CHAP 10
'ting'
Thư ký Lưu nhìn thấy Lãnh Dật chuẩn bị cuối đầu chào thì thấy sao lưng anh có thêm 1 nữ nhân. 'phó tổng tài trước giờ nổi tiếng không gần nữ sắt cơ mà' nhưng nhanh chóng phục hồi tinh thần :" Phó tổng". Lãnh Dật không để ý đến cô trực tiếp dẫn Bối Thiên Ân lại trước cửa phòng tổng tài:"chị dâu nhỏ, tổng tài ở bên trong, tôi có việc nên đi trước". nói xong đi thẳng về phòng làm việc của mình nhưng không quên dặn dò Lưu Thiến Thiến. " pha cho phu nhân ly trà".
Lưu Thiến Thiến nhìn cô mở cửa vào phòng mà bực tức xoay người vào phòng pha trà cho cô. Bối Thiên Ân cũng không để ý đến cái cô Lưu thư ký gì đó, đẩy cửa đi vào. nhìn thấy Tề Lăng Hạo đang chăm chú xem văn kiện, rón rén bước về phía sau ôm choàng lấy anh. từ lúc cô vừa bước vào phòng thì anh đã biết, muốn xem cô sẽ làm gì, thật không ngờ cô lại chủ động ôm anh. Bối Thiên Ân thấy anh không phản kháng liền buông tay trách anh.
"anh cư nhiên để người phụ nữ khác ôm", vốn đang ngạc nhiên tại sao cô bỗng buông tay, thì ra là cô nghĩ rằng anh không biết đó là cô.
Tề Lăng Hạo ý cười sâu trong mắt bắt được tay cô ôm vào lòng " bới vì anh biết đó là em". thấy tia nghi ngờ trong mắt cô thì liền bổ sung "em vừa vào thì anh đã biết, nhưng anh cố giả vờ để xem em làm gì"
Bối Thiên Ân mỉm cười ôm chặt anh. cửa bỗng mở ra Lưu Thiến Thiến không rõ cửa mà trực tiếp đi vào. Tề Lăng Hạo không hài lòng nhìn cô. "xem ra tay cô không cần dùng nữa". Thấy được sự tức giận trong mắt anh, liền khom người Xin lỗi :" tổng tài là Phó tổng kiu tôi pha trà cho khách ạ". Tề Lăng Hạo nguy hiểm nhìn cô:" cô nói phu nhân của tổng tài là khách".
Lưu Thiến Thiến biết mình đã nói sai liền Xin lỗi rồi nhanh chóng đi ra ngoài nhưng trong lòng vẫn không cam, tổng tài chưa bao giờ nhìn cô dịu dàng như vậy, cô vì anh, cuối cùng lại bị cô ta giành mất, cô không cam lòng.
Bối Thiên Ân nhìn ra địch ý trong mắt của Lưu Thiến Thiến, cô ta dám dòm ngó người đàm ông của cô, vậy đừng trách cô không khách sáo, tốt nhất cô ta nên biết phận thì cô còn bỏ qua, nếu không đừng trách cô nặng tay.
Tề Lăng Hạo thấy cũng đã đến giờ cơm trưa liền ôm cô đi ra ngoài trước bao cặp mắt của nhân viên công ty.
"cô ta là phu nhân tổng tài sao?, thật đẹp nha". nhân viên 1
"lúc nãy nghe kể lại không nghĩ phu nhân
thật xinh đẹp" nhân viên 2.
"....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro