Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 1


Dùng thân thể giải độc, phá thân đau đớn

"Ưm... a... a" khắp căn phòng nhỏ toàn là những tiếng kêu rên đầy dâm dục. Người dưới thân toàn thân đều là những vết xanh tím đang bị người phía trên đụ một cách điên cuồng, nhìn xuống cái lồn phía dưới đã tràn đầy hỗn hợp máu cùng nước lồn chảy ra không ngừng. Nửa ngày, hắn bị đồ đệ mình địt đã nửa ngày.

"Sư tôn, bị đụ sướng sao, kêu rên to lên đi. Là do ngươi tự chuốc lấy thôi" Nói xong Cố Thừa Trạch lại càng điên cuồng địt vào cái lỗ đầy máu kia.

Cẩn Nhiên cảm thấy hiện giờ hít thở cũng là chuyện khó khăn, y cảm thấy eo như đã đứt gãy, cả người như bị xé làm đôi. Y biết những thứ này là do chính y tự nguyện, y một lời cũng không oán trách.

Cẩn Nhiên yêu Cố Thừa Trạch, một sư tôn lại đi yêu chính đồ đệ của mình, y cũng tự cảm thấy mình đê tiện đến mức nào. Từng ngày được ở bên chăm sóc Cố Thừa Trạch, y lại càng không khống chế được cỗ tình cảm này.

Nửa tháng trước Cố Thừa Trạch trúng một loại độc tên Tuyết Di, người trúng loại độc này mới đầu chỉ là cơ thể đau đớn, lúc nóng lúc lạnh về sau độc tố ngày càng lan rộng sẽ mất hết linh lực, cơ thể đứt hết tâm mạch mà chết.

Khi Cẩn Nhiên phát hiện ra, y đời nào để Cố Thừa Trạch bị loại độc này hành hạ đến chết. Sau vài ngày tìm cách giải độc cuối cùng hắn cũng tìm được thuốc giải đó là dùng phương pháp hoan ái ép độc ra ngoài, người hoan ái luôn là cùng một người và phải có linh lực vô cùng cao thâm, cách hai ngày làm một lần liên tiếp như vậy trong 3 tháng mới có thể giải độc xong.

Cẩn Nhiên biết Cố Thừa Trạch sẽ không cùng mình làm chuyện đó, hắn chỉ có thể cho thôi tình dược vào thức ăn cho Cố Thừa Trạch uống nên mới có chuyện như vậy xảy ra.

---

Cố Thừa Trạch sau khi ăn cơm xong liền thấy cả người nóng đến choáng váng, dương vật dưới thân đã đau đớn khôn tả. Hắn thấy sư tôn hắn đỏ mặt cởi quần áo, mở chân xin hắn đụ nói đó là phương pháp giải độc duy nhất. Hắn không muốn, người hắn yêu là Chi Dương sư huynh, nhưng huynh ấy chết rồi, là do vị sư tôn này hại chết khiến hắn hận thấu xương. Nếu thiếu địt như vậy, vậy thì đừng trách hắn vô tình.

Cố Thừa Trạch liền cởi quần để lộ vật xanh tím kia ra, không dạo đầu, không bôi trơn trực tiếp đâm cặc thô to vào bướm nhỏ của Cẩn Nhiên.

"Aaaaa..." Cẩn Nhiên tuy chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng vẫn không khống chế nổi cơn đau mà hét to lên. Lồn của y thực sự quá nhỏ, lại vô cùng yếu ớt bị một kích đâm thủng màng trinh, vách thịt rách ra, máu chảy ràng rụa nhưng y lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Dương vật của đồ đệ y đang ở trong lồn y, y có thể dùng thân thể này giải độc cho đồ đệ đã không còn gì để tiếc nuối.

Cố Thừa Trạch sau một hồi đụ Cẩn Nhiên cũng cảm thấy cơ thể đau đớn mấy ngày nay khoan khoái hơn bao giờ hết. Cái lồn ấm nóng bao lấy dương vật lạnh lẽo kia khiến cả người y cũng cảm thấy ấm áp theo.

Cố Thừa Trạch nhìn người dưới thân mặt mày tái nhợt, môi bị cắn đến bật máu thì dâng lên một luồn khoái cảm. Sư tôn mà hắn căm hận nhất giờ đang ở dưới thân hắn rên rỉ. Hắn nắm lấy đầu vú của y bóp mạnh, một bên dùng miệng cắn mút như muốn cắn đứt ra. Không ngờ sư tôn hắn lại là một song nhi có cả chim cùng bướm, vú vừa to vừa mềm còn hơn cả phụ nữ đúng là dâm đãng không chịu được. Hắn điên cuồng va đập như muốn dập nát chiếc lồn ấy.

Đợi đến khi chiếc lồn chứa đầy tinh dịch rồi, hắn liền chuyển qua địt lỗ hậu của sư tôn.

Cẩn Nhiên đau đớn đến cong lưng lại hét lên, hai tay bấu chặt vào ván giường nhưng vẫn không thể giảm bớt chút đau đớn nào.

Con cặc được hậu huyệt ấm áp bao lấy,Cố Thừa Trạch liền đánh mất lí trí mà điên cuồng luận động như muốn địt hỏng cái lỗ dâm này. Hắn nào hiểu thế nào là thương hoa tiếc ngọc, thấy chưa thể đâm vào hết bèn rút cặc ra rồi mạnh mẽ thúc vào, phát sau càng điên cuồng vũ bão hơn phát trước, mặc kệ người dưới thân mặt mày tái nhợt đang kêu lên từng tiếng nức nở.

Sau chục cú thúc như thế cuối cùng cậu cũng thành công nhồi đầy côn thịt vào cái động nhỏ xíu này. Cẩn Nhiên muốn Cố Thừa Trạch nhồi nhét côn thịt vào sâu hơn bèn ngồi lên đùi hắn ôm lấy cổ.

"Aaaaa Thừa Trạch... ưm" Cẩn Nhiên vừa nứng vừa đau mà rên lên

"Sao vậy sư tôn? Chẳng phải ngươi xin ta đụ ngươi sao? Ta làm ngươi không hài lòng à??"

Cẩn Nhiên đau đến run người, giọng run rẩy nói: "Không... không có... được Thừa Trạch đụ... ta... ta rất sướng"

"Đồ chó cái, bị địt đến nát lồn rồi còn thấy sướng" Cố Thừa Trạch một phen phỉ nhổ, thân thể vẫn rất thành thật thọc ra lại rút vào cái động nhỏ đầy nước kia. Không biết đâm vào đâu khiến Cẩn Nhiên hét lên chú chim đằng trước bắn tinh dịch phèo phèo.

Sau 3 đợt rót tinh dịch vào lỗ hậu sư tôn. Cố Thừa Trạch mới coi như giải quyết xong nhu cầu của bản thân. Hắn liền mặc lại quần áo phủi tay mà đi: "Ta mệt rồi, muốn nghỉ ngơi, mời sư tôn ra khỏi phòng"

Cẩn Nhiên không ở đây làm trướng mắt hắn tận lực bám vào vách tường đứng dậy, đi ra khỏi phòng.

Đợi khi vừa về được phòng của mình Cẩn Nhiên liền không khống chế được khụy xuống che miệng phun ra một búng máu, linh lực cùng độc tố trong người đấu đá lẫn nhau khiến thân thể y lúc lạnh lúc nóng đau đớn vô cùng. Việc giải độc này cũng không phải dùng linh lực là ép được độc ra mà là trong quá trình giao hoan, người nằm dưới dùng linh lực chuyển dời từng phần độc tố một sang người mình. Độc tố sẽ theo tinh dịch truyền tới người giải độc. Bắt buộc phải dùng thân mình làm vật chứa mới bức được độc ra. Cẩn Nhiên cười khổ, đợi đến lúc chuyển dời độc tố hết sang người y, y rất nhanh sẽ phải rời xa Thừa Trạch rồi, y thực sự... không nỡ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro