Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

tpttq2c6-c7

Đệ Nhị Quyển: Kinh Thành Phong Vân

Đệ lục chương: Thần Bí Bảo Vật

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Dịch giả : Giang Hoài Ngọc

- Xin mời đệ nhất kiện bảo vật - Thanh Minh Kiếm, mời mọi người xem, Thanh Minh Kiếm này tại hơn nghìn năm trước từng là phối kiếm của Thi Kiếm Tiên Lý Bạch, cùng với kiếm này, Lý Bạch tung hoành giang hồ mấy mươi năm đều chưa từng một lần bại, chỉ nhân vì Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ giết người quá nhiều, mới khiến cho Lý Bạch trở thành thiên hạ đệ nhị cao thủ. Nhưng dù như vậy cũng không thể che dấu hào quang của Thanh Minh Kiếm. Thanh kiếm này nguyên bản do Bắc Hải Cửu U Hàn Thiết đúc thành, tốn đến 4 năm 9 tháng, là thiên hạ nhất đẳng bảo kiếm. Giá khởi điểm 50 vạn lượng bạc.

Vương lão tiên sinh nâng Thanh Minh Kiếm hướng mọi người giản lược giới thiệu.

Kỳ thật còn cần Vương lão tiên sinh giới thiệu sao, danh khí của Lý Bạch có thể nói so với hoàng đế còn muốn cao hơn. Ông ta trong vũ học tung hoành thiên hạ, từng chiếm cứ bảo tọa thiên hạ đệ nhất gần 30 năm (1), người trong vũ lâm tôn kính xưng ông ta là kiếm tiên. Nhưng ông ta trong lĩnh vực văn học tuyệt đối là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả. Ông ta đưa thần vận của thi ca phát huy đến lâm ly tận trí, gần như đạt đến một bước vô pháp tưởng tượng, được toàn bộ văn nhân tôn kính xưng là thi tiên. Hậu nhân cùng xưng ông ta là Thi Kiếm Tiên, cũng do đó đã khiến văn nhân ngày sau ưa thích mang một thanh bảo kiếm ở thắt lưng.

Người dưới đài đều tử tế nhìn thanh bảo kiếm đó, chỉ thấy hàn mang mờ ảo lấp loáng không ngừng trên thân kiếm, xem có vẻ rất sắc bén. Do vì hiện tại trên Thanh Long đại lục có liên quan đến thẩm định vũ giả phẩm cấp, hơn nữa phẩm cấp vũ giả ngang hàng với quan phẩm của quan lại, khiến cho địa vị của vũ giả gia tăng rất nhiều, hiện tại trong lòng mọi người, vũ giả không còn là hạng thảo mãng, cũng khiến rất nhiều người đối vũ khí thập phần ưa thích, có nhiều phú hào còn thích mang bảo kiếm của mình tặng cho một cao thủ, để tăng thêm hảo cảm của đối phương với bản thân.

- Ta xuất 60 vạn lượng bạch.

Một thanh âm từ trong quý tân phòng vang lên. Lúc này, loại cực phẩm bảo vật này đều là do quý tân phòng báo giá, người bình thường dưới đài đều mua không nổi.

- Ta xuất 61 vạn lượng bạc.

Lại một thanh âm từ một quý tân phòng khác vang lên.

...

Theo từng lời báo giá, Thanh Minh Kiếm giá trị nhanh chóng tăng cao, kỳ thật bằng Thanh Minh Kiếm loại bảo kiếm trình độ này bình thường chỉ trên dưới 20 vạn lượng bạc, nhưng do vì nó từng là phối kiếm của Thi Kiếm Tiên Lý Bạch, nên mới khiến cho giá trị của nó tăng mạnh.

- Ta xuất 100 vạn.

Một thanh âm hưởng lượng từ trong một quý tân phòng vang lên.

Mọi người ngẩn người, lúc nãy mọi người đều từ từ tăng giá, tối đa cũng không quá 2 vạn lượng, nhưng gã gia hỏa này chỉ một lần từ 79 vạn lượng tăng lên đến 100 vạn lượng, thật quá rộng tay a.

- Ha, Trầm Vạn Tam Trầm lão gia ra giá 100 vạn lượng mua thanh bảo kiếm này, còn có ai tăng giá không. Như quả không có ai báo giá nữa, Thanh Minh Kiếm sẽ là của Trầm lão gia.

Vương lão tiên sinh vừa nghe báo giá xong lập tức lớn tiếng hỏi.

Mọi người lúc này mới hoảng nhiên nhận ra nguyên lai là người giàu nhất kinh thành Trầm Vạn Tam a, cũng không có gì kì quái. Vị Trầm Vạn Tam này không giống những gia tộc kinh tế khác, gia sản của lão hoàn toàn do cá nhân lão sáng tạo, hơn nữa còn được thụ phong bá tước. Có thể biết lão lợi hại ra sao.

Ta nhìn những người bên dưới, Trầm Vạn Tam lão chỉ nhờ cá nhân mình thành một vị phú hào bá tước cấp, ta muốn thành một vị phú hào công tước cấp, đồng thời còn muốn kiến lập thế gia cho mình. Ta trong lòng một trận kích động, những người bên dưới sẽ nhìn thấy, Trương Tinh Phong ta làm sao sáng tạo kỳ tích.

Vương lão tiên sinh trước mặt bắt đầu vỗ mông ngựa Trầm Vạn Tam, ta trong lòng buồn cười, hiển nhiên rất ít người có thể tránh khỏi a.

- Mọi người cùng mời Trầm lão gia đến nhận kiện Thanh Minh Kiếm này a ! Trầm lão gia đã lên rồi, mọi người vỗ tay hoan nghênh nào.

Vương lão tiên sinh lập tức đi đến chỗ Trầm Vạn Tam Trầm lão gia, đại tổng quản ở một bên cũng cùng bước tới trước.

Ta quan sát Trầm Vạn Tam, người được lịch sử ghi nhận tích lũy tài phú nhanh nhất, lão ta niên kỷ không nhỏ, tự hồ đã quá 60, nhưng cổ khí thế uy nghiêm còn rất rõ ràng, cổ khí thế đó rất giống một người, gia chủ Trương thị thế gia - phụ thân ta. Ta cảm giác lúc này trong lòng ta không còn giống như lúc mới ly gia, lúc đó ta nghĩ đến phụ thân liền có cảm giác đau lòng, hiện tại chỉ còn cảm giác không thoải mái, bản thân bị bỏ rơi như vậy, trong lòng rất tức giận. Loại cảm giác đau lòng không còn rõ ràng. Ta lắc lắc đầu, tĩnh tâm. Ngẩng đầu nhìn Trầm Vạn Tam trên đài cao.

- Các vị, Trầm mỗ hôm nay đến mua thanh bảo kiếm này là vì ái tôn của ta Trầm Hiểu Thiên, ta chuẩn bị tìm cho nó một vị đại kiếm thuật cao thủ "Ảo Kiếm Thánh" đại sư, nghe nói đại sư từ lâu đã rất muốn có thanh bảo kiếm này, tin rằng ái tôn của ta mang kiếm đến dâng sẽ được đại sư nhận dạy.

Trầm Vạn Tam nói rất khách khí, bằng thân phận hiện thời của lão căn bản không cần hướng người khác giải thích, đấy chính là phẩm đức người thành đại sự.

Ta nhìn Trầm Vạn Tam, cực kỳ kính bội, lão ta bản thân không có vũ công cao siêu gì, hoàn toàn nhờ vào kế mưu và năng lực nắm chắc thời cơ, như quả khiến ta mất công lực bản thân cùng với ký ức tiền thế, ta không tin rằng có thể đạt được thành tựu như lão ta, chính là như mọi người thường nói một câu : người so bì với người, tức chết người a. Trương Tinh Phong ta có tuyệt thế vũ công ngạo thị thiên hạ, hơn nữa bằng vào cực phẩm ngọc thạch, không những có thể hấp thụ linh khí bên trong, còn có thể chế tạo vô hạ bích ngọc, còn có các loại bí tịch của tu chân giới Thiên Tâm Tông. Thượng thiên thật sự đối ta quá tốt, cái này chính là mệnh a ! Ta có mọi thứ, mục tiêu của ta còn xa sao ?

Giây lát, ta vô duyên vô cớ nghĩ đến gã Lý Thiên Tường kia, hắn đã 10 tuổi, nhưng rõ ràng thành thục không thua thành niên nhân, sau lưng hắn còn có Lý thị thế gia hùng mạnh, ta có thể so sánh với hắn không ?

Ta lắc lắc đầu, mục tiêu của ta chỉ bất quá là muốn kiến lập Tinh Phong thế gia, không định cùng Lý thị thế gia tranh đấu, ta còn nghĩ nhiều làm gì ? Ta tự cười mình, hướng đài cao nhìn lên.

- Kiện này chính là Thiên Nộ Đao ta vừa nói, đao này chính là phối đao của tuyệt thế bá giả Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ, đao này uống máu vô số, cực kỳ sắc bén, cũng rất yêu dị, là bảo vật trọng yếu của ma tông. Nó từng tiêu thất gần nghìn năm, nhưng hiện tại nó đã xuất hiện. Tuyệt thế hung khí này giá khởi điểm 50 vạn lượng. Bắt đầu đấu giá.

Vương lão tiên sinh đứng khá xa Thiên Nộ Đao, đao này do một cao thủ của Phách Mại Hàng giữ, người bình thường căn bản không chịu nổi tuyệt thế sát khí của nó.

Ta nhìn thanh Thiên Nộ Đao tự hồ dụng tiên huyết nhiễm hồng, cảm thấy rất kỳ quái. Ta chuyển hướng Vương ca một bên hỏi :

- Vương ca, thanh đao này không phải là hung khí sao, làm sao Phách Mại Hành dám đưa nó ra đấu giá, không lẽ không sợ có người dùng đao này tác nghiệt ?

Vương ca nhìn ta cười nói :

- Thiếu gia còn không biết một pháp lệnh của Minh vương triều ta a, pháp lệnh này được ghi trên đồng minh hiệp nghị liên quan đến quản lý vũ giả các nước. Chính là nói triều đình không thiên kiến bất kỳ môn phái nào, nhưng toàn bộ các môn phái không được tụ họp đánh giết môn phái khác, nếu không sẽ vi tiễu môn phái đó, cũng do vậy mà ma tông ban đầu người người hiếu sát nay đã biến thành một tông phái gần giống các môn phái khác. Vì thế thanh Thiên Nộ Đao này không sợ bị người lợi dụng làm chuyện xấu gì.

Nga, nguyên lai là như thế, còn thật sự không nghĩ rằng triều đình hiển nhiên dung chiêu này giải quyết chuyện thường thấy trên giang hồ, đại quy mô tranh đấu. Lợi hại, lợi hại a, nói như thế, một thanh đao bản thân cũng không có nguy hại gì.

...

- Hảo, hiện tại đã có người xuất ra 80 vạn lượng, có ai báo giá cao hơn không, tam, nhị, nhất. Hảo, thanh đao này thuộc về quý khách ở phòng 245, mời quý khách lên nhận bảo đao.

Vương tiên sinh lớn tiếng gọi, thật là khổ cho lão, vũ công không ra làm sao, còn phải chủ trì hoạt động tại chỗ nhiều người tham gia, cái này là thọ tội a !

Một vị bạch y thư sinh nhẹ nhàng lướt lên, phảng phất như làn gió lướt trên đài cao. Sau đó chuyển thân hướng người dự hội dưới đài cung thân chào.

- Lãng tử dã đao.

Một thanh âm trong đám đông vang lên.

Ta nhìn bạch y thư sinh ở dưới, trong lòng chấn kinh, hắn chính là "Lãng tử dã đao" Vũ Văn Mộng, nguyên là đại công tử Vũ Văn thế gia, chỉ nhân vì không thích tham gia sinh ý của gia tộc, chỉ thích phong hoa tuyết nguyệt, cùng với cực kỳ si mê vũ học, đặc biệt đối với nghiên cứu đao pháp, niên kỷ nhỏ, nhưng là tứ phẩm cao thủ.

Cũng vì nguyên nhân đó, hắn kiên quyết không chịu chấp chưởng Vũ Văn thế gia, căn cứ thế gia gia pháp, trưởng tử nếu không chết hoặc si ngốc, phải đem ngôi vị gia chủ cấp đại công tử, tối hậu không còn cách nào khác, chỉ có thể trục xuất hắn khỏi thế gia, nhưng để bồi thường cho hắn, thế gia còn cấp cho hắn 2 nghìn vạn lượng bạc, còn hướng thiên hạ tuyên bố, nếu có người đối hắn có hành vi bất lợi, chính là chống đối Vũ Văn thế gia, Vũ Văn thế gia sẽ báo cừu. Vũ Văn Mông đối với những thứ đó đều an nhiên tiếp thụ, nhất mực tiêu dao sinh hoạt, tình cảm đều dành cho mĩ nữ và vũ đạo.

Hắn đối với thế gia mọi thứ đều không quan tâm, hắn cũng bị thế gia trục xuất, nhưng hắn với ta bất đồng, hắn ly gia chỉ là ly khai trên danh nghĩa, Vũ Văn thế gia còn xem hắn là người của thế gia. Cho dù như thế, ta nhìn hắn trong lòng có một loại cảm giác thân thiết và hảo cảm khó nói.

- Các vị, Mộng không nói thêm điều gì với các vị, Mộng thích đao thiên hạ đều biết, nhìn thấy đao này liền vô pháp nhẫn nại. Mộng xin xuống, để đại hội kế tục.

Một trận gió thoảng, bạch y nhân ảnh đã lên lầu, nhìn bạch ảnh tiêu thất trong phòng, rất nhiều nữ tử mới tỉnh thần, không hổ là thiếu nữ sát thủ a !

- Các vị, vừa rồi là 2 thanh tuyệt thế binh khí, hiện tại xuất hiện Kim Ti Bảo Giáp trong truyền thuyết trên giang hồ, là do tơ của bạch kim tuyết tằm ở Thiên Sơn chế thành, tốn đến 10 năm công phu, trừ công nghệ, tơ bạch kim tuyết tằm cực kỳ ít ỏi, trong lịch sử bao năm nay chỉ có 5 kiện bảo giáp, người có thể xuyên bảo y này không ai là không đại danh đỉnh đỉnh a. Giá khởi điểm 50 vạn lượng bạc.

Vương lão tiên sinh nói nhiều như thế, kỳ thật kiện bảo giáp này tuy nhiên ít, nhưng tại phương diện bảo hộ thân thể tịnh không phải là đặc thù.

Huyền Thiết Giáp lưu hành trên giang hồ có năng lực bảo hộ có thể so sánh với nó. Chỉ là Huyền Thiết Giáp nặng, nhưng huyền thiết tại đại lục có nhiều, một kiện Huyền Thiết Giáp chỉ khoảng trên dưới 1 vạn lượng. Nhưng kim tử bảo giáp sở dĩ quý, chính là do nó ít, bạch kim tuyết tằm rất ít thấy, hơn nữa nhả tơ cực ít, làm cho nó thành vật trân quý, lại còn rất nhẹ, trở thành tuyển trạch tốt nhất bảo mệnh những phú hào vũ công chẳng ra làm sao. Vì thế mới đạt đến giá 50 vạn lượng. Nên biết một trang viên lớn bình thường đã trên dưới 50 vạn lượng.

Trương Tinh Phong mua được vương phủ chỉ có 20 vạn lượng, nhân vì toàn vương phủ chỉ có thể ở được mười mấy gian phòng, cùng với ngắm nhìn hồ nhân tạo. Nếu là toàn bộ vương phủ, dù không tính hậu hoa viên, chỉ bằng mấy trăm gian phòng ốc bên ngoài cùng hoàn cảnh xung quanh tính ra 100 vạn lượng cũng có người mua. Trương Tinh Phong thật sự tốt số a !

...

Kim ti bảo giáp này thật sự chẳng ra làm sao, hiện tại phú hào đều bắt đầu học vũ công, cũng bắt đầu trân tích tiền của mình, thà nguyện ý xuyên vài chục cân Huyền Thiết Giáp (lưng ngực lớn nhỏ thật sự cần khôi giáp lớn nhỏ, còn không dưới mấy trăm cân a !). Cuối cùng chỉ 70 vạn.

Ta xem phách mại hội tiến hành, một lòng mong chờ Huyết Phượng xuất hiện, Huyết Phượng này không phải thật sự bị xem là áp trục chi bảo nha ! Cũng có khả năng, Huyết Phượng là bằng chứng của tiền triều Nguyên Mông triều hoàng hậu, lưu truyền qua mấy đời hoàng hậu cho đến Minh vương triều. Nó bản thân do thuần thiên nhiên hình thành, bên trong có hình dáng huyết phượng hoàng hồng sắc. Trân quý là cũng rất bình thường.

Ta tỉnh thần, gã gia hỏa nhận kim ti bảo giáp cũng đã xuống. Một chiếc hộp được một mĩ mạo nữ tử đưa lên.

- Các vị, nhìn qua các loại binh khí bảo giáp, hiện tại mọi người xem thử một kiện văn học trân bảo - Thanh Minh Thượng Hà Đồ. Thanh Minh Thượng Hà Đồ do Tống triều Trương Trạch Đoan họa nên, là tuyệt thế tác phẩm. Trong tác phẩm miêu tả Tống đô Biện Lương đương thời. Biện Lương đương thời là thành thị lớn nhất, phồn vinh nhất thế giới, nhà cửa như rừng, phồn hoa như gấm. Thanh Minh Thượng Hà Đồ của Trương Trạch Đoan thật sự sinh động, miêu tả một giai đoạn của lịch sử. Trên bức họa từ Biện Hà cạnh thành thẳng hướng thành nội phát triển. Ngoài thành có mấy tòa nhà tranh, cầu nhỏ khe suối, dương liễu phất phơ, trên ngọn lá non, khiến người cảm thụ sơ xuân ý cảnh, nông dân đang canh tác trên đồng ruộng, có lừa ngựa vận hàng trên đường nhỏ giữa các thôn trấn, điềm tỉnh nhưng an ninh. Tiếp cận nội thành, khách thương tăng nhiều, trên bức họa càng them phồn vinh nhiệt náo. Hảo, bảo vật này giá khởi điểm 80 vạn lượng.

Vương lão tiên sinh hiển nhiên vì nhìn thấy bảo vật này mà thập phần cao hứng, thanh âm kích động.

Bên dưới lập tức náo nhiệt, "đệ nhất thần phẩm" trên lịch sử hiển nhiên đã xuất hiện.

Ta một trận chấn kinh, Thanh Minh Thượng Hà Đồ a !

- Ta xuất 100 vạn lượng.

- Ta xuất 110 vạn lượng.

Đệ Nhị Quyển: Kinh Thành Phong Vân

Đệ thất chương: Ngữ Kinh Tứ Tọa

Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị

Dịch giả : Giang Hoài Ngọc

Tàng thư viện

- Ta xuất 200 vạn lượng.

Một thanh âm thanh thúy của thiếu niên vang lên. Một thân ảnh bước về phía đài cao, hắn lúc này đang thẳng tiếng đài cao, rõ ràng biểu đạt quyết tâm giành cho được bảo vật.

Ta nhìn hắn, trong lòng phần chán ghét càng thêm cường liệt, đúng thế, chính là gã Lý Thiên Tường, gia chủ tương lai của Lý thị thế gia, xem hắn sắc mặt vui cười, ta càng thêm chán ghét, đơn giản muốn giết hắn, không có nguyên nhân gì, chỉ là thanh âm trong lòng thôi thúc ta.

Vương ca nhìn ta, phát hiện trên thân ta xuất hiện trận trận sát khí, lập tức nắm tay ta lắc lắc, nói với ta :

- Thiếu gia, Ngài làm sao, Ngài làm sao !

Ta chấn kinh, ta làm sao, vì sao muốn giết hắn, hắn trước đây không quen biết ta, ta cố sức vận khởi "tâm điển" công quyết, mặc dù khó thể tiêu trừ phần sát ý, nhưng ta có thể khống chế được bản thân. Ta nhìn Vương ca cười, biểu lộ bản thân không có chuyện gì, Vương ca mới tiếp tục nhìn về hướng đài cao.

Ta nhìn đài cao, lúc này Lý Thiên Tường ý khí phong phát, trên đài cao hưng phấn cầm lấy Thanh Minh Thượng Hà Đồ, còn không quên hướng người bên dưới nói mấy lời khiêm tốn. Như thế mà chầm chậm đi xuống đài cao.

- Các vị, hiện tại chính là một kiện bảo vật tối hậu của phách mại hội năm nay, kiện bảo vật này sẽ do người cung cấp vật phẩm tự thân lên đây tuyên bố với mọi người.

Vương lão tiên sinh rất giỏi điều chỉnh tình tự mọi người a, còn muốn người của ta lên đó. Cũng tốt, chúng ta có thể thừa cơ hội tốt này tuyên truyền cho "Long Đằng ngọc khí điếm" của chúng ta.

Mọi người đều bắt đầu có phần kích động, lúc bắt đầu chính là tuyệt thế binh khí Thanh Minh Kiếm và Thiên Nộ Đao, kiện thứ tư lại là tuyệt thế kì trân Thanh Minh Thượng Hà Đồ, kiện tối hậu này là gì ? Mọi người đều rất háo hức.

Chúng ta cũng rất khẩn trương, nhân vì đã đến Huyết Phượng của chúng ta. Ta nhìn Vương ca cười nhẹ, ta một câu cũng không nói, nhân vì ta tin tưởng Vương ca của ta, tin tưởng không cần nói gì với hắn nữa.

Vương ca rất thản nhiên, hướng chúng ta cười cười, rồi đi về phía đài cao, bước đi không nhanh, tự hồ giống như bình thường dạo phố.

Người bên dưới đều nhìn thanh niên nhân không đến 30 tuổi trước mặt, chính là gã gia hỏa cung cấp tuyệt thế kì trân so với Thanh Minh Thượng Hà Đồ còn trân quý hơn. Ánh mắt nhìn hắn có phần hâm mộ, có phần tức khí, cũng có phần tham lam ...

Vương ca nhìn mọi người bên dưới cười cười, vận khí vào đan điền, nói :

- Các vị, ta là quản gia của Trương Tinh Phong công tử vừa bị Trương thị thế gia trục xuất gia môn, thiếu gia của chúng ta hôm nay đem vật này đấu giá chỉ vì muốn mọi người nhận thức chúng ta.

Mọi người đều chấn kinh, chính là Trương tam công tử niên kỉ gần 6 tuổi bị trục xuất, xem ra Trương thị thế gia và Vũ Văn thế gia năm đó giống nhau a, chỉ bất quá Trương thị thế gia bí mật giúp đỡ Trương tam công tử, không giống Vũ Văn thế gia công cáo thiên hạ, nhưng nghĩ lại cũng có thể hiểu, một hài tử mới 6 tuổi có thể phạm tội gì lớn, xem ra tuyệt thế bảo bối này chính là thứ mà Trương thị thế gia cho Trương tam công tử. Mọi người nhân vì kiện bảo vật này, trong lòng đều xem Trương Tinh Phong như là người của Trương thị thế gia, đều quyết định sau này không thể đắc tội vị tam công tử này.

- Các vị, hôm nay chúng ta bất quá chỉ là đem một kiện ngọc khí của chúng ta ra đấu giá, ngày 6 tháng giêng, Long Đằng ngọc khí điếm của chúng ta sẽ khai nghiệp, lúc đó sẽ đem một bảo vật càng trân quý hơn ra triển lãm. Tin tức này lát nữa sẽ do bằng hữu của ta lên tuyên bố. Ông ta tuyên bố mọi người mới không hoài nghi, hiện tại, mời mọi người xem. Đây là tuyệt thế bảo vật hôm nay chúng ta đem đấu giá - Huyết Phượng. Giá khởi điểm là 100 vạn lượng bạc. Hiện tại bắt đầu đấu giá.

Vương ca đột ngột giở tấm lụa đỏ che Huyết Phượng lên.

Mọi người còn chưa kịp nghĩ minh bạch những lời hắn vừa nói, bảo vật đã xuất hiện. Mọi người đều trợn tròn mắt nhìn tuyệt thế bảo vật đó.

- A.

- A.

...

Những thanh âm kinh thán không ngừng vang lên trong đại sảnh, mọi người đều không có lời nào nói về kiện bảo vật này. Là thứ gì ?

Nó chính là ngọc khí đỉnh cấp tác phẩm - Huyết Phượng. Bản thân nó trân quý đã khiến người khó tưởng tượng. Như quả nói nói ngọc tinh một mỏ ngọc mới có một hai khối, còn nó thì khả ngộ bất khả cầu a. Ngọc thạch bản thân là thượng đẳng ngọc thạch, bên trong lại hình thành huyết hồng sắc phượng hoàng, cũng nhân vì con huyết phượng hoàng đó, nó đã thành bằng chứng của Nguyên Mông triều hoàng hậu. Bằng chứng của hoàng hậu a ! Cái này tương đương với ngọc tỷ của hoàng đế a ! Tuyệt thế bảo vật này hiển nhiên đã xuất hiện rồi.

- Ta xuất 110 vạn lượng.

Một thanh âm đột nhiên vang lên. Mọi người mới kịp phản ứng lại. Đều bắt đầu liều mạng báo giá, có nhiều người quên mất việc bản thân dù mua được, có thể bảo vệ được tuyệt thế bảo vật này không.

- Ta xuất 120 vạn.

- Ta xuất 150 vạn.

- Ta xuất 200 vạn.

Lại là gã Lý Thiên Tường, ta nhìn về gian quý tân phòng vừa phát ra thanh âm, trong lòng lại xuất hiện cảm giác chán ghét. Thà là ta không đấu giá nó, ta cũng không đưa nó cho ngươi. Trong lòng ta thầm quyết định.

- Thập phần xin lỗi, xin mọi người đừng nói nữa. Hoàng thượng vừa truyền chỉ đến, dùng 300 vạn mua bảo vật này, hy vọng mọi người đừng tranh.

Thanh âm của đại tổng quản vang lên, mọi người đều yên tĩnh lại, hoàng thượng đã hạ lệnh, còn ai dám báo giá. Kỳ thật đại tổng quản cũng rất phiền muộn, vào tối hôm qua khi biết tuyệt thế bảo vật này đem đấu giá, liền lập tức hướng hoàng cung truyền tin tức, hoàng thượng như quả đưa chỉ ý đến sớm, bỏ ra 150 vạn cùng với quyền uy của hoàng thượng là có thể mua được, nhưng hiện tại không những xuất ra 300 vạn, còn muốn phá hỏng quy củ Phách Mại Hành, may mắn là ra giá 300 vạn, nếu không người khác nói chết Phách Mại Hành. Làm sinh ý cần dựa vào danh dự, nhưng là vì tuyệt thế bảo vật này cũng không cần quản.

Lý Thiên Tường nhìn đại tổng quản, trong lòng nộ hỏa bừng bừng, không phải chỉ là một gã hoàng đế sao, có gì mà khoa trương, như quả không phải Lý gia có mệnh lệnh, ta sớm đã mua nó rồi ! Các người chờ đấy, kiện Huyết Phượng này ta nhất định phải giành lấy cho được. Lý Thiên Tường từ nhỏ đã được xem là gia chủ tương lai của Lý thị thế gia để bồi dưỡng, lòng chiếm hữu của hắn cực kỳ mạnh.

Đích xác, bằng tài lực và vũ lực của Lý thị thế gia nhà hắn không cần phải sợ hoàng đế, nhưng vì thế gia lấy việc làm sinh ý làm chủ, còn muốn cùng hoàng đế quan hệ tốt một chút. Dĩ hòa vi quý mà.

Mọi người nhìn đại tổng quản mang Huyết Phượng đi, chỉ có thể trừng mắt, hơn nữa còn phải nói những lời tôn kính hoàng đế. Thật sự khó chịu a, ai bảo hắn là hoàng đế.

Trương đại thúc lúc này đã đi lên đài cao, những người nhận thức ông ta đều kinh hô :

- Đây không phải là Trương đại sư của Bảo Ngọc Tường sao, Trương đại sư không phải bị Bảo Ngọc Tường truy sát ư ?

- Bảo Ngọc Tường đó thật là ngu xuẩn mà, lại buộc đệ nhất ngọc thạch điêu khắc sư phải bỏ đi, ai, ta đã rất lâu không nhìn thấy ngọc khí tốt như thứ Trương đại sư làm.

- Ta từng muốn tìm Trương đại sư giúp ta làm một kiện ngọc khí, nhưng đều không có cơ hội a !

...

- Các vị, Long Đằng ngọc khí điếm của chúng ta ngày 6 tháng giêng này sẽ khai nghiệp, bản thân ta cùng với một số lão bằng hữu sẽ là ngọc thạch điêu khắc sư ở đó. Đến khi Long Đằng ngọc khí điếm khai nghiệp sẽ mang một kiện ngọc khí trong truyền thuyết ra mắt cùng mọi người, để mọi người tham quan một ngày. Ngọc khí trong truyền thuyết này là gì đây ?

Trương đại thúc đứng trên đài cao nói với mọi người. Nói đến đó liền dừng lại. Nhìn những người bên dưới.

Mọi người mới nhớ lại, lúc bắt đầu gã tổng quản từng nói có một kiện ngọc khí so với Huyết Phượng còn trân quý hơn sẽ xuất hiện tại điếm phô trong khai nghiệp điển lễ, đáo để là thứ gì đây, so với Huyết Phượng còn trân quý hơn, còn là bảo vật trong truyền thuyết, đáo để là gì đây ? Hiển nhiên tin tức này do long đầu trong nghề ngọc thạch điêu khắc sư nói ra, khẳng định là thật rồi. Đáo để là thứ gì đây ? Ngọc khí trong truyền thuyết ?

Mọi người đều khổ não suy nghĩ, cũng không nghĩ ra là thứ gì. Mọi người căn bản đều không nghĩ đến "vô hạ bích ngọc" trong truyền thuyết, nhân vì trong lòng từ sớm đã cho rằng không thể có.

Trương đại thúc nhìn dáng vẻ mọi người khổ não suy nghĩ, cười cười, lớn tiếng nói :

- Vậy để ta cáo tố mọi người nha, kiện bảo vật này chính là do vô hạ bích ngọc chế tạo nên - Long Đằng, lão phu có may mắn tự thân đem vô hạ bích ngọc điêu khắc thành Long Đằng, nó là do vô hạ bích ngọc điêu khắc nên, đúng, là vô hạ. Một chút tỳ vết đều không có.

Mọi người đều kinh ngạc ngẩn người, có chút ngây ngốc. Cả thanh âm đều không thốt nên lời. Ngay cả Lý Thiên Tường mắt cao đến đỉnh cũng chấn kinh, là gì a, vô hạ ngọc thạch trong truyền thuyết a ! Cố nuốt nước miếng, Lý Thiên Tường giờ mới phản ứng lại được, lòng chiếm hữu mãnh liệt khiến hắn trong lòng thầm quyết định : nhất định chiếm cho được tuyệt thế bảo vật này, nhất định, giá nào cũng không tiếc.

Mọi người mới dần dần từ chấn kinh khôi phục lại, câu nói này nếu là người khác nói, mọi người nhất định sẽ cho là kẻ điên, nhưng nói lời này lại là ngọc thạch điêu khắc sư đệ nhất nhân a ! Nói ra làm sao có thể là giả !

- Mọi người, hãy nhớ ngày 6 tháng giêng này, là ngày Long Đằng ngọc khí điếm khai nghiệp, đến lúc đó chúng ta rất hoan nghênh mọi người đến tham quan.

Trương đại thúc và Vương ca nhìn nhau cười, cùng bước xuống đài. Những người dưới đài cùng khách nhân trong quý tân phòng đều ghi nhớ một ngày "6 tháng giêng".

Nhìn Trương đại thúc và Vương ca cùng tiến vào quý tân phòng, ta mỉm cười, đúng thế, bước thứ nhất của ta đã thành công, Trương đại thúc và Vương ca cũng cười, mọi người trong phòng đều cười ...

...

Chúng ta cùng đi trên đường về trang viên, đại đồ đệ của ta đang không ngừng nói :

- Phách mại hành này thật quá hắc, thu đến một thành lợi nhuận, may mắn còn có hạn mức 10 vạn, nếu không sẽ còn lấy thêm của chúng ta 20 vạn lượng bạc ! Dù như thế, cũng đã lấy của chúng ta 10 vạn lượng a ! Quá hắc, quá hắc ...

Đại đồ đệ của ta không để ý người của Phách Mại Hành hộ tống chúng ta về nhà đang ở bên cạnh, không ngừng nói về Phách Mại Hành như thế, bọn hộ vệ đó chỉ có thể giả như không nghe thấy.

Linh giác của ta minh hiển cảm thấy ở phía sau chí thiểu có đến ba toán nhân mã đi theo chúng ta, nhưng còn chưa động thủ, xem ra bọn họ không muốn mâu thuẩn với Phách Mại Hành, muốn chờ sau khi chúng ta về nhà rồi mới đến cướp đoạt, hảo, hiển nhiên các ngươi dám đến trang viên của ta cướp đoạt 290 vạn lượng ngân phiếu. Ta cười nhạt, ta sẽ khiến bọn tham tâm gia hỏa các ngươi biết thế nào gọi là hậu hối.

Ta rảo bước hướng đến đệ nhất căn cứ địa của ta - Tinh Phong trang viên. Phía sau mấy đạo hắc ảnh thoáng qua. Lúc này trời đã tối đen, hôm nay không có một tia nguyệt quang, chỉ có ánh sáng lạnh lẽo của binh khí ngẫu nhiên chớp lóe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro