Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3_ Từ thiện cảm biến thành ác cảm

Anh và cô cùng đi dạo trên bờ biển....

-" Cảm ơn anh, nhờ có anh, mà tôi mới có được một ngày đi chơi vui như vậy"_ Cô cười nói, ánh mắt tràn đầy xúc cảm nhìn anh

Anh ngây ngất trước nụ cười thiên thần của cô...

-" Tôi cũng cảm ơn em, cũng nhờ có em mà tôi mới có thể cảm nhận được cuộc sống này cũng còn có nhiều điều thú vị!"_ Anh ôn nhu nói với cô và nở nụ cười thật tươi

Cô cũng cảm thấy ngượng khi anh nói như thế....

Nhìn vẻ ngượng ngùng vô cùng đáng yêu của cô, anh không thể nào kiềm lòng được mà nghĩ ra ý đồ xấu...

Đột nhiên, anh phủ lấy môi cô, hôn cô mãnh liệt, mặc cho cô phản kháng, anh vẫn cứ tiếp tục... tới khi cảm thấy cô bị thiếu oxi thì mới buông cô ra....

-" Đồ bệnh hoạn!"_ Cô mắng anh rồi bỏ đi một mạch lên xe

Anh cũng cảm thấy mình có phần hơi quá đà, nên lập tức trở về phong thái lạnh lùng

Bên trong xe......

-" Tôi nói cho cô biết, lúc nảy chỉ là một chút kích động của tôi thôi, cô đừng tưởng tượng lung tung!"_ Anh lạnh giọng nói

-" Tôi có tượng tượng hay không cũng không liên quan đến anh, vã lại anh cũng không phải là gì của tôi, mắc gì tôi phải nghĩ lung tung!"_ Cô tức giận nói, anh ta cưỡng hôn cô mà lại có thể nói năng như thế!

-" Tốt nhất là như lời cô nói!"_ Đột nhiên anh như một tản băng ngàn năm tỏa ra hàn khí lạnh ngắt

Anh tức tối nhấn ga chạy đi, cố gắng vùi đi cảm giác khó hiểu trong lòng....

Xe dừng lại trước cổng chính nhà anh.....

-" Sao lại về đây?"_ Cô nhìn cảnh vật xung quanh , phát hiện ra đây là nhà anh liền thắc mắc

-" Thì lúc nảy cô bảo là đi chơi hết ngày hôm nay"_ Anh cứ lạnh nhạt như thế mà đáp lại

-" Nhưng đây là nhà anh!"_ Cái tên này rốt cuộc là bị sao thế không biết, lúc nóng lúc lạnh, đúng là quá đáng ghét

-" Tôi muốn về đây, nếu cô muốn đi nới khác thì gọi điện cho người nhà cô chở cô đi!"_ Anh bực mình nhấn ga chạy vào trong

-" Anh..."_ Mặc dù không hài lòng lắm về thái độ của anh nhưng cô vẫn đồng ý ở lại, dù sao chơi hết hôm nay rồi hẵng tính

Xe dừng lại, cả hai bước vào trong......

Lúc này, anh đột nhiên nhớ ra gì đó, nên vội gọi quản gia Thạch ra gặp mặt:" Chuyện lúc nảy tôi kêu các người điều tra, đã có kết quả chưa?"

-" Dạ có kết quả rồi, thưa Lão đại" Quản gia Thạch kính cẩn đưa sấp hồ sơ cho anh

-" Là đám người của Hải Phong à, thôi thì tha cho bọn chúng lần này vậy, dù gì đám người đó cũng thiệt hại một nửa rồi"_ Anh cầm lấy sấp hồ sơ xem, rồi nói

-" Dạ, vậy lão xin lui xuống trước"_ Quản gia Thạch nói

Anh không nói gì, chỉ gật đầu nhẹ một cái, rồi quay sang cô....

-" Ngôn Tiểu An, tôi muốn cô qua nhà tôi làm phục vụ cho tôi"_ Đột nhiên, anh báo đạo lên tiếng, cũng không biết nguyên nhân vì sao anh lại có ý này nữa

-" Anh điên à, nhà anh có nhiều người hầu như thế, anh cần tìm tôi làm gì?"_ Cô nhíu mày nói, cái tên này sao lại vô sỉ quá vậy

-" Tôi không cần biết, 3 ngày sau, tôi cho người đến đón cô!"_ Anh tức giận, trong lòng cảm thấy vô cùng bức bối mà lớn tiếng

-" Vô sỉ, anh đúng là đồ mặc dày!"_ Cô khó chịu nói, không ngờ, chỉ mới có được một chút thiện cảm với anh mà bây giờ lại từ thiện cảm biến thành ác cảm rồi

Anh không nói gì, lạnh nhạt lấy một tờ báo ra đọc....

Còn cô thì vẫn cứ bức bối không vui mà liếc xéo anh, thật sự là tức muốn chết mà....

~~~~~~~

Ngôn gia....

-" Sao cơ, ngươi nói Mạc Hạo Thần ở trước mặt mọi người nói Tiểu An là Mạc phu nhân tương lai à?"_ Ngôn Thiếu Phong ngạc nhiên đứng bật dậy hỏi lại tên vệ sĩ

-" Dạ đúng thưa ông chủ!"_ Tên vệ sĩ cúi đầu xác nhận

-" Thôi được rồi, ngươi lui xuống đi!"_ Ngôn Thiếu Phong phất phất tay nói, ông ngồi phịch xuống ghế, trong lòng đầy nghi vấn

Tên vệ sĩ cúi đầu rồi bước ra ngoài....

-" Thiếu Phong, Mạc Hạo Thần nói như vậy không lẽ là cậu ta đã nhìn trúng con bé rồi chứ?"_ Người phụ nữ ngồi kế bên ông nãy giờ khi nghe chuyện thì lo lắng ( Người phụ nữ này tên là Trương Nhạn, mẹ của Ngôn Tiểu An)

-" Ta cũng không rõ nữa, nhưng nếu là vậy thì cũng tốt, dù gì, Hạo Thần, thằng bé cũng là một người tốt"_ Ngôn Thiếu Phong nhàn nhạ nhấp một ngụm trà, ông nói thế là vì ông hoàn toàn biết rõ về thân thế của Mạc Hạo Thần...

Trương Nhạn nghe chồng nói như vậy thì cũng đỡ lo đi phần nào...

~~~~~~~~~

Mạc gia....

-" Cô liếc tôi nãy giờ đủ chưa?"_ Anh để tờ báo sang một bên, nhìn cô hỏi

-" Còn hỏi tôi, không phải tại anh sao?"_ Cô cũng không khách khí mà đáp lại

Khá lắm, chưa có người phụ nữ nào dám nói chuyện với anh như vậy, thế mà cô lại dám, xem ra cô không muốn sống nữa rồi!

-" Thì sao chứ, yêu cầu đó của tôi cũng rất đơn giản mà!"_ Anh cũng không hiền lành mà đáp lại

-" Nhưng rõ ràng là...."_ Cô định nói gì thì

-" Không nói nhiều nữa, tôi đưa cô về nhà!"_ Dứt lời, anh đứng dậy, kéo cô đi ra xe...

Anh cho xe chạy thẳng đến Ngôn gia...

Chưa đầy 20 phút, xe đã dừng lại trước cổng lớn Ngôn gia, vệ sĩ sau khi nhìn thấy cô trở về cùng anh thì mở cổng cho họ vào....

Ngôn Thiếu Phong và Trương Nhạn từ trong nhà bước ra...

-" Chào cậu, lâu rồi không gặp!"_ Ngôn Thiếu Phong nhìn thấy anh thì mỉm cười, chào nói với anh

-" Lâu rồi không gặp!"_ Anh lạnh lùng nói

-" Mời cậu vào trong!"_ Ngôn Thiếu Phong cười hiền hòa

Tất cả vào phòng khách ngồi nói chuyện....

-" Hôm nay cảm ơn cậu vì cậu đã đưa Tiểu An về đây!"_ Ông vui vẻ nói

-" Ông đừng mừng sớm như thế, tôi cũng có việc muốn nói, tôi muốn Tiểu An qua nhà tôi giúp tôi làm một số việc"_ Anh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề

-" Làm việc à, chúng tôi... thôi thì cứ theo ý cậu!"_ Ông nói, nhưng trong lòng cũng có vài điều thắc mắc

-" Tốt, vậy ba ngày sau tôi sẽ cho người đến đón cô ấy!"_ Anh hài lòng lên tiếng

-" Ba~"_ Cô khi nghe thấy ba mình nói thế thì liền gọi

-" Con không muốn qua nhà tên bệnh hoạn như hắn!"_ Cô liếc xéo anh, cô không muốn quay lại đó chút nào cả

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro