Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17 : Cô bị sa thải

Sáng hôm sau , Mẫn Mẫn giựt mình tỉnh dậy thì thấy cô đã nằm trong lòng của hắn như một chú thỏ nhỏ , Mẫn Mẫn cố gắng đứng dậy nhưng vì hắn siết cô chặt quá nên không dậy nổi

Sau một hồi cuối cùng cô cũng thoát được

" Phù ... Ăn cái gì mà nặng thế không biết ... " Mẫn Mẫn thở phào nhẹ nhõm , tay lau mò hôi trên trán mỉm cười . Cô đứng dậy chuẩn bị đi thì một cánh tay kéo cô xuống giường . Mẫn Mẫn trừng mắt nhìn hắn
" Đi đâu ? "
" Sáng rồi anh không cho tôi đi vệ sinh nữa à ?! Còn rửa mặt , thay quần áo nữa !"
" Có lệnh của tôi thì cô mới được đi "

Hắn đẩy cô xuống , tay luồn vào trong áo xoa nắn bồng đào của cô
" Biến tháiii ! "
" Cô là vợ tôi , tôi có quyền sờ mó chứ ? "
" Ai ... ai cho anh sờ ! Biến thái ! "
" Cô nghĩ tôi thích ? Đồ lép ! " Hắn lạnh lùng nói " Lép cái đầu nhà anh ! Lép thì đừng có sờ nữa ! "
" Im lặng đi . Cô còn la nữa là tôi ăn cô đấy ! " Mẫn Mẫn lại lần nữa không dám hó hé một tiếng

Cốc ... cốc ... cốc
" Sáng rồi dậy đi ! Hai người làm gì trong đó vậy ?! " Một giọng nói vang lên ngoài cửa , lại là cục nợ phiền phức đó , Vân Vy

Vân An và Vân My nghe vậy liền chạy lên kéo ả ra , nhưng ả cứ nằm vạ ở đó
" Cô còn nằm đó ảnh hưởng vợ chồng người ta nữa là tôi đổ nước vào người cô đấy ! " Vân An cầm ly nước đe dọa , ả thấy vậy liền đứng lên la lớn
" Hai người còn không ra tôi sẽ phá banh cái nhà này đấy ! Vương Đình Lâm ! Anh ra cho em ! Đình .... Lâm ... Đìn... " Giọng nói ả nhỏ dần lại

Mẫn Mẫn nghe vậy liền đứng dậy , hắn lại kéo cô một lần nữa
" Anh có định cho tôi đi tắm không vậy hả ?! "
" Không " Hắn trả lời tỉnh bơ

Ting ... ting . Tiếng chuông điện thoại reo , hắn đứng dậy bật máy
" Alo ? " Đầu dây bên kia vang lên
" Vương Tổng hôm nay có cuộc họp quan trọng , sao ngài còn chưa tới ạ ? "
" Nói họ chờ tôi nửa tiếng nữa "
Hắn vào phòng tắm , sau đó nói
" Cô cũng chuẩn bị đi , đi cùng tôi "
" Hả ?! " Mẫn Mẫn đã nghe nhưng cũng chẳng tin nên hỏi lại
" Ở nhà đi "
" Tôi đi , tôi đi . Tôi thay quần áo liền đây ! " Mẫn Mẫn nhanh chóng sửa soạn quần áo

Vừa đúng nửa tiếng , hắn đã có mặt tại công ty
" Đừng theo tôi nữa , vào phòng tôi đợi đi "
" Ùm ... " Cô rẽ trái bước vào phòng hắn , bao nhiêu ánh mắt ghen tỵ nhìn cô . Hai tiền bối cấp trên ngày nào cũng sai vặt cô lúc này tay che miệng liếc nhìn cô như nói điều gì đó , chắc chắn là điều không tốt

" Này " Ả nhân viên đó gọi cô , nhưng cô giả vờ không nghe nhưng đi tiếp . Ả vẫn không chịu bỏ cuộc

" Tôi gọi cô đấy ! " Lần này Mẫn Mẫn đã quay lại sau đó nói " Cô gọi ai ? "
" Tôi gọi cô chứ ai ?! Không phải cô bị sa thải rồi chứ ? Sao lại còn dám vết mặt vào đây ? " Ả vênh mặt nói . Ai nấy thấy vậy cũng xì xào to nhỏ , chắn chắc cô gái này gan lắm mới dám đụng vợ chủ tịch

" Tôi tên Tô Mẫn Mẫn ! "
" Thì sao ? Cô cũng chỉ mãi mãi là người không có thực lực , thích ăn bám Vương Tổng . Đừng cằn nhằn nữa , mau đi mua cho tôi 2 cốc cafe " Ả tự nhiên nói sau đó quay lại hỏi mọi người " Có ai muốn uống gì không ? Cứ nói đi , cô ta sẽ mua "

" Không biết cô ta có bị điên không nữa ... " Ai nấy đều bàn tán nhìn ả , ả thắc mắc tại sao họ lại im lặng đến vậy
" Được rồi , không ai mua gì thì thôi . Đi mua cho tôi đi " Ả vừa nói xong quay lại nhìn cô đã có một cú tát phải nói là cực đau ! Tiền mà ả đưa cô , Mẫn Mẫn quăng vào ả một cái rõ đau
" Cô ... cô ! Cô dựa vào đâu mà dám đánh tôi ... ?! " Ả tức giận la lớn , tay ôm mặt khóc
" Không dựa vào ai hết , bây giờ tôi không phải là cấp dưới của cô hay là gì của cô hết , tôi có quyền làm mọi thứ " Mẫn Mẫn trả lời dứt khoác
" Cô .. ! " Ả định giơ tay tát cô nhưng có một người nắm tay ả lại

" Vương Tổng ... ? " Ả khó hiểu nhìn hắn , tại sao hắn lại ngăn cản ả lại ? Không phải lúc trước hắn rất ghét cô sao ?

Hắn đẩy ả ra , vút ve cô
" Có sao không ? "
" Không ... "

" Cô , bị sa thải " Hắn quay sang nhìn ả nói

* Từ nay về sau các muội hãy gọi tỷ là ' Yun '

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro