Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 26 . Nụ hôn thứ tư - Cổ tay

( Smiley - Takemichi - Angry )

Hôm nay lại là một ngày kỳ cục xảy đến với Takemichi .

Hôm trước , bé mèo mà cậu đem về đã được đồng ý của mẹ mà nuôi và tắm rửa sạch sẽ , sức khỏe ổn định . Lông trắng , mắt hai màu , dáng vẻ quý tộc . Đáng lẽ là Takemichi sẽ dành cả ngày để chơi với nó , kết quả bên kia truyền đến tiếng gọi của hai thành viên nào đó của Touman .... Thành ra , cậu phải hy sinh thời gian chơi với neko-kun nhà mình để đi chăm sóc hai anh em nhà Kawata bị bệnh .

- Take-chan , đi vui vẻ ! Mẹ sẽ ở nhà chơi với Shin-chan thay con !!

Bà Hanagaki đang vuốt ve bé mèo con đến vui vẻ ở trong nhà . Đầu tiên định gọi Shiro vì nó màu trắng nhưng mama cậu thì lại quyết định gọi là "Shin-chan" cho dù mèo nó là đực . Takemichi cũng không ngờ là bà ấy thích nó thật , chuẩn bị giúp cậu từ trên xuống dưới cho nó .

- Con đi đây !

Thành ra , Takemichi đành phải miễn cưỡng ra ngoài . Trong lòng thầm rủa hai thằng kia , khi không lại đâm ra bệnh không biết .

Dù sao thì hiện tại hai anh em đang ở nhà một mình , đứa này thế nào thì đứa kia chịu chung . Mà chẳng hiểu sao cậu phải chăm bọn nó cả ngày hôm nay nữa. Bộ gọi Mitsuya hay Draken không được à ? À ...Mitsuya còn em gái , Draken đang bận trông thằng tổng trưởng chibi. Thôi cố mà chịu ! Dù sao hình tượng cũng là anh trai dịu dàng mà .

Takemichi thì đang muốn đập nát nó ra đây . Coi như từ việc chúng tặng hoa và thăm bệnh hồi ở bệnh viện liền giúp đi .

King Kong

Cạnh

Cửa mở , bên trong ló ra một cái đầu hồng xù hơn tổ gà . Mặt mày đỏ bừng , thường xuyên vang lên mấy tiếng ho khản giọng .

- Cảm ơn ....vì đã tới giúp !!

Là Smiley ! Là đội trưởng Tứ phiên đội , uy phong thường ngày cứ như vậy mà ra chuồng gà chơi . Giờ chỉ còn một thằng nhóc đang bị bệnh thôi .

- Anh cẩn thận đấy ...coi chừng bị lây... khụ ..khụ...

Smiley đóng cửa xong liền nằm gục trên shofa , hắn cảm thấy mệt từ trong ra , chẳng muốn động đậy chút nào .

- Hai đứa làm gì mà bị bệnh đấy ?

- Hôm trước trời mưa..khụ ... tắm mưa ... khụ ...đường trơn ...ngã sông ...tắm sông.

Ngắn gọn đủ ý ! Tốt , về chỗ !

Smiley hằng ngày lúc nào cũng cười , lạc quan vui vẻ giờ đang nằm bệt đấy , không còn sức mà quậy nữa .

- À ...Angry , tình trạng tương tự !??

Takemichi đang loay hoay trong bếp nấu cháo , nghe xong muốn đi táng cả hai ngay và luôn .

Phập..!

Đang xái hành mà muốn chặt đôi cả cái thớt luôn . May là chưa thành hai hai , mới có đường rãnh thôi .

- Hai nhóc nghĩ cái gì mà lại đi TẮM MƯA VẬY HẢ ? HẾT CHUYỆN CHƠI RỒI À ? BAO NHIÊU TUỔI RỒI CÒN LÀM MẤY TRÒ ĐÓ ?

Hôm nay Takemichi bạo thật !

Thường ngày , ở thế giới trước là cậu bị bọn nó đánh không trượt phát nào !

Dù sao bây giờ Takemichi cũng lớn tuổi hơn , chửi sao thì cứ chửi .  Tương lai không chỉ hai đứa đâu mà là cả bọn chịu , giờ một tý tính là gì .

- ...khụ khụ ...chỉ là đột nhiên hứng thú thôi mà ...!!

Hắn cười khổ đáp lại , ai mà ngờ mới như vậy đã bị bệnh rồi chứ . Smiley có chút hơi sợ Takemichi rồi , cứ nhìn cái thớt là biết , nó làm từ gỗ cứng đấy .

- Ờ ... giờ ốm rồi ! LÊN GIƯỜNG MAU !

Takemichi trực tiếp tống cổ Smiley lên giường ở trong phòng . Mà Angry cũng đang bị bệnh nằm trong đó .

Nhìn lại cả căn nhà , không thể nào không chê được , bừa bộn hết chỗ nói . Giống như cậu khi trước vậy . Giấy tờ , đồ ăn vặt lung tung , quần áo tình trạng tương tự . Cái này là do bố mẹ hai đứa nó đi công tác cả tháng nay rồi , nên mới có tình trạng này .

" Haha ... hôm nay còn phải làm bảo mẫu cho bọn này rồi !! "

Làm gì nữa ? Xắn tay áo lên mà dọn dẹp!

Trước đó , Takemichi lấy hai cái túi chườm đá kiêm cái nhiệt kế . Gì chứ , đi nhìn hai đứa kia trước đã .

- Này ! Hôm trước hai đứa ở ngoài trời bao lâu vậy ?

Nhiệt độ của cả hai đã lên tới 39,3 độ rồi  cái này là sốt mẹ nó rồi . Chơi kiểu gì mà trội quá vậy , Takemichi còn chưa dám chơi như vậy , vì Hinata và mẹ cậu sẽ thuyết giáo một hồi mất .

- ..hơn 4 tiếng ...

Angry bên kia lên tiếng , dù sao cả hai đang ở cùng một chiếc giường , như vậy chăm cho tiện . Giọng cũng khản chẳng khác gì Smiley , đúng là anh em song sinh đồng tâm chịu bệnh .

- Nằm im đấy , muốn bệnh thêm thì anh đây ném tiếp vào chậu nước đá !

-Mà sao cả không đi bệnh viện đi ?

- Vì nó ...

-....Rất chán .... nhạt nhẽo lắm !!

- ......

Takemichi mặt không cảm xúc nhìn bọn nó nữa . Vì tính vô cùng không thích ở bệnh viện mà tao phải ở đây chăm sóc bọn mày , cộng với dọn nhà nấu ăn đây .

Thành ra , trước khi vào giấc ngủ vì mệt Smiley cùng Angry chỉ thấy khuôn mặt ôn nhu của người kia khi đang đóng cửa . Takemichi mặt dịu hơn là vì thương cho cha mẹ bọn hắn đi xa thôi , chứ lo gì hai thằng nghịch ngợm này . Rồi , coi như vẫn thương một tý đi .

Trong giấc mơ dài của anh em nhà Kawata , trong cái bóng đêm vô tận với cơn khó chịu không thể nào hơn nữa . Cảm giác chỉ muốn chìm mình vào với lòng biển liền trỗi dậy , cả hai muốn xua đi cái nóng khó chịu này .

" Tự nhiên thấy lạnh rồi ! "

"Gì vậy nhỉ ? Lạnh quá ! "

- Chậc ! Lên cơn sốt cao rồi !

Takemichi nhìn cả hai , cả người thì nóng như lửa trong khi miệng cứ kêu lạnh . Tâm cậu đang nổi lên lo lắng cho hai đứa nó đây .

Song , Takemichi phải lấy khăn ướt lau người cho chúng , nhằm giảm nhiệt , thay cả mấy cái túi chườm đá nữa . Cậu cảm thấy chăm sóc người bệnh chưa bao giờ là đơn giản cả . Thành ra mất cả buổi sáng , tới hơn 3 giờ chiều bọn chúng mới hạ nhiệt .

"Ấm ghê ! Gì vậy nhỉ ? "

"Nii-chan , tự dưng lại thấy bớt lạnh rồi !"

" Có ánh sáng kìa !!"

" Ấm thật đấy ! Đừng có mà biến mất đấy ! "

"Ở lại với tao một chút đi ! "

- Không sao đâu ! Mọi chuyện đều ổn rồi , ngủ đi !!

Giọng nói ấm áp , bàn tay ôn nhu xoa đầu chúng như ánh nắng ấm áp vậy . Smiley không để ý nhiều lắm , ý thức còn mơ hồ kéo một phát Takemichi đang xoa đầu mình lên giữa giường . Dù sao thì cái giường rất rộng , mà Angry lại nằm ở đầu kia .

"Mẹ nó ! Sao bị bệnh mà sức lực vẫn kinh quá vậy !"

Bị kéo đột ngột , Takemichi giật mình , thì khi nhận ra mình đã ngồi giữa hai đứa này rồi . Thôi ! Ngồi một lúc vậy !

- Này ! Mau khỏe đi ! Mọi người đang đợi đấy !

Tiếc là đời đéo như mơ , bên này Smiley đang ôm chặt lấy tay cậu đây , nó thậm chí còn không buông , ôm rất chặt . Tuy bị bệnh mà lại cười rất gian làm cậu nghi ngờ hắn đang tính toán gì thâm sâu

Mà bên kia , Angry rất thản nhiên ôm lấy eo Takemichi mà dụi vào , kiểu như gối bông vậy . Mặt dịu đi trông thấy , có vẻ như đều đã qua rồi .

- Smiley , bỏ tay anh ra !!

- Angry , anh đâu phải gối ôm của nhóc !

- Hai cái đứa này ....

Thành ra dọn cả ngày trời , Takemichi cũng thấy thấm mệt , dựa lưng vào thành giường ... ngủ luôn . Có gì ngoài kia thì cứ kệ nó đi , cứ ngủ trước đi đã .
.
.
.
- Tự dưng thấy đau đầu vậy nhỉ ?

Hơn 6 giờ , người đầu tiên tỉnh dậy là Angry . Anh mở đôi mắt nặng nề của mình ra , đập ngay trước mắt là chiếc áo phông trắng của Takemichi . Ngẩng lên là khuôn mặt dịu dàng đang ngủ , mái tóc đen rũ xuống che đi khuôn mặt .

"Nhìn dễ thương ghê ! "

Lại nhìn hành động đang ôm eo người ta mà đỏ mặt . Sau 3 giây trở lại bình thường , thậm chí còn có chút gian xảo không phù hợp trong ánh mắt .

Ánh dương mà anh tìm kiếm xuất hiện rồi ! Người dẫn dắt anh trong cái bóng đêm vô tận nãy đã ở ngay trước mắt mình . Nên làm gì nhỉ ? Bắt trước hay cứ giam vào đây ?

- Trước gọi Smiley dậy đã !!

Smiley bị Angry đánh thức còn cảm thấy hơi choáng hơn . Vì bị đánh thức với tự tỉnh thì tệ hơn thật .

Nhìn bản thân đang ôm tay người ta không buông , hắn  chỉ nở cái nụ cười vui vẻ hằng ngày của mình . Smiley cũng đã thấy được ánh dương chỉ dẫn rồi . Nụ cười dần đâm ra ranh ma khác thường .

Kìa ! Tự mình dâng vào bẫy ! Ngây thơ quá đấy ...ánh dương của tôi ơi !

Cho đến khi Takemichi tỉnh lại thì hai tên kia đã ăn xong cháo và uống xong thuốc rồi .

- Mấy đứa ...đỡ rồi nhỉ ...?

- Anh dọn hộ mấy đứa nhà rồi .... giờ không còn gì thì ....anh về ...nhá ...

Ách xì ...

Takemichi liền thấy mọi thứ quay cuồng trước mắt , hai chân bủn rủn không đứng nổi . Phen này xong rồi !

- Có vẻ anh lây bệnh mất rồi !!

- Trời tối rồi , đêm nay anh cứ ở đây đi !!

Smiley nở nụ cười của mình , Angry khuôn mặt hơi nhăn nhó nhưng ánh mắt lại rất lạ .

Nằm cả chiều không lây mới lạ .

-không sao...đâu...

Takemichi bi thảm ngất đi . Lần sau chắc chắn sẽ cách xa mấy người bị ốm ra . Toàn rước họa vào thân à !!

Mà trong lúc ấy , Takemichi được đặt gọn gàng trên giường , hai tay của cậu được nâng lên , Smiley bên trái còn Angry bên phải . Cả hai đều rất nhẹ nhàng đặt lên cổ tay cậu nụ hôn .  Sau đó nở nụ cười thỏa mãn , ánh mắt tham lam hiện rõ .

Trong căn phòng , hình bóng hai con ác quỷ đang cười rất tươi đang in lên bốn bức tường .

- Không được rời xa tôi đâu đó !!

- Trói buộc giữa tôi và anh sẽ không đứt đâu !

Smiley yêu nụ cười dịu dàng của cậu , nó ấm áp như mặt trời vậy . Angry lại yêu sự ôn nhu tinh tế khi bọn họ gặp nhau .

Yêu là ràng buộc !

Nó là ràng buộc giữa ba chúng ta !!

Ác quỷ kia đội lốt thiên thần kìa !

Hai chứ đâu phải một !

Song sinh sao ?

Đều là hai đứa trẻ nghịch ngợm !

Nó lừa ánh nắng rời xa bầu trời kìa !!

Thiên thần nắng bị lừa rồi sao !

Bi thảm quá đi a ~!

Dục vọng độc chiếm của Smiley và Angry được truyền đạt qua nụ hôn ở cổ tay , dục vọng kết nối không bao giờ rời xa , mãi mãi ở bên nhau .

Ý nghĩa của những nụ hôn :

              Cổ tay : Dục vọng

Người thực hiện : Anh em Kawata

                          Smiley và Angry

******
Tui mệt rồi nên mỗi ngày một chương đây !!
Xin lỗi trước !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro