Chap 5
Đã bao lâu kể từ ngày định mệnh
đó, Hàn Nhiên mới có một giấc ngủ an lành đến lạ thường, một giấc mơ không có hận thù, không có máu tanh và vô cùng ấm áp.
Cô khẽ cử động người, bỗng nhiên chạm vào một thứ gì đó vô cùng ấm áp, dường như đó là lồng ngực của một người đàn ông. Khuôn mặt xinh đẹp của cô không tự chủ được mà đỏ hết cả lên. " Lục Hiên sao anh ta lại nằm ở đây" , tối qua rõ ràng cô đã khóa cửa rồi mà. Cô cựa quậy tìm cách để thoát khỏi vòng tay của người đàn ông này, bỗng nhiên vòng tay đó luồn xuống eo cô , siết chặt lại, một giọng nói khàn khàn cất lên:
- Tiểu yêu tinh, em như thế sẽ khiến tôi hiểu lầm là em đang mời tôi đấy.
Lục Hiên ngước lên nhìn mặt cô cười rạng rỡ. Mặt Hàn Nhiên lúc này như trái cà chua chín, lồng ngực không tự chủ được mà đập lỡ một nhịp. Không thể như thế được, cô bây giờ không thể bị mê hoặc, cô đã tự hứa với bản thân là sẽ không tin bất kì ai trên đời nữa.
Cô vội đẩy cánh tay của Lục Hiên ra và bước xuống giường. Khi tay cô chạm vào cánh cửa thì một bàn tay chặn lại ép sát cô vào tường. Mặt cô và mặt anh đối diện nhau, anh nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc rối trên mặt cô và nhẹ nhàng phủ lên đôi môi anh đào của cô. Hàn Nhiên mở to mắt ngạc nhiên, cô không phản kháng , nói đúng ra là không thể phản kháng. Nụ hôn này mang cho cô cảm giác lạ lẫm, ấm áp và cũng có chút... bảo vệ, nuông chiều . Đến khi cô không còn sức lực mà ngã vào lòng anh, Lục Hiên ôm chặt và nhẹ nhàng nói:
- Hàn Nhiên, em thật sự quên rồi sao ?
Quên ? Quên cái gì ?
Cô vội đẩy anh ra, chạy vội vã xuống nhà. Mới vừa rồi, cô thật sự tưởng như đã bị anh đánh bại , nhưng câu hỏi của anh đã đánh thức ý chí cuối cùng của lòng cô.... không cho phép bản thân tin tưởng và yêu bất kì ai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro