Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

Sáng thức dậy cậu nhận được cái ôm ấm áp , cứ rúc mãi vào trong lòng không rời làm cậu nhột nhột , cậu khẽ cười khúc khích .
- Ưmmm ... anh múôn ôm em ...
- Đừng nháo ....
Hắn ôm cậu chặt hơn , cậu cười trừ , hôm qua mặt y như qủa bom hẹn giờ vậy mà bây giờ lại như này , y như trẻ con . ..." Reng reng reng " . Điện thoại hắn vang lên .
- Nghe máy đi kìa ?
- Không nghe .
- Tại sao ?
- Vì nếu nghe một tay sẽ phải bỏ ra lấy máy , sau đó em không còn ấm nữa , em sẽ giận anh .
- Sao ???
- Hôm qua em ngủ , em ôm lấy anh , điện thoại vang lên anh nghe em không thả còn nói . " Ưmmm , không còn ấm nữa ... Giận à ... Ưmmm "
Cậu ngại đỏ mặt , đạp hắn xuống giường rồi chạy nhanh vào nhà tắm .
- Ngốc nghếch , nói vậy cũng tin .
Hắn nhìn dáng vẻ cậu chạy mà bật cười , rồi lấy điện thoại , dòng chữ hiện lên " Nhụê Giang " .
- Alo ? Ông xã .
- Câm miệng , nói .
- Bố mẹ em từ Hàn về rồi , đang về nhà anh để tìm ngày cưới cho chúng ta .
- Ai cưới cô , mơ tưởng .
- Anh...
Cô chưa nói xong hắn dập máy , gọi đến nhà hắn ..
- Con trai có chuỵên gì sao ? ( Mẹ )
- Không cưới .
- Tại sao lại không ? ( Mẹ )
- Con yêu con trai . Không hứng thú với nữ giới ..
" Bộp " trong điện thoại lang lên tiếng vỡ .
- Mẹ ?
- Mẹ cần suy nghĩ ... ( Mẹ )
- Vâng .
Hắn cúp máy nhìn ra chỗ nhà tắm tự cười . Yêu sao ? Lần đầu tiên hắn nói chữ yêu , cho dù là bố mẹ hắn cũng chưa hề nói chữ đó . Cậu làm hắn thay đổi rồi , thay đôi thành con người khác .
-------------------
Bên nhà hắn ...
- Vợ , em sao vậy ?
- Con ... Con em nó nói , chữ yêu ...
- Sao cơ ?
- Nó nói nó yêu con trai ... Yêu người cùng giới ... Em ..em...
- Bình tĩnh lại ... Mai anh với em sẽ lên Gia Lai để tìm nó . ...
- Vâng ...
----------------------
- Tính ngủ trong đó hay sao mà chưa ra ?
Hắn đi lại cửa phòng tắm nói .
- Tôi ... Tôi quên chưa lấy quần áo , nên không ra được .
Cậu nói nhỏ dần đi , nhưng những lời cậu nói đã lọt vào tai hắn . Hắn đi lại tủ tìm quần áo cho cậu .
- Ra đi , cơ thể của em còn chỗ nào tôi chưa thấy sao ?
- Biến thái .
- Có ra không , hay để tôi phá cửa bế em ra ngoài này ?
Hắn vừa rứt lời thì cửa phòng tắm cũng đã mở . Cậu lấy khăn tắm che phần dưới cơ thể , hắn nhìn mà đứng hình trong vài phút . Da trắng , khối cơ thể linh hoạt , lại còn có vài vết đỏ đỏ ở ngực , xương quai xanh và cổ , do hắn tạo ra .
- Nhìn .... Nhìn đủ c...hưa.
Cậu đỏ mặt nói , nhìn cậu như trẻ con vừa bị mắc lỗi , mặt cúi xuống .
- Chưa đủ . Ngẩng lên nhìn anh , cổ em lệch à , hay sao mà cúi mãi .
- Không p...hải mà ... Ưmmmm
Chưa nói hết câu đã bị hôn , hắn nâng mặt cậu lên hôn từ nhẹ nhàng đến điên cuồng đòi hỏi . Một tay gĩư đầu cậu một tay du ngoại khắp cơ thể cậu , chạm đến đâu cậu run rẩy đến đó , ám sát vào người hắn một sát hơn làm dục vọng hấn lên cao .
- Không ... Dừng lại đi ... Ưmmm
- Em khơi dục vọng anh lên mà . Cố tình không mang quần áo vào để dụ dỗ phải không ?
- a.a.a.a.a.a khô.ng .. Không phải... ân ...
- Ngụi biện ....
Hắn điên loạn ra vào cơ thể cậu , cậu ban đầu chống đối sau cũng di chuyển theo nhịp điệu của hắn ...
- A.a.a.a.a nhẹ... Đừng là chỗ đ...ó...a.a.a.a.a ...
- Cũng biết cách hưởng thụ ...
- A.a.a.a.a.a... Nhanh ... Nhanh nữa...
- Dâm đãng ... Thao chết em ...
- Xuân Trường .....a a .a.a.a.a ... Ưmmm ư ư ư ư ư ...
Cậu cùng hắn lên đến đỉnh điểm cậu gọi tên hắn rồi cũng ngất đi .
- Phượng ... Em là của anh , của một mình anh , đừng là của ai khác ...
Hắn nói rồi ôm cậu vào lòng .
------------
- Thằng Phượng này rõ ràng hẹn nhau đi ăn sáng mà sao giờ chưa đến .
Toàn hai mắt như gấu trúc ngồi khuấy cốc coffee , miệng lẩm bẩm .
- Phượng không đến được đâu , có lẽ đang được sủng lên đến trời cao rồi .
Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên trước bàn của anh , anh ngẩng đầu lên nhìn liền chạm vào môi người kia , giật mình đẩy người kia ra .
- Hừm ... Vị vẫn như ngày xưa không đổi , muốn thử tiếp ghê ...
Đối phương liếm liếm môi . Anh đỏ mặt che môi lại nhìn đối phương đầy phẫn nộ .
- Tính cứơp sắc sao ? ...
- Em nghĩ xem ?
- Chưa biết tuổi nhau mà dám xưng hô thế , tin ông dã mày không ?
- Nếu là trên giường thì anh sẵn sàng phục vụ em cả buổi ?
- Ngươi ... Là thổ phỉ sao ?
- Như tối qua đã nói ... Anh là chồng chưa cưới của em .
"Đoàng đoàng đoàng ... "
Lời nói của đối phương làm tai anh như có súng nổ ... Tay chỉ chỉ vào mặt đối phương , miệng không nói được lời nào ...
- Sao vậy ? Lúc nãy còn nói múôn dã anh sao giờ lại không nói lời nào ?
- a.a.a.a.a .... Ngươi với ta không quen cớ nào lại ...
- Không quen ?
Đối phương nhếch mép nhìn anh như múôn bóp chết vì câu nói không quen .
- Vũ Văn Thanh , em có quen không ?
- Thanh ??? Văn Thanh ... À .. Là thằng nhóc hồi cấp 3 tỏ tình với tôi .
- Phải , em đã từng nói với nó những gì ?
- Hừmmm , hình như là ...
-------- ( Qúa khứ ) ------
Dưới gốc cây Phượng ở trong Trường .
- Toàn , em yêu anh , anh làm người yêu em đi .
- Anh chưa biết tên em , chưa hiểu gì về em sao chấp nhận lời tỏ tình này được .
Anh khó hiểu nhìn cậu bé trước mặt mình .
- Vũ Văn Thanh , là đàn em của anh , thích anh 3 năm nay rồi .
- Gìê ...
Anh giật mình , 3 năm liền , mới có 3 năm mà cũng nói .
- Anh ... Em biết con số này còn rất ít , đã có từng rất nhiều người thích anh 13 năm, 10 năm , anh từ chối hết , em biết .
- Ừ ... 13 năm anh còn từ chối , thế em nghĩ ... Ưmmm ...
Cậu nhóc ấy cưỡng hôn anh , dùng chiều cao và sức khỏe cưỡng hôn anh . Anh cũng bị mê mẩn theo nụ hôn này , ôm lấy cổ cậu nhóc ấy triền miên hôn , mãi sau mới ray rưa thả ra ... Không ai nói câu gì , không gian im lặng đến đáng sợ , vài phút sau anh lên tiếng ...
- Chú em là người đầu tiên đủ can đảm hôn anh .
- Anh ... Toàn ...
- Nhưng xin lỗi anh thẳng .
- Em sẽ bẻ cong được anh .
- Nếu em muốn .
Anh lẳng lặng bước đi , cậu nhóc nhìn theo bóng dáng ấy đi ,liền chạy lại ôm .
- Anh vốn đã cong rồi Toàn à , lúc hôn em , anh không đẩy em ra , lúc đó anh đã cho em biết anh đã là Thụ , là Thụ của em , của một mình em .
- Ha.ha.ha , nếu bắt cóc được anh thì anh sẽ thành của em .
----------------
- " Nếu bắt cóc được anh thì anh sẽ thành của em "
- Ừm , giờ em sẽ làm bắt cóc anh .
- Đừng nói là ...
- Phải là em , Vũ Văn Thanh .
Đoàng
Tai anh lại một lần nữa ù đi , anh hiểu rồi , hiểu vì sao bạn anh bị bắt rôi , vì lời nói đùa của anh ...
-----------
Trưa an lành 😂😂😂


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro