Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 2


Cho đến ngày mai 

* Cốc .... cốc 

Trình : Chủ nhân .... mời ngài xuống dùng .. dùng bữa sáng * cậu sợ anh , thay vì 2 năm trước cậu còn được gọi Kỳ thì giờ cậu phải gọi là Chủ nhân*

* Cạch 

Kỳ : Biết rồi !

Khi xuống bàn ăn 

Lam Thư : Uk món này ngon quá.

* Phụt 

Kỳ : món này là người ăn à???? 

* Choảng.......

Bát đĩa trên bàn đổ hết , mọi người ăn cũng khiếp sợ

Kỳ : Ai nấu .... Ai????  * quát lớn *

? : là cậu chủ Trình nấu .

Kỳ : Cậu chủ???? Tôi cho phép mấy người gọi cậu ta là cậu chủ???

Lam Thư : anh hai anh nói vậy nghe được sao????

Kỳ : không tới lượt em lên tiếng ở đây !

Lam Thư : Anh!!!!!

Kỳ : Đinh Trình Hâm mau ra đây .

Trình từ từ bước ra .Và cậu không dám nói chỉ biết im lặng 

Kỳ : dọn mấy thứ đó , và tất cả số đồ ăn này 1 mình và chỉ duy nhất 1 mình cậu ăn .

Trình : ....

Kỳ : NGHE CHƯA ?

Trình : Vâng * sợ *

Kỳ đứng dậy bỏ đi không thèm nói gì hơn .

....................................................................................

Phía khác 

Chu Khánh Ly : Anh !!!!

Kỳ : có chuyện gì không bảo bối 

Chu Khánh Ly : em đói , em còn chưa ăn sáng .

Kỳ : được anh dẫn đi ăn 

.............................................................................................

A......

1 mảnh vỡ của chén cứa vào tay cậu , rất đau nhưng cậu im lặng thu dọn tiếp 

? : Cậu chủ tay cậu bị thương rồi , để đó tôi dọn cho .

Trình : không sao , tôi dọn được 

Lam Thư : đủ rồi , anh về nhà mẹ đẻ anh đi , anh ở đây chỉ khổ hic hic * cô òa khóc * 

Trình : Lam Thư ngoan , anh không sao ?? anh chỉ chảy máu 1 tí là hết 

Lam Thư : hic hic em xin lỗi về mọi thứ mà anh em gây ra . 

Trình : anh nói là anh không sao mà .

Cậu đau lắm chứ , mà chẳng qua cậu không thể tâm sự cùng người khác .

.............................

Khi dọn dẹp dưới nhà xong cậu lên phòng và dọn , khi vào phòng anh thì cậu đang dọn nữa chừng thấy tấm hình cậu và anh chụp ảnh cưới đã rơi xuống còn vỡ . Cậu nhẹ nhàng ngồi xuống và ghép lại những mảnh vỡ đó vừa ghép vừa tủi thân nước mắt cứ lả chả rơi xuống hoài . Cậu không kìm được lòng nên gọi : Mã Gia Kỳ anh còn yêu em không , dù là 1 chút .

* Tách...... 

Tuy biết là đáp án có hơi vô vọng nhưng cậu cứ miễn cưỡng cho nó là thật và 1 mình cậu ôm tất cả mọi thứ bao gò là 2 chữ * Dày vò * 

........................

Đến Khuya , chỉ còn 1 mình cậu ngủ trên ghế sofa ôm gối chờ anh , cậu gật gù buồn ngủ lắm 

* cạch  , biết anh đã về nên cậu ra đoán . Lúc này anh đã say , loạng choạng bước đi , cậu phải dìu anh đi lên phòng . Đến phòng anh đã đẩy cậu ngã xuống giường và cắn lên cổ của cậu 

Trình : A~ , đau quá , Chủ nhân tôi đau lắm 

Kỳ : Khánh Ly anh muốn 

Như 1 tia sét đánh cậu chỉ biết nhìn anh và tuôn nước mắt , chính là cậu , là Đinh Trình Hâm đang nằm dưới anh nhưng anh đã gọi tên người khác , Cậu cắn răng chịu mọi sự đau đớn mà anh mang đến cho cậu , khi gần sáng cậu đã rời giường của anh và mang quần áo của anh đi giặt , cậu thuê thảm bước vào nhà tắm và giặt khi mở áo sơ mi của anh thì dấu son môi . Cậu lại khóc ,  cậu vừa khóc vừa giặt cậu mỉm cười nói : Hy vọng trong giấc mơ xa xôi  nào đó anh gọi tên em , cho dù là cái họ cũng được.

Cậu gục người xuống . Nước chảy lên láng , nghe tiếng động nên bác quản gia qua xem . Thì lập tức đưa cậu lên phòng và bôi thuốc cho cậu 

................................................

Qua sáng hôm sau 

Kỳ : Đinh Trình Hâm mau đi lấy cà vạt cho tôi  .

Lam Thư vứt cà vạt cho anh nói : đó rồi đi đi 

Kỳ : Thái độ đó là sao???

Lam Thư : chẳng sao cả 

Nói rồi anh đeo cà vạt rồi đi làm , không cần biết là Trình đang ở đâu hay có bị gì không . 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro