SanTake
Sau khi Takemichi quay về lại tương lai, nó cứ ngỡ đó là một tương lại tốt đẹp khi chính mắt nó thấy ai sống tốt, vui vẻ và hạnh phúc. Nhưng có một người nó tìm mãi chẳng thấy đâu, Mikey, kẻ đã giải tán băng Touman và khuyên nó quay về lại tương lai đi.
Và rồi khi nó phát hiện ra, thì hay thật đấy, Mikey bị bản năng hắc ám chiếm giữ lấy và hiện đang là boss của một tổ chức tội phạm lớn nhất Nhật Bản - Phạm Thiên.
Takemichi sau khi biết chuyện, đã chạy đôn chạy đáo khắp nơi nhờ đến Kazutora kẻ mà lúc trước nó khá sợ chỉ để đi tìm chút tung tích của Mikey, tìm kiếm nơi mà hắn thường hay lui tới. Kazutora đã khuyên nó là rất nguy hiểm, nhưng vẫn cứng đầu không nghe theo. Kết quả thì lần nào hỏi thì cũng chẳng có câu trả lời như mong đợi, lại còn bị bọn họ dần cho tơi bời một trận và cảnh cáo.
Và lần này cũng không ngoại lệ.
Takemichi bị tên kia dần cho một trận, rồi ném mạnh xuống đất cảnh cáo:
"Thằng chó chết, đừng có nhắc đến Phạm Thiên trước mặt bọn tao. Coi chừng tao giết mày đấy!!"
.
.
.
Sanzu Haruchiyo, no.2 của Phạm Thiên hiện đang rất cáu gắt khi nghe đàn em báo cáo lại, rằng có con chuột nhắt hôi thối nào đấy đang lảng vảng xung quanh, đi dò hỏi tung tích của Phạm Thiên. Gã thừa biết đó là ai, ngoại trừ đám người Touman ra chính xác hơn là thằng cống rãng được vua để ý đến, Hanagaki Takemichi, thì chẳng còn ai khác ngoài nó nữa. Nghe bảo đêm nay nó vẫn tiếp tục đi hỏi những nơi, không biết bằng cách nào đó nó biết là kia địa bàn từng đi qua của Phạm Thiên.
Nhân lúc Mikey không biết, hiện đang đi cùng với Kokonoi tên thiên tài giỏi kiếm tiền đó đi giao dịch, Sanzu tính đi ngó nó một chút, chỉ là một chút xíu thôi.
Từ trong chỗ tối gã có thể nhìn thấy rõ, tên chuột nhắt đó bị đám người kia đánh văng mạnh vào tường. Hỡi ôi, cái cảm giác nhìn tên nhóc gã ghét cay ghét đắng bị dần cho một trận tơi bời như vậy, cảm giác nó thật tuyệt vời và rất sướng là đằng khác.
Nhìn cái cơ thể tàn tạ nó đi kìa, trông thuận mắt làm sao. Từ xưa nó đã thế rồi, những vết thương nặng đến rỉ máu ở trên cơ thể của nó vẫn luôn là hợp nhất, vết thương nặng trên cơ thể nó rất đẹp đẽ là đằng khác nữa. Và sẽ đẹp hơn khi chính gã là người tạo ra những vết thương đo đỏ đến rỉ máu trên làn da của nó, tên chuột nhắt đó sẽ rên rỉ vì điều đó và nó sẽ là một kiệt tác để đời đấy.
Trong góc tối, khoé miệng của Sanzu hé ra kéo theo vết sẹo hai bên miệng cũng ra theo, tạo nên sự quỷ dị đến rùng rợn. Lúc gã nghĩ đến những điều đó, gã đã không hề ý thức được rằng nó biến thái đến mức nào.
Đợi đến khi những tên tép riu kia đi hết, gã vẫn đứng đó nhìn người tóc đen vẫn còn đang ngồi bất động dưới đất dựa lưng vào tường, kiên nhẫn đợi. Cũng không để gã đợi lâu, nó đã nhanh chóng đứng dậy đi, và trùng hợp làm sao khi hướng đó là hướng đến nhà kho bỏ hoang một trong những địa bàn nho nhỏ của Phạm Thiên.
Vậy là ông trời đang giúp gã một tay rồi. Lần này để gã dạy cho nó một bài học nhớ đời.
Sanzu sau khi thấy Takemichi đi được một khoảng rồi, gã mới bắt đầu âm thầm đi theo sau. Còn nó thì vừa đi vừa suy nghĩ cách, và kiếm thêm chỗ để hỏi thêm tung tích về Mikey, mà chắc là nó sẽ phải hỏi Kazutora tiếp thôi. Vì vừa đi vừa suy nghĩ nhập tâm, nên nó chắc biết rằng có ai đó đang đi theo sau mình. Đến lúc bị kiềm chế cả người lại, bịt kín miệng thì nó muốn vùng vẫy thoát ra cũng không được. Gã khoá chặt nó trong lồng ngực mình, rồi nhanh chóng kéo nó vào cái nhà kho bỏ hoang gần đó. Gã mặc cho nó rên rỉ những câu chữ không tròn trĩnh cố gắng thoát ra khỏi gọng kìm của mình, còn gã thì cứ việc kéo mạnh nó vào nhà kho rồi mạnh bạo đóng sầm cửa lại để khỏi cho ai nhìn thấy việc gã đang định làm với tên chuột nhắt này.
Sanzu nhanh chóng đẩy cả người Takemichi nằm ngã ngửa ra đất, còn gã thì ngồi đè lên người nó dùng một tay khóa chặt hai tay nó đặt quá đầu. Chiếc áo thun nó đang mặc trên người, vì động tác thô bạo của gã mà xốc lên hơn phân nửa lộ ra phần bụng trắng nõn không dư chút thịt nào, mà phần bụng bên phải bị bầm tím một mảng nhỏ do tên tép riu mới nãy đá vào. Gã nhìn nó đến thích thú, gương mặt nó hoảng loạn khi bất ngờ bị bắt và đè xuống bởi một thằng con trai lạ.
Takemichi hoảng loạn khi bị một tên tóc hồng nào đấy, mặc đồ trông rất đắt tiền bắt lôi nó vào nhà kho rồi ngồi đè lên người nó. Nó sờ sợ nhìn người có vết sẹo nơi khoé miệng đang cười ngoác mồm, đôi mắt xanh như ngọc lục bảo nhìn chằm chằm nó không rời.
"Mày… là ai?"
"Haha…" Sanzu cười hai tiếng, bàn tay gã nắm chặt lấy hai tay Takemichi hơn rồi tiếp tục nói, "Mày vẫn cứ như xưa nhỉ? Bốc mùi, hôi thối y như cống rãnh í."
"H-hả?"
"Chậc, quên rồi à?"
Sanzu thấy trong đôi mắt xanh như biển của nó mờ mịt khi nhìn thấy gã, liền biết đối phương không nhớ ra gã là ai, mà gã cũng không có ý định nhắc cho nó nhớ lại gã là ai.
Mà cũng chẳng để cho gã có ý định nhắc lại, Takemichi đã ưỡn ẹo người để có thể thoát khỏi thế kìm kẹp của gã. Mà càng làm thế, cái áo thun đang mặc trên người nó càng được đà lật lên tận ngực, để cho hai đầu vú hồng nhạt lộ ra trong không khí lành lạnh của buổi tối. Nó thì không biết, nhưng gã đã nhìn chăm chăm hai đầu vú hồng nhạt của nó từ nãy đến giờ rồi, hầu kết của gã còn không tự chủ được mà lên xuống mấy lần.
Nhìn thấy nó vặn vẹo người cố thoát như thế, gã càng kiềm chặt nó hơn, Sanzu dùng bàn tay còn đang rảnh rỗi của mình ấn nhẹ lên vết bầm tím trên phần bụng bên phải của nó. Có vẻ như là vết bầm khá nặng, nên khi gã vừa ấn vào, nó lập tức ngừng giãy dụa mà rùng mình ưỡn ngực lên cao, mím môi rên đau một tiếng. Nghe tiếng rên trong cổ họng nó như đang nỉ non, khiến gã khựng người trong chốc lát trong đôi mắt xanh như ngọc lục bảo gã ánh lên vẻ điên cuồng hơn khi tìm được thú vui mới.
Sanzu cứ thế dùng bàn tay phải của mình, những ngón tay đầy vết chai sạn do cầm súng và bút quá nhiều miết nhẹ lên mảng bầm tím của Takemichi, khiến nó vừa đau vừa nhột đến nhăn mặt vặn vẹo người muốn thoát khỏi bàn tay đó.
"Ưm… thằng điên, bỏ… đau- ah…" No khó chịu nhăn mặt lên tiếng.
Nhưng lời chưa kịp nói hết, gã đã ác í nhấn mạnh lên vết bầm của nó, khiến nó đau đến tái mặt tái mày. Sờ miết vết bầm tím một hồi cũng chán, ánh mắt điên cuồng của Sanzu khẽ di chuyển lên trên nhìn chằm chằm vào hai đầu vú hồng nhạt của nó đang cương cứng lên trong không khí. Vừa sờ soạng đi lên, gã vừa chậc lưỡi buông lời ghẹo nó, dù rằng ghẹo người không phải là sở trường của gã.
"Gì đây, gì đây? Thằng cống rãnh, ai làm gì mày đâu mà hai đầu vú mày lại cương lên?"
Nói xong, gã cũng lần mò bàn tay mình phủ lên trên ngực phải của nó mà xoa nhẹ, cảm nhận cục thịt nhỏ đang cương lên va chạm với lòng bàn tay. Cảm giác ngưa ngứa là lạ do nó đem đến, lần đầu tiên Sanzu được thưởng thức. Gã vừa xoa đầu vú, vừa quan sát gương mặt nó. Nhìn đôi môi nó mấp máy không ra được chữ nào, vì không biết phải giải thích như nào với gã, gương mặt bắt đầu đỏ ửng lên quả thật là một biểu cảm rất tuyệt vời. Và nó làm gã mê đắm.
Gã dùng tay mình chậm rãi vân vê đầu vú của nó, cả người Takemichi như có dòng điện chạy qua cảm giác lạ lẫm từ đầu ngực truyền đến, khiến nó vô thức ưỡn ngực lên trên môi rên rỉ mấy tiếng nho nhỏ rồi lại im bặt đi. Nó mím môi, cố gắng nuốt xuống tiếng rên rỉ, nhưng càng cố Sanzu càng được nước làm tới ngắt mạnh đầu vú nó kéo ra. Cái cảm giác vừa đau vừa sướng đánh ập vào đại não nó, đôi mắt nó trợn to ra nhìn chằm chằm kẻ trước mặt mình.
Vì Sanzu chỉ vân vê một bên ngực của Takemichi, nên nó không nhận được khoái cảm hoàn chỉnh. Trong vô thức nó đã vặn vẹo người như muốn được thêm, môi nó cũng vô thức đã bật ra tiếng rên rỉ.
"B-bên nà- này… ưm hưm- nữa…"
Gã nghe thế, liền ồ lên một tiếng ánh mắt tăm tối đi mấy phần nói: "Mày dâm bạo vậy sao, thằng cống rãnh?"
Takemichi nghe người trước mặt nói thế, nó cũng bừng tỉnh từ cơn khoái cảm hoảng loạn lắc đầu miệng lắp bắp muốn giải thích. Nhưng chưa kịp nói, thì bàn tay gã ngắt mạnh đầu vú bị chơi đến sưng hồng lên một cái, rồi di chuyển lên cổ nó bóp mạnh. Cổ nó bất chợt bị bóp mạnh, không khí vào phổi bị ngắt đi cơ thể nó theo phản xạ há to miệng ra cả người muốn giãy ra để được thở nhưng gã nào cho. Sanzu cúi người xuống, lợi dụng việc nó còn đang há miệng ra mà đưa lưỡi mình vào mút lấy cái lưỡi mềm mại, lưỡi gã ấn nhẹ lên vòm miệng mềm mềm ấm nóng của nó, ánh mắt xanh ngọc của gã vẫn luôn chăm chú nhìn vào đôi mắt nó. Gã hôn cho đến khi không còn thấy nó giãy dụa nữa, cả người nó như nhũn ra dưới bàn tay gã và nhắm mắt lại thì gã mới từ từ thả bàn tay đang bóp cổ nó ra, để lại trên cần cổ của nó dấu tay bắt đầu đỏ bầm lên.
Nhìn nó bị cuốn theo nụ hôn của gã, trong lòng gã thầm tự hào, bàn tay gã mò mẫn tự cởi mấy nút áo mình ra lấy từ bên trong túi áo trong bịch trắng chứa mấy viên thuốc đủ loại hình dạng và màu sắc. Sanzu tách môi mình ra khỏi môi nó, gã chẳng thèm để ý mà đổ đống thuốc lên khuôn ngực nó rồi lấy hai viên màu trắng đặt lên lưỡi mình, đôi mắt xanh ngọc của gã liếc nhìn gương mặt của người phía dưới. Gương mặt nó nhuốm màu đỏ đầy dâm tình, đôi mắt xanh nó phủ lên một tầng hơi nước mỏng đẹp, môi nó bị gã hôn mút đến sưng tấy nước bọt men theo khoé môi nó chảy ra men theo xương quai hàm, nhiễu xuống tận mang tai hai bên. Và cần cổ thì đỏ bầm lên, do gã vừa bóp cổ vừa hôn.
Nó khi được Sanzu ân xá tha cho đôi môi, thì quên mất cả việc giãy dụa cả người thả lỏng nằm đó, môi hé ra hít thở lấy không khí đôi mắt khép hờ lại với nhau, bộ dạng rũ rượi vô cùng.
Phải nói rằng hình ảnh trước mắt kích thích vô cùng, thuốc còn chưa kịp uống vào thì người anh em giữa hai chân gã đã dựng lên một túp lều nhỏ nơi đũng quần rồi. Nhưng hứng tình thì hứng tình, và thuốc thì vẫn phải uống.
Sanzu cúi người xuống, áp môi mình vào môi Takemichi lưỡi gã điêu luyện như đã làm nhiều lần đẩy vào miệng nó một viên thuốc, rồi chính gã tự nuốt viên thuốc còn lại. Dường như gã cảm thấy nó vẫn chưa nuốt thuốc, nên vẫn chưa chịu tách môi ra lại dùng bàn tay phải đè nhẹ lên cổ nó vuốt mấy cái cho đến khi gã cảm nhận được yết hầu nó di chuyển lên xuống một cái, rồi mới thả ra vẫn tiếp tục hôn. Môi lưỡi hai người dây dưa không dứt, tiếng mút lưỡi cứ vang lên trong không gian nhà kho vắng lặng. Vì vắng lặng nên nó mới có thể nghe rõ ràng, đến mức hai tai nó đỏ lên như muốn nhỏ máu đến nơi, xấu hổ không thôi.
Nó bị gã hôn đến mụ mị đầu óc, nên cũng chẳng biết mình bị gã cho uống thuốc lạ.
Cuối cùng thì gã cũng chịu tha cho đôi môi của nó, mà di chuyển xuống cần cổ hôn mút để lại những dấu hôn đỏ chói trên cần cổ nó. Lúc này hai chân nó cũng đã có sức lực, nó đưa chân lên quẫy đạp cốt là muốn đẩy tên đang đè trên người mình xuống nhưng không thành. Nó càng quẫy gã càng không nản mà ngược lại gã còn manh động hơn, không đợi cho thuốc phát huy tác dụng người gã hơi xích xuống, bàn tay gã lần mò xuống phía dưới, lần mò kéo khóa quần xuống mò vào bên trong boxer của nó vạch xuống, vì chân nó quẫy đạp nên rất dễ để gã vạch quần nó xuống để nơi tư mật lộ ra hoàn toàn trong không khí.
Takemichi cảm giác được phía dưới của mình trống không và mát mẻ, lại cảm nhận được bàn tay gã đang đặt đâu mặt nó đỏ ửng lên xấu hổ mắng.
"Thằng khốn, mày đang làm cái gì vậy?"
"Ha- mày hỏi lạ, đương nhiên là chuẩn bị chịch mày rồi."
"Bộ mày không thấy trong người mày đang bắt đầu nóng dần à?"
Đoạn nghe Sanzu nói tiếp, Takemichi mới thật sự cảm thấy trong người mình nóng lên, bên dưới khó chịu vô cùng làm nó vặn nửa thân trên với hi vọng sẽ bớt được phần nào, nhưng càng làm thế cơ thể nó càng nóng. Bàn tay gã chậm rì rì sờ lên dương vật nó, cầm lên mân mê như muốn phác hoạ lại dương vật của nó. Mà gã chỉ sờ vào cầm lên, chứ không hề tuốt hay làm bất cứ động tác dư thừa nào, và điều này làm nó khó chịu bứt rứt không thôi.
Và rồi điều gì đến cũng sẽ đến, nó cương lên rồi.
Đôi mắt xanh nó mơ màng nhìn kẻ có vết sẹo hai bên miệng, đang mỉm cười nhìn nó như đang chờ đợi điều gì đó. Nó vặn vẹo người trong vô thức cả người nó nóng lên, bàn tay gã nóng rực bao phủ lấy dương vật nó khiến nó ưỡn ngực lên bật ra mấy tiếng rên rỉ không tròn chữ. Tuy rằng dương vật gã cương cứng lên trong đũng quần, nhưng gã vẫn kiên nhẫn chờ đợi nó mở miệng ra cầu xin gã làm chết nó.
Cuối cùng thì Takemichi cũng đã gục trước cơn nứng tình của bản thân, thành trì cuối cùng của nó sụp đổ khi Sanzu cúi đầu xuống hôn mút nhẹ lên đầu vú hồng nhạt đang cương cứng của nó.
Nó bật ra tiếng rên rỉ nỉ non, đôi môi nó khó khăn mấp máy cầu xin.
"Ưm… hức- làm ơn… giúp- ưm… tôi với-"
"Nói rõ ra xem nào, muốn tao giúp mày cái gì?"
Sanzu nhếch mép cố tình chọc nó, hỏi lại khi đã biết rõ cần sẽ làm gì và tay gã vẫn đang mân mê đầu vú nó.
"L-làm… tôi- hức… đi. Nhanh lên." Nói đến đây, giọng Takemichi vỡ đi, mếu máo vì khó chịu.
Nghe đến đó, dù vẫn chưa thoả mãn lắm nhưng gã cũng khó chịu không kém gì nó, nên tạm thời chấp nhận vậy. Gã kéo tay tay nó lên, để hai tay nó trước ngực còn nửa thân trên của gã ngả về sau lột phăng cái quần nó ra, mà nó cũng phối hợp để gã dễ dàng lột ra hơn. Gã một tay kéo khoá quần mình xuống, để lộ ra dương vật sớm đã cương cứng thô to của mình, áp hai tay của nó lên dương vật gã nói:
"Vuốt nó cho tao."
Takemichi nghe thế cũng mơ màng ngoan ngoãn nghe theo, bàn tay nó nắm nhẹ lấy rồi vuốt lên xuống dương vật của gã. Khi thằng em được chăm sóc, gã ngửa đầu lên thở ra một hơi đầy thoả mãn, gã cũng đưa một tay ra sau sờ lấy cự vật của nó mà vuốt ve lên xuống. Trong căn nhà kho bỏ hoang, chẳng nghe thấy được gì ngoài những tiếng rên rỉ thở dốc nặng nề của hai người con trai.
Đoạn nó vừa bắn ra dòng tinh dịch đặc sệt đầy tay gã, thì không lâu sau gã cũng chẳng kìm nén nữa mà bắn ra đầy tay nó. Gã đưa tay nó lên trước mặt, bắt nó nuốt lấy tinh dịch của gã, cứ tưởng nó sẽ phản kháng nào ngờ lại có thể ngoan ngoãn lè lưỡi ra liếm sạch. Dù rằng tinh dịch của gã đàn ông trước mặt nó khó nuốt thật sự.
Mà sau khi bắn ra, cơ thể của nó và gã đã nóng lại nóng hơn, và khát tình hơn. Gã thả tay ra từ từ trượt xuống người nó, kéo nó ngồi dậy mặc cho những viên thuốc trên người nó rơi lăn xuống đầy đất, gã đặt nó ngồi vào lòng mình và nó cũng ngoan ngoãn ngồi im mặc gã hành xử. Giờ đây trên người nó chỉ còn mỗi cái áo thun, còn gã thì đồ nhìn chung vẫn tính là nghiêm chỉnh. Khe mông nó như có như không cọ xát vào dương vật gã, bị xúc cảm mềm mại chạm đến gã khẽ rít một tiếng vỗ mạnh mông nó, khiến Takemichi giật người một cái môi bật ra mấy tiếng rên rỉ nói:
"Thằng chó này, mày dâm vậy để muốn tao chịch chết mày hay gì?"
"Ưm…"
Nghe thấy tiếng rên của người trong lòng, gã nứng không chịu được. Hai tay gã, một tay ngắt mạnh lấy đầu vú nó, một tay lần mò xuống hậu huyệt dùng chính tinh dịch của nó làm bôi trơn, từ từ cho một ngón tay vào bên trong vách thịt chật hẹp. Nó cảm nhận được có dị vật bên trong mình, theo bản năng nó thít cơ mông lại vách thịt bóp chặt lấy ngón tay gã như muốn đẩy ra, điều này khiến gã phải không ngừng ngắt nhéo đầu vú nó để làm phân tán sự chú ý.
Để yên bên trong đến khi hậu huyệt nó hoàn toàn thích ứng, Sanzu mới bắt đầu di chuyển từ từ bên trong vách thịt mà Takemichi bị gã di chuyển từ từ như thế lần đầu có cảm giác sướng không thể tả, cả gương mặt nó chôn vùi nơi hõm cổ gã rên rỉ thở dốc. Gã cũng không vừa, cúi đầu xuống vùi mặt vào hõm cổ nó mà mút nhẹ.
Đến khi gã cho thêm một ngón tay vào nữa vào mông nó, Takemichi theo quán tính vểnh mông ra chà nhẹ vào dương vật Sanzu làm gã rùng mình một cái.
"Ưm… ha- hức… sướng… hưm quá- nữa… ưm- thêm nữa-"
Gã nghe thấy tiếng nó rên rỉ bên tai, hai ngón tay bên trong hậu huyệt nó cũng theo đó mà nhanh dần. Bên tai gã toàn là tiếng rên rỉ thở dốc liên hồi của nó, mỗi lúc càng lớn, nơi hậu huyệt vang lên mấy tiếng nhóp nhép đầy dâm mỹ. Khi gã cảm thấy đã đủ rồi, liền lập tức rút ba ngón tay dính đầy dâm dịch của nó ra, làm nó hụt hẫng đôi mắt xanh đầy nước của nó ngước lên nhìn. Gã thấy vậy thì nhếch mép cười, bàn tay gã vuốt nhẹ lên mặt nó rồi hôn lên môi nó nụ hôn sâu, gã nâng cả người nó lên để đầu khấc chà nhẹ qua miệng huyệt đã được nới rộng đang mấp máy của nó mấy cái, rồi ấn xuống một phát lút cán.
Bên môi nó bị gã gặm hôn, nuốt hết mấy tiếng rên la lại vào miệng, nó chỉ có thể bấu chặt lấy ống tay áo gã cả người lên xuống theo từng nhịp thúc của gã. Bên trong vách thịt ấm nóng thoải mái đến độ, làm dương vật đang cương cứng của gã xuýt nữa thì bắn khi mới lần đầu đút vào.
Sau khi nó đã hoàn toàn thích ứng được đối phương rồi, thì gã bắt đầu đẩy hông giã mạnh vào bên trong nó như thể đang giã gạo. Một lần đẩy hông cả người nó bị nâng lên cao, rồi lại nhanh chóng bị hai bàn tay đang nắm lấy eo của nó ấn xuống lại. Ở tư thế này, dương vật gã được chôn vào nơi sâu nhất, những lần thúc qua đều chạm qua tuyến tiền liệt khiến vách thịt của nó thít chặt lại làm thoả mãn gã cực kì. Bên tai gã toàn là tiếng rên rỉ của nó, bên dưới nơi tư mật của cả hai dính chặt lấy không rời, ánh mắt xanh ngọc của gã tối đi đáy mắt hiện lên sự thèm thuồng dâm dục. Gã đến lúc gần như sắp ra, Sanzu liền ấn mạnh eo nó xuống hông không ngừng đẩy về phía trước. Còn nó thì sớm đã ra từ khi nào, tinh dịch của nó bắn đầy lên người nó lẫn gã. Trên mặt gã và nó sớm đã phủ một lớp mồ hôi mỏng do cuộc vận động đầy kích tình này.
Bị gã ấn cả eo xuống, dương vật gã không ngừng đè nén qua tuyến tiền liệt liên tục, khoái cảm ập đến đại não không ngừng khiến nước mắt sinh lí nó chảy ra. Sướng đến mức đầu óc nó mụ mị đi, tầm nhìn trước mắt mờ dần, nó khóc khi từng đợt cao trào khoái cảm ập đến. Miệng nó bật ra những tiếng rên rỉ, nửa thân trên của nó ưỡn về phía trước nó ngửa mặt về sau để lộ ra cần cổ lẫn xương quai xanh đầy những dấu hôn xanh tím, cả hai tay nó bấu chặt lấy bàn tay đang nắm chặt eo mình mà nỉ non cầu xin.
"Ưm- ha- ah… làm ơ-ơn… ch…chậm lại- thôi… ha hưm- ah… ức- làm ơn…"
Vừa cầu xin, trong miệng nó tuyến nước bọt như vòi nước không van, chảy nhiễu nhão cả cằm nó. Mà gã thì một chữ nó cầu xin cũng chẳng lọt tai, cứ thế thúc mạnh hông mình giã mạnh vào bên trong vách thịt ấm nóng của nó. Đến cuối gã chạy nước rút, gã thúc nhanh mạnh đến mức bên trong nhà kho chỉ nghe vang những tiếng bạch bạch da thịt va chạm vào nhau, cùng với tiếng rên rỉ của nó và tiếng thở dốc đầy thoả mãn của gã sau khi bắn vào bên trong nó một bụng tinh dịch, mà nó cũng ra theo gã lần nữa và bắn tinh dịch lên bộ đồ tây của gã.
Vẫn chưa dừng lại ở đó, gã rút từ từ dương vật mình ra rồi lật cả người nó lại, tiếp tục đút dương vật vào cái lỗ vẫn còn rỉ ra dịch trắng của nó mà tiếp tục cuộc làm tình thứ hai.
Nó sớm đã không chịu nổi khi vừa xong cái này, đã bắt đầu cái mới. Hai mắt nó mờ nhòe vì nước mắt sinh lý, với ý nghĩ trốn đi, nó vừa mới cố gắng bò đi được hai bước cố gắng thoát khỏi gã thì bị gã thô bạo kéo mạnh eo lại. Hai đầu gối nó ma sát với nền nhà đến rách da rướm máu, bàn tay gã nắm chặt eo nó một tay vỗ mạnh liên tiếp lên bờ mông trắng nõn của nó, giờ đã đỏ ửng lên vì những cú va chạm không ngừng. Tiếng vỗ mông chan chát không ngừng vang lên, nhìn bờ mông nó không ngừng nảy lên sau mỗi lần vỗ và bên trong vách thịt không ngừng thít chặt lấy dương vật gã sau những lần vỗ mông, khiến gã hưng phấn không thôi. Mà đối với Takemichi thì nó vừa đau lại vừa sướng, nó muốn cầu xin tha nhưng mỗi lần mở miệng cũng chỉ nghe thấy tiếng rên rỉ của nó.
Gã vỗ cho đến khi bờ mông nó in hằn năm dấu tay đỏ chói của gã, thì gã mới chịu dừng lại. Và cùng lúc đó dương vật của gã không ngừng ra vào bên trong hậu huyệt của nó.
Sanzu lần đầu tiên thừa nhận, rằng gã mười hai năm trước đã từng có để ý đến nó, gã đã từng muốn giết quách nó đi cho xong việc, nhưng giờ gã đổi ý rồi. Giờ gã muốn chịch nó đến khi nào chán thì thôi.
Bên trong căn nhà kho bỏ hoang, giờ đây chỉ nghe thấy tiếng da thịt va chạm vào nhau, cùng rên rỉ khàn đặc cùng tiếng thở dốc của hai người con trai không biết đã trải qua bao nhiêu lần làm tình. Cuối cùng thì Takemichi không trụ được nữa liền ngất đi, trong khi Sanzu vẫn còn điên cuồng ra vào bên trong nó, gã sung sức như vậy một phần là nhờ vào tác dụng của mấy viên thuốc gã uống.
Đến tận gần rạng sáng ngày hôm sau, thì cánh cửa nhà kho bỏ hoang cuối cùng cũng có người mở ra. Là người tóc hồng đi ra trên môi còn nở nụ cười thoải mái, bỏ lại người tóc đen đầu tóc rối mù bị làm đến mụ mị đầu óc trên người toàn là dấu hôn xanh đỏ còn ngất nằm trong đó, và trên người chỉ được phủ cho một cái áo khoác của người tóc hồng. Bên dưới miệng huyệt vẫn còn đang chảy ra những dòng tinh dịch trắng đục chưa được tẩy rửa.
_______________
Tác giả có lời muốn nói:
Trong đây từ đầu fic đến cuối fic Takemichi vẫn đếu biết người hiếp mình là ai.
Sau khi về nhà Takemichi bị đau bụng nguyên tuần. Nguyên nhân thì chắc ai cũng biết.
Sau khi hết đau bụng Takemichi bị nghiện thứ thuốc mà Sanzu cho uống, nên ngày nào ẻm cũng lảng vảng gần nơi đó để được gặp lại tên tóc hồng nào đấy.
Và lần gặp thứ hai, cả hai xác nhận mối quan hệ độc hại kẻ cần thuốc và người có nhu cầu về tình dục.
Mãi đến sau này Takemichi mới biết người ụ ịch mình mỗi tối là Sanzu Haruchiyo - phó đội trưởng phân đội năm Touman cũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro