Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Làm Chuyện Xấu (2)

Tạ Liên cố trèo cười khì khì ôm má hắn dụi trái dụi phải, lẩm bẩm đếm: "Một Tam Lang, hai  Tam Lang, ba Tam Lang, ta có thật nhiều Tam Lang."

Hoa Thành cười híp mắt, Tạ Liên bỗng trượt tay lăn xuống. Hắn mém tí là bay cả hồn vội vàng đỡ lại, kéo lên giường. Tạ Liên chẳng mảy may để ý chân giường khá cao, dang tay ôm lấy hắn: "Bắt được Tam Lang rồi, đừng chạy."

"Không chạy, không chạy." Hoa Thành thầm nghĩ phải tìm bông dày dập thật nhiều lớp bên dưới, để khi họ lăn lộn ca ca không bị ngã đau. 

Hoa Thành ôm người lăn lại đệm bông mềm mại, ngón tay gạt tóc trên má y: "Tam Lang ở đây, không chạy." 

Dứt lời liền nhẹ nhàng hôn lên chóp mũi.

Tạ Liên nửa mê nửa tỉnh bị hắn làm nhột rúc người lại, người ngấm rượu hai má càng đỏ yêu yêu. Y vô thức trượt chân xuống dưới, chạm đùi, đi dọc xuống bắp chân hắn.

Hoa Thành "..."

Tạ Liên lịu nghịu nói: "Nóng quá."

Y dụi mặt nhìn hắn nũng nịu: "Nóng."

Hoa Thành ôm người, gỡ chăn, Tạ Liên không chịu ngồi yên  cụng vai hắn mấy lần, cười khúc khích. Hoa Thành thấy vậy hơi do dự không dám cởi áo y ra.

Tạ Liên cựa quậy: "Cởi, nóng."

Hắn liền chộp lấy eo y kéo về phía mình cởi dây lưng. Tạ Liên sờ ngực hắn xoa xoa không để ý hắn cởi một lớp rồi vẫn muốn cởi nữa. 

Những vết hôn hiện ra, là vết tích hắn vừa muốn điên cuồng gặm lấy mà vẫn phải kiềm chế hôn thật nhẹ nhàng, không làm ca ca phải đau, từng vết hôn cắn đều yêu thương thấm đẫm.

Tạ Liên sáp lại sát gần hắn hứng thú cào trên ngực, nhau một con mèo nhỏ tìm được đồ chơi mới, muốn quậy phá để người khác phải chú ý mình. Hoa Thành ác ý giữ bàn tay kia lại, y liền nhìn hắn bằng ánh mắt ẩn tình ngậm nước, hờn dỗi lại không chịu thua. Hoa Thành dần buông tay, y hí hửng trèo lên ngực hắn nằm nằm nghiêng áp má, ngón tay chọc chọc trên ngực áo.

Hàng vạn Hoa Thành trong hắn đang muốn điên cuồng đòi mạng, muốn ôm y trong lòng cọ xát da thịt. Tạ Liên lại ngây thơ chẳng biết gì vẽ loạn trên người hắn. Đầu ngón tay ấm áp vẽ ra muôn ngàn mê loạn, đẩy hắn vào trầm mê. Thật muốn đặt y bên dưới người chọc đến khi hàm hồ gọi tên hắn, ướt át rưng rức lệ.

Ngón tay của Hoa Thành vùi vào trong tóc Tạ Liên hắn, nhẫn nhịn, nhìn gò má đỏ mềm lại nhìn xuống ngực mình đang dán với ngực y. Vết hôn còn in đầy, sóng triều mềm mại dâng lên, chỉ một lát đã mồ hôi đầm đìa.

Hắn có thể dụ dỗ người đang say, nhưng đêm qua đã làm quá trớn, sợ ca ca chịu không nổi. Như trời bên ngoài đang dần mưa, Tạ Liên rũ đầu trên ngực hắn chơi đến vui vẻ. Không biết từ khi nào áo trên người hắn đã trượt ra, lơ mơ nói: "Không phải tại ta, ta bị dụ dỗ... là bị câu dẫn, không phải ta..."

Giọng nói của hắn dần ỉu xìu.

Hắn thò tay bên eo Tạ Liên, lật người nào đó xuống cắn.

"Không được cắn, không được cắn ta, đồ xấu."

Hoa Thành kéo chân y đặt bên hông mình, cười: "Ca ca nói cái gì, ta không nghe rõ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro