần như cùng lúc đó, anh cũng áp sát hắn.

Rõ ràng anh đang trong trạng thái tàn máu nhưng dáng vẻ lại cực kỳ hung dữ khiến cho hắn có ảo giác là ông đánh cháu vậy.

Về phần End, nhìn Lâm Diên còn chưa đến một nửa thanh máu muốn đỏ mắt, nhưng cũng không có cách nào.

Lâm Diên di chuyển thực sự rất đỉnh!

Cho đến khi sắp chết, trong đầu End chợt lóe lên một suy đoán mờ hồ - người đi rừng này là tuyển thủ chuyên nghiệp hoặc là vua người qua đường nào đó đã đổi tên sao?

Đường giữa một lần nữa nổ ra mạng hạ gục, tỷ lệ mạng hạ gục giữa hai bên ngay lập tức kéo lên 3:0.

Nilay đang tập trung chiến đấu với Cảnh Nguyên Châu, vì tập trung quá mức cho đến khi có thông báo tiêu diệt hiện lên mới hoàn hồn:

"Sao cậu lại chết?"

Giọng nói ậm ừ của End vang lên:

"Tôi bị người đi rừng đối diện lừa rồi."

Người đi rừng đối diện...là người đã chế nhạo hắn lúc đầu?

Nhớ lại lời lẽ mà người này đã nói lúc đầu trận, khiến lông mày Nilay nhíu lại.

Đang định nói thêm mấy câu, Cảnh Nguyên Châu vốn đang ở trong tầm nhìn của hắn đột nhiên lùi về phía sau một bước.

Đây rõ ràng là đang chuẩn bị về thành.

Nilay liếc nhìn mana của đối phương rồi hiểu ra.

Cảnh Nguyên Châu mặc dù đã lấy mạng đầu, nhưng hắn luôn chưa quay lại thành, cứ lười ở trên đường cho tới khi mana không đủ dùng.

Phát hiện này khiến hai mắt Nilay sáng lên.

Có thể giết!

Hắn vô cùng dứt khoát sử dụng kỹ năng để chặn đường lui của Cảnh Nguyên Châu, ở một góc độ rất hóc búa kích hoạt chiêu cuối, khóa chặt đối thủ tại chỗ.

Không ngoài dự liệu, khi chiếc rìu khổng lồ được ném ra, lượng mana của Cảnh Nguyên Châu ngay lập tức bị cạn kiệt, điều này khiến Nilay rất phấn khích, bắt đầu hành động liều linh hơn.

Tuy nhiên, còn chưa thu được đầu người thì khung chat đột nhiên nhảy lên một tin nhắn.

[Ai không phải là công túa nhỏ: Hison, I'mcoming!]

Câu nói này khiến Nilay sững sờ trong giây lát.

Cùng lúc đó, một bóng người đột nhiên xuất hiện trên bụi cỏ bên cạnh.

Ai có thể ngờ rằng người đi rừng Lâm Diên lại sau khi giết được hai mạng lại không hài lòng mà tiếp tục lên đường trên để giết tiếp?!

Nilay suýt nữa thì văng tục ngay tại chỗ, sau đó hắn lập tức hiểu ra điều gì đó.

Đây đâu phải là cơ hội cho hắn giết Titans, đây hoàn toàn là do Titans đang dụ hắn ta vào bẫy!

Hai người này đang tổ đội?!

Lâm Diên đi từ đường dưới đến đường giữa, rồi lên đường trên, nếu chỉ nhìn vào trạng thái của anh, thì cũng không được khỏe mạnh cho lắm.

Nhưng tập hợp lại với Cảnh Nguyên Châu thì sẽ bắt được Nilay rất dễ dàng.

Thao tác của hai người được thể hiện khá ăn ý, họ phối hợp chia sẻ sát thương do Nilay tạo ra, khi chỉ còn lại 10 giọt máu cuối cùng, họ lại một lần nữa hoàn thành việc tiêu diệt Nilay.

Lâm Diên không có rảnh để quan tâm đến việc Nilay có đánh rơi bàn phím hay không, sau một đợt tăng kinh tế nhìn tình trạng béo tốt của mình, anh hài lòng trở về thành để bổ sung trạng thái.

Ở bên kia, thành tích bi thảm 0-2-0 đã khiến Nilay gần như run lên vì tức giận.

Hắn nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính tối đen hồi lâu, giọng nói như đang rít trong cổ họng:

"End, chuẩn bị ghim chặt đường trên!"

Phải thừa nhận rằng ván này bọn họ đã đi xa rồi.

Ad ở đường dưới đã bị đè chết dưới trụ sau pha gank lúc trước, đường giữa cũng rất tích cực nhưng rừng của End đã vỡ, có thể nói là gần như là không có chút tiết tấu gì. Dù nhìn thế nào đi nữa, đối với ván đấu đa số là người qua đường không có sự ăn ý thì đã dần rơi vào đường cùng rồi.

Nếu đã không thể thắng được, vậy thì ít nhất không thể để đường trên của Titans phát triển quá tốt!

Có lẽ chỉ có cách này hắn ta mới có thể giữ được chút thể diện cuối cùng.

Nhưng mà, ngay cả mấy cái suy tính vặn vẹo của Nilay đều nằm trong kế hoạch của Lâm Diên.

Trong năm phút tiếp theo, End tới đường trên ba lần.

Mà mỗi lần như vậy, người đi rừng cực kỳ phiền phức ở phía đối diện dường như có khả năng dự đoán trước và luôn hỗ trợ kịp thời.

Bọ ngựa rình ve sầu, vàng anh ở sau.

Trong giao tranh 2V2, bộ đôi Nilay không chiếm được lợi thế nào cả, kết quả là cả hai không những bị giết mà còn tiếp tục bị đả kích tinh thần.

Trước mỗi lần gank, trong kênh chat sẽ xuất hiện một tin nhắn giống như cơn ác mộng:

[I'mcoming!]

Come come cái cmm!

Còn chưa chính thức bước vào giai đoạn combat tổng nhưng với thành tích 0-5-0 của Nilay, chỉ còn lại ngơ ngác và bất lực thôi.

Hắn cũng không dám xem bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp.

Nhưng ngay cả khi không làm như vậy, cách một màn hình hắn cũng đủ cảm nhận được sự thất vọng và chế giễu.

Đối đầu với Titans và người đi rừng không biết lai lịch ở ván này, rõ ràng hắn ta đã bị đánh bại hoàn toàn.

Vào phút thứ 43 của trận đấu, nhà chính bị vỡ.

Khi thông báo thất bại xuất hiện ở giữa màn hình, Nilay vốn chỉ cách top 10 một bước chân lại vì chiến tích thảm khốc mà bị trừ một lượng lớn điểm tích lũy, tụt thẳng xuống vị trí thứ 14.

-

Ngay lúc này, phòng phát sóng trực tiếp của Cảnh Nguyên Châu là một biển cười nói vui vẻ.

[Hahahahaha, cú vả mặt này sướng quá.]

[Quần què gì vậy trời, đây là Nilay gì đó à? Gà như vậy còn mặt dày tự xưng số một thế giới?]

[Đầu đỏ bây giờ chắc đã biết điều rồi nhỉ, ra vẻ cho đã rồi bị vả mặt!]

[Không thể phủ nhận là tôi thực sự phục tiết tấu đi rừng của huấn huấn luyện viên, cái này là cắm mắt ở toàn bộ bản đồ đối thủ đúng không?]

[Tôi vừa xem xong, cái tên Nilay kia đã tụt xuống hạng 14 rồi. Còn hơn 1 tiếng nữa thôi, chuyện tiến vào top 10 trong tối nay chắc là không còn hy vọng rồi hé he!]

[Sướng thật sự, hồi chiều hắn còn âm dương quái khí nói này nói nọ Demen, giờ thì cái tweet đó hot bao nhiêu thì hắn bị vả đau bấy nhiêu.]

[A a, mấy ní không để ý à, đội trưởng và huấn luyện viên cũng cũng lọt vào top 20 rồi!]

[Điểm ẩn cao như vậy sao? Cái này là một ván tăng lên bao nhiêu điểm lận, cứ tiếp tục thắng với tốc độ này thì có thể trực tiếp vào top 10 trước 0h đêm nay phải không?]

[Đụ má, từ trận đấu với BK hôm nay, tôi có cảm giác như Titans đã hoàn toàn giải phóng bản thân rồi!]

[Đúng vậy, đúng vậy, dữ quá à! Chồng em sao lại có thể dữ như vậy! Đây chính là niềm tin tuyệt đối vào huấn luyện viên Lâm sao?]

[Aaaa, xông lên, nhanh lên, nhanh lên!]

Toàn bộ khán giả đều trong trạng thái hưng phấn, phải mất một lúc mới nhận ra đã qua rất lâu rồi mà còn chưa bắt đầu ghép trận tiếp theo .

Mọi người cuối cùng cũng cảm thấy có gì đó không ổn.

Ngay khi một chuỗi dấu chấm hỏi xuất hiện trong phần bình luận, cuối cùng cũng nghe thấy một âm thanh yếu ớt phát ra từ phòng phát sóng trực tiếp.

Bởi vì không mở camera nên chỉ có thể dựa vào giọng nói mà phán đoán là Cảnh Nguyên Châu tháo tai nghe ra đặt lên bàn.

Lâm Diên ở bên cạnh không nhận ra động tác của anh.

Thắng trận vừa rồi khiến anh rất vui vẻ, chỉ là đôi lông đang mày nhướng lên cũng không thể che lấp làn da có phần nhợt nhạt. Hàng lông mi đẫm mồ hôi, có thể thấy rõ đầu ngón tay đang run rẩy.

Đánh một ván đấu vô cùng đã, cũng hoàn toàn nhập tâm vào nó không chừa cho đối thủ bất kỳ cơ hội nào.

Nhưng đồng thời, ván này cũng đã vượt xa sức chịu đựng bình thường của anh.

Lâm Diên sững sờ nhìn màn hình máy tính một lúc, sau khi hít sâu một hơi, cố gắng lắm anh mới lấy lại được sự tập trung.

Anh nhìn thời gian rồi chuẩn bị tổ đội lần nữa, phát hiện Cảnh Nguyên Châu còn chưa sẵn sàng.

Lâm Diên ngơ ngác, đang định quay lại, khi tai nghe đột ngột bị gỡ ra không gian kín vốn có chút ngột ngạt lập tức khôi phục lại bình thường.

Toàn thân anh thả lỏng, tấm lưng ướt đẫm mồ hôi lập tức dấy lên một cảm giác ớn lạnh.

Lâm Diên khựng lại một lúc mới phản ứng lại.

Anh ngước mắt lên nhìn Cảnh Nguyên Châu không biết đã đứng ở phía sau từ lúc nào:

"Sao lại đứng dậy rồi? Chỉ còn hơn một tiếng nữa thôi, mau tiếp tục tổ đội đi."

Cảnh Nguyên Châu kiên định nhìn anh:

"Anh tự leo rank là được, em đi nghỉ trước đi."

Lâm Diên thậm chí còn không thèm suy nghĩ đã buột miệng nói:

"Chút thời gian này không đáng kể. Tổ đội chắc chắn nhanh hơn solo nhiều, dễ lên điểm hơn."

Cảnh Nguyên Châu giơ tai nghe trong tay lên cao hơn một chút, tránh khỏi Lâm Diên đang cố vươn tay đoạt lấy:

"Yên tâm, solo thì anh cũng có thể vào top 10."

Lâm Diên cau mày:

"Tất nhiên là có thể vào được, quan trọng là khi nào vào, anh không nghĩ đến chuyện lỡ như không đủ thời gian thì phải làm sao à?"

Cảnh Nguyên Châu rũ mắt nhìn anh:

"Huấn luyện viên Lâm, nếu như không lọt vào top 10 thì em muốn trừ lương của anh như thế nào cũng được?"

Lâm Diên: "............"

Nghe được bốn chữ "huấn luyện viên Lâm", cộng thêm khuôn mặt gần như không có biểu cảm gì trước mặt, anh phần nào cũng ý thức được Cảnh Nguyên Châu có lẽ đang nổi giận rồi.

Ánh mắt hai người nhìn nhau một hồi lâu.

Cảnh Nguyên Châu quả thực có chút tức giận, nhưng hơn hết là hắn đau lòng.

Nhìn khuôn mặt gần như không còn chút máu của Lâm Diên, hắn sắp hận không thể lập tức bế anh lên ném thẳng lên giường rồi.

Nhưng mặt khác, Cảnh Nguyên Châu cũng biết Lâm Diên cố chịu đựng như vậy là để bảo vệ danh tiếng của mình.

Khiến hắn không thể kìm được vẻ mặt nghiêm túc.

Cuộc trò chuyện vừa rồi của hai người cũng được truyền vào phòng phát sóng trực tiếp thông qua chiếc tai nghe trên bàn.

Sau một hồi im lặng kéo dài, tất cả các fan đều loáng thoáng nghe thấy một tiếng thở dài.

Người đàn ông dường như đã dùng hết sự dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng đầy bất lực:

"Nghe lời đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro