Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 6

- Bác sĩ ! Cậu ấy sao rồi ? Ji Yong sao rồi ? - Khi vừa mới thấy bác sĩ bước ra , Seung Hyun liền lao đến và hỏi tới tấp về tình trạng của JiYong , tay anh nắm chặt cánh tay của bác sĩ ~ không ngừng lay ông .

- Này ...Này ...Cậu bình tĩnh đã ! Cậu ta không sao ! chỉ bị đuối sức do chưa ăn gì thôi ! Cậu có thể vào thăm - Bác sĩ nói

Bác sĩ vừa ngắt lời , Seung Hyun chạy ngay vào phòng bệnh , nhìn thấy JiYong ngồi trên giường bệnh , trông đã khỏe lại , sắc mặt cũng hồng hào hơn , anh rất vui , anh nhẹ nhàng đến bên Jiyong , xoa đầu cậu và âu yếm hỏi :

- Nhóc con dễ thương của anh ! Muốn ăn gì không ?

-...Có ! ...mà ai cho cậu gọi tôi là nhóc , còn xưng anh với tôi ! - JiYong im lặng một lúc rồi đồng ý , im lặng thêm một lúc nữa thì mới nhận ra tên Seung Hyun đó đang xưng anh với cậu , cậu liền quay mặt qua bên hắn , sắc mặt đổi 180 độ lớn tiếng quát nạt ! Cậu hùng hổ như vậy là vì cậu biết cho dù cậu có chửi anh ,đánh anh thì chắc chắn anh cũng sẽ không dám làm gì cậu , vẫn sẽ yêu thương cậu ,bảo vệ cậu .

- Em không biết thôi chứ thật ra tôi lớn hơn em 1 tuổi đấy ! - Seung Hyun mỉm cười nhìn cậu , gương mặt thiên thần ấy ...đẹp quá !!

- Gì chứ ? Nói dối ! - Ji Yong đỏ mặt quay đi , miệng ko quên quăng lại cho anh mấy câu đanh đá che giấu cảm xúc của cậu bây giờ , anh thật sự rất đẹp, đẹp đến mức dù là con trại cậu cũng cảm thấy rung động ...

- Này ...tự xem đi nhóc con ! - Seung Hyun xoa đầu cậu rồi đứng lên ,  lấy ra cái CMND quăng vào lòng cậu , ánh mắt lạnh như băng lúc trước của anh bây giờ đã biến mất , chỉ còn ánh mắt hiền từ âu yếm như ánh mắt của 1 người cha vậy . Nói xong anh quay ra cửa chuẩn bị đi đâu đó .

- Seung Hyun...anh...Đi đâu đó ?- Ji Yong chồm ra khỏi giường và nắm lấy áo của anh ...Cậu sợ ...sợ rằng anh sẽ bỏ mặc cậu , để lại cậu cô đơn một mình giống như ba cậu hồi đó...để lại mẹ con cậu 1 mình cô đơn ...cảm giác đó , cậu không muốn gặp lại chút nào cả , nó đã ám ảnh câu bao nhiêu năm qua...Quá đủ rồi , ko thể chịu nỗi nữa...

Seung Hyun nghe được chữ ''anh'' từ miệng của JiYong phát ra , đột nhiên anh cảm thấy có 1 sự ấm áp lạ thường xâm chiếm trái tim anh ....Anh nhẹ nhàng quay lại bế Ji Yong lên giường nằm , tỉ mỉ lấy chăn đắp cho cậu , hôn nhẹ lên trán cậu bằng đôi môi ngọt ngào của anh khiến cậu như bị điện giật , toàn thân run lên , mặt đột nhiên đỏ bừng ...Có phải...cậu đã yêu anh rồi không ?

- Anh đi mua đồ ăn nhẹ cho em ! Ngoan ngoãn nằm đó đi...anh về ngay thôi !

.

.

.

''Arg ! Mình làm gì thế này , Jiyong sẽ ghét mình mất !! Arg ,làm sao đây ? '' Vừa ra khỏi phòng , tim anh đập thình thịch , anh lấy tay vuốt vuốt mặt mình , anh sợ Jiyong ghét anh nhưng lúc đó anh thật sư không kiềm chế được , gương mặt của cậu khi đỏ bừng ngại ngùng làm anh không biết làm gì hơn...

''Có phải...Mình thích cậu ta không ? Một tình cảm đặc biệt nào đó ?

Không thể nào ...không thể nào ...Chết mất thôi ''

Anh đứng ngoài cửa vò đầu bức tóc với những suy nghĩ trên 1 lúc rồi mới nhớ ra chuyện chính và lập tức chạy ào đi~~~



(tình yêu xuất hiện trong vòng chưa đến 1 ngày :v Ảo diệu )


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: