Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11

Hắn đưa cậu vào Hắc lao , nơi những kẻ phản bội , phản nghịch lệnh hắn sẽ vào và bị tra tấn về thể xác và cả tinh thần , bên trong hắc lao toàn những bộ sương khô , máu dính hết lên tường và đất , có riêng một căn phòng là đựng máu của những kẻ phản bội .
Lạnh lẽo , đơn độc , mùi xác chết xộc thẳng vào mũi cậu , cậu buồn nôn . Nơi này thật kinh khủng . Hắn kéo cậu lại lòng mình , ôm người hắn thương lần cuối ... Phong cách của hắn là , nếu đã là người của hắn thì không được phản bội , phản nghịch lại lời hắn , nếu phản con đường gặp Diêm Vương sẽ không xa . Cậu bị hắn đánh ngất , lúc tỉnh dậy thì thấy bản thân đã bị treo trên tường , tay chân bị còng vào bốn góc .
- Thả ra , thả tôi ra .
Cậu nhìn vào mặt hắn mà hét lên , hắn lạnh nhạt nhìn cậu , ánh mắt phủ xương mù dày đặc . Cậu bắt giác run rẩy , đã từng gặp nhiều vụ đáng sợ nhưng vẫn không đá sợ bằng ánh mắt phủ mây mù của hắn . Hắn đứng lên đi lại chỗ cậu , kéo rách bộ quần áo cậu đang mặc trên người thành hai mảnh . Cơ thể trắng nõn của cậu hiện trước mặt hắn , tay hắn cầm roi , đánh tới tấp vào người cậu , cậu không la , không hét , răng cắn chặt vào môi . Hắn đánh không ngừng nghỉ , máu trên người cậu chảy xuống rất nhiều , các vết thương chưa khỏi ra máu lại thêm những trận đánh không ngừng làm cậu hét lên .
- Aaaaaaaa ...
- Há miệng rồi à .
- Rốt cuộc anh muốn gì ?
- Giết ngươi .
Hắn nói ra hai từ đó làm tim hắn và tim cậu như có hàng trăm con dao đâm thẳng vào , đau quá sao lại đau đến vậy , sao vậy chứ . Tim cậu và hắn như ứa máu và nước mắt , xé toạc con tim khi hắn nói muốn giết cậu ...
- Ngươi đã từng yêu ta chưa ?
Hắn hỏi cậu , làm cậu giật mình ... Yêu sao ? Cậu đã từng yêu hắn chưa à ? Cậu cũng không rõ mình đã yêu hắn chưa , có lẽ là đã từng nhưng khi nghe hắn nói câu giết cậu thì tim cậu đau vạn lần , có lẽ là yêu nhiều rồi nên khi nghe người mình yêu giết mình thì tim mới đau như vậy . Cậu cười ..
- Vậy xin hỏi Lương thiếu gia đây , đã từng yêu tôi chưa ?
- Rất yêu .
Lời hắn nói làm cậu trấn động , yêu cậu sao lại muốn giết cậu , yêu cậu sao lại đối xử với cậu như vậy ?
- Trả lời câu hỏi của tôi .
- Hừm, yêu à ? Có lẽ đã từng , như có lẽ đó chỉ là giấc mơ . ...
Cậu vừa rứt lời thì bản thân ngất đi có lẽ vì mất quá nhiều máu , hắn nhìn cậu cười lạnh nhớ đến câu của Thanh.
"- Tôi yêu anh ấy lắm chứ , nhưng anh ấy không yêu tôi nên mới phải nói như vậy . Tôi sẽ buông tay anh ấy , tôi muốn người mình yêu hạnh phúc ... "
Hắn cười lạnh lẽo rồi thả cậu xuống mang vào phòng gọi Bác sĩ đến chữa trị , bác sĩ chữa trị xong hắn cũng bỏ đi cùng lá thư để lại .
"- Tôi trả tự do lại cho em "
__________________
Bên bệnh viện ....
- Chàng trai nhỏ ra đây đi ...
Tiến Dũng bám theo Đức Chinh thì bị mất dấu ...
- Không ... Mấy người là người xấu ...
Cậu trốn nói vọng ra , chỗ trốn an toàn này sẽ không ai tìm ra cậu , vừa suy nghĩ xong một bàn tay ôm lấy cậu , cậu giật mình la lên .
- Aaaaa .... Ma ...
- suỵt. Làm gì hét to vậy !
Là hắn , tên đáng ghét ấy đang ôm cậu , ánh mắt mờ ám dán vào người cậu .
- Này , anh nhìn đi đâu vậy ?
- Xem lại cậu đi .
Cậu cúi xuống thấy , hai cúc áo bị bung đang bộ ra bộ ngực lấp ló dưới màn ảnh hư ảo , vội lấy tay che lại , bỗng nhiên hắn túm lấy tay cậu , hôn lên ngực cậu . Cậu giật mình la í ới , hắn thấy phiền bế thốc lên người rồi đi ra xe , đè cậu xuống . Hôn cậu chiền miên , tay xoa nắm khắp cơ thể , lần đầu của hắn à của cậu làm ngay trên xe dưới sự trứng kiến của ánh trăng và bóng đèn ...
- Đừng mà ...
- Không tác dụng ...
Hắn hôn lên ngực cậu , một tay xoa nắm , một tay lần xuống phía dưới quần mà khơi lên dục vọng của cậu ...
Đêm ấy hắn cùng cậu triền miên trên xe không dứt , mãi đến gần 3 giờ sáng thấy có sự xuất hiện của con người hắn mới dùng sức bắn hết tinh hoa vào trong cậu rồi lái xe về Bùi gia .
- Giờ em là người của Tiến Dũng tôi , có chết cũng không được rời khỏi tôi .
Cậu vì mệt mỏi sau sự triền miên không dứt , cơ thể toàn dấu hôn , tinh hoa của hắn và cậu , cậu mệt lử người ngủ thiếp đi .
_____________
- Xuân Toàn hay cho em biết lý do vì sao anh lại từ chối em đi !!!
Hắn ôm lấy anh đang ngủ say vào lòng . Miệng không ngừng nói câu đó , hắn điên thật rồi .
---- ( Nhớ lại ) ---
- Người đâu , bám theo chiếc xe đó tìm ra bệnh viện Toàn đang ở cho tôi .
- Vâng Boss .
- Thưa Boss là bệnh viện TTs .
- Đi .
Hắn đứng dậy lao nhanh ra xe , lao hết tốc độ đến bệnh viện TTs .
- Xin hỏi anh cần gì ?
- Có bệnh nhân mới vào hôm nay không ?
- Có một bệnh nhân ạ !
- Tên ?
- Nguyễn Văn Toàn thưa anh , nhưng tôi muốn nói là anh cũng nên đi khử trùng vết thương đi ạ , máu anh chảy nhiều quá .
- Câm miệng lại , không cần cô để tâm , phòng bao nhiêu ?
Hắn tức giận nhìn cô nhân viên , chỉ có anh mới có quyền chỉ chích cậu như vậy , còn lại không ai có quyền .
- Dạ .
- Tôi hỏi anh ấy ở phòng bao nhiêu ?
- Dạ ... 917 ạ .
Không nói gì hắn chạy tìm phòng 917 , thấy cậu đang nắm lấy bàn tay anh , hắn liền gỡ ra rồi bế anh đi , đi đến chỗ bác sĩ liền đá cửa vào hùng hổ nói .
- Đưa bênh án của Nguyễn Văn Toàn ra đây .
Bác sĩ giật mình , sợ hãi nhưng cũng nhanh chóng tìm đưa cho hắn , vừa đi ra đến xe có người mặc đồ đen nhảy ra , hắn nhíu mày nhìn , cả hai nhìn nhau một lúc , hắn cười khểnh rồi bỏ đi , phóng xe về Vũ gia . Vừa lúc nghe thấy tiếng cậu la lên , hắn dồ ga hết cỡ vụt nhanh trong đêm như một tên lửa . Về đến Vũ gia hắn bế anh vào phòng đặt anh nằm lên giường gọi bác sĩ đến kiểm tra cho anh . Kiểm tra xong hắn đi lại ôm anh vào lòng .
____________
- Toàn , em sẽ là đôi mắt cho anh , từ giờ và mãi mãi .
Hắn hôn lên trán anh rồi chìm vào giấc ngủ ngon .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro