Chương 12: Trong siêu xe chu mông bắt anh công nhân liếm
Tạ Lâm An để ý ai là chuyện riêng của anh, giám sát cũng chẳng quan tâm lắm, tuy nhiên thái độ của ông với Cao Hằng tốt hơn trước rất nhiều, còn vỗ vỗ vai cậu dặn dò: "Gặp Tạ tổng thì nhớ nói ngọt một chút, đừng có lúc nào cũng im lặng ngốc ngốc, biết không?"
Cao Hằng gật đầu rồi quay đi làm việc, cả trăm ký thép, nói khiêng là khiêng, không lúng túng tý nào.
Tới giờ cơm trưa, Cao Hằng cố tình ra cửa công trường ngồi xổm ăn trưa, sẵn tiện canh xem hôm nay Tạ Lâm An có tới không.
Cậu hai của cậu thấy vậy cũng cầm một cái bánh bao và một chai nước tới ngồi kế bên vừa ăn vừa hỏi chuyện: "Nghe nói dạo này Tạ tổng thường xuyên tới công trường tìm mày, mày với Tạ tổng quen nhau khi nào vậy?"
"Cách đây không lâu, cháu đụng phải anh ấy." Cao Hằng lời ít ý nhiều trả lời.
Cậu hai nhìn Cao Hằng nói tiếp: "Có tiền đồ đó, Tạ tổng không những không chửi mày mà còn thường xuyên tới công trường tìm mày, mày nói xem ngài ấy nghĩ gì?"
Cao Hằng lắc đầu, cậu cũng chẳng biết Tạ Lâm An nghĩ gì trong lòng.
Cậu hai bây giờ mới để ý tới cái bánh bao trong tay Cao Hằng: "Sao nay ăn có mỗi cái bánh bao khô này vậy, ăn nhiêu đó đủ no à."
Hôm qua đi tìm Tạ Lâm An, lúc gọi xe, Cao Hằng đã dùng hết toàn bộ tiền cơm tháng này, trong người cậu bây giờ chẳng còn đồng nào, cái bánh bao khô này mua được là do cậu may mắn kiếm ra vài đồng bạc lẻ rớt dưới gầm giường, nếu khát, tý nữa cậu chỉ đành đi uống nước máy.
Cao Hằng không đáp, yên lặng ngồi đó gặm bánh bao.
Cậu hai vẫn liên tục lải nhải bên cạnh, Cao Hằng chỉ lo ăn phần mình chứ chẳng nghe vào chữ nào.
Một lát sau, cậu hai đột nhiên im lặng.
Bây giờ Cao Hằng mới ngẩng lên liếc sang bên cạnh, nhìn sang thì thấy cậu hai đang cứng đờ người nhìn thẳng về trước.
Cao Hằng cũng nhìn qua theo thì thấy Tạ Lâm An mặc một thân đồ tây màu đen phẳng phiêu bước xuống từ một chiếc siêu xe bóng loáng.
Cao Hằng vui vẻ đứng dậy.
Tạ Lâm An đi về phía cậu: "Cậu đang ăn cái quái gì đó?"
Cao Hằng còn đang cầm nửa cái bánh bao trong tay, bánh bao này là loại không nhân, cũng chẳng ngọt bao nhiêu, bình thường dùng để ăn kèm với mấy món kho món xào, nhưng Cao Hằng chỉ gặm chay như vậy, hơn nữa một người đàn ông cao to như cậu lại chỉ ăn mỗi một cái cho bữa trưa.
Mỗi ngày khuân khuân vác vác nặng nhọc, bữa ăn thì đạm bạc tới mức không thể đạm bạc hơn, Tạ Lâm An cảm giác mấy người ăn xin ven đường còn có cuộc sống nhẹ nhàng hơn Cao Hằng.
Anh đau lòng mắng: "Đồ ngốc, sao chỉ ăn mỗi nhiêu đó."
Cao Hằng gãi gãi ót đáp: "Em, em hết tiền."
Tạ Lâm An nhướng mày, lúc nãy anh vừa gọi điện cho giám sát hỏi thăm một chút chuyện lương bổng của Cao Hằng, trong công trường cậu là người chăm chỉ nhất, không những không chểnh mảng, mà năng xuất còn cao gấp ba người thường, nên tiền lương của cậu cũng cao hơn ngươi khác một chút, tuy chỉ cao hơn hai ba trăm đồng, nhưng một tháng cũng được tám chín ngàn tệ, không đến mức tiền ăn cơm cũng không có.
Tạ Lâm An nhớ tới Cao Hằng từng nói tiền lương của cậu chuyển thẳng vào thẻ cậu hai, lại thấy một người đàn ông trung niên đang ngồi bên cạnh: "Ông là cậu hai của Cao Hằng?"
Cậu hai gật đầu, nịnh nọt nói: "Chào ngài, Tạ tổng."
Tạ Lâm An chẳng có hảo cảm gì với người đàn ông trung niên này, mở miệng hỏi thẳng: "Tiền lương của cậu ta do ông giữ đúng không?"
"Hả... Vâng ạ..." Cậu hai do dự một chút rồi gật đầu.
Tạ Lâm An đưa tay: "Đưa cho tôi."
Cậu hai còn chưa kịp phản ứng lại, Cao Hằng đã nói: "Cậu đưa cho Tạ tổng đi."
Cao Hằng không biết Tạ Lâm An muốn tiền lương của cậu làm gì, nhưng nếu 'vợ' đã muốn cậu giao lương, cậu đương nhiên phải nghe lời rồi.
Cậu hai tuy ăn mặc cần kiệm, nhưng thật ra lại mê đánh bạc, để không bị vợ phát hiện, tháng nào ông cũng gửi tiền về đúng hạn, sau đó trộm xén bớt tiền lương của Cao hằng đi chơi, bây giờ đòi ông giao tiền đương nhiên ông không có: "Cu Hằng, tiền lương của mày cậu gửi về cho ba mẹ mày hết rồi mà?"
Cao Hằng không hề nghi ngờ chút nào.
Nhưng Tạ Lâm An thì không dễ lừa như vậy: "Mỗi tháng ông chỉ gửi cho ba mẹ cậu ấy 2000 tệ, còn dư 6000 tệ thì ông trộm lấy xài hết."
Tạ Lâm An đã điều tra qua Cao Hằng một lần, nên biết rất rõ chuyện này.
Cậu hai bị vạch trần thì vô cùng hoảng loạn, Cao Hằng biết bản thân bị lừa cũng rất giận: "Cậu hai, cậu trả lại tiền cho con đi."
Cậu hai liên tục lui về sau: "Cu Hằng, mày đừng nóng, sau này cậu sẽ trả lại cho mày dần dần."
Ở trước mặt Tạ Lâm An, Cao Hằng nhịn không để bản thân nóng nảy động thủ.
Tạ Lâm An đi qua đi vỗ vỗ đầu Cao Hằng: "Lần này coi như mất tiền mua một bài học, lần sau đừng dễ dàng tin người khác như vậy, người ta toàn cho rằng cậu là đồ ngốc."
"Tạ tổng cũng xem em là đồ ngốc sao?" Người khác nghĩ gì về cậu, Cao Hằng chẳng quan tâm, cậu chỉ quan tâm Tạ Lâm An nghĩ gì về mình.
Tạ Lâm An cười dịu dàng: "Cậu chính là đồ ngốc còn gì."
Cao Hằng: "......"
Tạ Lâm An nói xong, móc từ trong túi ra một tấm thẻ đưa cho Cao Hằng: "Trong đây có mấy chục ngàn, cậu cầm xài đỡ đi."
Cao Hằng không muốn cầm tiền của Tạ Lâm An, trả lời: "Em có thể tự kiếm ra tiền."
"Cầm." Giọng Tạ Lâm An rất cứng rắn.
Cao Hằng cũng rất ngoan cố, nhất định không nhận.
Tạ Lâm An đành phải lấy một ít tiền lẻ từ chỗ tài xế đưa cho Cao Hằng: "Cậu cầm một ít tiền lẻ này mua đồ ăn đi."
Cao Hằng do dự một lúc rốt cuộc vẫn nhận lấy: "Tạ tổng, em không thể khi không nhận tiền của anh được."
Tạ Lâm An cười hỏi: "Không muốn nhận không, vậy cậu định trả lại tôi thế nào?"
Cao Hằng ngại ngùng cúi đầu đáp: "Tạ tổng muốn em làm gì cho anh cũng được."
Tạ Lâm An suy nghĩ một chút, sau đó kéo Cao Hằng ngồi vào ghế sau xe, rồi ra lệnh cho tài xế lái đi.
Tạ Lâm An không nói muốn đi đâu, ý là cứ tùy tiện lái vòng vòng là được.
Tài xế rất vô cùng chuyên nghiệp, không hề có ý định nhìn loạn tình hình phía sau, nhưng ngồi trước cũng vô tình nghe được một vài câu nói sắc tình của Tạ tổng.
"Ừ... Bú đi..."
Tạ Lâm An quỳ gối trên chỗ ngồi, hai tay chống trên cửa sổ, quần tây cởi ra, nửa thân dưới chỉ còn mặc mỗi một chiếc quần lót ren lọt khe màu đen sexy.
Tạ Lâm An chu mông về phía Cao Hằng, dây quần lót thít chặt vào kẽ mông.
Cao Hằng không nói thêm tiếng nào mà vội vã vùi mặt vào mông Tạ Lâm An bú liếm.
Cửa sổ xe chưa đóng hẳn, người bên ngoài có thể dễ dàng nhìn ra bọn họ đang làm gì bên trong xe.
Bình thường cũng không thiếu người làm chuyện riêng tư như thế này trong xe, nhưng đa số ai cũng sẽ đóng cửa xe cẩn thận, chứ chẳng ai cả gan để lộ ra như Tạ Lâm An cả, một vài chiếc xe chạy ngang qua đều tò mò nhìn chằm chằm anh, còn có hai người đàn ông huýt sáo chọc ghẹo.
Tạ Lâm An vô cùng xinh đẹp, còn là vẻ đẹp phi giới tính hấp dẫn cả nam lẫn nữ, nên cho dù có là trai thẳng cũng khó mà chống lại sự quyến rũ của anh.
Nhưng Tạ Lâm An chẳng có chút hứng thú nào với mấy tên đàn ông thô bỉ đó, người ta có chọc ghẹo anh cũng chẳng thèm phản ứng, chỉ lo bám vào cửa sổ chu cao mông để Cao Hằng tiện bú lồn cho sướng, người qua đường cứ tưởng anh đang được Cao Hằng liếm lỗ đít chứ không hề nhận ra anh có tận hai cái lỗ dâm.
Một chiếc xe kế bên chạy song song với xe Tạ Lâm An, người trong xe ló đầu ra nói: "Người đẹp, anh cũng có thể liếm đít cho em sướng, cho anh lên xe em chơi với được không."
Xe của Tạ Lâm An là bản giới hạn, giá hơn 500 vạn còn khó mà mua, nhưng xe của đối phương chỉ tầm mười mấy vạn, vậy mà người này cũng có gan nói như vậy với anh.
Tạ Lâm An cười, một nụ cười lạnh lùng trào phúng, không phải thằng đàn ông nào cũng lọt được vào mắt anh.
Cao Hằng đang chăm chỉ phục vụ lồn đít Tạ tổng thì nghe mấy người bên ngoài đòi được liếm cho anh, một nỗi sợ tràn ngập trong lòng cậu, cậu sợ Tạ tổng sẽ đồng ý chia sẻ anh cho người ta, vì vậy cậu vội nói: "Tạ tổng, một mình em cũng có thể..."
Một mình cậu cũng có thể đảm bảo phục vụ cho Tạ tổng sung sướng.
Tạ Lâm An ấn ót Cao Hằng vào mông mình đáp: "Đừng nói nhảm, tiếp tục đi."
Cao Hằng thấy tạ Lâm An không tiếp chuyện mấy người đàn ông nữa kia mới yên tâm, còn không quên bú mút ra tiếng chụt chụt vang dội.
"A ha... Sướng quá..." Tạ Lâm An cố tình rên cho mấy người đàn ông kia nghe, bọn chúng nghe xong, lập tức nứng muốn nổ cặc, còn đang định nói thêm vài lời tục tĩu trêu ghẹo thì Tạ Lâm An đã kêu tài xế tăng tốc.
Tuy rằng tăng tốc, nhưng xe vẫn chạy rất ổn định, có điều khi chạy qua gờ giảm tốc thì khó tránh khỏi bị nảy lên một cái, sự xốc nảy đột ngột khiến tư thế của Tạ Lâm An không vững, lồn dâm trực tiếp đập vào mặt Cao Hằng.
Cuối cùng anh chuyển sang ngồi lên mặt Cao Hằng lúc nào không hay, lần này là thật sự ngồi, toàn bộ trọng lượng cơ thể đều dồn lên mặt Cao Hằng.
Tạ Lâm An định bò dậy nhưng không gian trong xe quá chật hẹp, anh thử nhổm lên vài lần nhưng vẫn chưa thành công, anh quyết định mặc kệ, ngồi thì ngồi đi, Cao Hằng to lớn như vậy, chẳng lẽ bị mông anh ngồi chết.
Tạ Lâm An ngồi trên mặt Cao Hằng, người bên ngoài nhìn vào cũng chẳng thấy có gì bất thường, bởi vì Cao Hằng hoàn toàn bị che mất, bọn họ chỉ thấy được mỗi một Tạ Lâm An vô cùng đẹp trai không khác gì ngôi sao, mà có lẽ còn khí chất hơn ngôi sao rất nhiều.
Người bên ngoài cứ trộm nhìn về phía Tạ Lâm An, bị người ta nhìn lén, Tạ Lâm An càng cảm thấy hưng phấn, anh vừa lắc eo vừa cao trọng rên rỉ: "A ha... Lưỡi chậm một chút... Ưm... sướng quá..."
Mấy chiếc xe bên cạnh nghe được giọng rên đầy dâm đãng của Tạ Lâm An thì sửng sốt vài giây, sau đó lại nhịn không được nhìn thêm vài lần.
Cao Hằng cảm thấy Tạ Lâm An quá phô trương, rất nhiều xe trên đường vì anh mà cố tình chạy chậm, tuy cậu không nhìn rõ mọi chuyện như thế nào, nhưng chỉ nghe cậu cũng đã biết có rất nhiều người huýt sáo trêu chọc Tạ Lâm An.
Cao Hằng nghĩ nghĩ, rốt cuộc vẫn là nói: "Tạ tổng, đóng cửa sổ lại đi."
Hình như vừa rồi cậu lỡ ra lệnh cho Tạ tổng rồi, Cao Hằng cho rằng Tạ Lâm An sẽ không nghe, có thể còn nổi giận với cậu, nhưng Tạ tổng không hề tức giận, còn thật sự đóng cửa lại, bởi vì anh cũng không thích cảm giác bị mấy thằng đàn ông đáng khinh nhìn chằm chằm, ghê tởm.
Tạ Lâm An cúi nhìn cái đầu đang kẹt dưới mông mình: "Tôi ngồi như vậy, cậu có khó chịu không."
Cao Hằng thấy Tạ Lâm An còn chẳng nặng bằng một nửa số thép mà cậu hay khiêng, cậu vẫn dư sức chịu đựng, lưỡi liên tục lướt qua lướt lại thịt lồn, Cao Hằng vừa liếm vừa nói: "Tạ tổng, không nặng."
Tạ Lâm An biết bản thân gầy, nhưng chắc chắn sẽ không thể nhẹ cân giống con gái, thấy Cao Hằng vẫn còn chịu được, anh cũng mặc kệ, tiếp tục dạng chân ngồi lên mặt Cao Hằng cho cậu bú lồn, tài xế phía trước nãy giờ không khác gì không khí, yên lặng làm tròn bổn phận, chưa một lần trộm nhìn ra sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro