Oan gia ngõ hẹp
3 ngày sau
Sáng sớm với những tia nắng luồn lách qua khe cửa sổ nhà Thục Anh .... 1 ngày mới lại bắt đầu
"Ting"( tiếng chuông điện thoại reo có tin nhắn đến) mệt mỏi mở mắt ra Thục Anh xem tin nhắn :"bạn đã trúng tuyển vào tập đoàn D.J rồi . Chúc mừng bạn !" . Thục Anh bật dậy reo lên vì vui mừng , chạy một mạch vào làm vscn ( rồi xuống khoe với bố mẹ đấy )
Chạy nhanh xuống nhà ăn sáng , đến bếp mùi thơm từ món ăn mẹ nấu đã ào ạt đến mũi của cô . Theo thói quen cô chạy vào ôm mẹ từ phía sau và hôn nhẹ lên má mẹ " moa moa moa " Thấy vẻ mặt của con gái mình vui vui hơn hẳn mọi ngày , mẹ hỏi cô "Hôm nay có gì mà vui vậy con" cô cười tươi nói
"Con chính thức được nhận vào D.J rồi nếu làm tốt thì con sẽ có một bước tiến lớn đấy mẹ ạ , vì đây là một tập đoàn lớn mà "
Bố cô từ trên lầu xuống nghe vậy liền bảo "Ừ , Con phải cố gắng làm cho tốt vào " .Nhìn cô tràn đầy sự tự tin làm bố mẹ cô cũng phần nào yên lòng. Ăn xong cô chạy tót lên lầu gọi điên cho Nguyệt
" Từ lâu em cũng đã nhận ra
Với anh em không là duy nhất
Nếu em mãi im lặng
Kết cuộc ta sẽ ra sao?
Thì anh vẫn sẽ là chính anh
Vẫn luôn quay về vẫn êm ấm
Mà tại sao từ trong tâm trí em
Cứ bảo em phải ra đi?
[Chorus]
Chọn con tim hay là nghe lý trí
Chọn yêu anh hay chọn phút giây biệt ly
Dòng lệ hoen bờ mi hoen bờ mi
Phải chăng đã bấy lâu nhu nhược để bên anh
Để yêu anh phải không?..." ( Tiếng chuông điện thoại của Nguyệt ).Nguyệt tìm điện thoại với một giọng ngái ngủ " Alô"
Cô ở bên rôm rả nói chuyện " Nguyệt hả , chiều rảnh không tao mời mày một chầu tao vừa được nhận vào làm việc ở D.J rồi ". Nguyệt trả lời " Ừ vậy chiều gặp tại nhà hàng Raylo Betuff rồi nói , giờ tao buồn ngủ lắm ,thôi nha " Nguyệt tắt máy và tiếp tục ngủ . Còn cô thì đang vui sướng không tưởng được vì không ngờ được nhận vào D.J.
16 giờ 30
Cô đã có mặt tại nhà hàng Raylo Betuff để đợi Nguyệt lúc đi vào nhà hàng không chú ý cô dụng trúng một người đàn ông cao to nhìn rất lãng tử trong tay đang ôm một cô gái ăn mặc rất xinh đẹp . Cô đang dịnh cúi đầu xin lỗi thì bị cô gái kia mắng " Cô không có mắt à , dúng là thứ đồ cóc ghẻ" làm cô rất tức , cô nói " tôi đụng vào cô là tôi sai , tôi xin lỗi .Nhưng cô ăn nói cho cẩn thận cư xử cho giống người có ý thức một tí " lời nói của cô làm cô gái đó rất tức liền giở giọng làm nũng với người đàn ông bên cạnh " Anh coi cô ta nói em như vậy kìa ." chàng trai thì chẳng thèm quan tâm vì từ khi nhìn thấy cô trái tim của hắn đã bị lạc nhịp rồi , cô mặc một chiếc váy màu trắng tóc được thả xuống trông rất xinh đẹp lại có cá tính mạnh mẽ làm anh rất có hứng thú . Thấy hai người bọn họ không nói gì nữa cô và Nguyệt bỏ vào trong nhà hàng ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro