Chương 5
"Xin chào a. "
Lời nói của nàng vừa phát ra, liền nghe được tiếng cười khe khẽ của Toàn Ly Toàn Ly từ phía sau.
Nàng quay đầu lại nhìn Toàn Ly, thấy vẻ mặt tự nhiên của nàng ấy liền đem câu trong lòng gạch bỏ từ "A Đồ kẻ đến không thiện" gạch đi, biến thành "A Đồ người đến có chút thiện".
"Thất điện hạ Báo tộc ". Ngữ khí A Đồ thập phần lạnh lùng, hướng về phía Thiên Trà tiến vài bước: "Sao ngươi lại ở đây?"
Thiên Trà à một tiếng, rồi quay người chỉ vào trái cây trên bàn: "Ta đưa cho Toàn Ly một ít trái cây, rất ngọt ngào a. "
Nàng nghĩ đến Toàn Ly nói với nàng rằng A Đồ thường xuyên đến cùng nàng ấy, liền hào phóng duỗi một ngón tay ra nói: "Nếu ngươi thích, có thể chia cho ngươi ăn một trái. "
A Đồ khinh thường liếc trái cây trên bàn, chỉ trong chốc lát liền thu hồi ánh mắt và tới gần Thiên Trà, hỏi: "Tây Vương Mẫu đã thiết lập kết giới ở chỗ này, ngươi làm sao vào được?"
Câu từ trong lòng Thiên Trà lập tức lại đổi thành "kẻ đến không thiện".
Nhưng nàng vẫn là chỉ vào đường đi của mình và thành thật trả lời: "Chỉ là bước vào thôi. "
Dứt lời, Toàn Ly vừa rồi đứng cách một cái bàn chẳng biết từ lúc nào đã tới bên cạnh nàng, nắm lấy cổ tay của nàng, đứng giữa nàng cùng A Đồ.
"Nàng chỉ là ham chơi, vô tình xông lầm nơi đây thôi. " Toàn Ly nói.
A Đồ không nói chuyện, cau mày liếc nhìn Toàn Ly, lại hướng mắt nhìn Thiên Trà sau lưng nàng, thật lâu mới nói: "Bảo nàng ta rời đi nhanh lên. "
Toàn Ly chào một tiếng, rồi lập tức lôi kéo Thiên Trà tiến đến nơi nàng ấy vừa bước vào, cũng dặn dò nàng trên đường cẩn thận.
Thiên Trà đáp lại, vượt qua Toàn Ly nhìn người sau lưng nàng, nhỏ giọng hỏi: " Nàng ta sẽ ức hiếp ngươi sao?"
Toàn Ly bật cười, lắc đầu: "Sẽ không, ngươi rời đi nhanh một chút. "
Thiên Trà chào một tiếng, rồi bước ra ngoài, nàng đi hai bước cảm thấy không ổn, hình như nàng chưa nói với Toàn Ly rằng loại trái cây này không nên ăn quá nhiều sẽ không tốt cho cơ thể, nhớ đến liền xoay người lại. Nhưng thật bất ngờ, con đường vào huyền phố đã biến mất.
Nàng tìm kiếm trái phải cũng không tìm thấy, ban đêm sắp tới nên nàng đành nghiến răng rời đi, thầm nghĩ lần sau sẽ nói chuyện này.
Kết giới bên trong huyền phố bị A Đồ gia phong thêm củng cố, Toàn Ly chậm rãi trở lại từ nơi Thiên Trà rời đi, A Đồ đứng bất động bên đình, Toàn Ly ngồi xuống trước án, ngẩng đầu nhìn nàng ấy một cái, hỏi: " Muốn ăn trái cây không? Thực sự rất ngọt. "
A Đồ trong lòng thở dài, đi đến bên cạnh Toàn Ly, nhẹ nhàng liếc nhìn trái cây, hỏi: "Nàng ta đã đến đây bao nhiêu lần rồi?"
Toàn Ly nói: "Hôm qua là lần thứ nhất, hôm nay là lần thứ hai. "
A Đồ hơi yên lòng một chút, lại hỏi: "Nói chuyện gì với ngươi thế?"
"Không nói gì. " Toàn Ly đem trong tay quả thu vào: "Làm sao? Nàng không nên đến sao?"
"Không nên." A Đồ chân thành nói.
Toàn Ly cười nhạt một tiếng: "Không phải ngươi đã gia phong thêm kết giới sao, nàng sẽ không đến nữa. "
Giọng điệu của nàng có chút thất vọng, cầm trái cây lên rồi lại đặt xuống: "Ăn một trái đi. "
A Đồ thờ ơ liếc, nhưng cũng không nhận lấy, nói: "Trái cây này trên Côn Luân Sơn cũng có, nếu ngươi thích, lần sau ta sẽ mang đến cho ngươi một ít. "
Thiên Trà theo đường cũ trở về Hoắc Sơn, đi ngang qua hồ hoa lê thấy Thi Đạm vẫn chưa về thì liền yên lòng, vộ vã quay về trong động.
Sau khi đợi một chén trà nàng lại cảm thấy nhàm chán, liền lăn ra khỏi giường và đi về phía cửa hang.
Mới đi được vài bước nàng đã thấy Lục ca từ phía xa chạy tới, trong đêm tối, ca ca trực tiếp vòng qua nàng, chạy vào trong động của nàng.
"Lục ca. "
Thiên Trà hô một tiếng, Lục điện hạ lập tức quay lại chạy tới bên người Thiên Trà: " Hôm nay muội lại đi đâu vậy?"
Thiên Trà nói: "Hôm nay muội đi. . ."
Nàng còn chưa kịp nói gì thì Lục điện hạ lại để ý không lắm đã trực tiếp kéo lên: "Nhanh lên, toàn tộc đều đang chờ quỳ lạy tổ tiên Báo tộc, cha đã tìm ta mấy lần hỏi xem muội đi đâu, thật làm ta lo muốn chết. "
Nói xong, Lục điện hạ liền dẫn theo Thiên Trà bay đến Hư Không Hải phía Tây Hoắc Sơn.
Mấy ngày nay, Hoắc Sơn đều được chiếu sáng bởi châu quang, nhưng lúc này Hư Không Hải lại ẩm ướt và tối tăm vô cùng, nhất thời Thiên Trà có chút không quen, chờ Lục điện hạ ổn định nàng trên mặt đất nàng mới nhìn bờ biển, từng mảnh từng mảnh người đứng đó, tất cả đều là Báo tộc.
"Đây là?" Thiên Trà lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này, liền có chút kinh ngạc.
"Hôm nay là ngày cuối cùng của đại hôn, dựa theo lễ nghi, toàn tộc phải đến Hư Không Hải quỳ xuống bái lạy tổ tiên Báo tộc. "
Sau khi Lục điện hạ nói xong liền dẫn Thiên Trà vào trong đám người, lần đầu tiên nàng trải qua kiểu quỳ lạy này, sau khi quan sát một lúc nàng liền theo thứ tự con cái lớn nhỏ của Báo đế, đứng sau lưng Lục điện hạ. Nhưng không ngờ vừa mới xếp xong, Báo đế đột nhiên hô một tiếng: "Thiên Trà. "
Thiên Trà ngẩng đầu lên đáp.
Báo đế: "Tới đây. "
Thiên Trà có chút khó hiểu liếc nhìn Lục điện hạ, nhưng Lục điện hạ cũng không rõ nội tình nhún vai với nàng.
Nàng nghĩ thầm, không lẽ việc trốn khỏi Hoắc Sơn đã bị phát hiện.
Mang theo nghi ngờ này, Thiên Trà lo lắng bước đến phía trước và cẩn thận đứng bên cạnh Báo đế, mà lúc này nàng mới phát hiện Thi Đạm đang đứng ở phía bên kia của mình.
Thiên Trà rất khó hiểu, thấp giọng gọi: "Cha?"
Báo đế nhíu mày lắc đầu với nàng: "Đừng nói chuyện. "
Thiên Trà lập tức ngậm miệng.
Việc quỳ lạy bắt đầu, nàng đi theo hai vị đại nhân ở bên trái và bên phải cùng nhau hướng về phía Hư Không Hải quỳ lạy, đột nhiên mặt biển gầm lên một tiếng, mặt biển lập tức xuất hiện làn sóng cao năm trượng, từng đợt sóng chồng lên nhau tiến tới phía trước đoàn người Báo tộc.
Cứ như vậy một vài tiểu của yêu Báo tộc bị sóng lớn làm giật mình, lần lượt lui lại còn kêu lên đầy kinh ngạc.
Mấy trăm năm nay nàng đã đọc rất nhiều sách ở Hoắc Sơn, trong đó có miêu tả tứ đại hải tứ đại sơn của yêu tộc .
Kể rằng khoảng năm ngàn năm trước, vùng đất của yêu tộc hỗn loạn. Tổ tiên tứ đại tộc yêu tộc gồm: Báo tộc, Điểu tộc, Hổ tộc, Lang tộc, vì ổn định tình trạng hỗ loạn này liền lấy thân tế biển để đổi lại sự an ổn của vùng đất. Mà tổ tiên Báo tộc tế thân chính Hư Không Hải này.
Thiên Trà ngẩng đầu nhìn sóng lớn trước mặt nhưng không có chút sợ hãi nào, chỉ ngơ ngác nhìn.
Không bao lâu, cơn sóng lớn liền đột nhiên rút đi, chỉ trong chốc lát Hư Không Hải lại trở nên tĩnh lặng.
Nghi lễ quỳ lạy sau nửa canh giờ cuối cùng cũng kết thúc, nhóm tiểu yêu Báo tộc nhôn nhao rời đi, Thiên Trà cũng muốn đi theo thì đột nhiên bị Báo đế gọi lại.
"Ngày thường con rất thích náo nhiệt, tại sao Đại hôn của Tam ca con, ta lại không thấy bóng dáng con?"
Thiên Trà gượng cười hai tiếng: "Quả thật rất náo nhiệt, khắp Hoắc Sơn đều náo nhiệt, Hoắc Sơn lớn như vậy, sao cha có thể lúc nào cũng nhìn thấy con. "
Báo đế nhàn nhạt ừ một tiếng, chỉ là thuận miệng hỏi một chút cũng không nghi ngờ gì, mang theo Báo tộc còn lại rời đi.
Nói đến đây, vừa mới chôn Lục điện hạ sau lưng nàng đột nhiên đi tới, hắn vỗ vỗ bả vai Thiên Trà, hiếu kỳ nói: "Thất muội, tại sao muội lại đứng đằng trước chúng ta? Đó là chỗ mà những vị có bối phận cao nhất trong tộc đứng a. "
Thiên Trà cũng không hiểu, lắc đầu nói: "Muội không biết. "
Lục điện hạ lại hỏi: "Tại sao Thi Đạm cũng đứng ở phía trước? Hắn chẳng qua chỉ là người quản hồ hoa lê a. "
Thiên Trà như cũ lắc đầu: "Muội không biết. "
Hai người nhìn nhau, nửa ngày cũng không nghĩ ra lý do nào.
Từ Hư Không Hải về Hoắc Sơn còn cả một chặng đường, Thiên Trà cùng Lục điện hạ cũng không vội chậm rãi đi tới. Lúc này Thiên Trà cuối cùng cũng đem chuyện đi Côn Luân Sơn hai ngày trước đã gặp Toàn Ly ở huyền phố nói cho Lục điện hạ.
Lục hoàng tử điện hạ rất tò mò về những gì nghe được, đợi Thiên Trà nói xong liền hỏi: "Ta vẫn luôn nghe nói Côn Luân Sơn khó đi, ta đi qua mấy lần cũng không tìm được đường, sao lại bị muội nói đơn giản như vậy, ngay cả kết giới của Tây Vương Mẫu cũng bị muội tùy ý phá vỡ. "
Thiên Trà gật đầu: "Cũng không hẳn. "
Nghe vậy Lục điện hạ nhìn chung quanh vài lần, thấp giọng nói với Thiên Trà: "Mấy ngày nay ta cũng lén chuồn êm đến Nhân giới. "
Thiên Trà kinh ngạc mở to hai mắt.
Khi nàng mới 500 tuổi, Lục ca nàng từ Nhân giới mang theo một nữ tử người trần trở về, nhất quyết nói muốn cưới nàng làm vợ, điều này suýt chút nữa làm Báo đế tức chết.
Nhân và yêu không thể kết hôn là thứ nhất, nhưng Lục ca nói hắn thích và không thể không được. Lúc ấy mọi người thầm nghĩ thực ra che giấu chuyện này không phải là không thể, nhưng mấu chốt là người ấy cũng không nguyện ý, nàng ấy là bị Lục ca bắt cóc tới đây.
Hơn nữa về sau Báo đế phát hiện người này là một tiểu thần của Thần tộc, nàng hạ nhân giới lịch kiếp luân hồi để dưỡng thân, chờ luân hồi kết thúc sẽ khôi phục Thần vị.
Yêu Thần hai tộc không được nhiễu loạn luân hồi là thứ hai.
Chuyện này gây náo loạn một thời gian, các vị Thần tộc đã cử người đến Hoắc Sơn tìm người. Báo đế phải căng da đầu xử lý việc này cũng nghiêm khắc trừng phạt Lục ca, cấm hắn đặt chân đến Nhân giới lần nữa.
Lục hoàng tử điện hạ tựa hồ đang lo lắng Thiên Trà nói lung tung, vì vậy hừ một tiếng nhỏ giọng nói: "Ta nói cho muội biết, muội không được phép nói cho người khác."
Thiên Trà ậm ừ.
Lục điện hạ bỗng nhiên ngượng ngùng, cười nói: "Ta đã gặp được chân mệnh nữ tử rồi."
Thiên Trà kinh ngạc :"Ca ca lại gặp được chân mệnh nữ tử rồi sao?" :))
Lục điện hạ nói: " Cái gì gọi là lại!"
Thiên Trà nói: "Ca ca đã quên chuyện ba trăm năm trước rồi sao? Ca bị cha cấm túc hơn một trăm năm a. "
Lục điện hạ: " Không thể lần nào cũng là thành viên của Yêu tộc và Thần tộc chứ, ta cảm thấy nàng ấy là người trần bình thường mà thôi. "
Lục điện hạ ngẩng đầu nhớ lại: "Ta nhớ tới lần đầu gặp nàng, nàng đứng ở trong thuyền nhỏ trên sông chỗ non xanh nước biếc (phong cảnh hữu tình) tại Nhân giới cúi đầu uống trà, muội không biết vào thời khắc đó, ta giống như lạc vào tiên cảnh. "
Thiên Trà vô tình nói: "Ca đã đi qua tiên cảnh chưa, còn bước vào tiên cảnh à. "
Lục điện hạ nghiến răng: "Tưởng tượng cũng không được sao. "
Lục điện hạ cười: "Mấy ngày nay quan sát nàng, nàng thật sự rất dịu dàng, đối với người khác nói chuyện cũng nhẹ nhàng, bình thường nàng không làm gì khác ngoài đọc sách viết chữ, ta chưa bao giờ thấy qua nữ tử trầm ổn như vậy. "
Hắn tặc lưỡi nói: "Ta tưởng tượng dáng vẻ cùng nàng nói chuyện rất nhiều lần. . ."
Thiên Trà lại tàn nhẫn nói: " Ca còn chưa nói chuyện với người ta lần nào a. "
Lục điện hạ bĩu môi: " Vẫn chưa có cơ hội. "
Hắn đưa tay ngăn cản Thiên Trà xen vào nói: "Tóm lại nàng ấy chính là như vậy, Lục ca muốn chính là nữ tử như vậy, chỉ có nữ tử như nàng mới xứng để muội gọi là Lục tẩu. "
Nghe ca ca nói, Thiên Trà không khỏi nghĩ đến Toàn Ly, vì vậy nàng liền nói: "Toàn Ly ở Côn Luân Sơn cũng là nữ tử như vậy, hơn nữa muội cùng nàng đã nói chuyện."
Nàng hơi nhướng mày đối với Lục điện hạ: "Dung mạo của nàng cũng rất xinh đẹp, hơn nữa trên trán của nàng chỉ có hai chữ "Toàn Ly" chứ không có gì khác, nàng còn không có tu vi, rất đặc biệt, so với muội còn đặc biệt hơn, nàng viết chữ nhìn rất đẹp, nói chuyện cũng êm tai. "
Thiên Trà hưng phấn nói: "Muội đã suy nghĩ suốt hai ngày qua, lúc đó cần tìm cớ nào mang nàng đến Hoắc Sơn để mỗi ngày muội có thể tới tìm nàng chơi đùa. "
Thiên Trà nhìn Lục điện hạ: " Muội cảm thấy, ca muốn cưới nữ tử Nhân giới kia cha nhất định sẽ không đồng ý, nếu không.... "
Thiên Trà mỉm cười với Lục điện hạ: "Hay ca cưới Toàn Ly về đi. "
—---------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Tác giả không có gì để nói
Toàn Ly: lói gì, lói lại xem nào :))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro