Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Làm tiểu nô lệ của ba đi (1)



Thời Kiển chiều hôm đó về nhà sớm hơn mọi ngày, lúc tới góc đường gần tiểu khu dừng lại chờ đèn xanh đèn đỏ, ông từ kính chiếu hậu liếc đến một hình bóng quen thuộc đang bồi hồi ở cửa Cục Cảnh Sát.

Mặc một bộ váy màu xanh nhẹ nhàng, thân ảnh mảnh khảnh đứng ở dưới tán cây.

Thời Kiển lập tức thay đổi phương hướng, quay đầu xe.

Đứng ở cửa Cục Cảnh Sát đúng là Thời Miên, từ tiểu khu ra tới, cô đi tới đi tới liền tới nơi này, không tự giác được mà đứng ở dưới tàng cây nửa giờ. Bởi vì biết một khi cô đi vào sẽ phát sinh chuyện gì, so với dĩ vãng cô trở nên thận trọng hơn nhiều.

Bên tai truyền đến thanh âm chói tai.

Thời Miên quay đầu, chiếc xe màu đen quen thuộc chạy băng băng tới gần rồi chậm rãi kéo xuống cửa sổ xe, Thời Kiển mặt vô biểu tình mà nhìn chằm chằm phía trước, để lại cho Thời Miên sườn mặt dị thường lạnh lùng, "Lên xe."

Thời Miên run một chút, cúi đầu mở cửa xe.

Thời Kiển không hỏi cô ở chỗ này làm gì, xe trực tiếp lái về phía trước, chậm rãi rời xa tiểu khu.

Quầng sáng rực rỡ tán trên lá cây đầy vẻ yên bình ấm áp, nhưng Thời Miên ở trong xe lại đại khí cũng không dám ra, khẩn trương mà nhìn ra ngoài cửa sổ.

Càng đi càng xa, Thời Miên nhỏ giọng hỏi, "Chúng ta đi chỗ nào vậy?"

Thời Kiển không nói chuyện, khóe môi mím chặt.

Trong xe khí lạnh tràn ngập, Thời Miên ôm lấy cánh tay, không khí trở nên dị thường trầm mặc, chờ xe đi vào một cái đường hầm, cô rốt cuộc ý thức được có chút không thích hợp, run rẩy từ trong túi móc di động ra, vừa muốn ấn số di động của Lương Ngọc, di động đã bị cướp đi, cưỡng chế tắt máy.

"Người......" Thời Miên giận mà không dám nói gì.

Ông vẫn như cũ không nói lời nào, tay vững vàng mà lái xe.

Thái dương dần dần rơi xuống, trên bầu trời là ánh chiều tà màu cam hồng, đám người đều ở vội vàng về nhà, chỉ có bọn họ là đi ra khỏi thành.

Cuối cùng xe ngừng ở dưới tán cây liễu ở chân núi vùng ngoại ô, đây là một góc hầu như không có người trải qua.

Thời Kiển bỗng dưng rút ra chìa khóa xe, đương một tiếng ném ở một bên, ông đang cố gắng khắc chế tính tình, "Bảo bảo, ta có phải hay không nói qua với con là phải nghe lời."

Thời Miên cắn chặt môi, không dám trả lời.

Không gian bên trong xe nhỏ hẹp, Thời Kiển xoay người nhìn chằm chằm cô, ánh mắt sâu thẳm.

Cô giống như chim non đang run bần bật, Thời Kiển theo bản năng vươn tay.

Nhưng Thời Miên lại bị dọa tới, liều mạng súc hướng phía sau, "Ba ba, con sai rồi."

Thời Kiển vô lực, kỳ thật ông còn không nghĩ muốn làm gì.

Ông hứa hẹn qua chỉ cần cô ngoan ngoãn liền không động đến cô, ông khát cầu chỉ cần mấy năm nay. Cố tình cô vẫn luôn không tin, còn có ý đồ đem ông đưa vào Cục Cảnh Sát.

Cô chẳng lẽ cảm thụ không thấy tình yêu của ông sao? Ông dốc lòng bảo hộ chính là một con bạch nhãn lang sao?

Sau vài giây, ông không thể nề hà mà thở dài một hơi, "Con luôn là làm ta không biết làm thế nào mới tốt."

Thời Kiển duỗi tay rút ra dây lưng, quấn vài cái trói lại hai cổ tay của Thời Miên.

"Ba ba, con sai rồi, người đừng như vậy." Thời Miên sợ tới mức hai chân đạp loạn, suýt nữa đá đến phần giữa hai chân ông. Thời Kiển một tay đè lại hai chân cô, khí cười, "Bảo bảo, đá hỏng rồi thì con dùng như thế nào."

Thời Miên làn váy đã sớm bị xốc tới bụng nhỏ, lộ ra quần lót màu trắng, Thời Kiển vài cái liền kéo xuống, xoa thành một đoàn ném ở một bên.

Ông đã cứng, khó dằn nổi mà tách ra hai chân Thời Miên, dương vật thô tráng đặt ở môi âm hộ nghiền thật mạnh hai cái.

Đầu khấc chảy ra chất lỏng dính ướt môi âm hộ, trở nên ướt át ngượng ngùng.

Thời Miên còn không có ướt, Thời Kiển liền vươn ra ngón tay cắm vào miệng huyệt, tiểu huyệt nhanh chóng tham ăn mà ngậm lấy, ông nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay trỏ xoa xoa bên ngoài, làm cô như bị điện giật bắt đầu run rẩy, hai chân đem bàn tay kẹp đến càng chặt.

Lại cắm thêm vào một ngón tay, nhẹ nhàng đưa đẩy, ngón trỏ còn lại không chút nào thương tiếc mà xoa nắn hai cánh môi kia, vết chai mỏng ở lòng bàn tay ác ý cọ qua âm đế. Thời Kiển ngậm lấy bầu vú trắng nõn của cô, từng ngụm từng ngụm nuốt ăn, đầu lưỡi khiêu khích đầu vú đến nỗi cứng lên.

Tiếng thở dốc mang theo âm thanh khóc nức nở của cô thật mê người.

Trên dưới kích thích, bàn tay của ông rất nhanh liền ướt đẫm, lúc đầu ngón tay rút ra liền kéo ra một sợi chỉ bạc.

Thời Kiển khẽ cười một tiếng, ông yêu nhất bộ dáng lúc bị thao phục của cô. Hai mắt thất thần, môi đỏ hơi suyễn, đầu ngón tay chống ở trong lòng bàn tay cuộn tròn, một bộ dáng mất trí kiều mị.

Thời Kiển cầm lấy dương vật để ở miệng huyệt chậm rãi cắm vào, tiểu huyệt chậm rãi căng thành một hình tròn, lớp thịt non cũng bắt đầu mấp máy.

Ông thả chậm lại tốc độ, quan sát biểu tình của cô, chờ cô thích ứng được, nuốt vào khoảng hai phần ba mới đâm thật mạnh một cái, Thời Kiển có chút tiếc nuối khi không có chạm tầng màng kia, nhưng ông minh xác biết rằng ông là người đàn ông đầu tiên của cô.

Để được đọc các bộ sắc hấp dẫn với giá rẻ bất ngờ, mọi người tham gia group nha. https://t.me/truyenkk2VIP

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro