Stalker and dominant (1)
Huyền Ly rảo bước trên đường nhựa , con đường đọng vài vũng nước, nó cứ lõng bõng, sau cơn mưa , vũng nước như chiếc gương mờ phản chiếu ánh đèn đường vàng vọt thi thoảng nhấp nháy như muốn tắt.
Cô ngân nga, cô luôn ngân nga cho đỡ đi cái sự cô đơn khi một mình bước trên con đường vắng vẻ .
Cô đi chân sáo để người ta tưởng là cô vui , rằng cô chẳng để ý cái sự lẻ loi mỏng manh này , cô cầm chiếc ô gấp gọn có cái chuông treo đằng chuôi cứ reo lên leng keng, vọng đi vọng về khi cô đi dần vào con ngõ nhỏ .
Về đến cái căn trọ rẻ tiền , nơi mà cô quyết định dùng lương của mình để chi trả , mỗi tháng vào tầm 600 k, mở cửa một cái là tấm gỗ cũ ngân lên một tiếng đinh tai .
Bước vào nhà , con vẹt đậu trên bậu cửa sổ rời cái chỗ đứng lạnh chân để đáp xuống đầu cô, nó cúi xuống nhìn con sen ngày ngày dọn cứt dọn lông cho nó mà kêu ba tiếng " về rồi à ", nó làm Ly bật cười , ả nàng nựng đến cái cổ phủ lông trắng như đeo yếm của nó rồi không khoan nhượng mà liệng cái cặp táp lên trên giường , cô ngúng nguẩy đi vào bếp làm một bữa tối đơn giản , trứng rán với cơm nóng , cô rưới xì dầu lên trứng rồi đặt xuống cái bàn ăn thấp chân , tay gắp miệng nhai mắt coi doremon .
Xong lại ngồi lười biếng lưng tựa vào cái chân giường , tay vuốt đầu vẹt ,tay vuốt điện thoại, nhàn nhã thưởng thức một buổi tối chẳng có gì đặc sắc, chén dĩa thôi để mai rửa , có mấy vệt xì dầu thôi để tráng nhanh là được .
Mải mê đến gần 12 giờ nàng mới quyết tâm lên giường tắt đèn , nằm nhắm mắt ... mười lăm phút sau nàng vẫn nhắm mắt quyết tâm ngủ sớm mai đi làm ... năm phút sau nàng nằm lướt điện thoại đến hai giờ sáng.
Hôm sau, Ly đi làm với hai con mắt thâm quầng gấu trúc , đi đi đứng đứng lại va phải một đồng nghiệp nam làm giấy tờ trên tay người ta trải đầy ra sàn .
Ly luống cuống: "xin lỗi ông nha, tui không chú ý là ông đang ôm tài liệu" Ly lúi cúi nhặt tài liệu dùm người ta, tờ nào tờ đấy dứt khoát, cứ lựa tờ có dấu xanh mà nhặt.
Nam: " không sao, không sao, tui cũng hơi hậu đậu rồi " Nam lúi cúi nhặt vội tài liệu do Ly càng nhặt càng rối, cái mớ tài liệu này cũng mất thời gian sắp xếp lắm mà .
Ly vẫn nhặt .
Nam: " thôi bà để đấy tui nhặt được rồi" nói rồi Nam hốt vội cái đống hợp đồng trên tay Ly , thầm nghĩ * moá nó mới sáng ra*.
Ly nhìn người ta ôm chồng lớn giấy tờ lại tí ta tí tởn : " ấy không mấy để tui phụ cho " rồi lanh chanh ôm bớt hơn nửa đống tài liệu trên tay Nam
Nam chửi thầm *cái địt*: "thôi Nam bưng được rồi, phòng chủ tịch cũng không xa mà"
Ly ngây thơ : " sắp có dự án mới á? Sao tự nhiên nhiều giấy tờ thế" ả nàng cứ thế vừa gợi chuyện tán gẫu vừa lẽo đẽo ôm chồng tài liệu đi về phía phòng giám đốc.
Nam bất lực thở dài rồi ôm tài liệu đi cùng Ly : "không có dự án mới đâu, có công ti mình đổi chủ rồi thôi"
Ly tỏ vẻ ngạc nhiên : "gì cơ thật á?!"
Nam cố gắng kiềm chế cái sự chau mày bĩu môi , nội tâm thầm mắng * thứ vô tri*, con người văn hoá trong cậu vẫn đang cố gắng lịch sự : "Hôm qua chị trưởng phòng có thông báo trên nhóm chung mà , bà không coi hả? "
Ly cười hà hà ngại ngùng : "hôm qua tui bận quá... hơ hơ ... không coi được"
Nam : "qua bà mắc việc gì bận ghê thế?" *coi anh trai sáu múi cà hẩy trên điệu nhạc vinahey à*
Ly: "à tí việc cá nhân ấy mà giờ xong cả rồi" tối qua Ly coi chị gái vòng một cà hẩy trên điệu nhạc latin , thề chứ cà hẩy cuốn cực.
Tới trước cửa phòng giám đốc cả hai chợt ngừng, âm thanh đọng lại như tiếng kim rơi, Ly nhìn vào tấm cửa khép hờ, không biết cô đang nghĩ gì , ánh mắt lại thoáng chút âm hiểm khó dò...
Ly lấy chân gạt mẹ cửa phòng giám đốc rồi bước vào, cô không khỏi có chút căng thẳng.
Đi sau Ly, Nam cũng phải hít một hơi sâu rồi mới dám cất tiếng : " vâng anh em mang tài liệu đến rồi ạ"
Vị chủ tịch mới ,người phất tay một cái mua lại cả cái công ty ngồi sau bàn làm việc,quay ghế nhìn ra phía cửa kính.
Ly nhìn vào gương mặt thanh tú phản chiếu trên tấm kính, anh đang chau mày dáng anh vẻ nghiền ngẫm với đôi hàng mi nhắm hờ , anh nhấc mở mắt để nhìn thấy gương mặt cô phản ánh trên cửa kính , cô tỏ vẻ tò mò xen lẫn với chút ngưỡng mộ, tay phải đặt tài liệu xuống, tay trái lướt nhẹ trên mặt giấy rồi nhanh chóng lùi ra sau Nam .
Tiếng Nam đặt tài liệu xuống nghe một tiếng phịch nhỏ .
Kiên thở dài rồi lấy tay vuốt mặt , tay anh khuất trước miệng rồi nói : "cảm ơn hai đứa , các em ra ngoài được rồi".
Ly cùng Nam rời đi , khép nhẹ cánh cửa phòng Kiên lại .
Kiên lúc này mới hạ tay xuống, má anh đỏ ửng đôi mắt nhìn lên không giấu khỏi trông chờ , khuôn miệng kéo thành một nụ cười rộng , anh thật sự chả kìm được nữa , anh đang thấy tuyệt vời vô cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro