Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Totto-chan bắt đầu đi học

Sau khi nghe thầy hiệu trưởng nói: "Bây giờ cháu là học sinh của trường này", Totto-chan cảm thấy khó lòng đợi đến sáng mai. Trước đây chưa bao giờ em mong mau đến ngày hôm sau như vậy.Sáng sáng mẹ thường phải mỏi miệng mới kéo em ra được khỏi giường. Nhưng hôm đó em dậy sớm hơn mọi người, tự mặc quần áo, rồi đeo cặp sách lên lưng, ngồi đợi.Nhân vật dậy đúng giờ nhất trong nhà là Rocky -con chó béc-giê nó theo dõi hành vi hơi khác lạ của Totto-chan một cách nghi ngại. Nhưng sau khi vươn vai, nó lại ngồi sát bên em, đợi chờ một điều gì đó sắp xảy ra.Mẹ em có rất nhiều việc phải làm. Bà vừa chuẩn bị bữa sáng cho Totto-chan vừa chuẩn bị cho em hộp cơm trưa trong đó có "những thứ lấy từ biển lên và những thứ có trên đất liền". Mẹ còn buộc vào cổ Totto-chan tấm thẻ lên tàu được bọc bằng ni-lông.Hãy ngoan nghe con, -người cha tóc rối bù nói với em như vậy.Tất nhiên ạ, -Totto-chan đi giaỳ, mở cửa, rồi quay lại cúi đầu lễ phép chào tạm biệt mọi người.Khi thấy Totto-chan bước đi, nước mắt cứ dâng đầy trên đôi mắt người mẹ. Thật khó lòng tin được rằng một cô bé hoạt bát, nhanh nhẹn đi học rấtngoan và phấn khởi như vậy lại vừa mới bị đuổi học. Bà mẹ tha thiết cầu mong sao cho lần này mọi chuyện sẽ được tốt lành.Nhưng liền sau đó bà bỗng giật mình khi thấy Totto-chan vừa tháo tấm thẻ lên tàu và đeo nó vào con Rocky. "Ôi lạy chúa...", bà mẹ lo lắng suy nghĩ, nhưng bà quyết định không nói một câu nào, mà hãy cứ đợi xem chuyện gì sẽ xảy ra.Sau khi Totto-chan đeo tấm thẻ lên tàu vào cổ con Rocky, em ngồi xuống và nói với nó:Đằng ấy thấy không? Tấm thẻ này không hợp với đằng ấy chút nào! Tấm thẻ bị kéo lê trên mặt đất vì sợi dây buộc quá dài.Đằng ấy hiểu không? Đây là thẻ của tớ, ứ phải của đằng ấy. Đằng ấykhông thể lên tàu được đâu.Nhưng tớ sẽ hỏi thầy hiệu trưởng và bác soát vé xem họ có cho đằng ấy đến trường không nhé!Rocky rất chú ý lắng nghe, hai tai giỏng lên. Nó ngáp dài sau khi liếm liếm vào tấm thẻ.Con tàu lớp học không chạy đâu nên tớ thấy đằng ấy không cần phải có vé lên tàu. Nhưng hôm nay đằng ấy phải ở nhà, chờ tớ về nhé.Rocky thường đi theo Totto-chan đến tận cổng trường rồi sau đó mới quay về. Tất nhiên là hôm nay nó cũng mong được làm như vậy.Totto-chan tháo tấm thẻ đeo ở cổ con Rocky ra rồi thận trọng đeo vào cổ mình. Một lần nữa em tạm biệt cha, mẹ.Sau đó Totto-chan chạy đi không thèm ngoái đầu lại. Chiếc cặp sách đập bồm bộp vào lưng em.Con Rocky vui vẻ chạy bên em.Con đường đến nhà ga cũng gần bằng con đường đến trường cũ, vì vậy Totto-chan đã gặp lại những con cún, những chú mèo và cả những bạn cùng lớp trước đây.Liệu mình có nên khoe tấm thẻ lên tàu với họ hay không nhỉ? Totto-chan đắn đo, nhưng em không muốn đến chậm nên em quyết định không khoe vào hôm đó, vội vã đến trường.Khi thấy Totto-chan rẽ phải, về hướng nhà ga, chứ không rẽ trái như thường lệ, con Rocky dừng lại và nhìn quanh một cách lo lắng. Đến cổng nhà ga rồi, Totto-chan chạy lại với con Rocky đang đứng vẻ hoang mang.Tớ không đến trường cũ nữa đâu, bây giờ tớ đến trường mới cơ.Totto-chan áp má mình vào mặt con Rocky. Đôi tai nó có mùi hôi hôi, nhưng, như mọi ngày đối với em, đây lại là mùi quen thuộc dễ chịu.Bai bai- em nói và leo lên các bậc thềm dẫn vào nhà ga, sau khi giơ tấm thẻ lân tàu cho người soát vé xem. Con Rocky gầm gừ khe khẽ và đứng nhìn mãi cho đến khi không còn thấy Totto-chan đâu nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #trẻem