Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 70: Hiện tượng mới nổi của liên minh


Ngày hôm sau, khi Cảnh Nguyên Châu giúp Lâm Diên xuống lầu, những người khác đã tụ tập ở phòng ăn.

Giải giữa mùa đã chính thức kết thúc, mọi người đều chấp nhận số phận phải sớm quay về guồng quay huấn luyện.

Cố Lạc nhìn thấy Lâm Diên đi khập khiễng, quan tâm hỏi:

"Huấn luyện viên, chân anh không sao chứ?"

"Không sao."

Lâm Diên đang nói thì Cảnh Nguyên Châu ở bên cạnh đã kéo một chiếc ghế cho anh, anh cũng tự nhiên ngồi xuống.

Tất Diêu Hoa ở ngay đối diện.

Khi cậu nghe thấy tiếng động ngẩng đầu lên đúng lúc nhìn thấy đôi môi bị sứt của Lâm Diên, động tác đưa thức ăn vào miệng của cậu cũng khựng lại.

Ngay sau đó, cậu ẩn ý liếc nhìn Cảnh Nguyên Châu.

Khóe môi cậu giật giật, nhưng cuối cùng lại giằng xuống, lặng lẽ thu ánh mắt.

So với việc thỏa mãn sự tò mò, thì cậu quý cái mạng của mình hơn.

Tất nhiên rồi, cậu không phải là người duy nhất chú ý đến chi tiết này.

Giản Dã gần đây đang điên cuồng rèn luyện khả năng nhìn đại cục, giờ khả năng bắt trọng điểm của cậu vô cùng chuẩn.

Giản Dã không nghĩ nhiều như Tất Diêu Hoa, anh ấy nhìn Lâm Diên với vẻ mặt khó hiểu, hỏi thẳng:

"Huấn luyện viên, miệng anh bị sao á? Hôm qua không phải anh bị trật chân sao, chẳng lẽ lúc đó còn bị đụng trúng à?"

Cách quan tâm của cậu cũng rất thực tế:

"Anh thấy chỗ nào khó chịu thì cứ nói với em, em từng học qua chỉnh khớp, có thể giúp anh kiểm tra bất cứ lúc nào."

Những người khác đúng là có chút kinh ngạc khi biết Giản Dã còn từng học chỉnh khớp, nhưng trọng điểm mà mọi người chú ý là nội dung câu nói của cậu.

Hình như là té kiểu nào cũng không thể bị rách môi phải không?

Khi ánh mắt của mọi người đều tập trung vào anh, Lâm Diên lại nghe thấy tiếng cười khẽ của Cảnh Nguyên Châu.

Anh lạnh lùng liếc nhìn, rồi mím môi nói:

"Không cần."

Cảnh Nguyên Châu biết ý nhanh chóng kiểm soát biểu cảm trên khuôn mặt, cẩn thận đưa chén súp cho Lâm Diên.

Chậm rãi giải thích: "Đừng nghĩ nhiều, huấn luyện viên của cậu không sao. Chỉ là hôm qua khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi đàng hoàng, lúc lên giường có chút kích động không khống chế được tư thế nên đập vào tủ đầu giường thôi."

Lâm Diên: "............"

Có quỷ mới tin lời người đàn ông này nói, anh còn tưởng hắn có thể giải thích gì đó nghe thuận tai hơn.

Môi đập vào tủ đầu giường? Cái tư thế gây sốc gì mới có thể làm được vậy?!

Nhưng Giản Dã chưa bao giờ nghi ngờ lời nói của đội trưởng.

Ngoài sửng sốt, cậu còn cảm thấy có chút áy náy:

"Xin lỗi anh, huấn luyện viên, lúc trước em luôn cho rằng trong kỳ huấn luyện người bị dày vò nhiều nhất là tụi em, không ngờ áp lực của anh lại lớn như vậy."

Khóe miệng Lâm Diên giật giật

Giản Dã càng nghĩ càng cảm thấy áy náy:

"Nhưng sau này khi đi ngủ anh cũng đừng kích động quá, cứ từ từ, nếu không lại có chuyện gì không may xảy ra thì không hay. Anh yên tâm, sau này tụi em sẽ cố gắng phối hợp với kế hoạch huấn luyện của anh, tranh thủ thời gian cho anh có thể nghỉ ngơi đàng hoàng."

Lâm Diên siết chặt đôi đũa trong tay mới không động thủ đâm chết người tại chỗ.

Cả quá trình, Tất Diêu Hoa vẫn luôn đắm chìm trong việc ăn uống, không quan tâm đến bất cứ điều gì khác, nhưng khi nghe thấy điều này, toàn thân cậu run rẩy không thể kiểm soát, chịu đựng một cách cực kỳ thống khổ.

Cố Lạc lúc đầu nghe thì còn hơi ngơ ngác, nhưng tới khi Giản Dã bày tỏ xong cậu mới muộn màng nhận ra.

Nhìn thấy vẻ mặt lạnh tanh của Lâm Diên, cậu liền cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, trước khi Giản Dã tiếp tục thách thức giới hạn của Lâm Diên, cậu vội vàng đánh lạc hướng:

"Gun ca, chúng ta ăn nhanh đi! Ăn xong rồi chúng ta mới có thể bắt đầu huấn luyện sớm được!"

Giản Dã nghĩ cũng cảm thấy đúng, liền dời sự chú ý khỏi người Lâm Diên, hoàn toàn không biết mình vừa lượn một vòng trước quỷ môn quan về.

Lâm Diên nhếch môi, đang chuẩn bị sắp xếp lại kế hoạch huấn luyện buổi chiều thì một đôi đũa đột nhiên xuất hiện trước mặt anh.

Cảnh Nguyên Châu gắp một miếng thịt vào chén Lâm Diên, chặn miệng anh lại:

"Ăn thử đi, thịt này ngon đấy."

Lâm Diên nhìn chằm chằm vào vẻ mặt thờ ơ của người đàn ông, cuối cùng gắp miếng thịt lên cắn một miếng.

Cảnh Nguyên Châu vô cùng nghi ngờ cái Lâm Diên đang nhai không phải là thịt mà chính là hắn, ý cười lướt qua mắt hắn.

Giản Dã ngồi ở ghế ngoài cùng, từ khi vào bàn đã thèm muốn đĩa thịt trong góc từ lâu.

Lúc này, hắn nhất thời bị động tác chu đáo của Cảnh Nguyên Châu làm cho sửng sốt, không khỏi nhìn đi nhìn lại.

Cảnh Nguyên Châu chú ý tới ánh mắt này:

"Sao vậy?"

Giản Dã hơi ngại, sau một lúc im lặng, liền ám chỉ rất thẳng thắn:

"Đội trưởng, em cũng muốn ăn món đó."

"Ồ." Cảnh Nguyên Châu đáp:

"Muốn ăn thì tự gắp đi."

Giản Dã: "?"

Tất Diêu Hoa thực sự không muốn tham gia vào chiến trường này, nhưng nhìn thấy Giản Dã vội vàng nhảy vào biển lửa như vậy, cậu không khỏi bật cười.

Cố Lạc cũng không nỡ nhìn thẳng, không đợi Giản Dã tiếp tục điên cuồng nhảy trên giới hạn cậu đã ân cần nhận lấy chén của Giản Dã:

"Anh muốn ăn thịt hả? Anh muốn ăn bao nhiêu, để em lấy cho."

Chỉ có Thần Vũ Thâm ở bên cạnh không biết chuyện gì đang xảy ra, ánh mắt cậu đảo qua đảo lại, cau mày khó hiểu.

Lâm Diên nhanh chóng ăn hết một miếng thịt, ăn được chút lót dạ liền cảm thấy chứng gắt ngủ đỡ hơn nhiều.

Anh rút khăn giấy lau miệng rồi bắt đầu thông báo lịch trình hôm nay:

"Ăn trưa xong buổi chiều chúng ta sẽ tiếp tục huấn luyện đặc biệt. Tới 4h30 hoàn thành xong nội dung huấn luyện này, thì nghỉ ngơi điều chỉnh trạng thái, chuẩn bị có trận đấu tập buổi tối. Lát nữa tôi sẽ xem xem hẹn đội nào thì thích hợp, nếu LDF có thời gian thì có thể đánh vài ván với họ trước xem sao."

"Tối nay đánh với LDF à?"

Cố Lạc nghĩ đến việc đối đầu với Luni liền phấn khích,

"Chúng ta có thể hẹn được không?"

Lâm Diên mỉm cười: "Vậy thì phải xem LDF có sẵn sàng chấp nhận điều kiện của tôi hay không."

"Kêu bọn họ chấp nhận... điều kiện của chúng ta?" Cố Lạc còn tưởng là mình nghe nhầm,

"Huấn luyện viên, anh có chắc mình không nói ngược đúng không?"

"Tất nhiên là không rồi."

Lâm Diên ngẩng đầu lên nhìn cậu,

"Cậu nghĩ rằng hiện tại có bao nhiêu đội đang chờ để đấu tập với chúng ta? Đúng là LDF rất khó hẹn, nhưng cũng không quá khi nói rằng hiện tại nhiều đội muốn hẹn đấu tập với chúng ta hơn họ."

Thần Vũ Thâm không hiểu lắm:

"Có nhiều đội đang tìm chúng ta?"

"Đúng vậy."

Lâm Diên mỉm cười,

"Nói cho cùng thì phải cảm ơn AI."

Khi giải giữa mùa chính thức kết thúc, trọng tâm của tất cả chiến đội chuyên nghiệp đều đã chuyển sang giải mùa thu tới.

Đối với những đội ở giải đấu chuyên nghiệp, chiến đội tuyển tú như GH đúng là bị nghi ngờ đang đi đường tắt để thăng cấp, khi chưa có thực tích để chứng minh thực lực, vốn không phải là lựa chọn tốt nhất để đấu tập. Giống như chiến đội MEN mới thăng cấp trước đó, trong một khoảng thời gian rất dài, bọn họ chỉ có thể tìm những đội ở giải thứ cấp để hẹn đấu tập.

Đó là lý do Lâm Diên nói cần phải cảm ơn AI.

Vốn theo dự đoán của anh, nếu họ có thể hẹn được hai hoặc ba đội chuyên nghiệp thì đã tốt lắm rồi, kết quả vì hôm đó AI xuất hiện trong group chat, nói vài câu đã thu hút lòng hiếu kỳ của các tuyển thủ chiến đội chuyên nghiệp khác.

Suy cho cùng thì bọn họ là một đội mới, trên mạng GH có rất ít tư liệu liên quan.

Vậy chiến đội này có thực sự mạnh hay không, và nếu có thì mạnh tới mức nào, không CLB nào có thể biết được.

Thêm vào đó, chiến đội này còn có một Titans trong đội.

Sau khi rời BK, mượn một show giải trí để trở lại, sau này liệu sẽ rớt khỏi thần đàn hay leo lên đỉnh cao một lần nữa, tất cả mọi thứ đều là ẩn số.

Một khi những clb chuyên nghiệp coi trọng việc này, đấu tập chắc chắn sẽ là lựa chọn tốt nhất để họ thăm dò.

Các đội khác còn nghĩ vậy chứ đừng nói đến LDF.

Chính vì Luni chứng kiến ​​sự trưởng thành thần tốc của GH trong chương trình nên hắn nóng lòng liên hệ với Cảnh Nguyên Châu, để hẹn đấu tập trước.

Trong liên minh không ai rõ hơn Luni về tốc độ phát triển của GH đáng sợ như thế nào.

Rõ ràng, trong khi các đội khác chưa chú ý nhiều đến GH thì LDF đã nhận thấy lực lượng mới này có thể phá vỡ sự cân bằng trong liên minh nhờ trực giác nhạy bén của Luni.

Lâm Diên thực sự khâm phục tầm nhìn của những tuyển thủ hàng đầu đó.

Dù là Luni hay AI, chỉ cần tiếp xúc đơn giản đã đưa ra được phán đoán nhạy bén như vậy.

Cũng chính vì điều này mà GH, từ một chiến đội khó cạnh tranh khi hẹn đấu tập, chỉ trong chớp mắt đã trở thành đội yêu thích trong mắt các clb khác nhau.

Lâm Diên đương nhiên rất vui khi thấy kết quả này.

Mặc dù anh vẫn muốn cảm ơn công cụ hình người Luni vì sự đóng góp của hắn, nhưng chuyện nào ra chuyện đó.

Với tính cách của Lâm Diên, anh tuyệt đối sẽ không bao giờ cho phép mình bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để tiến bộ hơn nữa.

Giống như bây giờ.

Cuộc gọi chiều hôm đó, khi Luni nghe Lâm Diên giải thích điều kiện hẹn đấu tập, phản ứng đầu tiên của hắn giống hệt như Cố Lạc, hắn còn tưởng rằng mình đã nghe nhầm:

"...Anh có chắc hai đội đấu tập, mà chúng tôi còn phải đáp ứng yêu cầu của bên anh không?"

"Rất chắc chắn."

Lâm Diên mỉm cười,

"Mấy cậu cũng biết chỉ còn nửa tháng nữa là bắt đầu giải mùa thu. Nhưng hiện tại có quá nhiều đội muốn đấu tập với chúng tôi, vả lại chuyện đấu tập như vầy chỉ có thể cố gắng hết sức, muốn đáp ứng tất cả lời mời cũng khó. Vì vậy, trong thời gian có hạn, với tư cách là huấn luyện viên của GH, tôi phải cân đo đong đếm sao cho chiến đội có được lợi ích lớn nhất, cậu thấy có đúng không?"

Lời anh nói rất thực tế và không hề nao núng, và quan trọng nhất là anh nói một cách vô cùng tự tin.

Giọng điệu này, giống như sợ đối phương không biết GH hiện tại nổi tiếng đến mức nào nên đập thẳng vào mặt bọn họ dòng chữ "hiện tượng mới nổi của liên minh".

Luni nghe xong liền cảm thấy hít thở không thông, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào cái avatar Patrick Star màu hồng trên màn hình âm thầm nghiến răng.

Mẹ kiếp, hèn chi có thể mập mờ với một người đàn ông như Cảnh Nguyên Châu!

Quả nhiên không phải người nhà thì không vào chung một nhà, xét về giở trò thì người này còn dơ hơn người kia!

Là một đại gia xứng danh trong liên minh, LDF luôn được người khác nài nỉ xếp lịch hẹn đấu tập. Đặc biệt là từ khi Luni đảm nhận vị trí đội trưởng, mấy năm gần đây càng được tranh giành nhiều hơn, bọn họ có khi nào phải chịu ủy khuất như vậy chứ.

Nếu là đội khác, Luni sẽ từ chối không chút do dự, nhưng lần này người ở đầu dây bên kia là Lâm Diên, mà hắn thực sự rất mong chờ cơ hội được đối đầu trực diện với GH.

Luni nghịch chùm tóc nhỏ buộc sau đầu, ép mình bình tĩnh lại.

Anh lên tiếng, cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhất có thể:

"Vậy ý anh là sau khi chơi ba ván đấu tập, anh hy vọng chúng tôi có thể chơi thêm ba ván solo 1vs1 với mid của đội anh sao?"

"Ừm, đúng vậy."

Lâm Diên bình tĩnh nói:

"Hai đội giao lưu đều là hỗ trợ lẫn nhau, cũng không thể nói là chúng tôi chiếm tiện nghi nhiều hơn được. Tôi nói nghe nè, Gloy nhà chúng tôi là người mới, nhưng thực lực rất tốt. Tôi tin rằng trong ván solo ở chương trình cậu cũng đã cảm nhận được, bỏ qua vấn đề thực lực cá nhân thì chênh lệch giữa cậu ấy và tuyển thủ đẳng cấp chủ yếu là kinh nghiệm thi đấu, cũng vì thiếu sót này mới dẫn đến sai sót trong việc xử lý một số chi tiết mà thôi".

Nói đến đây, Lâm Diên cười nhẹ:

"Không quá lời khi nói rằng Gloy hiện tại đã tiến bộ hơn rất rất nhiều so với lúc đó, nếu tính toán rạch ròi thì tôi tin rằng cậu cũng sẽ được hưởng lợi không ít."

Một người mới có thể khiến cho đại ma vương đường giữa hưởng lợi, câu này chắc chỉ có người vô liêm sỉ như Lâm Diên mới dám nói.

Nghe anh nói như vậy, khiến cho người có tiếng tốt tính trong liên minh như Luni cũng không kiềm được cười lớn:

"Chưa nói tới việc ai chiếm tiện nghi của ai, coi như tôi đồng ý solo, thì anh không sợ là tới lúc đó tôi lấy vài tướng ra ứng phó cho qua à?"

"Sợ chứ, vì vậy tối nay tôi phải xác nhận toàn bộ lưu trình."

Lâm Diên rõ ràng đã nghĩ đến biện pháp đối phó, anh cười hihi nói:

"Đánh xong một ván solo, thì đánh một ván đấu tập. Tới lúc đó nếu cậu tùy tiện ứng phó thì trận đấu tập của chúng tôi cũng sẽ học theo cậu tùy tiện ứng phó. Dù sao thì thắng thua ở trận đấu tập cũng không quan trọng, nói trắng ra là đây chỉ là vấn đề có muốn làm hại nhau không thôi! Quyền quyết định ở trong tay cậu, chúng tôi sao cũng được."

Luni: "............"

Má nó chứ quyền quyết định trong tay cậu!

Hắn hít một hơi thật sâu:

"Được rồi, tôi sẽ bàn bạc với các thành viên trong đội trước rồi sẽ liên lạc với cậu sau."

Lâm Diên khá thờ ơ với điều này:

"Ok, tôi sẽ đợi tin của cậu."

Còn chưa kịp nói hết câu, Luni đã cúp máy cái rụp.

Cảnh Nguyên Châu nghe xong không khỏi bật cười:

"Không biết tại sao, nhưng nếu bây giờ Luni có một con dao trong tay, chắc là hắn sẽ xông thẳng tới căn cứ của chúng ta đấy."

Lâm Diên nhún vai:

"Có thể trách em sao? Có trách thì trách một ông thần tổ bố như Luni ngồi đó, quá là thu hút đi, nếu không tìm cách để vắt kiệt thì cảm thấy thiệt kiểu gì ấy."

Cảnh Nguyên Châu nghe được lời này, không giấu được nụ cười.

Suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng hỏi ra miệng:

"Em vắt óc tìm cơ hội solo cho Gloy vì thật sự cho rằng thực lực cá nhân của cậu ấy đã có thể sánh ngang với Luni sao?"

Lâm Diên trầm tư một lát:

"Chỉ có thể nói, nếu chỉ giới hạn ở solo 1V1, theo em thấy thì kỹ năng cá nhân của Gloy đã đủ rồi. Cho nên lần solo này với Luni sẽ là một bài kiểm tra đối với cậu ấy. Nếu có thể thắng với tỷ số 3:0, có nghĩa là chương trình huấn luyện gần đây không phải vô ích, cũng như là một câu trả lời hoàn hảo cho kết quả huấn luyện."

Cảnh Nguyên Châu: "Anh nhớ là chương trình huấn luyện gần đây em đưa cho cậu ấy là ..."

Lâm Diên trả lời: "Trí nhớ cơ bắp tuyệt đối. Loại phản xạ vượt qua suy nghĩ, nằm sâu trong tiềm thức này sẽ khiến mọi nhịp điệu vận hành của cậu ấy nhanh hơn."

Cảnh Nguyên Châu cười nói:

"Nếu Gloy biết em đặt kỳ vọng cao như vậy, không biết sẽ nghĩ thế nào."

"Có phải là anh cảm thấy tỷ số 3:0 là quá viễn vông hay không?"

Lâm Diên cười, "Nhưng nếu muốn đánh bại LDF trên sân đấu trong tương lai, Gloy là điểm mấu chốt. Đừng quên, Luni là một tuyển thủ hệ đoàn chiến thực thụ, dù là tướng mà cả hai bên đều giỏi sử dụng hay chế độ solo đơn phương, đều sẽ có lợi cho sự phát huy của Gloy. Dưới tiền đề này, nếu Gloy vẫn không thể hoàn thành việc tiêu diệt Luni, vậy thì có thể mong đợi điều gì ở trận 5vs5, nhóc đó còn có thể làm gì để đối tuyến với Luni ở đường giữa?"

Lâm Diên nhún vai:

"Em biết cường độ huấn luyện gần đây hơi nặng, nhưng em thật sự không phải cố ý ép bọn họ. Sắp đến giải mùa thu rồi, bất kể là bản thân Gloy hay những người khác, cũng phải sẵn sàng nộp bảng điểm lên cho em."

Cảnh Nguyên Châu liếc hắn một cái:

"Nếu như Luni biết em lấy hắn làm đề thi chắc cũng lười chém người, mà nổ tung tại chỗ luôn."

Lâm Diên lười biếng dựa vào ghế, nhếch miệng:

"Cũng hết cách, tuyển thủ mấy anh xông pha chiến đấu ở trên sân, còn lại là chiến trường của ban huấn luyện tụi em. Chỉ tập trung vào ban pick cũng vô ích, em phải xem xét chu toàn tất cả những tình huống mà mấy người bọn anh có thể gặp phải. Nếu không thì sao có thể hoàn thành lời hứa làm người đàn ông đứng sau lưng anh chứ, anh nói xem có đúng không, Titans."

Cảnh Nguyên Châu sửa lại: "Mấy lúc như thế này em chỉ cần gọi thẳng tên anh là được."

Lâm Diên có chút ngạc nhiên, sau đó cười khúc khích:

"Ừm, Cảnh Nguyên Châu."

-

Khi Luni nói chuyện điện thoại với Lâm Diên thì hắn đang ở trong phòng huấn luyện chiến đội LDF.

Vì mở loa ngoài nên các thành viên khác trong đội cũng nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện.

Nhận thấy những ánh mắt xung quanh, Luni cũng cảm thấy đau đầu:

"Đừng nhìn tôi, huấn luyện viên GH này rõ ràng còn xảo quyệt hơn Titans, không chỉ nghĩ ra đủ chiêu trò, quan trọng nhất là còn dám nghĩ!"

"Thật sự dám nghĩ! Toàn liên minh có ai không cầu xin chúng ta đấu tập?"

Support không nói nên lời,

"Ngay cả những chiến đội lớn cũng không dám yêu cầu Luni bán thân để đổi cơ hội đấu tập như vậy."

Jungler cũng hùa theo:

"Đúng vậy, làm như tụi mình cầu xin bọn họ không bằng? Không phải chỉ là một đội mới thôi sao, không được thì đổi qua chiến đội khác! Có thể đấu tập với chúng ta đã coi là có thể diện lắm rồi, nói thử coi SUU, PAY hay Three có nhà nào thực lực kém hơn bọn họ?"

Luni cau mày: "Không biết phải nói thế nào với mọi người, nhưng... vấn đề bây giờ không phải là ai mạnh hơn."

Đội phó ROMM đảm nhiệm vị trí Ad trong đội không khỏi tò mò hỏi:

"Anh do dự như vậy có phải vì Titans không? Hay anh cảm thấy GH thực sự có thể gây ra sóng gió ở giải mùa thu?"

"Cụ thể thế nào thì tôi cũng không thể nói rõ."

Luni suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Nói thật, ở <Số hiệu tập kết Chích Nhiệt> GH đã thắng rất đẹp. Nhưng trình độ đối thủ cũng rõ rành rành ở đó, trình độ của đội giải thứ cấp và đội trong top 4 giải chuyên nghiệp vẫn có khoảng cách rất lớn, có thể thắng thì cũng chỉ nghĩa là họ mạnh hơn đội thứ cấp một chút. Nói đúng ra thì chiến đội GH cũng chỉ là một chiến đội mới thăng cấp mà thôi, nhưng lúc ở hiện trưởng xem mấy trận đấu đó, lại cho tôi một......cảm giác cực kỳ kỳ quái."

Support khó hiểu: "Cảm giác kỳ quái gì cơ?"

"Đáng sợ nhất chính là, nó chỉ là 'cảm giác'. Nếu buộc phải giải thích rõ ràng thì thật sự là không thể!"

Luni cũng cảm thấy đau đầu,

"Nhưng tôi có thể khẳng định mình không phải là người duy nhất có cảm giác này. Mấy ngày trước mọi người cũng nhìn thấy chuyện trong group tuyển thủ chuyên nghiệp rồi đó, thậm chí cả AI cũng xuất hiện! Trước đó, mọi người thấy có đội nào khiến cậu ta hứng thú như vậy chưa?"

"Cái này thì đúng thật."

ROMM gật đầu:

"Bình thường PAY không phải kiểu chiến đội hay nể mặt người khác. Kể cả Titans có ra mặt, nếu AI không có hứng thú thì Demen có lẽ sẽ trực tiếp từ chối lời mời đó."

Luni: "Bởi vậy tôi mới nói....chính là cái cảm giác này, mọi người có hiểu không?"

"Biết rồi, không cần hiểu."

ROMM nói:

"Muốn đánh thì đánh đi, trực giác của anh chưa bao giờ sai, điểm này thì tụi em tuyệt đối tin tưởng."

Luni cảm thấy có chút cảm động trước sự tin tưởng của đồng đội:

"Mọi người..."

ROMM nhìn anh mỉm cười:

"Dù sao thì người được huấn luyện viên GH chỉ định ra sân solo là anh. Đội trưởng, nếu anh muốn đấu tập thì có thể tự bán mình, em thấy logic này không có vấn đề gì cả."

Những người khác nghe vậy thì không nhịn được cười:

"Nghĩ lại thì thật sự cũng không có gì để phân vân cả."

Cái mood nó tụt như nhảy lầu, khóe miệng Luni giật giật:

"Được thôi, mấy người đúng là đồng đội tốt của tôi!"

Hắn thở dài, mở wechat tìm cái avatar màu hường.

Một lúc sau, tại căn cứ chiến đội GH Lâm Diên nhận được tin nhắn mới.

[Luni: Chúng tôi đồng ý đấu tập, 7h tối nay gặp.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro