Ngoại Truyện (2) H
" Hức ahh.. chủ.ưm...nhân hức..đừng "
Thanh âm nữ tử khóc đến nức nở mà cầu xin lên, cùng với tiếng rên rỉ trong cuốn họng, tiểu hồ ly đây là đang cố không phát ra âm thanh.
Lục vĩ hồ ly đây là đang mặt đỏ như máu, cơ thể cứ run lên theo từng nhịp, lâu lâu lại kêu lên mấy tiếng rên rỉ vô nghĩa. Hồ ly đuôi bồng bềnh mà bị Hàn An Cẩn một tay nắm lấy, tay còn lại thì nhẹ nhàng mà xoa lấy cánh hoa đỏ tươi kia sau lớp y phục mỏng manh.
Tiểu hồ ly thân thể yếu đuối mà bị áp ở ngay ở phía trong phòng chủ nhân của mình, thân thể xinh đẹp dán mình vào cánh cửa phòng, Hàn An Cẩn bàn tay vẫn thành thạo mà vừa vuốt ve vừa kích thích lấy cánh hoa non nớt đang rỉ mật ngọt làm ướt sủng cả ngón tay của cô.
" Hồ ly nhỏ thật nhiều nước " Giọng nói của Hàn An Cẩn đầy mê hoặc mà nói.
" Ưm..ah..chủ nhân.. người..ưm..ahh..biến.thái..Ưm..~ "
" Ah..xin người.. ahh.. trời còn sáng..đừng "
" Hửm, sáng thì sao, sáng càng thuận tiện cho ta nhìn thấy gương mặt của nàng " Hàn An Cẩn nhìn đôi tai của tiểu hồ ly đang run lên, bàn tay tùy ý rời bỏ mấy chiếc đuôi mà nắm chặt lấy đôi tai mềm mại.
" Ưm..ahhh "
Từng giọt nước tí tách, trong suốt mà tuôn trào như đê vỡ, làm cả bàn tay cô ướt sủng vì dịch tình của tiểu hồ ly.
" Tiểu hồ ly, ta còn chưa bao giờ dùng tay đưa vào tiểu huyệt hồng hào này, vậy mà đã ra ? Tới lúc ta cho thứ kia vào thì nàng có thõa mãn ta được không đây ? Tiểu hồ Ly " Giọng nó cười lên, hai bàn tay thì không ngừng xoa bóp lấy đôi thỏ bông trắng nõn, dễ dàng mà kéo y phục của nàng xuống làm lộ ra đôi nhũ hoa đỏ tươi mê người...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro