👾 CHƯƠNG 20: NƯỚC MẮT CỦA JEON JAE HYUN👾
Sau khi Jungkook đưa Tzuyu đến cửa nhà, một mình ngồi chờ trên xe.
Đã gần 10 phút, lấy cái gì mà lâu vậy? Anh liếc mắt nhìn đồng hồ trên cổ tay, cau mày.
Jae Hyun từ cửa hàng tiện lợi gần nhà họ Chou đi ra, xa xa nhìn thấy một chiếc xe quen mắt dừng ở trước cửa nhà họ Chou? Là xe của anh hai sao? Anh hai không thể nào đến đây chứ?
Jae Hyun xoa xoa đôi mắt mệt mỏi. Tối hôm qua vì chờ anh hai về nói với mình chút chuyện liên quan tới nhà họ Chou, nhưng ngồi ở phòng khách đợi đến khi trời sáng cũng không thấy bóng dáng anh hai, gọi vào di động anh ấy thì luôn ở trạng thái tắt máy. Jae Hyun suốt đêm không ngủ vì lo lắng cho tình trạng của Tzuyu mà bất chấp sự phản đối của ba mẹ chạy tới đây. Nhưng sáng sớm tới nhà bọn họ nhấn chuông vẫn không có người ra mở cửa. Cho đến hơn 9 giờ, cô giúp việc làm theo giờ của nhà họ Chou mới đến mở cửa. Nhưng người giúp việc không nhận ra nên không cho Jae Hyun vào, Jae Hyun liên tục năn nỉ cô giúp việc giúp anh ta vào xem Tzuyu như thế nào, mấy phút sau cô ấy ra nói Tzuyu không có ở nhà sau đó nhốt anh ngoài cửa.
Jae Hyun lo lắng đến sắp nổi điên, làm sao cũng không tìm được cô. Cách duy nhất chính là chờ đợi. Nhưng anh ta vừa đi không tới 10 phút thì trước cửa nhà họ Chou đã đậu một chiếc xe quen mắt.
Càng đến gần lòng Jae Hyun càng hoảng sợ, có phải là anh hai thật không? Đến lúc biển số xe quen thuộc đập vào mắt, anh ta xác định trăm phần trăm là xe anh hai, nhưng sao anh ấy lại ở đây? Jae Hyun cầm chai nước đang muốn tới phía trước hỏi thì cửa Chou gia lại mở ra. Người ra đúng là Tzuyu - người mà anh chờ cả buổi sáng. Cô mặc một bộ váy màu vàng nhạt, sắc mặt trông tốt hơn hôm qua nhiều, nhưng vừa rồi sao cô giúp việc lại gạt anh ta nói cô không có ở nhà? Cũng may anh ta không tin mà rời đi, nếu không không gặp được cô rồi.
"YuYu.... ..."
Jae Hyun vừa định lớn tiếng gọi cô, lời còn trong cổ họng cô lại giống như con bướm trắng bay về phía anh hai. Mắt thấy cô sắp lên xe rời đi, liền chạy tới.
"YuYu, em đã đi đâu? Anh rất lo cho em!"
Jae Hyun ném chai nước đang cầm trên tay, muốn lên xe ôm thật chặt cô vào trong ngực.
"Jae Hyun? Sao anh lại ở đây?"
Tzuyu kinh ngạc đến quên mất trên xe còn một người đàn ông đang chờ cô đi đăng ký, chỉ đang đắm chìm trong niềm vui gặp mặt Jae Hyun. Cô còn đang suy nghĩ phải nói với anh ta chuyện này như thế nào thì anh ta đã tới. Jae Hyun, Jae Hyun của cô đã tới đây, cái ôm của anh ấy sao mà ấm áp quen thuộc như vậy, nước mắt Tzuyu lại chảy xuống.
"YuYu, đừng khóc! Tụi mình đi tìm anh hai nói chuyện."
Jae Hyun hoàn toàn quên mất anh hai mình lúc này đang an vị trong xe khi nhìn thấy đôi tiểu tình nhân ôm nhau, bàn tay đặt trên tay lái đã nắm chặt thành quyền, sắc mặt lại biến xanh. Cũng đã đồng ý kết hôn với anh, bây giờ còn ở trước mặt anh ôm nhau như vậy là có ý gì? Khiêu khích anh sao?
Jungkookxuống xe dùng sức đóng "rầm" cửa xe, ánh mắt u ám, không nhúc nhích nhìn bọn họ.
"Anh hai? Sao anh lại ở đây? Tụi em đang muốn tìm anh nói chuyện đây."
Tiếng đóng cửa xe quá lớn làm Jae Hyun tạm thời buông Tzuyu ra, tay vẫn còn vòng trên eo cô. Đập vào trong mắt Jungkook cũng cực kỳ chướng mắt, hận không thể tách bọn họ ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro