Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Hứa tôi cho anh


Khố Thiên Lộ nghe lén có chút bối rối.

GH là chiến đội từ đâu chui ra, hắn thật sự chưa từng nghe qua, nhưng lúc này đột ngột đến thăm căn cứ, mục đích chỉ có một.

Hắn hướng mắt nhìn Cảnh Nguyên Châu trong vô thức, suy nghĩ có chút hỗn loạn.

Ngơ ngác một lúc cuối cùng chỉ còn một suy nghĩ duy nhất – quả nhiên là fan của Cảnh đội, đu idol đến mức muốn bao luôn idol, có thể diện!

Khó khăn lắm Khố Thiên Lộ mới hồi thần lại được, nhưng không đợi hắn lên tiếng, Cảnh Nguyên Châu đã dập điếu thuốc trên tay, đẩy cửa bước vào.

Hắn cũng nhanh chóng theo vào.

Nghe thấy động tĩnh, hai người trong phòng đồng thời ngước lên nhìn.

Sau khi thấy Cảnh Nguyên Châu, mắt Lâm Diên liền sáng lên.

Anh ngày nhớ đêm mong cuối cùng cũng gặp được người thật rồi!

Quản lý Vương hiển nhiên không mong Cảnh Nguyên Châu xuất hiện tại đây, nhưng lúc này chỉ có thể nói:

"Titans, sao cậu lại đến đây?"

"Dù sao cũng không có việc gì, đến xem thử."

Cảnh Nguyên Châu nói, thản nhiên đánh giá Lâm Diên, đơn giản chào hỏi: "Lâm tổng."

Lâm Diên lúc này hoàn toàn không còn là tên say xỉn đêm đó nữa, đôi mắt phượng nheo lại hiện lên ý cười. Anh mặc một bộ đồ đơn giản so với hình tượng đóng vest của quản lý Vương bên cạnh càng làm rõ sự đối lập.

Khuôn mặt trẻ trung rất khó để liên tưởng với ông chủ sau màn của một clb, như trước đây quản lý Vương từng nói tạo ra GH giống như tập đoàn Lâm Thị đang đập tiền mua vui.

Lâm Diên ngay lập tức đừng lên, đưa tay ra: "Cảnh Thần, lần đầu gặp."

Khố Thiên Lộ bên cạnh nhìn chằm chằm hai người đang bắt tay trước mặt.

Mấy người thật sự không phải là lần đầu gặp!

Không đợi hắn phỉ nhổ xong, Cảnh Nguyên Châu đã thu tay lại, ẩn ý liếc nhìn Lâm Diên:

"So với Cảnh Thần, tôi vẫn thích cậu gọi tôi là "tiểu ca ca" hơn."

Khố Thiên Lộ: "????"

Lâm Diên nhìn thẳng Cảnh Nguyên Châu: "Trùng hợp ghê, so với Lâm tổng tôi thích anh gọi tôi là "bảo bối" hơn."

Hai người coi đây như chỗ không người nhìn nhau vài giây, sau đó mỉm cười ngồi xuống sofa.

Khố Thiên Lộ giờ không dám ngóc đầu lên.

Đội trưởng nhà họ gọi người ta là "bảo bối"?

Đừng hỏi, hỏi thì chính là thế giới quan vỡ nát không còn cách nào cứu vãn.

Bầu không khí trong phòng bởi vì mấy câu nói đơn giản đột nhiên trở nên rất vi diệu.

Một lúc sau quản lý Vương hắng giọng cố gắng bỏ qua mấy câu trò chuyện khiến người khác chấn động kia:

"Nếu đã đến đủ, vậy thì........nói chuyện chính sự đi."

Hiện tại còn chuyện chính sự gì nữa? Đương nhiên là clb GH muốn mời Cảnh Nguyên Châu chuyển nhượng rồi.

Trước đó Lạc Mặc đã đại diện GH liên hệ BK 3 lần, cả 3 lần đều bị từ chối.

Bây giờ Cảnh Nguyên Châu trực tiếp mời người ta đến căn cứ, nên nội dung cần trao đổi phải nói không trốn được.

"Đối với chuyện của Titans, trước đây chúng ta đã từng trao đổi, Lâm tổng cũng biết việc chuyển nhượng không phải tùy ý là có thể quyết định."

Quản lý Vương vừa nói vừa điên cuồng liếc Khố Thiên Lộ bên canh.

Da mặt của Khố Thiên Lộ cũng dày, bình thường vẫn luôn đặt chuyện của Cảnh Nguyên Châu trong lòng, quản lý Vương sắp liếc tới lác luôn rồi nhưng hắn như không nhận được tín hiệu, ngồi bất động ở đó không đi.

Quản lý Vương cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể tiếp tục:

"Dù sao Cảnh Thần vẫn luôn là chiêu bài của BK, khi nhắc tới BK fan luôn liên tưởng đến Titans đầu tiên. Tuy đối với tuyển thủ chuyển nhượng không phải là chuyện gì hiếm lạ, nhưng GH của các cậu dù sao cũng là clb hạng b..... hừm, dù sao cũng chưa có tư cách tham gia thi đấu, để Titans qua đó, fan làm ầm lên, chưa chắc đã mang lại giá trị tích cực."

Mặc dù đã nói rất ẩn ý, tóm lại ý tứ là: Cái miếu nhỏ GH nhà mấy người không hầu nổi đại thần như Titans, coi chừng nghịch dại, bị ép chết.

Cảnh Nguyên Châu biết rõ ban lanh đạo cấp cao sẽ để hắn rời đi, nên không bất ngờ với cách nói của quản lý Vương, nhưng hắn lại hứng thú nhìn Lâm Diên, tò mò xem anh nói gì.

Lâm Diên cầm cốc nước xoa nhẹ mấy cái, cốc nước được đặt lại lên bàn vang lên âm thanh trong trẻo.

Anh chậm rãi đan mười ngón tay dựa vào sofa, ánh mắt vẫn bình thản:

"Đối với vấn đề chuyển nhượng không cần quản lý Vương phải lo lắng. Dù sao GH chúng tôi cũng không phát lương cho ngài, nếu để ngài nhận lương của BK còn phải lao tâm khổ tứ giúp chúng tôi hoạch định tương thì ngại quá."

Quản lý Vương vốn hi vọng đối phương dẹp bỏ ý định, kết quả nói dài như vậy đối phương lại thiếu chút nữa đem chữ "Liên quan đéo gì đến ngươi" viết lên mặt.

Người hắn run nhẹ, suýt chút nữa ngã từ sofa xuống, vẻ mặt cực kì khó coi:

"Vậy Lâm tổng có ý gì?"

Lâm Diên không nhanh không chậm nhìn Cảnh Nguyên Châu, không trả lời mà hỏi ngược lại:

"Vẫn nên hỏi ý kiến của tiểu ca ca trước?"

Cảnh Nguyên Châu nghe thấy xưng hô này, lông mi khẽ rung, chậm rãi nói:

"Chuyện khác không gấp, nói chuyện phí chuyển nhượng trước đi."

Chuyện khác không gấp?

Vừa mở miệng là phí chuyển nhượng, chẳng lẽ thật sự muốn ký với bọn họ sao?!

Quản lý Vương ngồi không yên, hít một hơi sâu bình tĩnh lại:

"Vậy được, nói chuyện phí chuyển nhượng trước."

Lâm Diên ngược lại không có ý kiến gì:

"Cái này dễ nói, trợ lý của tôi chắc đã liên hệ trước với mọi người rồi, nếu các anh không hài lòng với giá mà chúng tôi đưa ra trước đó thì quý clb có thể trực tiếp báo giá.

Quản lý Vương hiểu rõ ban lãnh đạo không muốn Cảnh Nguyên Châu chuyển nhượng, cắn răng trực tiếp nói ra một con số:

"Chúng tôi nói trước, hiện tại các clb khác đưa cho chúng tôi giá cao nhất là 25.000.000 CNY ( ~86.289.683.922 VND) , nhưng xét đến giá trị của bản thân Titans nên ban lãnh đạo của chúng tôi vẫn còn đang xem xét."

Cảnh Nguyên Châu nghe xong, nửa cười nửa không nhìn quản lý nhà mình một cái.

Hắn rất rõ báo giá của các clb khác, trừ GH giá cuối cùng đưa ra 18.000.000 CNY ( ~62.128.572.424 VND), thì bên cao nhất là UYY 15.000.000 CNY ( ~51.773.810.353 VND).

Đó còn là ban quản lý UYY cắn răng thắt lưng buộc bụng mới đưa ra được.

Giờ mở miệng ra liền muốn 25.000.000, cũng dám nói lắm.

Nếu cách đây vài năm thì ID Titans này còn đáng cái giá đó.

Nhưng bây giờ, Cảnh Nguyên Châu đã 23 tuổi rồi.

Tất cả mọi người đều biết, độ tuổi này trong giới thể thao điện tử có nghĩa là gì.

Nó đã ấn định sự nghiệp tuyển thủ đó không còn quá nhiều thời gian, đương nhiên sẽ không có ai muốn tiêu một đống tiền như vậy.

Quả nhiên, vừa nghe xong Lâm Diên trầm mặc một lúc: "Cái giá này....."

Quản lý Vương nghe được phản ứng trong dự liệu khó khăn lắm mới khống chế được khóe miệng đang nhếch lên, mạnh mẽ bày ra vẻ tiếc nuối:

"Vậy chỉ có thể xin lỗi rồi, theo dự định của ban lãnh đạo BK chúng tôi, đều nhất trí rằng......."

Lâm Diên ngắt lời hắn: "Ý của tôi là cái giá này quả thật quá thấp."

Cảnh Nguyên Châu chau mày.

Quản lý Vương còn tưởng mình nghe nhầm: "Cậu nói gì?"

Lâm Diên lặp lại lần nữa: "Cái giá 25.000.000 này đối với người đàn ông tôi nhìn trúng mà nói là quá thấp."

Anh giống như cảm nhận được ánh nhìn từ Cảnh Nguyên Châu, không nhanh không chậm báo một con số:

"Thật ra chúng tôi định đưa ra giá 35.000.000 CNY (~120.805.557.491 VND) , thấp quá tôi cũng ngại.

Quản lý Vương nghiêng người suýt nữa thì ngã xuống.

Hắn từng nắm trong tay không ít át chủ bài, đây là lần đầu gặp kiểu này, trong chốc lát không tránh khỏi lắp bắp:

"35.000.000 CNY"

Hiện tại kỉ lục chuyển nhượng trong liên minh là Luni với 28.000.000 CNY, cái này cao hơn hẳn một level.

Lâm Diên nhận túi văn kiện đã chuẩn bị sẵn từ trước từ tay Lạc Mặc, đưa cho đối phương:

"Đây là hợp đồng chúng tôi soạn sẵn, trên đó có viết rõ báo giá. Quản lý Vương có thể tự xem, trước khi bắt đầu kỳ chuyển nhượng nếu cảm thấy điều khoản có vấn đề gì đều có thể liên hệ trợ lý của tôi.

Quản lý Vương nhận lấy trong vô thức, rõ ràng còn chưa có quyết định cuối cùng, cuộc nói chuyện này làm hắn có ảo giác đã hoàn thành giao dịch.

Lâm Diên liếc nhìn thời gian, từ sofa đứng dậy:

"Hôm nay tới đây thôi, tôi xin phép về trước."

Anh rất rõ hành động của mình có vẻ hơi kỳ quái, nhưng anh không có tâm tình giải đáp thắc mắc của đối phương.

So với hơn 10 triệu thêm vào, năm chữ "phí chuyển nhượng cao nhất" này mang lại nhiều lợi ích hơn, đối với clb mới thành lập mà nói, đây mới là giá trị lớn nhất.

Tuyên truyền và dư luận đều đặt cược hết vào đây.

Nghĩ tới đây, ý cười trong mắt Lâm Diên lại đậm thêm vài phần.

Vả lại, ban lãnh đạo BK có tính trăm phương ngàn kế, anh có ra giá cao cỡ nào thì cũng phải chi cho người muốn nhận mới được.

Tổng giá có cao tới đâu, chỉ cần có hiệp nghị chia phần trăm ở đây thì tiền này đã định sẵn không thể chuyển đến tài khoản BK.

Hi vọng sau khi xem hợp đồng, đám ngu cao tầng còn có thể cười được.

Cảnh Nguyên Châu thấy Lâm Diên chuẩn bị đi liền đứng dậy:

"Tôi tiễn cậu."

Khố Thiên Lộ làm người tàng hình nãy giờ cũng bị cái giá kinh thiên động địa lúc nãy làm cho choáng váng.

Theo bản năng định đứng dậy đi theo, còn chưa đứng thẳng đã bị ánh mắt của Cảnh Nguyên Châu chặn lại:

"Hôm nay còn buổi tập, cậu nên đi chuẩn bị đi."

Khố Thiên Lộ chôn chân tại chỗ: "Hả?"

------

Đi cả một đoạn nhất thời không nói gì.

Lạc Mặc cực kì biết ý đi cách hai người phía trước một đoạn, duy trì khoảng cách.

Lâm Diên và Cảnh Nguyên Châu một trước một sau, bóng dáng của cả hai kéo dài trên hành lang.

Cho đến khi gần đến cổng, Cảnh Nguyên Châu mới mở miệng:

"Tại sao lại là tôi?"

35 triệu không phải là con số nhỏ, có thể tưởng tượng được nếu bị truyền ra ngoài sẽ gây chấn động như thế nào.

Thực lực của hắn không có gì để nghi ngờ nhưng tuyển thủ cấp thần trong liên minh không chỉ có mình hắn, so với "tuyển thủ lớn tuổi" chuẩn bị nghỉ hưu như hắn thì tuyển thủ trẻ đang bừng bừng sức chiến đấu tốt hơn nhiều.

Lâm Diên dừng bước, có chút nghi hoặc quay đầu:

"Cái này còn cần phải hỏi sao?"

Bởi vì đứng ngược sáng, thân ảnh Lâm Diên dường như được phủ một lớp ánh sáng mềm mại, nửa đùa nửa thật nói:

"Đương nhiên là vì anh đắt nha!"

Cảnh Nguyên Châu: ".........."

Cho dù là Cảnh Thần cũng không nhờ tới đáp án này.

Lâm Diên rất hài lòng với chiến lược của mình:

"Người xưa có câu 'Tiền nào của nấy', tham rẻ chắc chắn không có kết cuộc tốt. Giá trị của Cảnh Thần bày ra đó, là người đàn ông đắt nhất trong liên minh, toàn thân từ trên xuống dưới mỗi tế bào đều đang khơi gợi dục vọng của tôi."

Cảnh Nguyên Châu trầm mặc.

Dục vọng gì, dục vọng tiêu tiền sao?

Lâm Diên dường như thấy còn chưa đủ cuối cùng vẫn không quên thả like cho bản thân.

Hứ, mình quả nhiên là thiên tài!

Anh quay đầu nhìn Cảnh Nguyên Châu mỉm cười:

"Cảnh Thần, tôi biết anh thật sự cũng không có ý định chuyển nhượng, nhưng lời mời của GH tôi thật lòng mong anh nghiêm túc suy nghĩ lại."

Cảnh Nguyên Châu chau mày: "Cậu làm sao biết tôi không định chuyển nhượng."

"Tất cả mọi người đều biết anh đối với BK có ý nghĩa gì, nhưng lại rất ít người từng nghĩ qua BK đối với anh có ý nghĩa gì."

Lâm Diên thờ ơ,

"Nhưng nghe tôi khuyên câu này, có lúc thật sự không cần phải ủy khuất bản thân mình. Người mới của chiến đội các anh đúng là rất mạnh, qua hai năm nữa có thể sẽ thay thế vị trí của anh, nhưng có sao nói vậy, cậu ta hiện tại còn chưa đủ tư cách. Ban quản lý không làm người, muốn anh làm dự bị hộ tống cho cậu ta, chẳng lẽ anh thật sự muốn hi sinh bản thân mình đi làm người đàn ông đứng sau vinh quang của chiến đội trong năm cuối cùng của sự nghiệp hay sao?"

Cảnh Nguyên Châu thừa nhận, những điều mà Lâm Diên biết so với hắn tưởng tượng còn nhiều hơn.

Hắn không tỏ ra thái đội với câu anh vừa nói, hứng thú hỏi:

"Vậy GH thì sao Lâm tổng? Là ông chủ của GH, ngoại trừ tiền hợp đồng cậu có thể hứa gì cho tôi?"

"Hứa tôi cho anh, đủ không?"

Lâm Diên không chớp mắt muốn bao nhiêu chân thành có bấy nhiêu chân thành,

"Tôi có thể đảm bảo với anh, GH khác với BK. Chỉ cần anh đồng ý, tôi có thể làm người đàn ông đứng sau anh, hỗ trợ anh hoàn thành mọi lý tưởng, nghe rất cảm động đúng không?"

Cảnh Nguyên Châu im lặng một lúc:

"Cũng không cần nói như vậy."

Không cần trả lời gấp như vậy, tin tôi đi, anh sẽ cần nó."

Lâm Diên không để ý đến lời từ chối thẳng thừng, thậm chí còn thể hiện có thể hiểu được,

"Đương nhiên, tôi cũng biết anh đang lo điều gì. Dù sao GH cũng là clb mới thành lập, muốn thành viên không có thành viên, muốn tư cách đấu giải không có tư cách đấu giải, đến cả tư cách đấu giải hạng hai cũng không có, dù nhìn từ góc độ nào đều cảm thấy không xứng với thân phận của Titans."

Cảnh Nguyên Châu thấy anh không chớp mắt đem chiến đội của mình nói đến nát như vậy , tiếp theo đó, quả nhiên là quay xe.

"Nhưng tôi có thể đảm bảo với anh, GH nhất định có thể lấy được tư cách thi đấu trong thời gian ngắn nhất, đứng trên sàn đấu liên minh. Đại khái chỉ khoảng hai ngày nữa thôi, anh sẽ biết được ý tôi nói là gì."

Lâm Diên cười cười, khoác vai Cảnh Nguyên Châu:

"Tóm lại Cảnh Thần à cửa nhà GH chúng tôi luôn hoan nghênh anh, kệ tên nít ranh người mới kia đi! Một chiến đội mới toanh được xây dựng, điều kiện này chẳng lẽ không đủ kích thích sao? Rõ ràng là mãnh hổ sao lại chịu thu mình lại ở BK làm người tốt làm gì? Tôi chờ anh ở kỳ chuyển nhượng!"

Cảnh Nguyên Châu dời mắt tới cánh tay đang khoác trên vai mình.

Ngón tay dài thanh thoát.

Cụp mắt nói: "Nếu như điều cậu nói là thật, tôi sẽ suy xét thật kĩ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro