Chap 2:
Sở Thanh Nhã, 21 tuổi, là một du học sinh từ Nhật trở về nước J - quê hương của cô, thể theo nguyện vọng của ba ba lãnh đạm Sở Thiết Lãnh và mẹ hiền từ Đường Vân Thanh.
Đúng lúc cô vừa trở về liền được lớp trưởng cũ thời cấp ba Trần Tiểu Đường mời dự sinh nhật lần thứ 21, càng không ngờ lại được tổ chức ở quán bar, cái nơi mà cô chưa bao giờ đặt chân tới.
Thanh Nhã cũng muốn thỏa mãn một chút, một chút thôi, cái khát vọng cháy mình cùng đam mê trong ánh đèn sân khấu. Nhưng cô vẫn ngại ngùng, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô đến đây. Chọn đi chọn lại một bộ váy đắt tiền mà mẹ mua cho, lại bị Khuynh Lạc nhẫn tâm xé đi, Thanh Nhã đau lòng oán than, tiền a tiền a.
Sau một lúc Khuynh Lạc lôi kéo Thanh Nhã đến phòng VIP 2, cánh cửa nhung đen sang trọng liền bật mở, mọi hoạt động diễn ra bên trong chợt ngừng lại, sau đó một giọng nói vang lên:
"- Thanh Nhã!"
Vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc, Thanh Nhã liền đi tới, ôm lấy ôm để, mặc kệ những ánh nhìn nguy hiểm của mọi người trong phòng:
"- Du Tử Phong, sao lúc tôi ra nước ngoài cậu lại không đến đón, cái đồ ác nhân này!"
"- Xin lỗi, vì ngày hôm đó mình thật sự bận, không thể đến được." - Tử Phong cười hì hì xin lỗi.
"- Mình không giận cậu."
"- Thôi, vào việc chính nào, hôm nay là sinh nhật của lớp trưởng ăn chơi Tiểu Đường, chúng ta nâng một ly!"
Cố Băng Hà cầm một ly rượu Champage nâng lên, dùng ánh mắt kêu gọi mọi người. Ngay lập tức những người còn lại, bao gồm Thanh Nhã và Tử Phong, cùng nhau nâng ly chúc mừng.
Rượu thì nhẹ, nhưng tửu lượng của Thanh Nhã quán kém, mới ba ly đã nằm lăn quay ra ghế ngủ không biết gì, để mọi người thỏa thích đập phá ca hát.
Nhân lúc không ai để ý, Du Tử Phong ôm lấy Thanh Nhã say mèm không biết gì, nhẹ nhàng rời khỏi, đi tới một phòng VIP S, vẻ mặt đầy gian tà.
Ném Thanh Nhã xuống giường, Tử Phong rút trong túi áo khoác một cái ống tiêm, không do dự cắm thẳng vào mạch máu tay trái của Thanh Nhã, trực tiếp đẩy thẳng dung dịch màu trắng vào.
Rất nhanh Thanh Nhã nhíu mày, nóng nực cởi váy ra để giải thoát. Nhưng càng cởi lại càng nóng?! Cô muốn mở mắt, nhưng lại không thể mở mắt được.
Du Tử Phong cũng đang cởi bỏ từng lớp trên người, lại nhìn mỹ nhân đang nằm trên giường, dục vọng sớm dựng thẳng lên, vừa vặn treo một cái áo.
Ai ui! Du Tử Phong nhăn mặt, sao lại đúng lúc đến thế, mẹ kiếp! Hắn đành phải ôm bụng đau đi kiếm nhà vệ sinh, nhưng không có, thầm rủa quán bar thiếu vật chất, lại gọi cho nhân viên.
Được nhân viên chỉ dẫn, Du Tử Phong nén đau mặc lại quần áo, đi về phía nhà vệ sinh nằm ở cuối cùng, thế nhưng lại xập xệ hôi thối. Hắn cắn răng ngồi xổm, thầm rủa xử lý xong sẽ quay lại với mỹ nhân quyến rũ của hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro