Ngoại Truyện: Tình Ta Vốn Đẹp Mà Em (2)
Khi Em Lớn - Tương Lai
Ngoại Truyện: Tình Ta Vốn Đẹp Mà Em (2)
- oOo -
Takeomi im lặng. Hắn muốn ôm em vào lòng, muốn được vỗ về em, nhưng hắn biết càng làm như thế sẽ càng khiến em chán ghét thêm thôi. Đứng lặng người như một pho tượng, hắn để mặc Amrita đánh những cú đấm tay yếu ớt của em vào lồng ngực thập phồng.
Takeomi sai, hắn sai một cách không kiểm soát được. Hắn ta ép buộc em bên cạnh mình suốt bảy năm nay, không trao cho em danh phận, thứ hắn báo đáp lại tình yêu của em cũng chỉ có cái mác tình nhân không hơn không kém.
Những lời hẹn thề năm xưa hắn từng trao cho em vốn đã không còn cách nào thực hiện được nữa rồi. Hắn sa vào vòng tăm tối của thế giới ngầm, khiến bản thân chìm đắm trong những thứ xa hoa phù phiếm; để đồng tiền chi phối cảm xúc.
Takeomi ỷ lại vào tình yêu to lớn của Amrita dành cho bản thân, nên những sự việc hắn đã làm ra, hắn điều nghĩ rằng em sẽ hiểu, sẽ thông cảm cho hắn.
Wakasa từng hạ tôn nghiêm của mình xuống chỉ để cầu xin hắn buông tha cho Amrita. Wakasa nhận ra chỉ cần em còn ở bên cạnh Takeomi ngày nào, thì đó chính là những kiếp sống trong khổ đau; nhưng Takeomi nào đâu thấu hiểu điều đó.
"Amrita... Tôi sai rồi. Vì tôi không muốn đánh mất em, Amrita... hiểu cho tôi được không em." Takeomi nói bằng chất giọng thều thào, hắn ước gì có thể chạm vào em lúc này, giúp em lau đi những giọt lệ rơi trên khóe mi cay.
Tôi là kẻ tội phạm bàn tay nhuốm màu máu tanh, nhưng trái tim tôi yêu em là thật, em không biết sao? Tôi chưa từng cầm dao để chải tóc em, cũng chưa từng giết chết tình cảm của đôi ta.
Amrita buông thỏng hai tay xuống, tấm lưng kiên cường ngày nào nay lại yếu ớt đến thế.
"Em vì chú nhịn nhục đủ điều, bất chấp sự ngăn cản của gia đình để bên chú. Lúc chú sa đọa, em vẫn ở cạnh chú không rời. Song thứ mà chú trả lại cho em là những sự dối trá, lừa gạt. Rõ ràng em là bạn gái của chú kia mà, nhưng cớ sao chú lại chà đạp lên tự tôn của em, bắt em phải mang danh phận tình nhân? Lời hứa năm xưa chú vốn đã quên, em vẫn không yêu cầu chú thực hiện, tất cả cũng vì yêu chú."
Em ngước mắt lên nhìn Takeomi, giọng nói như xé nát cõi lòng:
"Chú đã từng nghĩ đến cảm giác của em chưa? Cảm giác thống khổ bất lực của một người phụ nữ khi nhìn thấy người đàn ông mà cô ta yêu ngày một đánh mất nhân tính làm người. Chú luôn miệng nói yêu em, hứa hẹn trăm điều, nhưng lại không chịu hoàn thành nó. Sau những lần quan hệ, chú điều bắt buộc em uống thuốc tránh thai. Có lẽ thân phận tình nhân thấp kém như em nào xứng đáng mang thai cốt nhục của chú."
Takeomi nói, hắn muốn cưới em. Hắn muốn em sinh con cho hắn, cùng hắn gầy dựng lên một mái nhỏ hạnh phúc. Và tất cả chỉ là lời nói suông của gã đàn ông đó mà thôi, nhưng Amrita lại dại khờ tin vào.
Bao lần em đã tự tưởng tượng viễn cảnh đẹp đẽ đó, ngẫm nghĩ ra dáng vẻ của đứa con thơ. Amrita muốn có một đứa nhỏ, em thật sự rất muốn.
Cẩn trọng nắm lấy đôi tay gầy yếu của Amrita, Takeomi cất giọng khàn đục: "Xin em đừng nói những lời nói đó, tình cảm tôi dành cho em luôn là thật..."
Hắn ta không phản bội em. Từ lúc gia nhập Phạm Thiên, hắn không hề dính dáng đến những con ả gái điếm ở khu phố đèn đỏ. Hắn xem em là độc nhất, thân thể lẫn con tim điều dành trọn cho em.
Amrita giật tay ra khỏi cái nắm tay của Takeomi, như thể đang chạm phải vật thể dơ bẩn nào đó. Em nở nụ cười trào phúng, âm thanh khàn đặc lại vì khóc xen lẫn sự lạnh lẽo bất thường: "Chú muốn lừa dối em đến bao giờ nữa đây? Akashi Takeomi."
Em xoay người bước lại chỗ chiếc tủ to lớn được đặt ở góc phòng, lấy từ ngăn tủ kéo ra một phong bì dày cộm, cầm nó mà tay em run nhẹ vài cái.
"Chú tự mở ra xem đi."
Takeomi lúc đầu còn hơi nghi hoặc trước thái độ kỳ lạ của em, song hắn vẫn đưa tay nhận lấy món đồ em đưa cho. Không nói hai lời, hắn mở phong bì ra, bên trong cũng chỉ chứa đựng những tấm ảnh chụp. Lấy đại một tấm ảnh, và khi nhìn vào đó, đôi mâu quang của Takeomi đầy sự thất kinh.
"Rất sắc nét phải không chú?"
Đó điều là những tấm ảnh phóng đảng của Takeomi với một người phụ nữ lạ mặt.
Takeomi nâng mắt mê mang nhìn em, run giọng hỏi: "... Vì sao em lại có thứ này?"
Amrita thấy được biểu hiện đó của hắn ta, trong lòng em đã không còn sự thống khổ, đau đớn nữa mà là sự chết tâm.
"Là con trai của chú đã đưa cho em."
Takeomi tức khắc nhìn em, âm thanh của tiếng nói đầy vẻ hoang mang tột độ: "Amrita... em nói cái quái gì thế? Con trai tôi đưa cho em? Em đừng có nói điều vô lý như thế."
Hắn đâu điên đến mức làm ra loại chuyện như này, ngay cả Amrita hắn còn không cho em mang thai cốt nhục của hắn thì thử hỏi với người phụ nữ khác hắn sẽ đồng ý cho bọn họ có con với hắn sao?
Em nhấc chân bước lên vài bước, đối diện trực tiếp với Takeomi, những tấm ảnh được em cầm lên và rồi quăng thẳng vào người hắn ta: "Chú nhận ra người phụ nữ trong các bức hình này không? Chính là cô tình nhân năm xưa của chú đấy. Lúc Shinichiro giải tán Hắc Long, chú vẫn lợi dụng sức ảnh hưởng của Hắc Long, vào ra khắp nơi ở khu phố đèn đỏ, cô gái đó cũng vì thế mà theo chú đến tận gần một năm."
Vào một tháng trước, lúc Takeomi rời khỏi Tokyo để đi làm nhiệm vụ thì có một gã trai đến tìm em. Gã ta nói mình là con trai của Takeomi, còn đưa ra những hình ảnh năm xưa giữa mẹ gã và Takeomi. Lúc đầu Amrita còn bán tính bán nghi, không tin lời nói của gã. Nhưng đến khi cầm trên tay tờ giấy xét nghiệm quan hệ cha con, em mới vỡ òa mọi thứ.
Người đàn ông mà em yêu, em hết lòng tin tưởng, ấy vậy lại đâm em một nhát đau như thế. Hắn không cho em có con, nhưng đứa con trai bên ngoài của hắn và người phụ nữ khác hiện tại đã mười lăm tuổi, tức cười cái là gã đó chỉ nhỏ hơn em đúng mười tuổi mà thôi.
Lúc Takeomi trưởng thành, lúc hắn tìm đến những trận khoái lạc của tuổi trẻ thì em cũng chỉ là một đứa trẻ, em không có tư cách cũng như quyền hạn mà nói hắn.
Hai tay Takeomi nắm chặt đôi vai của Amrita, hắn ta gấp gáp nói, ẩn nhẫn là sự thỉnh cầu vô vọng: "Amrita em nghe tôi nói, trong đây nhất định có hiểu lầm. Tôi xin thề, tôi tuyệt đối không làm ra bất cứ chuyện có lỗi gì với em."
"Đừng có chạm vào người của em!" Amrita kích động quát lên, em đẩy mạnh cả thân người của Takeomi ra xa. Những vật trang trí trên bàn gần đó bị em dùng tay quét một đường rơi xuống nền nhà trong cơn giận dữ, âm thanh của đồ vật đổ vỡ vang lên đầy chói tai đinh óc.
"Chú đừng có làm em ghê tởm chú thêm nữa. Hiểu lầm? Mọi sự thật được phơi bày ra trước mắt điều bị chú phủ nhận bằng hai từ 'hiểu lầm'. Chú chối bỏ đứa con trai ruột thịt suốt mười lăm năm dài, bỏ mặc người phụ nữ mang trong mình giọt máu của chú. Chú rốt cuộc có còn là con người nữa không? Takeomi."
"Chú khốn nạn vừa thôi chứ!"
Em kiệt quệ nói, đôi chân nhuộm màu đỏ rực của máu tươi. Bước chân trần đạp lên từng mảnh thủy tinh bén nhọn, em không thấy đau ở thể xác, vì cái đau ở trong tâm nó còn hơn vạn lần như thế.
Vì sao lại đối xử với em như thế? Em nào có tội tình gì mà phải bắt ép em vào tình trạng khốn khổ này.
Nhưng rồi một cơn đau dữ dội ở bụng dưới bất ngờ ập đến, em dùng tay ôm lấy bụng, trước mắt em bỗng nhiên tối sầm lại.
"Amrita!" Takeomi hét lên một tiếng đầy kinh hãi khi nhìn em đột ngột ngất xỉu, cả thân thể em ngã mạnh xuống sàn nhà lạnh lẽo.
Hắn ta gấp gáp đỡ em trong vòng tay của mình, gọi tên em đầy sợ hãi: "Amrita... Amrita... Đừng làm tôi sợ, tĩnh lại đi em."
Bất chợt hắn nhìn thấy từ giữa hai chân Amrita chảy ra rất nhiều máu. Hắn càng thêm hoảng hốt, bế thốc cả cơ thể em lên bước vội về phòng, nhanh chóng gọi bác sĩ đến.
Hắn sai rồi. Hắn hứa nhất định sẽ cho em một cuộc sống hạnh phúc, ấy vậy mà những điều hắn làm ra chỉ toàn khiến em khổ đau, hại em rơi vào tình trạng sống dở chết dở. Giờ đây hắn chỉ biết cầu xin em đừng có mệnh hệ gì, nếu không hắn sẽ hối hận đến hết cuộc đời này.
Nắm chặt cánh tay của người đang nằm bất động trên giường, Takeomi đau đớn nhìn gương mặt trắng bệch của Amrita, cảm nhận rõ ràng nhịp thở yếu ớt cùng cực đó. Hắn ta lo sợ trong một phút lơ là, em sẽ biến mất khỏi cuộc sống của hắn mãi mãi.
"Em ấy bị làm sao. Tại sao lại chảy máu nhiều như thế?" Takeomi hỏi dồn vị bác sĩ sau khi ông ta đã thăm khám cho em.
Vị bác sĩ tầm tuổi trung niên cau mày nhìn Takeomi, có một sự quở trách nặng nề trong cái ánh nhìn đó. Thở dài một hơi rồi ông ta nói: "Anh làm chồng kiểu gì mà lại để cho vợ mình giận dữ đến mức sảy thai như thế?"
__________________
12/12/2021 - bút danh: agnes rosaleen.
(Time for the first update: 13/11/2021.)
• đớn đau muôn phần...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro