Chương 28. Hối lỗi
Đối với phần truyện Quay lưng về phía ánh sáng tôi sẽ không viết nữa. Quyển này tôi chỉ tập trung cho [TR] Ngai Vàng. Cái kia coi như để làm kỉ niệm, không xóa nữa, tự nhiên thấy tiếc.
_______________________________________
Inui Seishu có một giấc mộng dài. Một cơn ác mộng.
Anh không tin nổi những gì bản thân đã làm với Takemichi trong tương lai. Inui thật muốn xông đến và đấm mình một trận cho ngất đi. À, tốt hơn là chết luôn cũng được, sống gì tầm này nữa!
Quả thật, với Inui thì Sano Shinichiro có chút chấp nhấp, nhưng nó là ở lí tưởng chứ méo phải chuyện tình cảm. Ai rảnh đâu mà thích một người bị từ chối đến 20 lần chứ.
Mikey nó thích chứ không phải anh thích nhá!
Vì thế nên ....Inui đang quỳ gối mà nhận tội trước mặt boss đại nhân nhà mình. Dù thế nào thì chỉ là từ Tổng trưởng Hắc long đời thứ 11 sang một bang khác thôi. Vẫn là boss nhà mình.
- Thành thật xin lỗi, Boss! Ngài muốn tôi làm gì để chuộc lỗi cũng được!!!
Bộ dạng khuyển manh này thì chúng ta có thể ngó qua Gokudera Hayato nhà KHR. Trình độ cuồng Boss nó là ở cái tầm nào đó rồi.
- Inui-kun,.... mày biết chuyện tương lai sao? - Takemichi có chút kinh ngạc.
- Không hẳn.... kiểu như thấy trước một cái gì đó vậy...Tuy nhiên nếu tôi làm gì có lỗi thì giờ Boss trừng phạt tôi luôn cũng được!!!
Inui càng lúc càng cúi thấp. Đã quỳ rồi mà giờ còn méo thấy mặt mũi đâu nữa.
- Ngẩng đầu lên đi, Inui!! Khuôn mặt xinh đẹp này không nên làm bộ dạng hèn nhát đó... nó thích hợp cho sự thanh cao hơn.
Takemichi thở dài, tay nâng gương mặt của Inui lên. Cậu cảm thấy có chút tiếc nuối về Inui. Mà tư thế này có chút..... hơi đen tối nhỉ?
Shinichiro là người mở ra cho Inui biết thế nào là lí tưởng, tín ngưỡng. Anh ta đến trước và tỏa sáng, với người ngây thơ như Inui thì đó gần như là rung động. Takemichi cũng không thể trách nặng được.
Không như Mikey trầm nặng, và cả Kokonoi lạc lối. Như Draken nửa do dự nửa mê man.... Inui lại như kiềm chế bản thân. Anh biết Takemichi là Takemichi nhưng vẫn một lòng nhận hình bóng Shinichiro.
Inui giữ một khoảng cách nhất định, như hướng dương hướng về mặt trời không cần hồi đáp. Và ít nhất là Inui không giống lũ kia, không đánh đập, không lăng mạ.... mà chỉ là hỏi han... đem đồ hằng ngày đến cho cậu.
Có lẽ... nói đến lí trí trong đám mịt mờ kia thì Inui là tốt nhất.
- Nhưng Boss.....
Takemichi lặng đi:" Nếu vậy.... tương lai kia thật sự đến thì bây giờ cậu có thể làm gì khiến tôi có thể tin tưởng đây?"
Inui rất quyết tâm nói :" Tôi có thể đi dán luôn tờ thông báo khắp thành phố là :"Tôi không thích Sano Shinichiro-san a." Hoặc tôi đi đánh luôn Mikey bây giờ cũng được!"
Thôi! Mày ngồi xuống cho tao nhờ!
- Dẹp cái đó qua một bên....tao nói cái khác cơ!!
- Vậy thì đến lúc đó cứ bắn trực tiếp tôi cũng được. Dù sao thì trái tim này của tôi là thuộc về Boss mà!!
Sáng mù con mắt! Takemichi nhíu mày.
- Có những thứ không phải chết là giải quyết được đâu...Inui-kun....
Inui giật mình, nghĩ ngợi một lúc rồi nói:" Quả thật....Boss..... Vậy Boss muốn tôi làm gì để chứng minh đây?"
Đột nhiên...Inui thấy lạnh gáy.
- Dù sao thì Inui biết nhận lỗi là tốt. Vậy tôi mượn tên của cậu nhá!!
Inui đen mặt nhìn trên màn hình máy tình với tiêu đề truyện[Inui x Kokonoi] Luận năm đó ta lướt qua nhau. Ây.... Boss, tôi thà nhận trừng phạt đau đớn hơn là cái loại tra tấn tinh thần này.
Anh lắp bắp hoảng sợ:" Boss....cái này... tôi không có thích tên chết tiệt kia đâu!!"
- Tôi thấy hay mà, cộng đồng hủ nữ thật đáo để. Cái quá gì cũng có cho được. Nhìn nè, truyện của tôi mới đăng thôi đã có mấy chục cái lượt đọc thôi!
Thế cái bình luận kia là cái gì....
Dễ thương mà cũng ngược quá đi, tác giả đại nhân đau tim a~
Tác giả à, nhà ngài ở đâu tôi gừi vài kí sầu riêng...tôi khóc rớt nước mắt nè!
Ấy! Lầu trên...tác giả không ăn sầu riêng, gửi gạch mới đúng!
Ngược luyến tàn tâm quá. Inui thật tình vẫn đợi Kokonoi ah~~
Inui thề với trời rằng giờ cậu có thể tìm Kokonoi đập luôn. Yêu đương cái quỷ!!
Là ai đem boss đại nhân nhà tôi kéo vào cái chốn quỷ này vậy. Cộng đồng viết truyện Tokyo Revengers fangirl.... Hảo, còn là quản trị viên nữa.
(Hina : Hắt xìii....ai nói tui vậy???)
- Boss à, Tôi đi chịu phạt đây chứ cái này hại tôi bị đau tim!!- Inui thở dài.
- Không cần nghiêm trọng vậy đâu, cậu có muốn tham gia không, để tôi duyệt cho??
Takemichi, không cần thiết lôi kéo đại bạch thỏ Inui a~
Ít nhất, với Inui thì Takemichi vẫn còn niềm tin. Vì.... Inui là người duy nhất chạy đến bên lan can, là người duy nhất nhảy xuống cùng cậu. Takemichi thật sự rất vui....khi đến lúc ấy... Inui xem cậu là Takemichi chứ không phải là Shinichiro. Đáp lại lời cầu nguyện của cậu....may mắn thay Inui không chết, chỉ là trấn thương đầu và gãy chân kiêm cột sống lưng.
Dẫu sao.... Cậu vẫn muốn Inui sống hạnh phúc. Này...đó là nhảy từ tầng 7 xuống đó!!
- Id của Boss là gì vậy?- Inui liếc qua máy tính.
- Id dài quá tôi không nhớ nhưng tên là "Cuộc đời đau khổ thì ta hắc hóa" !!
Inui trầm mặc. Avata còn là hình con dao mới ghê chứ. Là ai khiến boss tôi thành dạng này vậy??
Được rồi...Inui tự nhận tội là trong đó có mình.
- Inui này, nếu cậu muốn chuộc tội vậy thì từ giờ trở đi...hãy cố gắng lấy lại tín nghiệm của tôi nhé!!
Riêng cậu, tôi sẽ cho cậu một đường đi.
Inui mỉm cười:" Cảm ơn nhiều, Boss! Dù sao thì trong lòng tôi mà nói....Boss là mặt trời sáng nhất mà... là tôi trân quý nhất người!!"
- Sẵn tiện đây thì Boss giúp tôi đi đóng phim đi. Có một cảnh cần đến tổng trưởng giang hồ. Boss rất phù hợp đấy!
Takemichi tỏ vẻ hứng thú:" Thoạt có vẻ thú vị! Diễn viên chuyên nghiệp đây có thể giúp tôi chứ?"
- Rất sẵn lòng, Tổng trưởng của tôi!
Sau đó trên cộng đồng nổi lên thêm một cái danh nữa. Cùng sự xuất hiện mới của Tổng Trưởng Hắc Long đời thứ 11, tạo nên một cái hố mới cho con dân hủ đảng.
Tên ( Inui x Takemichi) Chuộc lỗi
Tác giả: Kẻ trung thành của mặt trời
Inui tỏ vẻ: Thực ra là vào cộng đồng này cũng vui phết. Muốn làm gì thì làm, dìm ai thì dìm. Tuy vây.....
Tác giả đại nhân cho kẻ hèn mọn này xin địa chỉ nhà Takemichi-sama
Takemichi-sama ngầu quá đi!!
Nguyện chết vì Takemichi-sama
Tôi muốn đấm Tổng trưởng Mikey mà không được thì phải làm thế nào? Online chờ gấp!
Không lo, các đồng chí!! Tập hợp lại chúng ta đi hội đồng Tổng Trưởng Mikey!!
Takemichi-sama xin hãy thu nhận tôi với!
Inui thầm cảm thán Tổng Trưởng nhà mình thật soái. Nhưng anh không có ý định nhường đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro