Act1 NORTON
*oke trc khi vô truyện thì đây là cre cái ảnh bìa:vv
On Twitter *
Truyện được đăng duy nhất tại W@TTP@D,tất cả những trang còn lại đều là reup(@=a)
___________________________________________
"Đây là đâu?"
"Tối tăm và lạnh lẽo..."
"Một khoảng không vô định."
"Mọi thứ..."
"thật tồi tệ."
"Khó thở..."
*Đùng
"Hah...hah..."
Norton giật mình tỉnh giấc, đây không phải lần đầu tiên cậu bị những cơn ác mộng quấy rối lúc nửa đêm
Phải, không phải lần đầu tiên.
Mồ hôi nhễ nhại, mọi thứ vẫn như lần đó, cái lần mà anh đánh sập mỏ vàng
"Thề rằng lúc đó anh không cố tình"
"Anh thề với chúa trời"
"Anh thề với bản thân mình"
"hay đó chỉ là lời biện minh vô nghĩa với những thứ do anh đã tạo nên."
Anh biết rõ...
Anh biết rất rõ là đằng khác.
Nhưng anh không thể thừa nhận nó.
Qua loa cho rằng nó chỉ là tai nạn.
Cho rằng kẻ chủ mưu không phải mình.
Đúng rồi anh chỉ là một trong những nạn nhân xấu số trong tai nạn ấy thôi.
Dù đã quen với việc bị ám ảnh bởi những giấc mộng nhưng anh vẫn chưa từng quên đi cảm giác khi ấy...
Cảm giác tội lỗi?
dù chúng đã được che đậy bởi những lời biện minh vô nghĩa.
_______________________________________
Chà thật không dễ chịu gì mà bị đánh thức kiểu này.
Anh chẳng thể nào chìm vào giấc ngủ nữa.
Như mọi lần, anh rời khỏi căn phòng nhỏ ấm áp mà chủ trang viên đã cho mình.
Lết từng bước nặng nề, chậm rãi bước về phía sân sau. Nơi này về đêm thì khá lạnh nhưng với anh thì khác, nó dễ chịu đến kỳ lạ.
Dễ chịu khi thoát khỏi không gian chật hẹp đấy.
Dễ chịu khi thoát khỏi thứ cảm giác đã luôn đeo bám lấy anh ta từ sự kiện đau thương khi ấy...
.
.
.
"Thật thoải mái biết bao, không có thuốc nổ, không có căn hầm tối tăm,không có ai cả."
Tận hưởng giây phút ít ỏi khi anh ta không phải sống như chính bản thân mình trước đây, như những "con chuột cống" ăn tất cả những gì nó tìm được khi lang thang quay những nơi được xem như đáy xã hội, những nơi dơ bẩn và hôi hám nhất.
Linh cảm của Norton cũng sớm nhận ra rằng dường như không chỉ có mình cậu ở đây.
Với bóng dáng quen thuộc ấy, đương nhiên không mất nhiều thời gian để anh nhận ra đó là ai.
"Chào buổi tối Eli, người như cậu cũng ở đây hóng gió sao?"
Chàng tiên tri trẻ giật mình.
Giống như Norton, thường thì không có ai xuất hiện ở đây, đặc biệt là lúc nửa đêm thế nên Eli đã dành thời gian tản bộ cùng cô cú cưng của mình.
"N-Norton trùng hợp nhỉ."
"Anh làm gì ở đây vào giờ này vậy?"- Chàng tiên tri trẻ ngượng cười hỏi.
"Tôi? Có lẽ tôi nên hỏi cậu câu đó mới phải chứ?"- Norton đáp.
"Haha phải rồi tôi nên nói trước nhỉ."
"Tôi đã có một giấc mơ tiên tri và.....nó khá kì lạ?"
"Phải rồi sắp có một survivor mới đó"- Eli cố chuyển hướng chủ đề đi.
"Hả survivor mới à?"
Norton nhớ hình như bản thân cũng từng nghe các survivor khác bàn tán về vấn đề này. Nhưng anh ta không quan tâm, dù sao nó cũng chả liên quan đến anh.
Đối với anh, "giá trị" của một con người mới thật sự quyết định "hắn" có thật sự có ích hay không. Hoặc ít nhất thì đó là quan điểm anh đã luôn giữ cho chính bản thân mình.
Anh sẽ chẳng bao giờ để tâm đến một kẻ hèn nhát mà anh cho rằng không có giá trị lợi dụng hay làm gắnh nặng của anh.
Lần này cũng thế!
"Một người mới sẽ chỉ gây phiền phức thôi"-Norton thầm nghĩ
"Phải phải survior mới ấy, một chàng trai trẻ."- Eli tiếp lời sau khi không nhận được sự hồi đáp của đối phương.
"Haha cuộc trò chuyện càng ngày càng trở nên ngượng ngạo hơn rồi, tốt nhất là nên kết thúc trước khi mọi chuyện bắt đầu tệ hơn."-Norton nghĩ vì vốn đây chỉ là tình cờ nên anh đương nhiên cũng chẳng buồn cứu vớt nó.
"Vậy...ờ..."- chàng tiên tri trẻ ngập ngừng.
"Tôi..."
"Phải rồi tôi còn có 1 buổi tế thần cùng Fiona và Patricial vào ngày mai."
"Vậy nên..."
"Nếu không có chuyện gì thì tôi phải đi đây."
Eli cậu ta rõ ràng đang giấu giếm một thứ gì đó.
Norton hiểu nhưng nói gì được chứ, vốn là cậu cũng có kha khá điều mà không muốn người khác biết được đấy thôi
________________________________
Tui không tốt văn lắm đâu
Cũng thuộc dạng đủ điểm thôi ó nên mong mng giúp đỡ
Đây cũng là lần đầu tui viết fic nên nếu có sai ở đâu thì hi vọng mng sẽ góp ý nhé:3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro