Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 103: Chỉ là livestream bình thường thôi


Khi các thành viên GH tới phòng chờ QOG, các tuyển thủ QOG đã thu dọn xong trang bị và chuẩn bị rời đi.

Vô tình đụng mặt ngay ở cửa ra vào.

Tất Diêu Hoa dẫn đầu, nhếch mép cười nửa miệng, tiến lên vài bước chặn cả chiến đội QOG lại:

"Sao vội vã dữ dị?"

Trận thua này khiến Roser cảm thấy rất tức giận, mới chửi cả đám một trận, khó khăn lắm mới trút được cơn giận, thì bị nội dung phỏng vấn của Tất Diêu Hoa làm cho tức chết mà không có chỗ nào để phát tiết, vừa ngẩng đầu nhìn thấy nụ cười khinh bỉ của Tất Diêu Hoa, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên u ám:

"Có chuyện gì?"

"Không có việc gì thì không thể tới gặp tụi bây được à?"

Tất Diêu Hoa thản nhiên bước vào, nhìn tất cả mọi người trong phòng chờ,

"Ngày lành tháng tốt như thế này, đúng là rất khó có cơ hội hành gà trên sân như vậy. Giờ đánh xong trận rồi, nhân lúc trời xanh mây trắng phong cảnh hữu tình tới tìm đồng đội cũ để ôn lại chuyện xưa thôi mà."

Người đi rừng QOG nhìn Tất Diêu Hoa, sau đó nhìn các thành viên GH phía sau rõ ràng là không có gì tốt đẹp, lạnh lùng nói:

"Từ lâu đã không có gì để nói với mày rồi!"

"Không thể nói vậy được nha."

Lâm Diên dựa vào cửa, dùng tay chặn cửa lại, kéo sự chú ý của mọi người về phía mình,

"Nói thế nào đi nữa, BB nhà chúng tôi cũng từng ở trong đội của mấy người, tuy thời gian không quá dài nhưng suy cho cùng thì cũng bị dính mấy vết nhơ không thể xóa bỏ. Sự nghiệp của một tuyển thủ chuyên nghiệp cũng chỉ kéo dài vài năm thôi, chỉ tính riêng thời gian tuổi trẻ đã bị lãng phí, giờ muốn mấy người thể hiện thái độ cũng không quá đáng chứ?"

Lúc này trận đấu đã kết thúc, các nhân viên cũng đi chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo, trong phòng chờ không còn ai ngoại trừ các tuyển thủ của hai đội. Dù vậy, trái tim Roser vẫn không khỏi giật thót khi nghe những lời Lâm Diên nói. Tuy không nói rõ nhưng những gì anh nói đều hướng về một ý - BB có lẽ đã vạch trần việc bán độ của bọn hắn.

Roser vô cùng tự tin về tính bảo mật của những giao dịch này, nhưng hắn không ngờ rằng Tất Diêu Hoa sẽ gặp được người có thể chia sẻ những bí mật này, trước khi trả lời, hắn quay đầu về phía Ad mới trong đội nói. :

"Amy, huấn luyện viên đã đợi sẵn trên xe rồi, cậu đi tìm anh ấy, nói là chúng tôi có thể sẽ tới trễ một chút. Tôi nhớ trên xe có rất nhiều quà của fan hâm mộ, thu dọn một chút, xử lý chuyện ở đây xong sẽ qua đó tìm mọi người."

Xạ thủ của QOG là một người mới, hắn chưa từng chứng kiến ​cảnh tượng đáng sợ như vậy, lúc này đã bị dọa cho chết khiếp.

Sau khi nghe Roser nói một lúc lâu, hắn mới hoàn hồn, vội vàng đáp lại mấy tiếng.

Biết chàng trai trẻ này không liên quan gì đến những chuyện tồi tệ đó, Lâm Diên tự nhiên nhường đường cho cậu ta rời đi, rồi lặng lẽ đóng cửa phòng chờ lại.

Như kiểu sắp đánh nhau tới nơi vậy, bầu không khí trong phòng chờ vô cùng kỳ lạ.

Tất Diêu Hoa nhìn Roser với vẻ khinh thường:

"Nói thật nha cái ID Roser này của mày nên đổi lại, mày thấy đổi thành Loser có được không, cực kỳ phù hợp với hình tượng của mày!"

"BB, mày thì có gì hơn sao, cùng lắm chỉ dám làm mấy cái trò mách lẻo sau lưng thôi."

Roser lạnh lùng nói,

"Sao, thút thít một trận với đồng đội mới, rồi vội vàng kéo người qua đây à? Xem ra cấm thi đấu mấy tháng vẫn chưa dạy cho mày một bài học, thật sự không sợ bị cấm thi đấu tiếp à?"

Tất Diêu Hoa tỏ vẻ ngạc nhiên:

"Không phải chứ? Tìm đồng đội cũ để ôn lại chuyện xưa cũng bị cấm thi đấu à? Quy định nào của liên minh mà ngang ngược vậy?"

Roser hiểu quá rõ tính tình của tên này nên cũng không thèm để ý đến thái đội khiêu khích của cậu:

"Đừng nói nhảm nữa, rốt cuộc mày muốn gì?"

Tất Diêu Hoa chỉ xuống đất:

"Nào, quỳ xuống nhận lỗi với Bức ca đây, nói không chừng bố mày vui thì sẽ không tính toán chuyện cũ với mày nữa."

Người đi rừng QOG tức giận nói:

"Quay đi quay lại cũng có mấy trò đó, mày vẫn chưa chịu thôi phải không?"

"Tao chưa chịu thôi? Mày nghĩ là tao nhìn tụi mày riết mà không thấy gớm sao?"

Tất Diệu Hoa thậm chí còn không thèm nhìn hắn,

"Nếu như huấn luyện viên không yêu cầu tao cho tụi mày một cơ hội để tự thú, thì còn lâu bố mày mới thèm để ý!"

Từ "huấn luyện viên" khiến Roser ngạc nhiên nhìn Lâm Diên.

Nếu hắn nhớ không nhầm thì một thân phận khác của huấn luyện viên Lâm chắc hẳn là ông chủ của clb GH? Đối với người làm ăn, không phải càng nên tránh những tranh chấp không cần thiết cho clb sao? Nhưng giờ nghe ý của tên ngốc này, thì chính ông chủ lại là người dẫn đầu kiếm chuyện?

Lâm Diên vừa tìm một chiếc ghế ngồi xuống, cảm nhận được những ánh mắt xung quanh, anh xua tay thờ ơ:

"Ây ya, tôi cũng chỉ có ý tốt thôi, người tốt mới giàu được. Thấy mọi người cứ dây dưa ân oán lâu như vậy, một trận thi đấu thường quy bình thường đánh thành trận báo thù, có nhất thiết phải như thế không?"

Roser nghe được ý tứ muốn hòa giải trong lời nói của Lâm Diên, hắn cũng chán ngấy việc Tất Diêu Hoa suốt ngày dí theo mình. Vẻ mặt hắn trầm lại:

"Chúng tôi cũng không phải là người vô lý, chỉ cần BB đừng quá đáng, thì chúng tôi sẵn sàng hai bên đều lùi lại một bước."

"Vậy có phải tốt không?"

Lâm Diên cười nói,

"BB lại đây, chúng ta bắt tay một cái coi như hai bên không còn thù hận gì nữa."

Tất Diêu Hoa rõ ràng không hiểu ý định của Lâm Diên, nhưng khi cậu ngẩng đầu lên liền bắt gặp anh đang cong mắt cười, nên đành miễn cưỡng bước tới.

Roser thực sự chưa bao giờ thấy Tất Diêu Hoa lại trông có vẻ "ngoan ngoãn" như vậy, không khỏi tò mò nhìn thêm mấy lần.

Đang lúc thất thần thì nghe Lâm Diên tiếp tục chậm rãi nói:

"Về phần QOG... như vậy đi, đội trưởng đại diện cả đội đi tìm liên minh thú nhận toàn bộ việc làm sai trái trước kia. Chỉ cần liên minh không truy cứu, chúng tôi sẽ không nói gì nữa."

Bàn tay đang duỗi ra nửa chừng của Roser khựng lại giữa không trung, giọng nói cứng ngắc:

"Tôi không hiểu anh đang nói cái gì."

Lâm Diên nghi hoặc nhìn hắn ta:

"Là do tôi nói chưa đủ rõ ràng, hay là cậu quên mất chuyện gì? Giải thường quy năm nay thì thôi khỏi nhắc tới đi, chỉ cần thú nhận chuyện mấy trận ở giải mùa xuân thôi là được, chắc không khó chứ."

Nếu không phải biết Lâm Diên là người mà hắn không thể đắc tội, Roser suýt chú nữa là bùng nổ ngay tại chỗ.

Cảm thấy có gì đó dâng lên trong lồng ngực, hắn ta hít một hơi thật sâu rồi chậm rãi nói:

"Huấn luyện viên Lâm, tôi nghĩ trong một số việc không thể chỉ nghe từ một phía."

"Chẳng lẽ không phải sao?"

Lâm Diên rõ ràng còn ngạc nhiên hơn,

"Nhưng bây giờ tôi đã nghe rồi mà còn rất tin tưởng nữa kìa, cậu nói xem tôi phải làm sao giờ?"

Roser nghẹn họng, sự lịch sự giả tạo cũng hoàn toàn biến mất.

Cuối cùng hắn ta cũng hiểu rằng mấy người GH này hôm nay đến gặp họ thực sự là có mục đích xấu.

Roser ném balo thiết bị trong tay lên bàn bên cạnh, có vẻ khá thích thú trước hành vi ngây thơ của Lâm Diên:

"Cũng không thể nói phải làm sao, nhưng mà bây giờ BB là người của GH, mọi người đứng về phía cậu ta cũng là điều dễ hiểu. Thua trận đấu hôm nay là do kỹ thuật không bằng người ta, cái này tôi nhận. Nhưng bây giờ kéo người qua đây, có phải là có chút được nước làm tới không? Vừa mở miệng đã nhắc chuyện trước kia, chưa nói đến chuyện chúng tôi không thẹn với lương tâm, cho dù có thật là từng làm những chuyện như vậy thì đã sao? Nói cho cùng thì mấy người cố gắng đạt chức vô địch của mấy người, chúng tôi lăn lộn giải thường quy của chúng tôi, vốn là nước sông không phạm nước giếng, ăn no rồi lo chuyện bao đồng, coi chừng sớm muộn cũng gặp rắc rối!"

Hắn khựng lại một chút, rồi nhìn xung quanh:

"Tất nhiên, việc BB bị cấm thi đấu quả thực có liên quan đến chúng tôi. Nhưng từ mấy video trên mạng có thể thấy rõ, lúc đó ở trên sân thi đấu mắng người là cậu ta, chúng tôi nhịn nhục một câu cũng không phản bác, nhìn sao thì cũng đủ nghĩa khí rồi. Sau này hắn vì chuyện này bị phạt tiền, cũng là quyết định của liên minh, nếu cái này cũng cố chấp tính lên người chúng tôi thì không hợp lý lắm phải không?"

Dong dài một hồi, đem bản thân phủi sạch.

Tất Diêu Hoa tức cười trước sự vô liêm sỉ của Roser:

"Mày cũng dám nói câu quyết định xử phạt do liên minh đưa ra à? Mày xứng không!"

Lâm Diên vỗ vai Tất Diêu Hoa, ý nói cậu bớt giận.

Lúc này, Cảnh Nguyên Châu vốn đang im lặng đột nhiên cười nhẹ.

Lâm Diên quay đầu lại: "Anh cười cái gì?"

Cảnh Nguyên Châu bình tĩnh trả lời:

"Lần đầu tiên thấy một đội bán độ mà còn nói chuyện hùng hồn như vậy, cần học hỏi."

Lâm Diên đồng ý:

"Thủ đoạn vô liêm sỉ này thì đúng là nên học hỏi nhiều hơn."

Từ lúc bắt đầu hai bên vẫn nói chuyện theo kiểu hiểu ngầm, cũng chưa từng nói thẳng ra, QOG không ngờ rằng Cảnh Nguyên Châu lại nói thẳng như vậy, nên vô cùng sửng sốt.

Dù biết không có ai khác ở đây nhưng bọn họ vẫn khó tránh khỏi cảm thấy sôi máu, cảm giác chột dạ càng khiến họ tức giận hơn:

"Bán độ cái gì, chú ý lời nói của mình một chút đi!"

Lâm Diên chớp mắt mỉm cười:

"Trời, có vẻ như mọi người đều biết bán độ là dẫm giới hạn của liên minh ha? Vậy thì, nếu đã biết liên minh không cho phép làm rồi mà vẫn làm? Hồi nãy nói BB chửi người ta bị cấm thi đấu là đáng đời, chẳng lẽ bán độ không nghiêm trọng hơn chửi người ta rất nhiều sao? Như tình huống hiện giờ là toàn đội mấy người đều bán độ thì tính xử lý như thế nào, e là cấm thi đấu là không đủ nhỉ? Cấm đấu toàn đội hình như có chỗ nào không đúng lắm...hay là, giải tán hết đi?"

Các tuyển thủ QOG càng không muốn nghe thì Lâm Diên càng lặp đi lặp lại từ "bán độ", suýt thì khiến bọn chúng tức tới tập thể hộc máu.

Ngay khi mọi người sắp phát điên, Roser đột nhiên bình tĩnh lại.

Hắn ta chậm rãi thở ra, kiên định nhìn Lâm Diên:

"Huấn luyện viên này, hoặc nói là tiểu Lâm tổng, anh mới vào vòng này nên có lẽ không rõ, ăn không nói có trong liên minh là hành vi cực kỳ kiêng kị. Các anh muốn ra mặt cho BB thì cũng phải có chứng cứ, chứ đừng để BB lấy đó làm vũ khí, rồi cuối cùng clb phải chịu phạt. Nếu tôi nhớ không nhầm thì mục tiêu năm nay của GH là giành chức vô địch phải không? Tình hình hiện tại đang rất tốt, đừng tự tìm việc cho bản thân, mà còn hủy hoại tương lai tốt đẹp như BB trước kia."

Lâm Diên nheo mắt: "Tôi có thể hiểu rằng cậu đang đe dọa tôi không?"

Roser: "Tôi đang nghĩ cho clb của anh."

Tất Diêu Hoa nghe vậy thì không nhịn được, đập bàn:

"Mày chắc chắn là tụi tao sẽ không tìm được bằng chứng gì đúng không?"

Roser biết đối tác của mình là người như thế nào, tính bảo mật của việc bán độ cũng khiến hắn ta tin tưởng.

Thấy Tất Diêu Hoa nhảy nhót, ánh mắt hắn hiện lên ý cười, càng thêm chắc chắn:

"Nếu thật sự tìm được, mày còn ở trước mặt tao la hét sao?"

Cái biểu cảm không chút sợ hãi như vậy, bất cứ ai nhìn thấy đều muốn tát cho mấy phát.

Dù sao thì hiện tại cũng là thời điểm quan trọng của giải thường quy, nếu không phải là sợ mình sẽ kéo chân clb thì Tất Diêu Hoa có khi đã xông lên PK thật rồi.

Roser có vẻ thích thú hưởng thụ vẻ mặt bất lực của Tất Diêu Hoa, gạt đi cảm giác khó chịu do thua trận, nụ cười của hắn ta càng ngày càng tươi hơn.

Nụ cười đó bị câu nói của Lâm Diên làm cho đông cứng.

"Nếu tôi nói đã có bằng chứng thì sao?"

Roser khó tránh khỏi sửng sốt trong chốc lát, nhưng hắn nhanh chóng ép mình bình tĩnh lại:

"Không thể nào! Nếu mấy người thật sự có thể tìm được chứng cứ, sao phải đợi đến bây giờ!"

"Tôi thừa nhận chuyện làm QOG giải tán chúng tôi đúng là có chút không kiên nhẫn. Nhưng tôi cũng không cần thiết phải lừa cậu."

Lâm Diên nhướn mày, đôi mắt đầy ý cười,

"Lúc trước đúng là không có, nhưng ngay vừa rồi, đội trưởng Roser, cậu đã đích thân đưa cho tôi rồi."

Xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Vẻ mặt Lâm Diên càng kiên định, Roser càng cảm thấy ớn lạnh.

Vẻ mặt của hắn ta thay đổi hết liên tục, lúc hắn nhận ra thì đã muộn màng:

"Anh... anh đang ghi âm?!"

Roser thấy nụ cười của Lâm Diên tươi hơn một chút, giọng điệu lại bình tĩnh lại:

"Tôi khuyên anh không nên làm vậy. Bất kỳ hành vi ghi âm mà không được phép đều là bất hợp pháp, cái này còn chưa kể đến cuộc trò chuyện vừa rồi của chúng ta nộp lên cho liên minh có đủ để coi là bằng chứng hay không. Chỉ cần clb chúng tôi tố cáo lên tòa án, nửa sau mùa giải chiến đội GH cũng đừng nghĩ tới việc tiếp tục tham gia nữa!"

Lâm Diên gật đầu:

"Cậu nói đúng, ghi âm trái phép thực sự có thể bị truy tố."

Roser nghe vậy, cảm thấy vẫn còn có cơ hội, tiếp tục nói:

"Huấn luyện viên Lâm, anh tốt nhất đừng làm mấy chuyện phí công vô ích như vậy, có những chuyện không có đơn giản như anh nghĩ đâu. Vậy đi, thật ra chúng tôi cũng luôn hi vọng có thể hòa giải với BB, sau hôm nay tôi sẽ nói ban quản lý liên hệ với mọi người, tin là sẽ tìm được một phương án xử lý ổn thỏa cho hai bên.

"Nói thế nào nhỉ? Thành ý của mấy cậu tôi rất sẵn lòng tin tưởng, nhưng... ai nói với cậu là tôi ghi âm chứ?"

Lâm Diên ngây thơ chớp mắt,

"Tôi là một công dân tốt, sao lại có thể làm chuyện phạm pháp được?"

Pha quay xe liên tục khiến tâm trạng căng thẳng của Roser lại được thả lỏng.

Cảm xúc lên xuống liên tục khiến hắn cảm thấy hơi choáng váng, vô thức bám vào bức tường bên cạnh:

"Không, không ghi âm sao?"

"Thật sự không có."

Lâm Diên chậm rãi đút tay vào túi, đưa màn hình điện thoại ra trước mặt, vô cùng chân thành nói:

"Tôi chỉ là livestream bình thường thôi."

Sét đánh giữa trời quang khiến các thành viên QOG cảm thấy đầu óc họ trống rỗng.

Trong vô thức, hắn tiến lên hai bước định giật lấy điện thoại, tuy nhiên hắn còn chưa kịp đến gần, một bóng người cao lớn đã chắn phía trước Lâm Diên.

Cảnh Nguyên Châu bình tĩnh đứng ở giữa, lạnh nhạt rũ mắt:

"Tránh xa một chút."

Bốn từ đơn giản, giọng điệu lạnh lùng truyền vào tai khiến QOG đột nhiên dừng bước.

Lâm Diên ở sau nghiêng người về phía trước, lắc lắc màn hình điện thoại sặc sỡ trên tay.

Những người khác nhìn lên, thấy tiêu đề phòng stream cực kỳ bắt mắt [Phòng livestream GH.Titans].

Còn chưa kịp nhìn rõ nội dung bình luận dày đặc trên màn hình, mắt Roser đã tối sầm lại, những người khác ở bên cạnh không kịp phản ứng mà hắn đã ngã thụp xuống đất.

Sự im lặng chết chóc.

Đây không phải là chuyện có được coi là bằng chứng như lúc nãy nói nữa hay không rồi.

Chỉ dựa vào độ hot của phòng phát sóng trực tiếp Cảnh Nguyên Châu, một khi dư luận vụ việc này lên men, hậu quả... Roser không dám nghĩ tới nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro