_Black_Team_ (2)
Mình xin trả test write cho _Black_Team_ nhé!
Let's enjoy ❤️
________
I/ Lý Thuyết
1. • Write là gì?
- Write là sáng tác, lấy cảm hứng từ cuộc sống thường ngày kết hợp ngôn từ tạo thành tác phẩm văn chương theo ý muốn
• Writer là gì?
- Writer là nhà viết truyện, hoặc nói cách khác là tác giả của 1 tác phẩm nào đấy. Theo mình nghĩ thì writer nghĩa na ná author ý
2. Yếu tố của 1 writer?
- Sự kiên trì để có thể hoàn thành tác phẩm
- Biết xây dựng cốt truyện linh hoạt, thu hút khán giả
- Nắm bắt nhu cầu đọc của độc giả
- Sự khác biệt tạo nên thành công, vì vậy ko nên copy ý tưởng của người khác
- Đặc biệt phải đặt thật nhiều tâm huyết vào câu truyện
3. Thế nào là 1 tác phẩm đạt yêu cầu?
- Nội dung linh hoạt, dễ hiểu, thu hút độc giả
- Không teencode, không icon (có thể hạn chế viết tắt)
- Trình bày rõ ràng lời thoại, suy nghĩ của nhân vật
- Không bỏ bê nhân vật dù chính hay phụ
- Không viết lạc đề, viết tắt
- Tác phẩm độc quyền của bản thân, không copy của người khác
- Tác phẩm bắt trend, nói đúng hơn là chủ đề được nhiều người để ý
4. Đánh giá bản thân
- Mình nghĩ là chỉ đc 7/10 là cùng, suy nghĩ của mình khác người lắm, còn tự tin thì mình không dám á
5. Tác phẩm của mình
- Mình có 4 tác phẩm về ChanBaek, loại đam. Trong đó có 2 tác phẩm trên 20k người đọc và có lượng vote khá ổn (đối với mình)
Các bạn cmt vào những truyện của mình bảo mình viết hay, nhưng theo mình truyện của mình còn nhiều sai sót lắm
À, truyện của mình đều được đăng trên nick chính Nana4021 nhé!
6.Thể loại của mình
- Mình chuyên viết về đam. Mình có thể viết được HE , hường, sinh tử văn. Mình viết được Ngược nhưng nó dở lắm, mình cũng không hào hứng về ngược cho lắm
Mình viết được ngôn tình, thanh xuân vườn trường,... mọi thứ liên quan đến tình yêu màu hường~
Nói nhỏ nè, nếu tính cách của mình thẳng thắn quá thì mình xl. Mình còn viết được về những thứ about sex, sex nặng luôn!!! Mình không trong sáng lắm đâu, những câu truyện tình dục mình viết có cả đống trong phần bản thảo nhưng mình sẽ không bao giờ đăng đâu! Nếu bạn nào có nhu cầu viết cảnh 18+ trong truyện của bạn có thể ib mình =)) (đùa đấy)
Ncl mình viết đam mĩ (fanfiction) là chính, mấy cái kia là phụ thôi
II/ Thực Hành
Câu 2: • Đoản HE
Tối hôm đấy trong kí túc xá, Xán Liệt cuộn tròn trong chăn, tay ôm 1 bịch bánh và nước, anh thong thả ngồi xem phim trên laptop
Còn Bạch Hiền, người ở chung kí túc xá với anh đang cảm thấy rất ức chế vì tiếng ồn từ laptop
- Đồ chó bự, vặn ngay cái volume xuống!
Xán Liệt giật mình với tiếng hét của cậu, anh luống cuống vặn âm lượng nhỏ lại
- Aizz ồn vch !!
Bạch Hiền gấp hết sách vở ném vào cặp. Cậu ra chỗ anh. Xán Liệt biết ý liền dịch sang 1 bên cho Bạch Hiền ngồi
- Mày cũng xem cái này á? - Bạch Đằng nhìn về phía laptop với ánh mắt khó chịu
- Diễn viên nữ rất đẹp
Sau khi nói xong câu đó anh bị cậu đấm 1 cước
- Chuyển ngay cho tao!
Bạch Hiền mặt mũi sa sầm lại
- okok!
Bạch Hiền vừa làu bàu "mấy con này xấu như chó,..." tay kéo mạnh 1 góc chăn của anh
.....
Xán Liệt loay hoay mãi chưa biết xem phim gì, anh quay sang hỏi cậu
- Xem gì mày?
- Cái gì cũng được miễn tao thích
Xán Liệt cười nguy hiểm
- Xem phim "mát mẻ" nhé?
Khoé miệng cậu giật giật
- Trời đang lạnh tao không có nhu cầu!
Nói xong cậu liền giật lấy bịch bánh của anh, ăn 1 cách ngon lành
Anh cười dâm ta nhìn cậu
- Thế xem phim "nóng bỏng" nhé?
Miếng bánh chuẩn bị nuốt xuống nghẹn ở cổ họng cậu. Bạch Hiền lập tức với người cướp cốc nước trên tay Xán Liệt. Anh có thể thấy, tay cầm cốc của cậu đang run bần bật
Bạch Hiền lườm anh 1 cái rồi giật lấy con chuột từ tay anh. Cậu chuyển thành phim đam mỹ là không:) phim Mỹ chăm chú ngồi xem
Bên cạnh cậu Xám Liệt cũng rất tập trung, nhưng không phải vào phim mà vào cậu. Bị anh nhìn tới phát ngượng, Bạch Hiền quay sang hỏi
- Sao thế?
Xán Liệt chỉ vào cái chăn, nhìn cậu với ánh mắt tội nghiệp
- Mày lấy chăn của tao
- Ừ
Anh chỉ vào gói bánh
- Mày cướp chăn của tao
- Ừ
Anh chỉ vào cốc nước
- Mày còn cướp cả nước của tao
Bạch Hiền dần mất kiên nhẫn
- Ừ thì sao?
Xán Liệt bày vẻ mặt ngây thơ
- Thế sao tao đợi mãi mà mày không cướp nốt cả tao?
____
• Đoản SE
Kỳ Liên Liên cô gái ở trại mồ côi từ khi còn thủa lọt lòng. Một gia đình phú ông đã đưa cô gái này về với mục đích kiếm thêm tiền trợ cấp từ viện trẻ để đóng học phí cho con trai cưng và bắt cô gái làm ô xin không công. Một hôm, thấy biểu hiện lạ của cô, mẫu hậu nuôi đưa cô đến viện cung. Người ta bảo cô bị tâm thần phân liệt.
Thấy cô gái này không làm được việc gì, họ đuổi cô ra đường. Giữa trời mưa bão táp, cả cơ thể nhỏ bé đang cố gắng chống chọi với cơn bão có thể thổi bay mọi thứ. Cô lạnh, rét, đói. Cô đi mãi mãi mới thấy một tia sáng nhỏ trong hang động đá trên đỉnh núi Phú Sĩ.
- Hư.. hư
Cô rên lên vì lạnh, bàn tay bé nhỏ run lên cầm cập. Cô chui vào trong hang. Thấy bên trong là một cậu bé nhìn qua có vẻ trạc tuổi cô
Dương Mễ- Từ nhỏ đã bị gia đình uy hiếp đến mức phải bỏ nhà ra đi.
- Xin.. chào
Cậu bé Dương Mê ngạc nhiên nhìn cô
- Cậu.. là ai?
- Tớ là Kỳ Liên, 13t
- Tớ là Dương Mễ, 14t. Vào đây
Kỳ Liên rụt rè bước vào. Bên trong hang động tuy bé nhưng vẫn có khả năng chứa được hơn hai người. Cô ngồi bên cạnh củi lửa
- A.. ấm quá!
- Tại sao.. em lại ở đây?
- Em.. em từ nhỏ đã sống neo đơn
Cậu bé thở dài - Vậy chúng ta có thể làm bạn
__7 năm sau__
- Kỳ Liên, em ngồi đây, anh ra ngoài một lát
- Ơ.. ơ... Đi theo.. theo- Kỳ Liên giật nẩy lên. Bệnh tâm thần phân liệt của cô tái phát
- Ở yên đây. Bên ngoài anh nghe thấy tiếng chân ngựa, có là thể đứa vua. Nghe anh, không được đi đâu, tối nay chúng ta sẽ không bị đói nữa
Để Kỷ Liên điên một mình ở hang động, Dương Mễ cầm cung tên ra ngoài
Thái Thượng Hoàng lên núi chẳng may bị lạc không thấy đường về, nhân cơ hội Dương Mễ liền xuất hiện
- Đa tạ đứa vua
- Ngươi là ai?
- Tôi là Dương Mễ sống lâu năm tại nơi đây
- Ngươi có thể chỉ ta cách ra khỏi khu rừng này
- Xin người đi theo tôi
Dương Mễ dắt Thái thượng ra khỏi khu rừng. Thái thượng vì biết ơn Dương Mễ nên đã phong cậu làm quan lớn,
- Anh Mễ Mễ! Của anh đây
Hì hục viết xong bản tam ca, Kỳ Liên đưa cho Dương Mễ. Khi ko bị điên Kỳ Liên lại rất thông minh
Thái Thượng thiên vì bị thái thượng hoàng vượt mặt nên rất bức bối, tìm hiểu mới biết là nhờ thằng nhãi Dưong Mễ và con em gái điên của nó. Ông liền cho người bắt cõc Kỳ Liên
Dương Mễ nhận được tin em gái mình bị bắt cóc liền chạy vụt tới
- Hahaha- Thái Thượng thiên ngồi vểnh râu nhìn Dương Mễ bị người của ông cột hai tay
- Ta cho ngươi hai lựa chọn. 1 là ngươi giết chết con điên này, ngươi sẽ có tiền và danh. 2 là ngươi.. sẽ chết thay nó
Dương Mễ lúc này bị danh vọng lu mờ, anh liền dâm một nhát dao vào tim Kỷ Liên. Từng giọt máu đỏ chảy ra, Kỷ Liên trước khi chết đã nói
- Mễ mễ, kiếp này trả anh một cuộc sống hảo
Cô nhắm mắt và ra đi mãi mãi
Dương Mễ chạy tới ôm xác cô vào lòng, từng giọt nước mắt chảy dài trên má
- Đừng! Không! Liên Liên!?
___
Mấy ngày sau, anh đứng trước mồ của Kỷ Liên, Dương Mễ quy xuống
- Anh xin lỗi, là anh không tốt. Tất cả... Chỉ vì anh quá tham lam để danh vọng lu mờ.. anh..
Dương Mễ ngồi bên cạnh nấm mồ của cô cả ngày
- Kỷ Liên em biết không? Có em bên cạnh cuộc sống của anh bớt khổ hơn. Cũng nhờ em nên anh mới có được ngày hôm nay. Vậy mà.. hôm đấy anh đã làm gì thế này?!
Sau ngày hôm ấy, cả đài náo loại về việc Dương Mễ cắt tay tự tử bên cạnh mộ của Kỳ Liên
_______
• Đoản 18+
Bạch Hiền ngã vào người anh, hoàn toàn mất ý thức. Xán Liệt nhếch môi cười, liền bế Bạch Hiền đi
_*_
Sau 4 tiếng hoàn toàn mất ý thức do bị chuốc thuốc mê, Biện Bạch Hiền cuối cùng cũng tỉnh lại. Cậu mệt nhọc nhìn xung quanh. Bạch Hiền khóc thét không ra tiếng. Tay chân run lẩy bẩy, cậu chạy thật nhanh ra đến cửa. Nhưng trời đất ơi cửa khoá và cậu vặn thế nào cũng không được. Đánh liều cậu đành dùng kĩ thuật hokkaido đạp thật mạnh cái cửa. Và cái kết thật xúc động là cửa không sao còn cậu thì đau thấu trời xanh, không những thế cánh cửa hay cái gì đó bên ngoài liên tục kêu tút tút ngày càng to. Bạch Hiền cả người ướt đẫm mồ hôi, thở không ra tiếng, khóc không nên lời.
Bịch.. bịch.. Tiếng bước chân càng lúc càng rõ và nó đang xác định là hướng tới căn phòng này. Bạch Hiền sợ hãi bò ra sau đến khi lưng chạm tường, cửa phòng mở, cậu lấy tay che mặt
Phác Xán Liệt đi vào. Anh khoá trái cửa lại. Vẫn vẻ lạnh lùng tàn nhẫn đó, anh tiến về phía cậu
- Biện Bạch Hiền!
Bạch Hiền hạ tay xuống, đập vào mắt cậu là khuôn mặt zoom cỡ đại của anh
- Aaa...
Bạch Hiền sợ co hai chân lại, hai tay bấu chặt rèm cửa. Xán Liệt thấy cậu coi mình như sư tử sắp ăn thịt người như vậy có chút khó chịu, anh liền kéo tay cậu. Bạch Hiền do tác dụng còn lại của thuốc, tay chân chưa nhạy nên bị một lực mạnh kéo như vậy cậu không kịp phản ứng, vì vậy cậu ngã nhào ra sau và nằm đè lên người anh
- Á.. tôi xin lỗi
Nhận ra hành động của mình, Bạch Hiền cúi đầu xin lỗi, định đứng lên chạy đi. Nhưng khi đứng lên cậu quên mất cái chân đau vì đá cửa của mình, không giữ được thăng bằng cậu liền ngã nhào xuống. Nhưng may sao, anh đã kịp đỡ lấy cậu
- Chân làm sao?- Phác Xán Liệt cau mày nhìn cậu. Bạch Hiền của anh vừa đạp cửa nên chân mới sưng như vậy, đúng là gieo nhân nào gặp quả nấy, ngay từ đầu ngoan ngoãn ngồi im đợi anh về thì đâu có thế này
- Không sao, lỡ đạp phải đồ- Bạch Hiền quay đi, tránh ánh mắt của anh, cậu sợ đối diện với nó
- Là một cái cửa?
- Ừ
- Sao em lại đá nó?
- Vì chủ nhân của nó đang nhốt tôi. Xán Liệt, tại sao tôi lại ở đây?
- Vì tôi thích
- Mau thả tôi ra!!
- Nếu em nói lí do vì sao năm đó em bỏ tôi
- Biết còn hỏi?
- Nói rõ ràng nếu muốn được thả!- Xán Liệt vẫn dùng giọng điệu đáng ghét đó, khiến ai đứng gần cũng cảm thấy run sợ
- Không- Bạch Hiền ngoan cố đáp lại
- Không sao? Hôm nay em dám cãi tôi?
- Tôi không thích nói đấy, sao không?
- Vậy em sẽ không bao giờ thoát khỏi tôi đâu
- Anh nghĩ anh là ai?
- Phác Tổng
Cậu trợn mắt ngạc nhiên. Sao anh lại có thể hèn hạ đến mức dùng chức quyền để uy hiếp cậu chứ? Phác Tổng thì đã sao? Cậu cóc sợ
- Ai sợ chứ tôi không sợ
- Vậy để tôi xem em "không sợ" của em như thế nào?
Xán Liệt ấn vào một công tắc trên tường, ngay lập tức cậu đã bị trói bởi dây thừng. Bạch Hiền cố gắng thoát khỏi chúng nhưng vô ích cậu càng ngọ nguậy thì dây thừng càng siết chặt vào người cậu
- Aa.. thả tôi ra!! Phác Xán Liệt, anh đúng là đồ yêu nghiệt!
- Yêu nghiệt mới có được em
Dây thừng tự động trói chặt hai tay cậu dính vào tường, còn chân cậu mỗi chân bị trói với một tay (au: Tư thế kiểu dạng háng trước mặt ngkhac ý kkk).
Xán Liệt nhanh nhẹn cởi quần bò trên người cậu, hậu huyệt đỏ hồng của cậu lấp ló sau lớp quần lót
- Aa.. - Trời lạnh, Bạch Hiền run thấu trời xanh - Anh.. làm gì vậy?
- Sao lại co ro vậy rồi? Chẳng phải nãy em bảo không sợ tôi?- Xán Liệt cười tà mị, ánh mắt dâm dục nhìn cậu. Anh đưa ngón tay ma sát vào hậu huyệt của cậu
- Ư... Bỏ tay.. ra- Bạch Hiền đau khổ cố không để tiếng rên phát ra. Xán Liệt cởi chiếc quần áo trên người cậu, hậu huyệt đỏ hồng quyến rũ hiện trước mặt anh
Anh đưa một ngón tay ra vào bên trong cậu
- Bỏ ra.. làm ơn.. Xán Liệt..tôi hết chịu nổi mất
- Có ai bảo em phải nhẫn nhịn đâu. Thoải mái đi
Tay anh ra vào trong cậu càng nhanh hơn. Hơn chục phút sau, anh bất ngờ rút tay ra, hậu huyệt của cậu chảy nước. Bạch Hiền khẽ rên trong cổ họng. Cậu cảm giác trống rống ngứa ngáy, nếu chân cậu không bị trói cậu sẽ cọ hai chân vào nhau cho bớt nứ.. à bớt ngứa. Hậu huyệt của cậu bây giờ không ngừng co rút. Bạch Hiền đang rất cố kiềm chế nhưng..
- Xán Liệt... anh
- Sao sao? Có phải đang rất khó chịu đúng không? Nhìn xem, hậu huyệt nhỏ của em đang không ngừng chảy nước kìa
- Aa.. anh.. đồ đáng ghét.. anh uy hiếp tôi.. hức- Bạch Hiền khóc không ra nước mắt, cậu thật sự rất khó chịu ở phần dưới. Lí trí hay dục vọng, cậu nên chọn cái nào đây?
- Aaaa.. Phác Xán Liệt, anh.. quân chơi bẩn, được rồi.. tôi..
- Em sao?
- Tôi.. hứcc.. tôi.. Xin anh đấy.. Liệt, làm ơn giúp em đi.. aa~- Bạch Hiền nói trong đau khổ, không hành động ngay chắc cậu chết mất. Thôi, hạ mình một lần cũng chẳng mất gì, bây giờ cậu hoàn toàn mất lí trí
- Em muốn gì nào?- Xán Liệt cười dâm dục nhìn cậu, tiểu Bạch thỏ đang nằm dưới thân mình rên rỉ dâm dãng
- Anh.. ưm.. dùng thân dưới của mình.. đ..làm đi aa.. hic- Bạch Hiền phải cẩn thận, suýt nữa vì dục vọng mà lỡ văng tục. Thôi được rồi, nếu anh muốn, cậu sẽ chơi với anh
- Thích thì chiều
Anh nhanh chóng cởi chiếc quần vướng víu ra, cự long to lớn xuất hiện trước mặt cậu. Bạch Hiền khiếp sợ nhìn nó, rõ ràng đây không phải lần đầu mà cậu sao vẫn thấy sợ. Nhưng bâyh hiện tại cậu đang rất cần nó
- Nhanh lên, cho vào.. đi aa
Xán Liệt bước tới. Anh cắm vật lớn của mình vào trong thân cậu, từ từ di chuyển. Bạch Hiền càng lúc rên càng lớn, cậu chính là đang bị dục vọng lu mờ, không còn điều khiển được chính mình, cứ để mọi thứ xảy ra tự nhiên
- Ưmm.. aaa..
- Bảo bối, em thật dâm đãng
Tìm ra điểm G của cậu, anh mạnh mẽ di chuyển. Vài lát sau, anh bắn mầm sống của mình bên trong cậu. Hậu huyện của cậu vẫn không ngừng co rút và chảy dâm thủy.
- Liệt.. ưm..
Rên lên một tiếng, cậu mệt mỏi gục xuống. Xán Liệt nhẹ nhàng lau sạch hậu huyệt cho cậu
- Bảo bối, em mãi thuộc về tôi
Anh cởi trói cho cậu, đặt cậu lên giường. Cậu vẫn bị anh làm thịt đến 3h sáng
Câu 1:
Thể loại: Đam
Nv: Khánh Thù, Chung Nhân
---
- Thù Thù, sao lâu thế?
Chung Nhân ngồi trên giường, bĩu môi nhìn về phía cửa nhà tắm. Đã 10p rồi mà Khánh Thù ny anh vẫn chưa tắm xong
"Tìng.. tình..ting"
Điện thoại của Khánh Thù báo tin nhắn. Chung Nhân liếc ngang liếc dọc, tính tò mò nổi lên, hắn bấm nút home trên điện thoại
Chung Nhân mò ra đc password của Khánh Thù là 121401 sau 3 lần bấm bừa:)) Sau đó..
Không có sau đó nữa, khi hắn chuẩn bị ấn vào mục messages để đọc trộm tin nhắn thì Khánh Thù bước ra. Và cái kết các reader hiểu rồi đấy, đầu Cải lĩnh trọn 2 cú đấm của Đô =)
- Ahuhu đauuu quá má ơi X~X
- Cấm sờ vào điện thoại của em, rõ chưa!!!!
- Sờ tí gì mà căng:)
- Thích sờ tí ko? - Y giơ quả đấm lên, mặt tợn tợn, hắn tưởng đấm thật liền vội giơ tay né
- Thôi, chúng ta đi ^^
Khánh Thù và Chung Nhân dắt tay nhau đi chơi. Y và hắn dẹp hết mọi công việc để đi chơi với nhau cả ngày, nào là công viên, tttm, rạp chiếu phim,....
Y và hắn ăn tối no nê tại 1 nhà hàng xa hoa đắt tiền.
- Anh Cải, anh có muốn đến 1 nơi lấp lánh ánh đèn, nước phục vụ tận bàn, dịch vụ đầy đủ, nhạc hay giảm stress không?
Chung Nhân ngơ ngơ vẫn chưa hiểu
- Đấy là đâu?
- Có nhân viên massage cực thích, búng tay phát nước dâng tận bàn, giảm stress hiệu quả
- Miễn em thích^^
- Vậy tài xế Kim Cải, lightbar thẳng tiến..!!!
- Ok thẳng.. à mà cái gì cơ, bar á? Em đùa anh à?
Khánh Thù mặt rõ quả quyết
- Đùa gì, đi bar đi. Lâu rồi em chưa đi
- Không - bao - giờ!
- Đi mà!
- Không!
Y cứ bảo đi hắn lại nói không như thế đc 1 lúc, y đành dùng khổ nhục kế
- Please, my husband~ just 1 time~~
Chung Nhân khẽ cười, rốt cuộc thì hắn cũng không thể thắng được Đô lợn sắt mà
- 1 tiếng thôi, nhưng phải theo sự giám sát của anh
- Huray!! Cải is the best
Không cần chờ đến hè chắc hắn cũng tan chảy với lời nói ngọt hơn 10kg đường của y mất :>>
Hắn thật sự không thích bar chút nào, lí do duy nhất là hắn không muốn mấy tên yêu râu xanh dòm ngó đến vợ tương lai của hắn. Vì vậy mọi hành động của cậu hắn giám sát 100%
- Cải, anh order đồ uống đi, em uống cocktail nhé!?
- Ok, ngồi ở đây, không có anh không đi đâu hết
- Ok
Nhìn Khánh Thù vài giây, Chung Nhân mới chạy đi order đồ
- Cmn, làm gì mà xếp hàng dài vậy?
Chung Nhân nhìn đồng hồ, 15p trôi qua vẫn 1 hàng dài trc mặt, không biết Khánh Thù đang làm gì nữa
Còn Khánh Thù thấy Chung Nhân mãi chưa ra nên cũng thấy lo lo, định ra tìm nhưng nghe hắn dặn ngồi im nên lại thôi
Bỗng, có 3 thằng du côn thân hình vạm vỡ sà tới chỗ y. Nhìn mặt bọn nó thì chắc chắn họ đều nghĩ y là trai bao.
- Cậu em, 419 không?
- Em trai, trông em có vẻ ngon đấy
Chúng nó tiến tới sờ bàn tay dơ bẩn của chúng lên người y. Y hét toáng lên
- Cút ra trước khi tôi báo cảnh sát
- Bọn này không sợ đâu, chiêu này xưa rồi
- Thôi, không làm 419 cũng đc, nhưng cũng nể mặt bọn này mà làm 1 ly chứ nhỉ?
1 trong 3 thằng lấy trong túi ra 1 chai rượu vang, rót ra 4 cốc
- Đây, mời em
- Cái gì đây? - Khánh Thù lắc lắc ly rượu, nhìn vs ánh mắt nghi ngờ
- Pinot Noir, chai mới khui đó
- Vang đắt thế sao các ông anh lại mời 1 người không quen biết như tôi?
- Chỉ là.. kết bạn thôi. Uống đi em trai
Khánh Thù đi tiếp khách nhiều nên biết Pinot Noir là loại rượu vang nổi tiếng với giá chém cổ, và do bản tính ngây thơ nên y nhắm mắt uống hết sạch mà không để ý 3 thằng du côn đang nhìn mình như 1 con mồi béo bở
Ngay lúc này, Chung Nhân đi ra nhìn cảnh tượng này không khỏi tức giận. Hắn liền 3 cước đá vào mặt 3 tên du côn. Khi 3 tên du côn chưa kịp hiểu what's happening thì đã bị bảo vệ đuổi cổ đi
- Thù Thù, anh đã dặn em thế nào? Đó là lí do vì sao anh không muốn em đi bar đấy!
- Anh ghen à Cải? Thật sự họ có ý tốt mà?
Khánh Thù mới chỉ uống hết 1 ly nên vẫn còn khá tỉnh táo
- Thôi, đi về
Chưa kịp tiêu hoá mọi chuyện Khánh Thù đã bị Chung Nhân lôi xềnh xệch về
Nãy ở bar y thấy rất ổn, nhưng khi lên xe, y bắt đầu thấy khó chịu ở.. chỗ đó. Khánh Thù cọ xát đùi lại vs nhau, nhẹ nhàng không để Chung Nhân thấy sẽ rất xấu hổ, nhưng hắn nhìn qua gương đã biết hết:)
- Aizzz anh Cải à, hình như em bị chuốc thuốc rồi
Chung Nhân vừa lái xe vừa nói
- Sao em lại nghĩ thế?
- Em thấy.. hơi nóng~
- Nhìn em qua gương là anh biết, làm sao qua nổi mắt anh?!
- Em xin lỗi...
- Tí về anh sẽ giúp em^^ dù sao sớm muộn gì cta cũng sẽ làm chuyện này
- Có... đau không anh? - Khánh Thù rụt rè hỏi
- Không đau đâu, khá là thú vị ^^
.
.
.
*Đêm hôm đấy*
.
.
- Aaaa~ nhẹ thôi Cải~ anh tính giết em à? Aaa~~
Chung Nhân vuốt nhẹ mái tóc cậu
- Ngoan, 1 chút nữa thôi, lần đầu sẽ rất đau..
- Ư~ mà.. anh không đeo.. cái đấy à?
- Em có thấy bố mẹ em đeo bao giờ ko?
- Em đâu phải họ đâu!?
- Thế mới có em chứ?
Khánh Thù gật đầu, y hiểu đc điều gì đó. Y nằm loã thể để hắn tiếp tục hành động
- Mà sao anh không đeo cho an.. toàn? Nhỡ....
- Bọn mình còn trẻ nữa đâu, có con thì cứ đẻ thôi..?
- Cải.. aaa.. bắn ra ngoài!! Em mà có thai em đấm anh đấy!!
Khánh Thù cảm thấy Chung Nhân thúc mạnh hơn liền nghi ngờ hắn sắp... y liền ưỡn người lên, y bị hắn nằm đè lên. Hắn càng thúc thật mạnh
- Không sao đâu, lần đầu chắc không sao đâu
- Are you sure?
Sau khi "đưa" hết dịch vào người y, hắn mới dám nói
- Yeah, maybe..
Chữ cuối cùng không thể để y nghe rồi! Hắn sẽ bị y xé làm thịt cho con Toben mất!!
Khánh Thù thở dốc, y nằm lên cơ thể hắn
- Em thấy sao rồi?
- Lần đầu đau thật, nhưng các lần sau thấy... vui vui:))
- Vậy hiệp nữa nhé?
- Thôi em xin anh, bây giờ là khoảng 3h sáng và anh đã làm 5 hiệp rồi đấy!
- Cũng tại em, ai bảo bị bọn côn đồ chuốc thuốc. May là anh tới kịp, không là bây giờ em đang phục vụ chúng đấy
- Em thật sai lầm khi uống ly vang đó. Đấy là bản năng trong công việc
- ...
Khánh Thù tiếp tục bị Chung Nhân đè hết overnight:)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro