Chương 2: Ám đọa Imanotsurugi
Cả một buổi đi mạn triển ba người đều mệt rã rời, Kumo hắn tự lãnh mệnh mà đi mua nước lạnh.
Đang đi tìm chổ bán nước, Kumo cảm thấy đầu choáng váng tầm mắt tối đen thầm nghĩ rằng hắn chắc hắn bị say nắng.
Nhưng khi mở mắt ra hắn nhạy bén phát hiện chung quanh hoàn cảnh thay đổi, quả nhiên, vừa nhấc đầu liền thấy được một cái thập phần rộng lớn địa phương quay lại đằng sau cũng như vậy.
Đây là tình huống như thế nào?? Ta xuyên qua??
Kumo tròng mắt hơi hơi co rụt lại, có chút không thể tin tưởng. Xem ra cos có thể xuyên, mà hắn lại may mắn không đúng chỗ hắn cũng được một vé xuyên.
'Cười cay đắng'jpg
Đột nhiên sau lưng có thứ gì tập lại đây, Kumo theo bản năng một trốn, né tránh công kích.
Kumo quay đầu vừa thấy, là một cái gì ngoạn ý xấu đồ vật, từ từ... Này ngoạn ý giống như có chút quen mắt! Không phải là Thời Gian Tố Hành Quân tố hành quân hay sao, bất quá vận may sao có thế may mắn vừa xuyên qua lại gặp được đặc sản chứ!
Hắn tay sờ hướng bên hông, quả nhiên, nguyên bản là đạo cụ đao tựa hồ cũng biến thành đao thật...
Không thể nào, chẳng lẽ phải chống trả, nhưng hắn chỉ là bình thường yêu thích đao kiếm mà hắn thật sự không biết kiếm thuật a.
Sau đó hắn phát hiện Thời Gian Tố Hành Quân có chút quá lớn hay không, nó chặt thành bốn năm khúc thì nó mới bằng hắn.
Rồi sau đó hắn phát hiện một sự thật kinh hoàng rằng không phải địch nhân biến lớn mà hắnbiến lùn!!
Cả người mạo ngọn lửa Thời Gian Tố Hành Quân khiêng đại đao vô tình hướng Kumo chém tới, Kumo theo bản năng rút ra đao cùng Thời Gian Tố Hành Quân đao đối đánh vào cùng nhau, khơi dậy một mảnh hỏa hoa.
# Hỏi cấp bách trên đường cos xuyên qua lại gặp phải địch nhân làm sao đây?
Tác Giả: cười jpg "Lên đường bình an"
Vừa đỡ đòn theo bản năng, vừa tìm cách trốn chạy nhưng không may lưỡi đao xoẹt qua lưng thật là đau.
Một trận đầu óc choáng váng hắn cắm đao xuống đất chống đỡ, các vết thương giả rải rác trên cơ thể giờ đều thành thật, máu chảy nhuộm đỏ cả áo rồi nhiễu xuống đầy đất.
Nhìn xa xa thấy có mấy cái bóng đen mạo hắc khí tới gần hắn cảm thấy đợt này một đi không trở lại.
Kumo không khỏi bi thương
# Tám một tám sử thượng cos xuyên qua chết ngay tại chỗ
# Ta chỉ là một cái cos không cần dân bản xứ đón tiếp nồng hậu!!
# Tạm biệt thế giới jpg
Nhắm mắt lại mà chờ đợi cái chết đến với mình, hắn không khỏi tiếc nuối vì hắn chết quá trẻ, chưa thỏa mãn sự nghiệp cos của mình.
"Imanotsugi!!" một phen Thế đao chạy tới chém ngang thân hình Tố hành quân.
Các đao kiếm còn lại chém giết những tàn quân còn sót.
"Imanotsugi!!.....Imanotsugi!!" một đầu tóc cam, hàm răng cá mập lớn tiếng gọi.
'Thật là ồn ào'hắn nhiếu nhiếu mày rồi hôn mê.
"Iwatooshi phải mang huynh trưởng về bổn hoàn nhanh chóng" Lam phát thanh niên cũng chạy đến giọng nghiêm túc nói.
Theo sau là xám phát thanh niên hồng hộc chạy tới, mặt mày dữ tợn nói:
"Hai tên này đó là ám đọa, không được mang về bổn hoàn" là một cái chức tránh lo lắng cho thẩm thần giả cùng với Honmaru Heshikiri Hasebe không khỏi quát.
"Ha..ha..ha...lão nhân gia ta đâu có thấy ám đọa nào đâu? Không lẽ Hasebe nhìn nhầm mắt ta còn tốt lắm a" vẻ ngoài lam phát thanh niên không phù hợp với tuổi hồn nhiên làm bộ không biết gì mà cười.
"Ta cũng không thấy ám đọa nào cả" cam phát thanh niên gật đầu đồng ý nói.
Sau đó cả hai người ăn ý nhìn nhau cùng đều biến mất trong nháy mắt.
"Không biết xấu hổ lão già. Cả hai người đứng lại!!" Heshikiri Hasebe giận tái mặt trơ mắt nhìn cả hai đi mất.
ShokudaikiriMitsutada một bên nhìn mọi chuyện không khỏi thở dài mà an ủi Heshikiri Hasebe."
Hasebe-kun đừng tức giận, mà cậu cũng biết ba điều gia rồi dù có nói cỡ nào họ cũng không nghe đâu. Vả lại cũng đánh không lại. Mà không sao đâu có Mikazuki điện rồi sẽ không xảy ra chuyện"
"Chậc" Hasebe giận run người.
Cả đoàn người từ từ biến mất trong kim sắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro