Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 21

Từ lúc Tần Nhạn đi vào Bối Thiên Ân đã thức, nghe được lời anh nói, cô thật sự rất hạnh phúc, có 1 đàn ông vì mình có thể trở mặt với người khác, thật sự cô rất cảm động, đi ra khỏi phòng nghỉ, ôm lấy anh từ phía sau.

"Hạo, em yêu anh". không biết kiếp trước cô đã lập nên công lớn gì cho thế giới, mà kiếp này lại cho cô gặp được anh.
"sao không ngủ thêm" nhìn cô cưng chiều nói.
"không muốn người ta muốn nhìn anh làm việc". "Được" Đặt cô ngồi lên đùi mình rồi tiếp tục đọc văn kiện.
Người ta nói, đàn học quyến rũ nhất là lúc vừa tắm xong và lúc nghiêm túc làm việc, quả nói không sai nha.
~~~~~~~*~~~~~~~
'reng...'
Lãnh Dật đang ngồi nhìn lại những văn kiện xem có cần chỉnh sửa gì không, lại có người gọi điện thoại đến, nhìn đồng hồ cũng đã hơn 10h đêm, ai lại gọi trễ như vậy chứ. Là Chu Mẫn Mẫn.
["alo, Mẫn Mẫn cô gọi tôi giờ này có chuyện gì không.?"]. cô có chuyện gì sao.?.
["alo, tiên sinh, tôi thấy trong danh sách liên lạc gần đây của cô ấy sđt của anh đứng đầu nên tôi gọi cho anh, bây giờ anh có thể đến đón cô ấy không, chúng tôi đang ở bar The One"]. lúc chiều do có việc tìm cô nên anh đã gọi, chắc vì vậy sdt của anh mới đứng đầu danh sách liên lạc gần đây.
["Được,tôi lập tức đến, nhờ cô trông coi cô ấy giúp tôi 1 lát"] Mẫn Mẫn trước nay làm gì có chuyện say sĩn như vậy chứ, cô ấy có chuyện gì sao?
Chạy nhanh đến bar thấy cô đã rất say nhưng vẫn còn uống, bước nhanh đến dựt lấy ly rượu trên tay cô.
"Mẫn Mẫn, cô say rồi, tôi đưa cô về?" còn uống nữa cô ấy sẽ chết mất.
"Tiên sinh, anh là bạn cô ấy sao,tôi là quản lí ở đây, cô ấy đã ngồi ở đây từ chiều rồi, còn nữa đã uống gần 2 chai rượu, mau anh mau đưa cô ấy về đi" nếu còn nữa sẽ có án mạng nha.
"không muốn, Dật, anh mau ngồi xuống uống với tôi đi" cô thật sự buồn gần chết rồi, người cô thương thầm bấy lâu, cư nhiên hôm nay đưa thiệp cưới cho cô nha.
"Được được chúng ta về nhà rồi uống, có được không" anh phải mau đưa cô về, cô như vậy thật khiến bọn đàn ông ở đây đều muốn ăn cô nha.
"Được" liền ôm lấy Lãnh Dật để anh đưa lên xe.
Cậu không thể đưa Chu Mẫn Mẫn về nhà cô được, về giờ này sẽ kinh động đến lão đại nha, đành đưa cô về nhà cậu vậy.
Về đến nhà, ôm cô vào phòng, để cô nằm lên giường rồi đi lấy khăn lau mặt cho cô, Chu Mẫn Mẫn nắm lấy tay anh, ôm chặt lấy anh khóc lớn.
"Dật, anh nói xem, có phải tôi không tốt không, nên anh ấy mới không để ý đến tôi mà đi cưới người khác chứ, cô ta không thương anh ấy, tại sao anh ấy vẫn chọn cô ta chứ".
"ngoan, cô rất tốt, là anh ấy không có mắt nên không thương cô" người đó quan trọng với cô vậy sao?.
"Vậy anh có mắt không". nói xong còn đưa tay ra kiểm tra xem cậu thật sự có mắt không.
"có có, tôi có mắt nha" cậu cười khổ 1 cái, cậu cư nhiên có mắt rồi.
"vậy cậu có thương tôi không" im lặng không nghe cậu trả lời, rầu rĩ nói :"tôi biết sẽ không có ai thương tôi".
"có có, tôi thương cô, ngoan ngủ đi" cậu thật không biết cô đang nghĩ gì nữa.
"Nóng quá, thật khó chịu, Dật, anh mau giúp tôi đi" cô thật sự rất khó chịu nha.
"Ngoan, ngủ đi, tôi đi ra ngoài" nhanh chóng đứng dậy muốn đi nhanh ra ngoài, cậu sợ mình sẽ không kiềm chế, nhưng lại bị Chu Mẫn Mẫn nắm lại, mất thăng bằng ngã lên người cô.
"Dật, thật khó chịu". đặt lên môi cậu 1 nụ hôn còn lấy tay cậu chà sát lên người của mình.
"ưm thật dễ chịu" cô chỉ biết chỉ cần Lãnh Dật chạm vào người cô, cô liền rất thoải mái.
"Mẫn Mẫn, cô biết mình đang làm gì không, cô biết tôi là ai không". cậu không phải Liễu Hạ Huệ nha.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #moctata