Chương 5 . Bảo kê
Hai thiếu niên một cao một thấp , một người thì rõ ràng là cao lớn trưởng thành , người còn lại thì không khác gì một đứa trẻ con , lùn tẹt . Nếu người cao kia có thể bù lại cho đứa còn lại thì có lẽ là sẽ ổn hơn rồi đó . Thiếu niên lùn hơn có mái tóc vàng dài tới vai , đôi mắt đen như một hố sâu . Sẽ trông ngầu hơn nếu như không làm ba cái động tác trẻ con đó . Người còn lại , mặt kiểu như tao quen rồi , hoặc có ý khác là tao không quen thằng này , mày đi ra đi . Nổi bật vì cao ráo và hình xăm tinh tế , mạnh mẽ ở trên đầu .
Đi cùng thanh niên này đảm bảo không lo bị lạc , vì chỉ cần ngước mặt lên là thấy thanh niên cao như cột này rồi .
-Thôi , cô cứ lấy của tôi đưa họ đi , tôi lấy cái khác cũng được !- Takemichi lên tiếng , cựu tổng trưởng cũ của cậu đang ở đây cùng với bảo mẫu là phó tổng trưởng . Thế giới này quả là rất rất tròn , từ Hinata , Emma , giờ đến cả hai tên này . Đành mỉm cười không quen , cho qua vậy .
-Cảm ơn quý khách ! - Vị nữ phục vụ cảm thấy bản thân đã tìm thấy cứu tinh của cuộc đời , nhanh chóng gói nốt lại và trao cho thiếu niên lùn lùn kia
Manjirou Sano hay còn gọi là Mikey đánh giá nam nhân trước mặt này , thuận miệng hỏi : " Anh là ai vậy ?" Xem ra còn chút tôn trọng người lớn , đùa vậy chứ đây giữa trung tâm mua sắm , không lẽ hỏi : mày là ai ? Nghe thật không có học thức , làm mất mặt giang hồ , Touman cũng phải tôn trọng người già a .
[Takemichi:bộ tao già rồi hả,thằng kia?]
-Là khách hàng !!- Nếu khi trước mà cậu dám nói cái kiểu trêu đùa này với tổng trưởng , đảm bảo một cước vào viên chỉnh hình luôn .
-Thôi để tôi trả luôn , gặp được cũng là duyên rồi ,coi như quà làm quen đi ! -Takemichi vẫn tiếp tục nói bằng giọng nhẹ nhàng . Làm cho người phục vụ mặt đỏ , ngượng ngùng .
Draken thầm cảm thán người này , có thể bình tĩnh nói đùa với tổng trưởng của Touman . Hoặc là anh ta không biết , hai là giả ngu , mà hắn cũng cảm thấy đau đầu với cái tính trẻ con của Mikey , 15 tuổi đầu rồi , có ít đâu .
Takemichi ngầm nhìn Draken , thấy hắn còn sống thì nhẹ nhõm hẳn ra , dù sao thì thời điểm ngày 3 tháng 8 vẫn chưa đến nên không sao . Cậu thật lo lắng cho tương lai sau này của bọn họ .
- Cậu có muốn dùng gì không ?
- Không đâu ! Hình như anh còn lớn hơn tôi nữa mà ...
-Nhìn cậu chĩnh chạc như vậy không giống trẻ con chút nào !
Nhìn nam nhân này , Draken nghĩ là phải hơn 20 rồi , nhưng chiều cao 1m65 thì không cao lắm . Ngược lại , nó làm tăng lên vẻ dễ thương và dịu dàng cho nam nhân này . Hắn cũng không biết là
con trai thì làm sao Takemichi có làm da trắng như thiếu nữ thế này . Thầm nhận xét , mặc đồ con gái chắc chắn là sẽ bị nhầm .
Mikey bên này đang nhận mấy cái Taiyaki từ cô phục vụ ban nãy , ngó sang đã thấy hai người nói chuyện vui vẻ rồi . Mikey nhìn cũng cảm thấy nam nhân này nhìn rất có thiện cảm , có chút dịu dàng giống anh trai hắn vậy . Lập tức thiện cảm tăng vọt .
-Tôi là Manjirou Sano , gọi Mikey cũng được .Còn anh tên gì ?
- Tôi là Ken Ryugujj , gọi là Draken . Cảm ơn vì đã đãi thằng lùn này !!
Takemichi cảm thấy rằng , Mikey không xưng "mày - tao" với cậu nghe lạ kinh dị. Draken thì vẫn là bảo mẫu trưởng thành thật không có gì thay đổi cả . Cậu thấy rằng , Mikey vẫn như bây giờ hợp hơn cái loại phản nghịch trong tương lai nhiều .
Cậu giới thiệu , lời nói cậu đã nói biết bao nhiêu lần rồi mà không rõ nữa :
-Tôi là Takemichi Hanagaki .... hân hạnh làm quen !
Mikey cùng Draken đột nhiên lộ ra vẻ ngạc nhiên . Sau đó mới đồng ý rằng cả hai quả thực rất giống nhau . Nhìn mặt họ làm cho cậu cảm thấy hình như mình từ cổ đại xuyên tới chứ méo phải từ thế giới khác .
Draken lên tiếng trước : " Anh có quen biết gì với cô Hanagaki ở gần đây sao ?"
Takemichi tự hỏi sao Draken lại biết mẹ cậu nhỉ , đành đáp lại :" Tôi đang ở đấy mà , tôi là con trai kaa-chan !"
Mikey nhướng mày :"Không phải cô ấy không có con sao?"
-À ..anh là con nuôi mà ! Mấy đứa biết bà ấy sao ?
- Thì Hanagaki-san là thành viên của hội chăm sóc cây cảnh của phố mà , quen biết với mấy người nhà tôi , họ hợp nhau lắm ! - Draken bất đắc dĩ kể lại , tuần nào mà chẳng tập hợp , nói chuyện từ trên xuống , đủ thứ nữa .
- Cô ấy quen cả ông tôi , mới hôm trước vừa dùng buổi chiều để đàm đạo về cây, còn cùng nhau ngồi đánh cờ nữa- Mikey không thấy phiền , nhưng quá sôi nổi nên hắn toàn ra ngoài vào những hôm đấy , dù có khi nào hắn ở nhà vào lúc đấy đâu .
Takemichi lại không còn gì để nói với mẹ mình nữa . Từ khi nào bà ấy có quan hệ rộng vậy , quen hết từ nhà Tachibana là hàng xóm đến cả võ đường nhà Sano ở cuối phố , ngay cả nhà Draken nữa . Chậc ! Mẹ mình có sở thích cây cảnh , đàm đạo chơi cờ ở đâu vậy ? Làm con trai như cậu tự nhiên thấy lạ quá .
- Mà cô ấy chơi cờ giỏi lắm , tôi chưa thắng cô ấy bao giờ !!
"TỪ KHI NÀO MÀY CHƠI CỜ ĐƯỢC VẬY MIKEY ?? KHÔNG PHẢI MÀY ĐI ĐÁNH NHAU SUỐT NGÀY CẢ À ??!!"
- Quả thật , cô ấy cũng hay làm bánh ngọt tặng nữa , ai cũng có hảo cảm với Hanagaki-san !!
Giờ Takemichi cảm thấy mẹ mình mới là nhân vật chính , méo phải cậu . Cậu là nhân vật phụ , chỉ là người qua đường thôi . Mẹ à ! Con có lẽ nên đi luôn đấy !
- Vậy nên anh đừng có ý định hại cô ấy , nếu không bọn này sẽ không tha đâu !
"Bọn mày là Bất lương thật đấy à ? Từ khi nào bọn mày có ý tốt vậy ? MÀ CÓ ĐỨA CON NÀO LẠI ĐI HẠI MẸ MÌNH KHÔNG , HAI THẰNG NGỐC KIA !!"
Takemichi chỉ cười không nói , tâm lại dạt sóng . Từ khi qua đây , cậu bị mấy lần rồi đấy , tiếc là đếch nói ra được . Tất cả đều là tại cái thế giới này . Thực là bực mình mà .
- Nếu anh đã là con của Hanagaki-san , còn mua Taiyaki đãi tui nữa . Vậy để tôi bảo kê cho anh nhá !
- Ý thằng này là bảo vệ ! Mà thôi để tôi làm cho , thằng này nhìn mặt không đáng tin cho lắm !
- Mày nói cái gì đấy , Kenchin !!
Đúng là nhìn mặt thì không tin được . Takemichi không biết là nên cảm ơn hay là trách mẹ mình có quan hệ với trùm bất lương Tokyo nữa .
-Nào ! Tùy mấy đứa vậy ! Hai đứa muốn làm gì thì làm , anh cũng không nghĩ mình sẽ bị bắt nạt đâu !!
Tuy nhiên , có trùm yang lake bảo kê quả thật tốt hơn thật !!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro