Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 58: Đệt, đúng là chiến đội chuyên nghiệp!


Trên thực tế, Cố Lạc không nghĩ tới việc chuyện này sẽ xảy ra.

Hai ván đầu tiên cậu chơi rất mượt mà, trước đó cậu có đi vệ sinh vài lần nhưng cũng không suy nghĩ nhiều. Kết quả là trong ván đấu mang tính quyết định quan trọng này, cậu lại đột nhiên bắt đầu cảm thấy khó chịu.

Dù không nói ra nhưng cậu thực sự rất lo lắng khi đối mặt với trận chung kết ngày hôm nay.

Dây thần kinh của cậu luôn bị kéo căng trong mấy ngày qua, cũng không biết liệu có phải điều này gây ra tác dụng ngược hay không, cậu mơ hồ cảm thấy toàn thân ớn lạnh, tấm lưng ướt đẫm mồ hôi trong vô thức.

Vừa rồi chính vì thiếu tập trung nên mới không cứu được Tất Diêu Hoa, dẫn đến sai lầm trong đợt đoàn chiến vừa rồi, giờ Cố Lạc cũng chỉ có thể tự trách mình.

Cậu một lần nữa tập trung vào thi đấu, cố gắng khống chế cảm giác choáng váng có thể ập tới bất cứ lúc nào, khuôn mặt tái mét nghiến chặt răng.

Nhưng sai lầm vừa rồi là quá lớn sau một đợt đoàn diệt chiến đội IBB sau khi nhận được buff đã nắm chắc lợi thế.

Đối vấn đề này, chiến đội GH đã phải chủ động nhượng bộ trong quá trình tiếp xúc.

Tuy nhiên, khi IBB đã chiếm thế thượng phong, rõ ràng họ sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, lợi dụng đường lính ép lên.

Là mục tiêu chính của IBB, Tất Diêu Hoa lợi dụng vị trí của mình để tránh những kỹ năng áp đảo, trong lúc đó cậu cũng không quên mắng chửi:

"Má nó, tôi đã nói chiến đội IBB yêu thầm tôi rồi mà mấy cậu không tin. Tôi đã lui về tới mức này rồi mà vẫn đuổi theo! Nói thật chứ mấy em gái trước kia theo đuổi tôi cũng không kiên trì tới mức đó!"

Giản Dã luôn giữ khoảng cách và theo dõi trạng thái của Tất Diêu bảo vệ cậu chặt chẽ trước hỏa lực của IBB mới khiến cậu thoát chết.

Sau khi lén lau mồ hôi lạnh, cậu vẫn không khỏi phàn nàn:

"Chứ còn gì nữa, nếu mà có em gái nào theo đuổi cậu như vậy thì thật sự quá khủng bố."

Kết thúc đợt đoàn chiến nhỏ, 2 đổi 2.

Với lợi thế rõ ràng của đối thủ, GH hiển nhiên đã làm hết sức có thể.

Màn hình trước mặt Cố Lạc mờ đi, cậu mím môi nghe đồng đội nói chuyện trên kênh đàm thoại.

Cậu có thể cảm nhận rõ ràng sự quan tâm rõ ràng của các đồng đội dành cho cậu trong mấy đợt đoàn chiến. Nhưng chính vì những người khác đang cố gắng hết sức để lấp đầy sơ hở mà cậu đã tạo ra nên cậu càng cảm thấy khó chịu hơn.

Trận đấu quyết định đáng lý sẽ không như thế này, chỉ vì cậu...

Đầu ngón tay cầm chuột hơi siết chặt.

Cố Lạc từ từ nhắm mắt lại, khi mở ra lần nữa, trong mắt cậu tràn đầy quyết tâm.

Không thể kéo chân đội nữa, họ phải thắng trận này!

Thời gian đã đến 35 phút, nếu trì hoãn thêm 5 phút nữa, thời kỳ mạnh mẽ của đội hình GH sẽ trôi qua.

Cảnh Nguyên Châu thấy thời gian buff của IBB đã kết thúc, liền sắp xếp:

"Kẻ Bảo Vệ sắp được làm mới rồi, IBB chắc chắn sẽ gây rối ở đó. Có thấy điểm tôi đã đánh dấu không? Abyss và Gun đi qua đó để ngăn chặn, BB tìm thời cơ gia nhập. Gloy đi theo tôi, nắm chắc thời điểm tôi mở đoàn chiến trực tiếp miểu sát Ad bên kia, có làm được không?"

Giọng điệu câu hỏi rất tự nhiên, giống như vô số cuộc tập trận trước đây của họ.

Cố Lạc tự nhiên biết rằng đây có lẽ là đợt đoàn chiến cuối cùng trong ván này, ai có thể tiêu diệt Ad đối thủ trước sẽ quyết định thành bại cuối cùng. Điều cậu không ngờ tới là dù phần thể hiện của cậu lộn xộn như vậy, đội trưởng vẫn sẵn sàng giao nhiệm vụ quan trọng vào tay mình, điều này khiến cậu sửng sốt trong chốc lát.

Giọng nói của Cảnh Nguyên Châu từ trong tai nghe vang lên:

"Nếu trong người không khỏe thì hãy kết thúc trận đấu sớm, đừng trì hoãn đến ván thứ tư. Nói cho tôi biết, cậu có làm được không?"

Cố Lạc lúc này mới khôi phục tinh thần lại, nghiến răng kiên định nói:

"Đội trưởng, yên tâm giao cho em!"

Cảnh Nguyên Châu hài lòng cười một tiếng:

"Được, vậy thì xuất phát đi."

Từ góc nhìn ở hiện trường, có thể thấy cả IBB và GH sau khi hồi sinh đều bắt đầu tiếp cận dòng sông ở nửa trên bản đồ.

Bầu không khí trước khi chiến tranh bùng nổ khiến cả trường quay rơi vào im lặng.

Dù không bên nào xuất hiện nhưng trực giác nhạy bén cũng đủ để các tuyển thủ hai đội cảm nhận được hướng đi của đối phương.

Liên tục thay đổi vị trí phục kích, điều chỉnh điểm vào tốt nhất.

Cả hai bên đều đang tìm kiếm cơ hội tốt nhất.

Cảnh Nguyên Châu trong nháy mắt khóa màn sương mù, toàn bộ kênh đàm thoại đều im lặng.

Toàn bộ bầu không khí căng thẳng đến cực điểm.

Mọi người nín thở tập trung, đầu ngón tay trên bàn phím và chuột hơi cong lên.

Loại chờ đợi này có chút khó khăn, nhưng cũng giống như vô số trận đấu mà hắn từng trải qua, vẻ mặt Cảnh Nguyên Châu vẫn bình tĩnh.

Trong sự im lặng đó, chỉ thấy một mảnh quần áo đung đưa từ mép bụi cỏ ở góc trên.

Chỉ một khoảnh khắc ngắn thôi.

Trong chớp nhoáng, Cảnh Nguyên Châu đã điều khiển nhân vật lao ra:

"Lên!"

Vừa dứt lời, flash và chiêu cuối được tung ra, trực tiếp đánh bay 4 người IBB đang thực hiện chuyển đổi chiến thuật.

Bình luận viên Anh Mũ Tai Thỏ không khỏi hét lên:

"Mở đoàn rất đẹp!"

Trên bản đồ, Thần Vũ Thâm đồng thời lao ra khỏi bụi cỏ, giống như một con mãnh hổ, hướng thẳng về phía Mid của IBB.

Support IBB cực kỳ nhanh chóng, ngay khoảng khắc vừa đáp đất đã lập tức chặn cậu lại.

Sau khi các thành viên khác trong IBB phản ứng lại, họ cũng nhanh chóng tung ra kỹ năng, thanh máu của Cảnh Nguyên Châu giảm xuống một cách đáng kinh ngạc, ngay lúc này chiêu cuối của Giản Dã đã đọc xong, vào lúc mấu chốt nâng thanh máu lên.

Tất Diêu Hoa bước gia nhập, kiểm soát khoảng cách, điên cuồng xả sát thương.

Dưới đợt cạnh tranh về lượng sát thương, mất bất kỳ thành viên nào cũng sẽ là đòn trí mạng.

Cuộc giao tranh diễn ra vô cùng khốc liệt.

Trong màn hình lớn, có thể thấy roi ma thuật của Cố Lạc vẫn còn nằm trên bãi cỏ, trở thành khung cảnh yên bình duy nhất trong làn khói đạn.

Cậu vẫn chưa lộ tung tích của mình và tiếp tục chờ đợi!

Chờ đợi thời điểm Ad của IBB hoàn toàn rơi vào tầm tấn công !

Chờ cơ hội một chiêu giết chết hắn, lật ngược tình thế!

Ad IBB rõ ràng đã không xuất hiện trong một thời gian dài vì hắn ta không thể xác định được vị trí của roi ma thuật của Cố Lạc. Tuy nhiên, khi nhận thấy cả đội bắt đầu mất ưu thế trong cuộc đọ sát thương, hai bên sau khi đều mất hai thành viên thì không thể kiềm chế được nữa và bắt đầu tham chiến.

Nhưng gần như ngay lúc hắn mới ló đầu ra thì lập tức một bóng người với con dao găm màu đen lao ra từ bên cạnh mà không hề báo trước.

Ad IBB đột nhiên giật thót tim.

Biết rằng mọi chuyện sắp trở nên tồi tệ, hắn theo bản năng muốn kêu cứu trên kênh đàm thoại, nhưng rõ ràng đã quá muộn.

Cố Lạc mai phục lâu như vậy chỉ chờ cơ hội này!

Con dao găm sắc bén cắt cổ Ad IBB, và cũng đặt dấu chấm hết cho đợt đoàn chiến này.

Chỉ trong hai giây, xạ thủ mỏng manh đã trở thành con mồi trong mắt pháp sư, thanh máu của hắn đã hoàn toàn cạn kiệt.

Gần như cùng lúc đó, Cảnh Nguyên Châu sau khi hoàn thành sứ mệnh của mình và bị Mid IBB giết chết, mà Mid với thanh máu tàn cũng ngay lập tức bị Thần Vũ Thâm lấy đầu, tiễn đi ngay tại chỗ. Lúc này, Giản Dã nhanh chóng tiến lên vài bước sau khi đồng đội của anh lần lượt bị giết, đảm nhận trách nhiệm nặng nề ở hàng đầu. Được sự bảo vệ của cậu, Tất Diêu Hoa ở hàng sau điên cuồng xả sát thương, hết phát này đến phát khác, hoàn thành việc dọn dẹp cuối cùng!

[ACE!]

IBB bị tiêu diệt trong đợt đoàn chiến, trong khi GH vẫn còn ba người sống sót.

Khi đợt lính đến, GH nhanh chóng chiếm thế thượng phong, chiến thắng đã được định đoạt.

Chiến thắng ba trận liên tiếp!

GH thể hiện sức mạnh tuyệt đối trong trận chung kết và giành chức vô địch chung cuộc "Số hiệu tập kết Chích Nhiệt"!

Bình luận viên Anh Mũ Tai Thỏ có chút ngơ ngác:

"Titans mở đoàn chiến lần này đã làm rất tốt! Và thao tác của cả hai bên đều đạt đến cực hạn! Mặc dù đáng tiếc là IBB không thể gỡ gạc lại một ván nhưng không thể phủ nhận, ở ván này họ đã thể hiện đẳng cấp hoàn toàn xứng đáng với trình độ chuyên nghiệp! Nhưng lúc này, chúng ta phải nói rằng... Nhà vô địch của chương trình mùa này đã chính thức xuất hiện, xin chúc mừng chiến đội GH, chúc mừng họ đã nhận được tư cách tham gia giải mùa thu!

Bình luận viên Khốc Khốc cũng vỗ tay theo khán giả:

"Đúng vậy, giải mùa thu tới chúng ta sẽ nghênh đón chiến đội hắc mã mới toanh, nào chúng ta cùng chúc mừng GH!"

Ở khu vực thi đấu các thành viên GH gỡ tai nghe ra.

Lúc này họ mới thấy được tình hình của Cố Lạc.

Tuy rằng chỉ một thời gian thi đấu ngắn, nhưng sắc mặt Cố Lạc đã tái nhợt đến đáng sợ.

Thấy cậu đang định đứng dậy, Giản Dã vội vàng tiến tới đỡ:

"Cậu thấy sao rồi? Rốt cuộc là sao vậy, hay là mình đi bệnh viện kiểm tra liền đi?"

Cố Lạc hít một hơi thật sâu, xua tay yếu ớt nói:

"Không sao đâu... chúng ta hãy đi bắt tay chiến đội IBB trước đã."

Theo lưu trình chính thức, bên thắng cần đến khu vực thi đấu bên thua để bắt tay sau trận đấu.

Việc này mọi người đương nhiên đều hiểu, nhưng nhìn tình trạng hiện tại của Cố Lạc thì mọi người cũng cảm thấy bất an, cuối cùng trước sự kiên quyết của Cố Lạc, bọn họ chỉ có thể vây quanh cậu, hộ tống cậu tới trước mặt chiến đội IBB.

Các tuyển thủ IBB vô cùng thất vọng vì một lần nữa bỏ lỡ cơ hội thăng cấp, nhưng khi chứng kiến ​​cảnh tượng hoành tráng bên GH, họ đã rất sốc.

Sau khi hỏi thăm mới biết chuyện gì đang xảy ra, nhìn sắc mặt Cố Lạc xong liền vội vàng bắt tay để họ có thể nhanh chóng đưa người tới bệnh viện.

Khán giả đương nhiên không biết chuyện gì đang xảy ra, từ xa họ chỉ thấy người của hai đội không hiểu sao tụ tập lại với nhau, suýt nữa thì tưởng là họ đang định đánh nhau.

Đạo diễn thấy bình luận trên phòng phát sóng đang hỏi thăm thì cũng bị dọa, lập tức chuyển cảnh sang MC, một bên khác gọi mấy nhân viên tới xem chuyện gì đang xảy ra.

Vừa hỏi liền khiến nhân viên không khỏi nhăn mặt.

Vốn dĩ, đội vô địch còn rất nhiều thủ tục phải tiến hành sau trận đấu, hiển nhiên không ai có thể nghĩ tới sẽ xảy ra tình huống ngoài ý muốn như vậy, nhất thời đều do dự không biết nên xử lý như thế nào.

Lâm Diên đương nhiên nhận thấy biểu hiện bất thường của Cố Lạc, anh tiến lên hỏi thì mới biết chuyện gì đã xảy ra.

Anh ta nhìn vẻ mặt Cố Lạc, suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Như vậy đi, tôi sẽ đưa Gloy đến bệnh viện, những người còn lại ở lại hoàn thành quy trình."

Cố Lạc được bao quanh bởi ba lớp, cậu càng ngày càng cảm thấy khó thở.

Cậu vốn đã canh cánh trong lòng về việc phát huy không tốt, lúc này mơ mơ màng màng nói:

"Ừm, để huấn luyện viên đưa em đi bệnh viện là được rồi. Xin lỗi mọi người... em đã gây rắc rối cho mọi người rồi."

Những người khác còn đang do dự, nhưng Cảnh Nguyên Châu lại trực tiếp đưa ra quyết định:

"Ừm, quyết định vậy đi."

Nhân viên chương trình cũng thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe điều này.

Cả trường quay vô cùng náo nhiệt, một lúc sau chia thành hai ngã.

Một bên bận rộn với những cuộc phỏng vấn liên tục, ở bên kia có thể thấy Lâm Diên đang mang Cố Lạc dưới sự dẫn dắt của nhân viên rời khỏi trường quay.

Chẳng bao lâu, lưu trình cũng được tiến hành thuận lợi.

Tuy nhiên, những khán giả tinh ý đã sớm phát hiện ra đội hình của chiến đội GH đang thiếu vắng hai người. Không cần biết là trao giải, phỏng vấn của chương trình hay phỏng vấn với phóng viên, ai cũng tỏ vẻ sốt ruột, liên tục nhắc nhở mọi người nhanh lên, không hề có chút thái độ vui vẻ của người chiến thắng.

Đặc biệt là khi các phóng viên của các phương tiện truyền thông đặt câu hỏi, Tất Diêu Hoa thực sự đã mất kiên nhẫn, không đợi câu hỏi đã thao thao bất tuyệt nói về hành trình tâm lý của cậu, sau khi nói xong, cậu cau mày hỏi:

"Ừm, còn gì cần chúng tôi nói nữa không?"

Các phóng viên truyền thông sốc đến mức nghẹn ngào: "...Không, không còn nữa."

Kết thúc buổi phỏng vấn, toàn bộ buổi ghi hình tập cuối của "Số hiệu tập kết Chích Nhiệt" đã kết thúc thành công tốt đẹp.

Các thành viên GH không ở lại địa điểm ghi hình lâu mà lập tức lên xe đi thẳng đến bệnh viện gần nhất.

Nửa giờ sau, cuối cùng họ cũng nhìn thấy Cố Lạc đang được truyền dịch.

Lâm Diên đang ngồi bên cạnh cậu, chơi điện thoại như thường lệ.

Khi cảm thấy ánh sáng trước mặt tối đi, anh mới ngẩng đầu lên, sau khi nhìn rõ là ai đang đến mới thấp giọng nói:

"Ồ, mọi người đều tới à?"

"..." Tất Diêu Hoa trầm mặc một lát mới hỏi,

"Huấn luyện viên anh 'ồ' là có ý gì? Bác sĩ nói sao? Gloy sao rồi?"

"Tự mình hỏi cậu ấy đi."

Lâm Diên nói xong liền chuyển sự chú ý trở lại điện thoại của mình, trên màn hình rõ ràng là trang chính thức của chương trình vừa công bố đội vô địch.

Cố Lạc nhận thấy ánh mắt đang tập trung vào mình, cậu ngại ngùng cúi đầu trong lòng đã có chút tự trách:

"Thật xin lỗi đã khiến mọi người lo lắng... Bác sĩ nói là em đã ổn, nhưng gần đây em hơi lo lắng quá cộng thêm ăn ngủ không đều, dẫn tới cơ thể không chịu nổi.....ngoài ra thì em cũng vô tình gặp một số vấn đề về đường tiêu hóa, bác sĩ đã kê đơn cho em rồi, truyền dịch vài ngày là khỏi."

Nói xong, cậu dùng cánh tay không gắn kim gãi gãi đầu, cúi đầu xin lỗi mọi người:

"Thật sự xin lỗi mọi người nhiều, đây là lần đầu tiên em tham gia một trận đấu quan trọng như vậy... em không thể điều chỉnh trạng thái phù hợp, để bản thân kéo chân đồng đội!"

Lâm Diên ở bên cạnh, lúc này không ngẩng đầu lên đã tiếp lời:

"Hồi nãy tôi đã nhắc nhở cậu ấy rồi, sau này nếu xảy ra tình huống tương tự thì mấy cậu cũng phải chú ý. Gặp trận đấu quan trọng căng thẳng là chuyện bình thường, nhưng nếu xảy ra mấy tình trạng như mất ngủ thì phải lập tức báo cho Lạc Mặc. Chiến đội cũng đã đập rất nhiều tiền rồi, đập thêm tiền mời cố vấn tâm lý cũng không phải là vấn đề. Đừng để sắp thi đấu rồi, đêm ngủ không được còn lén đi huấn luyện tăng cường. Áp lực lớn hay muốn đánh tốt gì cũng được, nhưng tới lúc lên sân chủ yếu phải dựa vào trạng thái lúc đó, sau này không phải lúc nào cũng may mắn như hôm nay, biết chưa?"

Mọi người nghe xong có lẽ cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm:

"Rõ."

Bây giờ nghĩ lại, trên thực tế trong cái gọi là đội mới của GH, có vẻ như chỉ có Cố Lạc là người mới thuần túy duy nhất.

Cảnh Nguyên Châu và Tất Diêu Hoa thì không cần phải nói rồi, đều là những tuyển thủ chuyên nghiệp từng thi đấu tại giải đấu. Mặc dù Giản Dã chỉ chơi dự bị trong một đội bóng hạng ba nhưng cậu vẫn có thể được coi là thành viên của giới thể thao điện tử này. Về phần Thần Vũ Thâm, nếu muốn nổi bật khi còn ở tuyển trẻ, áp lực cậu phải chịu đựng chỉ hơn chứ không kém gì bây giờ. Chỉ có Cố Lạc, trước khi gia nhập GH, cậu chỉ là một streamer mới vào nghề, bonus thêm thân phận fan lâu năm của Titans, không có nhiều kinh nghiệm, việc cậu không biết cách đối phó với chuyện này cũng là điều dễ hiểu.

Việc không kịp thời quan tâm đến trạng thái tâm lý của mấy đứa nhỏ cũng có thể coi là sự thất trách của huấn luyện viên như Lâm Diên.

Nghĩ tới đây, anh có phần tự trách, không tiếp tục chủ đề nữa mà ngẩng đầu lên, nghi hoặc liếc nhìn mọi người:

"Nói đến đây, sao các cậu lại đến đây nhanh như vậy? Buổi phỏng vấn đã kết thúc rồi à? Còn cuộc phỏng vấn với bên truyền thông thì sao, tuy tôi không chuẩn bị trước bản thảo cho mấy cậu nhưng BB chắc đã phát huy tốt nhỉ, mấy phóng viên đó hỏi gì, có để clb nở mày nở mặt không?"

Lời vừa dứt, mọi người vô thức mím chặt miệng, bốn phía đều im lặng.

Lâm Diên vừa cùng Cố Lạc đăng ký xét nghiệm máu, không có thời gian xem live, không biết tình hình cụ thể như thế nào chỉ có thể nghi ngờ nhìn Cảnh Nguyên Châu, muốn biết câu trả lời.

Đối diện với ánh mắt này, Cảnh Nguyên Châu nhẹ nhàng cười nói:

"Nói thế nào nhỉ... Tinh thần đồng đội của chúng ta vẫn rất cháy, mấy cậu vừa đến bệnh viện, thì tâm tư của mọi người cũng đi theo mấy cậu luôn rồi. Lưu trình mà tổ chương trình sắp xếp còn quá nhiều, đợi xong hết thì có chút đứng ngồi không yên nên chỉ tùy tiện ứng phó. Thật ra tôi cảm thấy như vậy cũng không có gì không tốt, cả đội hòa hợp như vậy, cậu nói có đúng hay không?"

Lâm Diên im lặng một lúc, không khỏi mệt mỏi xoa xoa lông mày:

"Tôi nói chứ mấy cậu có biết chiến đội chúng ta suốt chặng đường cố gắng vì điều gì không, chính là vì trận chung kết ngày hôm nay! Kể cả mấy đội tuyển chuyên nghiệp trong liên minh cũng hiếm khi có cơ hội tổ chức những buổi đón tiếp truyền thông quy mô lớn như vậy! Trước khi thi đấu thì người này còn kiêu ngạo hơn người kia, bây giờ đã thi đấu xong rồi lại không nhân dịp này phát huy tốt một chút? Làm màu không phải mấy cậu rất rành à, còn chưa kể đây là mấy cậu vừa lấy được cúp quán quân nữa. Sao vậy, cố tình để tôi tốn phí tuyên truyền giải mùa thu à!"

Vừa dứt lời, xung quanh dường như còn yên tĩnh hơn trước.

Sau trận đấu vừa rồi, tâm trí của mọi người đều tập trung vào Cố Lạc, nóng lòng muốn đến bệnh viện nên cho tới bây giờ họ mới nhận ra - dường như họ đã vô tình bỏ qua một việc rất quan trọng khác.

Một lúc lâu sau, Giản Dã mới lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn chiếc cúp trong tay bị cầm như một mớ rau, nói ra điều mà mọi người đang nghĩ:

"Đ* má thánh thần thiên địa ơi, chúng ta thật sự là một đội chuyên nghiệp rồi sao?!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro