Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

16- 20



16.

Cô gái ngồi dưới hiên, ngân nga giai điệu kì lạ.

Bỗng ngừng lời, đôi mắt mơ màng nhìn vào trong lòng.


"Aizen, hôm nay là lễ hội đầu hạ đấy. Dưới trấn họ trang hoàng đẹp lắm."



"Ta cùng đi nhé?"


Trong lòng cô bản thể thanh đoản đao vỡ đôi. Đứng dậy, phủi bụi trên chiếc váy phẳng phiu. Nhảy những bước nhẹ tung tăng về cánh cổng gỗ lớn.

Xướng khúc kì lạ. 

Ấy là vào giữa mùa đông...


---

17.

Midare Toushirou chạy băng qua khu rừng, gương mặt hớn hở đầy phấn khích. Trong tay nải là những thức ăn để dành từ bữa tối.


Bọn họ đều nói anh trai cậu mất tích ngay khi chuyển giao thời không về thủ phủ.


Tất cả biện pháp triệu hồi sau đó đều bất khả thi. Cứ như thanh Tachi Yoshimitsu đã hoàn toàn tan biến đi vậy, chưa từng tồn tại trong dòng lịch sử.

Cậu không tin, cũng như những người anh em khác không tin vào điều đó. Nên Midare đã tìm kiếm rất lâu... Rất lâu......



Đôi mắt xanh màu trời mở to long lanh. Bàng bạc ánh trăng, anh ở đó, giữa bãi đất trống có thác nước. Vẫn mái tóc tông ngói thành Osaka.


Ichi-nii bảo có chút việc bí mật cần giải quyết riêng, nên nhất định không được hé với ai trong bản doanh.


Chỉ mình cậu được biết anh ở đây.




"MIDARE CHẠY ĐI! ĐỪNG QUA ĐÓ!"

Ichigo Hitofuri giật về phía trước, nhưng tay chân anh bị xiềng xích khóa chặt. Nơi bị cùm trầy máu bê bết.

Gào khản không âm.


"ĐỪNG TỚI ĐÓ!!!!!"


Chiếc bóng mờ nhạt giữa thời không vô định, bất lực chứng kiến tất cả. Trên mặt chỉ giàn giụa thứ chất lỏng đỏ tươi.


---

18.

Người da ngăm nhìn bao quát căn bếp lần cuối, tất cả đều đã được sắp xếp gọn ghẽ.



Rồi dứt khoát quay đầu đóng cánh cửa lại sau lưng.


Chiếc nắp lọ đường lỏng lẻo, không tiếng động từ từ xoáy chặt lại.


---

19.

Vị hiền nhân lật đật rời khỏi phòng tắm, vươn vai ngáp dài.

Trời đã khuya lắm. Mi mắt díu cả lại, ngài mệt mỏi lừ đừ hướng về phía nơi duy nhất le lói ánh đèn.


Đao kiếm nam sĩ đã ngủ cả rồi.



Bỗng, ngài dừng lại. Quay đầu.

Không có ai.


Tăng nhanh cước bộ, cái cảm giác như có người dõi theo vẫn vấn vít.



*Cạch!*

Sập cánh cửa lại phía sau, nhịp tim dồn dập.

.

.


Nghẹn, từ từ trượt xuống. Đồng tử co hẹp.


Đây?



Vẫn phòng tắm.


---

20.

Thẩm thần giả có một giấc mơ kì lạ. Ngài thấy mình ngồi trong văn phòng làm việc như bình thường. Chỉ có điều không gian méo mó và đồ đạc bừa bãi.

Ngực trái âm ấm, ẩm ướt. Cúi xuống có thứ gì đó loang loáng.

Lưỡi đao đâm xuyên qua da thịt.

Ngạc nhiên là ngài có thể quay ngược đầu nhìn kẻ thủ ác.


"... Sengo?"

"Chúc ngủ ngon, chủ nhân." Nụ cười của hắn trông ghê tởm và kì dị.

.

.


Chậm rãi, hiền nhân tỉnh lại, vẫn trong phòng chính. Có điều cơ thể ngài nằng nặng mỏi nhừ. Ngài đã ngủ gục trên chiếc bàn, tựa đầu lên mặt gồ ghề.

Cái bọc được gối lên, cồm cộm. Một góc thấp thoáng ánh thép.


-Hết P(16- 20)-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hirato0910