Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2


NÀY! FOLLOW TỚ CHƯA? ^^

Ngày hôm sau, Tuấn tỉnh dậy thấy người con gái nằm trong lòng mình còn vương chút nước mắt thì hơi xót xa. Nhưng anh yêu cô nhiều hơn. Sợ cô ngủ không đủ giấc nên anh không dám gọi, một mình đứng dậy đi vào nhà tắm.

Lần này, anh thỏa mãn rồi! Dù có đợi cô thêm mười năm hay năm năm nữa, anh cũng chấp nhận. Bởi vì anh trân trọng cô, trân trọng tình cảm sâu nặng của bọn họ.

Nghĩ ngợi miên man bỗng anh thấy cửa phòng tắm khẽ mở. Huyền quấn khăn tắm quanh ngực bước vào, mắt mơ màng nhìn Tuấn, chủ động ôm vòng eo rắn chắc của anh, thì thào:

" Thực sự không nỡ rời xa anh chút nào!"

" Anh cũng thế!"

" Nhưng lát em phải đi phỏng vấn, anh đi ra sân bay một mình nhé. Em xin lỗi!"

" Ngốc! Em xin lỗi cái gì? Sau này anh nhất định sẽ lo cho em một cuộc sống tốt hơn!"

" Cảm ơn anh! Cảm ơn anh đã không từ bỏ em!"

Đúng bảy giờ sáng, họ chia tay nhau ở trước cửa phòng trọ của Huyền. Hai người đều rưng rưng lưu luyến. Tuấn đưa cô một tờ giấy.

" Đây là số của anh, số bí mật đấy, chỉ để em gọi thôi!"

" Em sẽ cố gắng mua một chiếc điện thoại để liên lạc. Anh sang bên ấy nhớ sống tốt, không cho phép quên em đâu đấy!"

Anh cười cười xoa đầu cô gái nhỏ. Ngốc! Anh vì ai mà đi hả?

Không thể sướt mướt như vậy mãi, anh lên xe taxi ra sân bay, cô lên xe buýt đi phỏng vấn tìm việc làm.

Ở thành phố, tìm việc không dễ, nhất là một người không có bằng cấp như cô. Vì thế cô phải làm tất cả những gì cô có thể làm.

Huyền xin vào một chân phục vụ ở một nhà hàng lớn. Họ nhận cô vì trông cô có vẻ nhanh nhẹn, dễ bảo. Lương của cô tháng đầu đã bằng lương đầu bếp nên cô đủ tiền đi mua điện thoại. Cú điện thoại cô mong hàng tháng trời cũng có ngày xảy đến.

Anh mừng như được mùa khi nghe giọng nói của cô. Cô nghẹn ngào khóc. Họ vui sướng chẳng nói thành lời. Mặc dù bên anh đã là một giờ đêm nhưng anh vẫn nói trời sáng để cô không phải lo lắng.

Bẵng đi một thời gian, một hôm chủ nhà hàng gặp cô, gặp riêng.

" Cô có muốn đổi nghề không?"

Huyền như nghe không rõ, hỏi lại:

" Ông nói gì ạ?"

" Ta hỏi cô có muốn đi học lại không? Ta thấy cô rất có tố chất, cô là người đầu tiên ta bỏ thời gian đi xem sơ yếu lí lịch. Ta sẽ cho cô học lại, cô nghĩ sao?"

" Nhưng gia cảnh nhà tôi rất ngặt nghèo..." Cô phân vân.

" Cô đừng lo, ta sẽ chu cấp cho cô, chỉ cần cô đồng ý một điều kiện."

" Điều kiện gì ạ?"

" Cô học xong sẽ làm việc ở chuỗi bar King Clup."

King Clup? Chẳng phải là chỗ các cậu ấm cô chiêu vung tiền hay sao?

" Tôi đồng ý." Huyền không do dự.

Nhưng Huyền không biết đây chỉ là cái cớ. Ông chủ của cô chính là ba của Tuấn. Ông không muốn con trai mình sa vào một đứa con gái vô học, nhà nghèo. Ông không thể ép buộc Tuấn chia tay, đành nhượng bộ để anh đi du học. Còn Huyền, ông sẽ tự tay giải quyết từng bước một. Vừa hay bên bạn làm ăn chuỗi bar của ông chiêu nhân, tuyển các nữ sinh làm " gái " . Nên ông nảy ra ý định này.

Ông vẫn cứ để cô giữ liên lạc với Tuấn, để con trai ông nhận ra rằng phụ nữ không phải là tất cả mà là hố bùn. Càng lấn sâu càng khó thoát. Lúc thoát rồi mới thấy dại dột, đau đớn và nhớ đời!


VOTE TRUYỆN TỚ NÀO CÁC CẬU! ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro