96- 100
96.
Sayo Samonji chớp đôi mắt, cuộn mình trên nệm. Đồng tử nhỏ thu vào hình ảnh hai người anh trai nằm cạnh bên say ngủ.
Cậu đã từng bị bán trao tay rất nhiều chủ nhân, trong nạn đói tiếp nối đằng đẵng suốt chiều dài lịch sử nước Nhật.
Cả khi sống tại Thủ phủ cùng gia đình, những năm tháng bóng tối chìm đắm bởi cuộc trả thù, ám ảnh sự tráo trở của loài người vẫn bám lấy cậu không buông.
Như cố vùng vẫy trong vũng lầy, càng giãy càng lún.
Đoản đao trân trọng từng khoảnh khắc hạnh phúc nhỏ nhoi thoáng qua. Gìn giữ nó trong tim.
---
97.
"Nếu người ra lệnh, tôi sẽ đợi người mãi mãi. Miễn là cuối cùng người vẫn quay trở lại."
Heshikiri Hasebe căm thù những kẻ phản bội. Chủ nhân cũ của anh bị bức tử hỏa thiêu trong chùa bởi đồng minh và gia thần bất tín.
Rất nhiều đao kiếm nhân chọn lựa trở về dạng bản thể.
Đả đao ngồi một mình dưới gốc anh đào mãn khai với tờ giấy nhắn ố vàng duy chữ.
"Đợi."
---
98.
Sinh ra từ ánh sáng.
Có chiếc lá phong đỏ thẫm trong đáy mắt, Monoyoshi nhớ về một vị chủ nhân hào hứng như trẻ con khoe nhành cỏ bốn lá đầu tiên tìm được trong ngày.
Cậu sẽ không nói rằng mình đã cố tình để người thấy nó.
Chói lòa, ấm áp, trảng đồi xanh, bài hát với giai điệu lưng chừng chỉ thuộc phần nửa.
Nằm lại bóng tối, thanh Wakizashi biết những người anh em sẽ đưa mình rời khỏi lòng đất.
Về nhà.
Trong tay Vật cát, nắm chặt sợi tóc vàng rực.
---
99.
Ngày mà Ookanehira về Thủ phủ, cũng là khi Uguisumaru gãy trên chiến trường.
Thiên hạ vô song không có nhiều ấn tượng với vị huynh đệ cùng phái.
Kẻ khác từ lò rèn được thay thế cho thanh kiếm trong bức ảnh.
Cùng một người, gã tóc đỏ trông thấy hai cánh đồng Bizen.
Của những lá trà với tư vị riêng biệt tinh tế.
Của chồi non rừng rực sức sống.
Lạ lẫm, trong cùng cái tên Uguisumaru.
---
100.
Bản doanh lạnh nhạt.
Hân hoan thuở đầu, lụi dần cùng đằng đẵng thử lửa theo từng trận cãi vã.
Thu mình trong lòng huynh trưởng. Bóng lưng quen thuộc trước tầm mắt ôm bản thể trấn cửa ra vào.
.
Chưa bao giờ là đoản đao. Thẩm thần giả mong mỏi vị trí cuối cùng đáng lí dành cho thiên hạ ngũ kiếm chưa lộ diện.
.
Thất vọng từ đồng đội.
"Trinh sát và Ngụy trang thấp nhất. Các chỉ số còn lại không có gì nổi bật."
Hà khắc, cay nghiệt, hắt hủi khi chủ nhân phất áo bỏ đi.
"Em trai tôi có thể cố gắng!"
Mỏi mệt trong sự nhẫn nại kiên cường toát lên từ đáy mắt Azuki, Daihannya, Koryuu, .... bền bỉ giành lấy từng lần cơ hội.
"THIÊU HỦY, ĐÂY LÀ LỆNH! "
Kháng phán quyết cuối cùng.
.
Cậu nhóc mỉm cười, vì giải pháp vẫn luôn đơn giản.
Kenshin nghĩa là kiếm tâm, tự hào khi mang danh tự của lãnh chúa tỉnh Echigo.
'Vào lần tới.'
- Hết P(96-100)-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro