Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tín vật định tình

Lần này đăng lại toàn bộ cảnh H cho đọc sướng mắt ha!
____________
Cậu đỏ mặt đưa tay vuốt lấy đũng quần đang bị đội lên :

- Chẳng phải anh đang rất ngứa và khó chịu hay sao?~

- Hửm~

Hắn nghi hoặc :

- Hôm nay em sao vậy ?

- Không phải nói muốn đi học sao?

Cậu nhẹ tay tháo bỏ thắt lưng của hắn :

- Nhưng nếu để anh đối mặt một mình thì thật tội nghiệp~

Hắn giữ tay cậu lại :

- Có chuyện gì mau nói tôi nghe!

Cậu lắc đầu :

- Em chỉ muốn làm vợ ngoan của Vương tổng thôi!

Tuấn Dũng cọ mũi mình lên mũi cậu :

- Có thật không?

Cậu nũng nịu :

- Thật mà~

- Lão công~

- Em ngoan mà đúng không?

Hắn giữ tay cậu lại :

- Ngoan thì có ngoan nhưng ngày lại càng dâm đãng!

Cậu tự hào nói với hắn :

- Là anh dạy em~

Cậu vừa nói tay vừa hành sự, mới đó mà đã giải quyết được khóa quần của hắn, tay sờ mó lung tung cự vật của hắn :

- Lão công~

- Đừng để Minh Nhi chủ động chứ~

Hắn vẫn không ngờ được hôm nay cậu lại chiều hắn như vậy. Nhưng vẫn là nên làm được điều nên làm bây giờ, hắn ôm lấy eo nhỏ của cậu, hôn dọc từ hõm cổ đến bụng dưới, cậu ưỡn người rùng mình :

- Aaaaaaa~

Hắn giữ hai tay cậu trên đầu, thoải mái mút mát lấy lưỡi nhỏ của cậu, còn đang bận làm chuyện đại sự với cậu thì điện thoại vang lên, nhìn màn hình hiện lên dòng chữ Hồng Thiên Dật hắn điên cuồng rủa :

- Đồ bóng đèn!!!

Bất đắc dĩ, hắn bắt máy :

- Tôi nghe!

Hồng Thiên Dật lên tiếng :

- Alo Vương tổng, tôi có thể mượn người của anh không?

Tuấn Dũng điên tiết lên :

- Ai?

Thiên Dật ngắn gọn :

- Lâm Lạc Kiệt !!

Hắn nghiến răng :

- Được được, anh dắt cậu ta đi đâu cũng được, đi luôn cũng được, miễn tránh xa phòng tôi ra là được!

Hồng Thiên Dật còn chưa cảm tạ hắn thì hắn đã phủ phàng tắt máy còn rủa kèm :

- Thật là phiền chết được!

Rồi hắn quăng điện thoại đi, tiếp tục những việc nên làm. Hắn lần nữa cưng chiều nụ hoa nhỏ của cậu, một tay ôm eo cậu, tay còn lại gỡ bỏ quần cậu, chẳng mấy chốc cậu trần như nhộng, khuôn mặt hơi đỏ của cậu nghiêng sang một bên như muốn che dấu sự e ngại của chính bản thân, bỗng cậu kêu lên :

- Êy lão công a~

- Anh.......... nhẹ tay một........ chút.........ânnnn ~

Hắn chính là đang mở rộng tiểu cúc của cậu, Tuấn Dũng hoàn toàn say mê cơ thể cậu, hắn thì thầm :

- Minh Nhi, nếu mỗi ngày em đều lượn lờ trước mặt tôi, em đều sẽ có kết cục không tốt!

Khi cậu đã chấp nhận lời cầu hôn của hắn cũng chính là lúc cậu vì hắn mà chấp nhận mọi thứ :

- Em nguyện ý ....................aaaaaaaaa..................... gánh chịu.................aaaa....... mọi kết cục~

Hắn nhoẻn môi cười rồi giữ lấy em nhỏ của cậu, tay linh hoạt xoa nắn cho nó, môi miệng hắn nhanh chóng kiếm đến nhũ hoa hồng hào của cậu :

- Bảo bối, em lúc nào cũng ngon!

Cậu nắm chặt gra giường, hai cánh môi hồng đang cố nén chặt những lời yêu đương muốn nói, rồi hắn đem cự vật của mình đi vào bên trong cậu, vài cái đầu còn nhẹ nhàng đưa đẩy, sau sự nhẹ nhàng đầy yêu thương ấy, hắn lộ rõ con mãnh thú khát tình trong mình. Đã ba lần hắn tiết bạch dịch bên trong cậu nhưng vẫn còn hào hứng làm thêm vài trận, trong lúc đang thúc mạnh vào bên trong động nhỏ của cậu, hắn cầm bàn tay vô lực của cậu lên, cắn lấy ngón tay áp út, dần đưa vào miệng, cậu nhăn mặt :

- Aaaaaaaaaaaaa~

Lúc hắn rút tay cậu ra, trên tay đã mang một chiếc nhẫn chói lóa, hắn nói :

- Tôi không... giỏi ăn nói... nhưng có thể ... dùng hành ...động để chứng minh... cho những gì tôi...muốn nói...với em....!

- Minh Nhi... em làm.... vợ tôi nhé!

Cậu gật đầu, hai hàng mi thấm đẫm nước mắt, cậu mếu máo :

- Aaaa~

- Lão công~

- Em thật .....aaaa..... hạnh phúc~

Nói rồi cậu siết chặt tay chịu những lần húc mạnh từ hắn :

-  Aaaaaa........ của anh.........to quá...... sâu hơn nữa đi........aaaaaaaaaa~

Nhờ lời kích thích của cậu mà Tuấn Dũng điên cuồng giao hợp cùng cậu, căn phòng cách âm lúc này toàn những tiếng va chạm thân thể ướt át cùng những hơi thở gấp gáp, dồn dập. Minh Minh rất biết cách phát ra âm điệu, mỗi âm tiết cậu phát ra đều khiến hắn cảm thấy yêu cậu hơn, muốn chiếm trọng cậu nhiều hơn. Đôi lúc hắn vừa cắn cậu, vừa thúc ép cậu, tay lại giúp đỡ tiểu yêu của cậu khiến Minh Minh không thể không rên :

- Aaaaaaa~

- Tiểu Dũng..... em chết mất ~

- Nhanh quá.........aaaaaaaaa~

Buổi sáng ấy, hắn đã nhiều lần để lại trong cậu bạch dịch mới chịu tha, Minh Minh mệt mỏi thiếp đi, hắn tò mò cầm điện thoại cậu lên "mật khẩu là gì nhỉ?"

Hắn thử bấm dãy số 170498 nhưng vẫn là không có kết quả, suy nghĩ mãi vẫn không ra, liền làm liều bấm thử ngày sinh của mình 200393 điện thoại liền mở khóa. Lòng hắn vui không tả xiết, cuối đầu chăm chú nhìn con người nhỏ bé đang rúc trong chăn mà ôm mình say giấc. Hắn tò mò nhìn bài viết cậu đang đọc vừa nãy, rồi hắn rộ lên một nụ cười ấm áp, sau đó hắn say mê nhìn cậu ngủ cho đến gần trưa hắn mới gọi :

- Bảo bối!

- Mau dậy đi học!

Cậu say ngủ nên lèm bèm :

- Để em ngủ thêm, thực sự rất mệt~

Tuấn Dũng hắn nhéo má cậu :

- Còn không đến trường sẽ thi rớt đó!

Minh Minh uể oải ôm chặt hắn hơn :

- Lão cônggg~

- Chẳng phải anh muốn hôm nay em ở nhà ngủ với anh sao~

Hắn xoa bụng nhỏ của cậu :

- Nhưng bây giờ tôi đổi ý rồi!

Cậu mở to mắt :

- Thật độc ác~

Cậu vừa nói vừa đem tay hắn đặt lên mông mình :

- Xem thành phẩm anh làm ra này~

Nhìn khuôn mặt đang mè nheo của cậu, hắn an ủi :

- Thôi nào, Minh Nhi ngoan, tôi sẽ đưa em đi học!

- Không cần Lạc Kiệt chở!

Cậu mở mắt :

- Vậy thì em đi~

Cậu cố ngồi dậy, tựa vào người hắn như cục bột không xương, Minh Minh mỏi mệt tố cáo :

- Aizzza, đau lưng quá~

Hắn liền đưa tay xoa lưng cho cậu :

- Bảo bối, tôi sẽ xoa cho em.

Cậu thoả mãn nắm tay hắn :

- Có thể mãi cưng chiều em như vậy được không?

Hắn ranh ma trả lời :

- Chỉ cần mỗi ngày em đều cho tôi ăn đủ là được!

Cậu bĩu môi :

- Hoá ra là đều có mục đích~

Cố gắng đứng dậy để đi khỏi giường, cậu chậm rãi bước đi, mặc lại áo quần rồi tò đi theo hắn. Tuấn Dũng nắm tay cậu đi, đưa cậu đi ăn rồi đích thân đưa cậu đến trường.

Trên đường đến trường cậu luyên thuyên mãi về đám cưới của hai người trong thời gian tới thì hắn liền đề nghị :

- Minh Nhi!

- Tối nay về nhà cùng tôi, nói ba tôi một tiếng!

Cậu ngạc nhiên :

- Trước giờ chưa từng nghe anh nhắc về ba vậy?

Hắn thu vẻ mặt ôn nhu lại, thay vào đó là khuôn mặt lạnh lùng :

- Không đáng nhắc!

Cậu thấy hắn có vẻ không thích nên cũng không hỏi nhiều, chỉ biết yên lặng để hắn chạy xe.

Đến trường, vẫn như thường lệ, sau khi chúc cậu vui vẻ chính là chuỗi sự nghiệp sờ xoạng của hắn. Khóa môi đầy ngọt ngào và sâu luyến, hắn không quên mần mò tay vào áo cậu, Minh Minh hiển nhiên không phản kháng, chỉ biết tích cực hưởng thụ một cách u mê. 

Nhóm bạn của cậu xuất hiện như những vị thần :

A : Ây Minh Minh!

Tiếng gõ kính vang lên, cậu giật mình rời môi chào tạm biệt hắn :

- Lão công~

- Em đi học nhé~

Hắn ôn nhu mỉm cười :

- Chừng nào em về?

Cậu nghiêng đầu nhỏ suy nghĩ :

- Chắc 4:30~

Hắn nhéo má cậu một cái :

- Tôi sẽ rước em!

Nói rồi hắn chờm người mở của cho cậu, nhóm bạn cậu nhìn vào :

A, B, C, D : Chào Vương tổng!

Hắn gật đầu trả lễ, họ tóm Minh Minh đi vào :

B : Minh Minh à, Vương tổng về rồi nhìn tươi hẳn nhỉ!

Cậu ấp úng :

- À thì............ cũng coi như đỡ buồn, có người ngồi nói chuyện!

C : Minh Minh, Vương tổng có mua quà về cho cậu không?

D : Đúng rồi đó, có không? Tò mò quá!

Minh Minh đỏ mặt :

- Qùa ........hả?

A : Ừ ......... Đừng nói là không có nha?

Minh Minh ái ngại :

- Có nhưng mà hơi khó nói!

Cố tìm đại một cái lí do "làm sao bây giờ? Không nhẽ lại khai là cái đó! Ngại chết đi được!" Rồi cậu bỗng sực nhớ, cậu đưa bàn tay trắng nhỏ lên :

- Nè, cái này nè!

D : Quaooo! Minh Minh sắp lấy chồng rồi!

B : Minh Minh à nhớ mời bọn tớ nha!

Cậu toét miệng cười :

- Tớ sẽ nhớ đến các cậu đầu tiên!

A : Aizzza vậy đây là tín vật định tình đó phải không Minh Minh?

Cậu đỏ mặt ngại ngùng :

- Đừng có chọc tớ nữa, sắp muộn học rồi, nhanh vào thôi!

B : Minh Minh đỏ mặt rồi kìa!

C : Ngại đó mấy cậu !

_____________________

Đền cho mọi người nhé

đọc v cho sướng mắt 

khỏi phải lật lại chap cũ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro