Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

POV của người thứ 3
Sáng sớm cũng không có tinh mơ lắm, tại tầng cao nhất của tòa coco jambo. Chẳng ai khác ngoài vị chủ tịch trẻ tuổi, được mệnh danh là lạnh lùng, đang phải nằm trên sofa ngủ. Đầu đuôi câu chuyện là thế này, hôm qua Diệp Lâm Anh được vợ là Thùy Trang nhờ đi mua giúp tương cà, trên đường đi xui thay gặp phải Quỳnh Nga, Lan Ngọc và Mlee kéo đi bar. Mặc dù trong lòng có sợ nhưng vì thể diện với bạn bè vị chủ tịch trẻ đã trải sự đời ấy mạnh mồm tuyên bố over night và không sợ Thùy Trang.

4:30 sáng
Một chiếc xe dừng trước một ngôi nhà, đó là Diệp Lâm Anh, cô đang cầm nước sốt mà Thùy Trang bảo cô mua, giờ cô ấy rất tỉnh táo khi ngủ quên ở căn hộ của Quỳnh Nga. Cô ấy run rẩy khi đi về phía cổng.
  Như dự đoán, của khóa rồi. Ánh sáng mờ mờ của buổi sáng cộng thêm có vài chiếc xe chạy qua và Diệp Lâm Anh chắc rằng vợ của mình vẫn đang ngủ.
"Tôi chết tiệt” _ Diệp Lâm Anh nói gần như ứa nước mắt. Cô nhìn vào bức tường của cánh cổng, cô không còn cách nào khác là là trèo lên tường để lấy nó. Cô bỏ chai tương cà túi và bắt đầu leo lên. Diệp Lâm Anh rất nhiều lần leo lên nhưng không thành công, một số tài xế dừng lại hỏi cô ấy có phải là kẻ trộm hay không và cô ấy đang làm gì. Sau một vài phút, Diệp Lâm Anh nhảy xuống khiến cơ thể của mình lăn lộn. "Oh shit” Cô phàn nàn khi ôm eo mình. Cô hít một hơi thật sâu trước khi đứng dậy và đi về phía cửa với cơ thể uốn cong của mình "Tất cả các vị thánh ngoài kia hãy cầu nguyện cho tôi" Cô lo lắng nói. Diệp Lâm Anh hít một hơi thật sâu và vặn núm nhưng nó đã bị khóa rồi.
"Oh shit” Cô thốt lên. Diệp Lâm Anh đi bộ xung quanh để kiểm tra các cửa sổ xem một số cửa sổ xem một số cửa sổ có mở khóa nhưng không có cửa sổ nào. Cô quay lại cửa trước và gõ nhẹ nhưng không ai dám mở. Diệp Lâm Anh nhìn lên tầng hai và không có ánh sáng nào mở.
" H-Honey ” Diệp Lâm Anh gọi và gõ cửa một lần nữa"baby”? Thùy Trang tình yêu của tôi ơi Diệp Lâm Anh hồi hộp gọi. Những giọt mồ hôi như những viên đạn đang nhỏ xuống khuôn mặt của vị tổng tài lạnh lùng hét ra lửa thường ngày, "Tình yêu mở cửa đi ” Diệp Lâm Anh gõ thật mạnh để Thùy Trang nghe thấy. "Bab-" Diệp Lâm Anh ngừng gõ khi cánh cửa đột ngột mở ra và Thùy Trang xuất hiện, khoanh tay và nhướng mày. Thùy Trang không nói, cô ấy chỉ nhìn chồng mình. Lúng túng đứng trước mặt cô. Diệp Lâm Anh sờ soạng trong túi và khoe chai tương cà cô ấy đã mua.
"Tôi đã mua nó rồi" Cô ấy cười thật tươi khi nghĩ rằng Thùy Trang sẽ rất vui khi thấy cô ấy cầm nó.
"À mua rồi à?" Thùy Trang hỏi và lấy tương cà từ Diệp Lâm Anh.
Diệp Lâm Anh gật đầu tự hào
"Yeah babe" Cô ấy thút thít khi bị Thùy Trang dùng chai tương cà đánh vào đầu. "Đến đây, đồ ngốc" Thùy Trang kéo cô bằng tai và ném cô xuống ghế.
"Chị thật sự mất cả đêm chỉ để mua cái này ?" Thùy Trang hỏi và ném tương cà cho Diệp Lâm Anh. Cô chặn nó bằng cánh tay và lùi về phía sau.
"Y-yeah... Ý chị là... Không cưng." Mắt Diệp Lâm Anh mở to ngạc nhiên khi nhìn thấy Thùy Trang đang cầm một cái đĩa làm bằng nhựa bầy trên bàn"Không". Không phải cái đó mèo nhỏ. Diệp Lâm Anh bị Thùy Trang ném vào người nhưng cô đã né cái đĩa thành công.
"Chị đã ở đâu?" Nói cho tôi biết sự thật nếu không tôi sẽ bẻ gãy 206 chiếc xương của anh?". Thùy Trang lấy hình tháp Eiffel thu nhỏ và sẵn sàng ném nó cho cô. Diệp Lâm Anh ngồi dậy và bám chặt vào chiếc gối bên cạnh, cô nhấc chân lên để đề phòng.
"Được rồi, chị đã đến quán bar nhưng babe, chị chỉ là nạn nhân ở đây. Họ... Họ bắt tôi phải đi!" Diệp Lâm Anh nhẹ nhàng nói.
" Nạn nhân? Thật sao?" Thùy Trang hỏi trong khi tung hứng bức tranh thu nhỏ. Diệp Lâm Anh lau nước mắt trên khóe mắt và gật đầu.
"Yeah Babe. Tôi định về nhà nhưng họ không cho tôi" Cô bĩu môi, cố tỏ ra đáng yêu
"Chị không thích nó? Tại sao trên người lại có mùi rượu? Thùy Trang hỏi.
"C - Chị không thích điều đó, không hề thích luôn á là do Lan Ngọc ép chứ chị đâu có muốn đâu vợ yêu à". Nghiêm túc đấy! Em nên tự hào về chị vì có người định quyễn rũ chị nhưng chị đã đẩy cô ấy ra ! Diệp Lâm Anh đáp lại.
"Ồ thế theo chị Thùy Trang tôi đây là phải tự hào về chị. "Thùy Trang nói một cách mỉa mai, Thùy Trang lấy mấy cái gối trên sofa ném liên tục vào người Diệp Lâm Anh" này thì tự hào...
Và kết cục là vị tổng tài đã bị vợ đuổi ra khỏi nhà nhưng vẫn cho đặc quyền cuối cùng là tắm trước khi ra khỏi nhà.

___________________

Mong mọi người ủng hộ bé fic mới của mình ạ.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro