Chương 7 H+ trở lại
Hàn gia mở tiệc, mừng người con trai từ Mĩ trở về, gây dựng một Tân Hàn thị với đội ngũ nhân viên nước ngoài và nhân viên trong nước có kinh nghiệm từ nước ngoài. Bữa tiệc đương nhiên không thể làm qua loa, phải nói là vô cùng lộng lẫy.
Từ ngoài vào đèn hoa tỏa sáng, thảm đỏ trải dài, người người tới dự với mong muốn xem náo nhiệt, Hàn gia xưa nay nổi tiếng có Hàn Thoại Mỹ xinh đẹp là nữ doanh nhân thành đạt, con trai Hàn Thiên Tự đẹp trai và cũng rất có tài. Biết bao công tử hào môn,thiên kim tiểu thư để ý.
Đến Hàn gia..
Bước xuống xe, Nguyễn Hồng Yến làm không ít người say mê vì vẻ quyến rũ chết người của cô, váy đỏ dài quết đất, xẻ tà từ trên đùi, chân dài thon thả trên đôi giày cao gót trắng bạc, váy khoét cổ sâu để lộ bờ ngực trắng nõn. Tóc xõa bồng bềnh như nữ hoàng sắc đẹp, khuôn mặt sắc sảo, lạnh lùng nhưng vẫn mang ý cười khó nhận ra, đôi mắt cô chớp nhẹ, rồi đảo quanh như kiếm tìm. Bờ môi đỏ rực hút hồn mọi người xung quanh.
Hồng Yến xinh đẹp như thể cô mới là trung tâm của bữa tiệc hôm nay vậy. Không ít người tò mò cô là tiểu thư của nhà nào, chỉ thấy cô đi một mình. Hồng Yến đảo mắt khinh thường, hai người mà cô gọi là cha mẹ hiện đang đứng nói chuyện với gia chủ kia kìa, có để ý tới cô đâu.
"Cherry, em đã tới." Cherry là tên do Dương Nhậm Vũ nghĩ ra để cô đỡ bị lộ nhưng Hồng Yến cực phản cảm cái tên này
"Thiên Tự, anh cũng đùa em sao?"- cô hỏi anh, ánh mắt khẽ nhìn xung quanh.
Hàn Thiên Tự cười, anh nhẹ nhàng nắm tay cô, ghé vào tai nói nhỏ.
"Là trợ lí của em dặn như vậy."
"Thật nực cười."- cô khinh khỉnh, cũng đi theo Hàn Thiên Tự vào chào cha mẹ anh.
"Cha, mẹ, cô ấy là Cherry."- anh nhìn sâu vào mắt cô, âu yếm nói.
"Chào Hàn lão gia, Hàn phu nhân."- cô lễ phép chào lại, rồi cũng quay ra cha mẹ và ông nội bên kia gật đầu cười một chút.
Mẹ Hồng Yến sau khi nghe cái tên Cherry thì nén cười tới cực điểm, bà không thể ngờ được con gái mình là tảng băng di động kia có thể có cái tên dễ thương đến vậy.
Hồng Yến như đọc được tiếng lòng của mẹ, cô quay đi làm động tác không chấp. Cô nói thầm với Hàn Thiên Tự.
"Em vào vệ sinh một lát. Có lẽ sẽ tránh lúc anh và Hàn lão gia nói trên sân khấu, em sợ có gì thất thố."
"Được."- anh mỉm cười, chuẩn bị cùng cha lên bục nói vài lời về bữa tiệc- "Tuy rất muốn em ở lại nghe anh nói, nhưng dù gì bữa tiệc này cũng phát trên ti vi, em có thể xem lại."
Cô thong thả đi ra vườn hoa Hàn gia nơi này trồng rất nhiều cây cùng các loài hoa cỏ bên ngoài được bao bọc bằng cửa kính trong suốt,còn có cả một chiếc xích đu dưới tán cây hoa anh đào. Chợt ánh mắt cô bị hấp dẫn bởi một thân ảnh đang ngồi trên xích đu, bước chân cô vô thức đi đến đó. Lúc Hồng Yến gần đến nơi,người ngồi trên xích đu ngẩng đầu lên thoáng sững sờ khi nhìn thấy cô. ..Không ai khác người kia chính là Thoại Mỹ. Hôm nay nàng mặc một chiếc váy màu tím xẻ đùi,khe ngực sâu hun hút như ẩn như hiện thật kích thích dục vọng người khác, tóc xoăn tùy ý xõa ra che đi bờ vai mỏng manh trắng nõn.
"Chị..sao chị lại ở đây?"
Hồng Yến cũng không mấy bất ngờ dù sao cô cũng xác định đến đây sẽ gặp được Thoại Mỹ, cô nhìn nầng một lượt sau đó tầm mắt dừng ở cái khe sâu hun hút kia. Thoại Mỹ đi theo tầm mắt Hồng Yến thấy cô nhìn ngực mình thì đỏ mặt
"Sắc lang"
Hồng Yến nghe vậy khóe môi cong lên,nàng cúi xuống ngang tầm với Thoại Mỹ.
"Sắc lang sao? Vậy mà có người mấy hôm trước còn nằm dưới thân sắc lang rên rỉ .."
Thoại Mỹ vội lấy tay bịt miệng cô lại tại sao Hồng Yến có thể nói ra mấy lời đáng xấu hổ như vậy chứ. Hồng Yến gỡ tay nàng ra bật cười,cô vuốt ve cổ tay trắng mịn mềm mại của Thoại Mỹ nhẹ giọng
"Bảo bối...đêm nay em đẹp lắm"
Thoại Mỹ mặt đã đỏ lại càng đỏ thêm
"Chị cũng rất đẹp"
"Đẹp thật không? Có làm cho em say mê không?" Bản tính thích trêu người nổi lên,không hiểu sao Hồng Yến rất thích trêu chọc cô nàng này, Thoại Mỹ nghiêng đầu không dám nhìn thẳng người trước mắt. Tại sao cô ấy có thể đẹp như vậy,không biết sức lực từ đâu Hồng Yến xốc nâng nàng lên
"Á..."
"Bỏ..bỏ em xuống"
"Không bỏ" Trái lại còn xoay một vòng. Thoại Mỹ bám chặt vai Hồng Yến, ánh mắt bắt đầu ngập nước. Hồng Yến bật cười ngồi xuống xích đu để nàng ngồi vào đùi mình. Thoại Mỹ đấm nhẹ vào vai cô
"Đồ đáng ghét..chỉ giỏi bắt nạt người ta"
Tư thế lúc này của cả hai vô cùng ái muội,lại vô cùng thuận lợi cho Hồng Yến nhìn thấy cảnh đẹp,nửa bộ ngực lộ ra,xương quai xanh cánh bướm tuyệt đẹp,dù đang ngồi nhưng eo nàng không hề thừa ra một chút mỡ nào,váy xẻ đùi trượt ra để lộ 1 bên đùi thon thả mềm mịn,bàn tay Hồng Yến vô thức đặt lên đùi Thoại Mỹ vuốt ve,dần dần có dấu hiệu đi lên thâm nhập vào bên trong. Thoại Mỹ giật nảy mình vô thức "ưm" một tiếng khi ngón tay của Hồng Yến đang miết nhẹ đáy quần lót của nàng
"Chị...đừng"
"Đừng? Đừng dừng lại sao? Đừng có vội gọi tôi bằng chị, tôi nhỏ hơn em một tuổi"
Thoại Mỹ vì ngạc nhiên nên chỉ biết trơ mắt nhìn
Hô hấp của Hồng Yến có chút gấp gáp,cô hung hăng ngậm lấy môi Thoại Mỹ mà mút,đầu lưỡi vươn ra cạy mở hàm răng ngọc của đối phương càn quét mật ngọt. Đến khi hô hấp của nàng có chút nhanh cô mới luyến tiếc rời đi. Hồng Yến đưa tay vuốt ve lưng Thoại Mỹ sau đó kéo khóa để chiếc váy tuột xuống trên người Thoại Mỹ lúc này chỉ còn bộ đồ lót ren vô cùng quyến rũ. Hồng Yến giải thoát bộ ngực đẫy đà của nàng chỉ bằng một cái gảy tay, chiếc áo lót rơi xuống, cùng chiếc quần ren cũng bị xé ra dễ dàng. Thoại Mỹ dạng chân ngồi trên đùi cô ánh mắt nhiễm một tầng sương. Hồng Yến để nàng ngồi xuống xích đu sau đó vùi đầu cắn mút lấy xương quai xanh khêu gợi của Thoại Mỹ. Tay thì không an phận nắn bóp hai bầu ngực đẫy đà kia,sau khi đã thỏa thuê cô mới từ từ hôn dọc theo bụng nàng một đường xuống, tách chân Thoại Mỹ ra rồi vùi đầu vào nơi tư mật của nàng. Cái lưỡi điêu luyện không ngừng kích thích khiến nơi đó của nàng không ngừng tiết ra mật ngọt. Thoại Mỹ cong người ôm lấy đầu nàng rên rỉ.
"A...."
Có vẻ như xích đu cũng không phải là một địa điểm tốt để hành sự Thoại Mỹ nhìn thấy cái nhíu mày của Hồng Yến liền ôm lấy cổ cô thì thầm.
"Phía trước có thang máy dẫn lên phòng em"
Hồng Yến bế Thoại Mỹ đi đến thang máy cuối vườn. Vừa lên phòng Hồng Yến gấp gáp đè Thoại Mỹ vào tường hôn nàng ngấu nghiến, Thoại Mỹ đáp lại vô cùng nhiệt tình. Hồng Yến đưa tay xoa bóp bộ ngực đẫy đà của nàng yêu thích không nỡ rời tay, cô cúi xuống ngậm lấy một bên tiểu anh đào bú mút như một đứa trẻ khát sữa. Bằng cách nào đó mà quần áo của Hồng Yến đã được thoát li tất,nhiệt độ trong phòng bắt đầu tăng cao theo tiếng động do Hồng Yến gây ra. Thoại Mỹ lắc eo, phía dưới nàng vô cùng khó chịu,nàng muốn Hồng Yến đến chết được.
"Yến.. Chị muốn"
"Bảo bối không gấp.."
Thoại Mỹ lắc lắc đầu... Hồng Yến đưa hai ngón tay lên miệng nàng. Nàng liền hé cái miệng nhỏ nhắn mút lấy,đầu lưỡi mềm mại đảo qua đảo lại. Hồng Yến cảm thấy như bị điện giật tê dại tới tận đỉnh đầu,cô rút ngón tay ra nâng cao một chân Thoại Mỹ lên ngón tay cấp tốc ra vào bên trong hoa huyệt ướt át kia.. Thoại Mỹ thỏa mãn lắc eo.
"Chị đúng là yêu tinh" Hồng Yến khàn giọng nói ngón tay vẫn tiếp tục ra vào giúp cho Thoại Mỹ nhanh chóng leo lên đỉnh. Hồng Yến ôm nàng đi đến bên giường để Thoại Mỹ nằm úp xấp,cô nâng mông nàng lên. Thoại Mỹ liền dãy dụa.
"Yến...quá.. quá xấu hổ"
Hồng Yến đè mông Cố Hoài lại dụ dỗ.
"Bảo bối ngoan nào" Hai ngón tay nàng không báo trước tiến vào từ phía sau,thân thể Thoại Mỹ run lên,hoa huyệt chặt hẹp hút lấy ngón tay Hồng Yến khiến cô hơi nhíu mày,thật chặt. Hồng Yến để ngón tay yên tĩnh trong huyệt động của Thoại Mỹ,một lúc sau mới từ từ chuyển động ngón tay. Thoại Mỹ như bị biển khoái cảm nhấn chìm nằm úp xuống Hồng Yến không ngừng nâng mông nàng lên,bàn tay sau đó nắm lấy ngực nàng xoa bóp,kích thích mạnh mẽ đến từ hai phía khiến Thoại Mỹ lập tức đạt cao triều,lại thêm một đêm kích tình đi qua. Hồng Yến vẫn không quên nhắn cho Dương Nhậm Vũ việc cô ngủ lại ở Hàn gia.
"Được, tôi biết rồi."
Hừm... nếu tổng giám đốc có thể tan về hướng Hàn thị thì tốt rồi. Còn Tân Hàn thị thì bỏ qua đi cũng được.
Dương Nhậm Vũ vui vẻ nhắn tin thông báo cho Nguyễn lão gia, rồi vòng xe về nhà, ở nhà còn có vợ con anh đang chờ.
Hồng Yến quăng điện thoại qua một bên rồi ôm giai nhân vào lòng ngủ thiếp đi.
Thoại Mỹ ôm trán nhìn nữ nhân đang ngủ say khóe miệng còn cong lên như trêu tức người ta kia. Rõ ràng đã nói là không muốn liên quan,đêm qua lại điên cuồng như vậy không hiểu tinh lực cô ta lấy từ đâu.
"Sớm" Hồng Yến mở mắt khẽ cười,nụ cười phát ra từ tận đáy lòng. Bất quá lúc này Thoại Mỹ không có tâm tình thưởng thức nó. Thoại Mỹ ai oán,cô ta thì vui rồi còn nàng hôm nay lại phải nghỉ làm.
"Quần áo của em trên bàn kia. Thay xong rồi đi đi,tôi còn phải ngủ" Thoại Mỹ hạ lệnh tiễn khách Hồng Yến nhún vai tiến vào WC tắm rửa rồi lấy y phục trên bàn mặc vào. Trước khi đi nàng tiến đến nhìn Thoại Mỹ đã ngủ thiếp đi, trên người nàng vẫn còn vết tích của trận hoan ái đêm qua, Nguyễn Hồng Yến cúi đầu hôn vào trán nàng thì thầm.
"Bảo bối..ngủ ngon"
-------------
Mấy nay bận kiểm tra các kiểu mọi người ơi huhu sorry sorry
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro