Chap 12: Cá cược với em
"Úi chà là bé con hôm nọ kìa"
Cái gì đến thì phải đến, muốn tránh cũng không được. Những thiếu niên mặc đồng phục cao trung cho dù ở đâu cũng vô cùng bắt mắt, đặc biệt là những cậu phô trương đến đường hoàng, vóc người còn cao hơn người Nhật bình thường rất nhiều.
[Gojo Satoru tái xuất giang h- nhầm thế giới chú thuật kìa] Hệ thống nhỏ lấy 2 tay mũm mĩm của mình ôm mặt, mặt hoảng hốt liên tục kêu lên như thấy một thứ gì đó kinh khủng vậy
Mà đúng thế thật
"Oh, lại gặp nhau rồi Gojo- kun."
Nam sinh trung học dường như có một loại ma lực thần kỳ nào đó.
So với các độ tuổi vị thành niên khác, thì nhận thức và giá trị của họ gần giống người trưởng thành nhất. Nhưng ở khía cạnh khác, họ vẫn giữ được nét hồn nhiên ngây thơ của tuổi mới lớn. Trong cảm nhận của Owari, phần lớn nam sinh trung học đều đơn thuần nhưng bốc đồng, dây thần kinh lớn. Họ có thể tùy lúc phát ra hoocmôn dẫn dụ người khác cùng nhau làm chuyện thiếu não.
Đây rõ ràng là một định kiến mà Owari sẽ không bao giờ nói ra.
Cô chỉ cảm thán trong lòng đôi chút khi thấy hai chú thuật sư đến từ Cao chuyên đang được các nữ sinh vây quanh.
"Cuối cùng cũng bắt máy, kém chút nữa là tôi tưởng nhóc cho tôi số giả rồi"
Đi vòng qua ba bốn tốp nữ sinh trong mắt nổi bong bóng màu hồng, Gojo Satoru không chút che giấu mà than phiền, bị chú thuật sư với đôi mắt hồ ly ở đằng sau lộ ra biểu cảm 'Lại đến rồi'
"Tôi vừa rồi lo lắng muốn chết, sợ người bắt máy là ông chú trung niên hay người bán bảo hiểm nào!"
Rõ ràng họ chỉ mới gặp nhau đúng một lần 2 ngày trước lúc Owari làm nhiệm vụ, này còn chưa tính là một mối quan hệ. Nên làm thế quái nào mà người này lại có thể nói chuyện như hai ta quen thuộc nhau lắm vậy?
Owari gật đầu với cậu. "Có vẻ tâm trạng anh rất tốt, Gojo- kun."
"Này, đừng khách sáo như thế chứ."
Rõ ràng là cậu đang quá không khách sáo. Rốt cuộc ai mới là người Nhật chính gốc đây?
Nếu đối phương thực sự muốn như vậy, thì Owari cũng thật lòng nói
"Nếu có thể, tôi không mong muốn trong thời gian ngắn lại gặp anh đâu, Gojo- kun."
Bởi vì nhìn thấy anh nghĩa là rắc rối đến
"Tôi đến đây vì điều tra vụ án, còn hai người?"
"Không còn cách nào, ban giám hiệu Seirin cũng đã ủy thác vụ này cho Cao chuyên. Chắc họ sợ bọn cảnh sát không xử lý được đi."
Gojo Satoru lười biếng nói. "Thật là, án chú linh thì cứ giao cho chú thuật sư đi."
"Nhà trường không chắc liệu đây có phải là điều dị thường hay không, nên mới làm như vậy. Với lại án tự tử thì cảnh sát có quyền can thiệp."
Owari mỉm cười "Đi tìm cảnh sát khi có án là điều thường thức đó, Gojo- kun."
"Coi thường thức với chú thuật sư sao..." Gojo Satoru chậc một tiếng. Đại khái nhận ra mị lực bất khả chiến bại của mình lúc này không xài được, cậu nhỏ giọng thì thầm
"Lần đầu tiên bị một cô gái nói như vậy..."
Chú thuật sư mắt hồ ly đứng bên cạnh nghe bọn họ nói qua nói lại, vẻ cạn lời hiện rõ trên mặt. Vì vậy nên Owari lịch sử chuyển chủ đề
"Cậu này là..."
Thật ra không cần chờ hai nam sinh trung học hihi haha giới thiệu bản thân, cô đã đọc xong phần giới thiệu nhân vật mà hệ thống tự động cung cấp.
【Getou Suguru
Thân phận đã biết: sinh viên năm hai Cao đẳng Chú thuật Tokyo, bạn thân của Gojo Satoru
Năng lực cá nhân: chú linh thao thuật
Sở thích: thu thập chú linh đặc biệt
Mục tiêu: bảo vệ người yếu thế, không phải chú thuật sư】
Nói thế nào nhỉ, nếu so sánh với thẻ nhân vật Gojo Satoru đầy thuộc tính khoa trương kia, thì đây nó chỉ là một phần giới thiệu bình thường, thậm chí không có gì nổi bật.
Nhưng Owari rất nhanh nghĩ rằng, phải có gì đó đặc biệt thì người này mới có thể làm bạn tốt với một Gojo Satoru không có tí chừng mực. Ví dụ như, là tính cảnh giác và kỹ năng do thám đáng kinh ngạc của Getou Suguru.
"Tên Owari của em rất lạ, em là người nước ngoài sao?"
"Không, tôi đang sinh sống ở Yokohama"
"Từ Yokohama đến đây luôn sao, chắc em đi cùng với mẹ nhỉ?"
"Không tôi đi một mình"
Geto nghe vậy thì câm nín, ánh mắt cá chết nhìn Owari. Một đứa trẻ mới có 10 tuổi mà tự đi được á, hơi bị đỉnh đấy. Quả nhiên, người quen của Gojo không ai bình thường cả
Owari không nhịn được thở dài.
Nam sinh trung học, thật sự rất phiền phức.
Chắc ở đây ít có người ngoài lui đến, nên khi ba người theo lối mòn ở khuôn viên trường đi vào, suốt quãng đường đều bắt gặp ánh mắt tò mò dòm ngó của sinh viên. Hai chàng trai cao chuyên vóc dáng cao cao dĩ nhiên rất bắt mắt, đi đến đâu cũng nghe thấy tiếng xì xào của nữ sinh.
Mặc dù vậy, Getou Suguru vẫn không quan tâm, như cũ tiếp tục đặt câu hỏi.
"Satoru kể với anh, lần đối phó với chú linh đặc biệt là em với chú linh cấp 4 và cấp 1 nhỉ, hơn nữa với một đứa trẻ 10 tuổi như em lại tiêu diệt được chú linh cấp 1 vậy hơn nữa bóp chết chú linh cấp 4 rất dễ dàng nữa"
"Anh ấn tượng nhất là chú cụ Ám Nguyệt của em đấy, Owari"
"Vâng em cám ơn anh"
"Anh muốn hỏi sao một cô nhóc 10 tuổi như em có thể bình an và sống sót được đấy"
"Mà sao một đứa nhóc 10 tuổi như em lại điều tra vụ tự tử này thôi. Nếu là đứa nhóc khác chắc hẳn đã sợ té đái ra quần rồi nói chi là điều tra"
"Tôi hứng thú với vụ tử tự thôi, hơn nữa tôi cũng nhìn thấy chú linh biết đâu vụ tử tự bí ẩn này lại liên quan đến chúng thì sao. Tôi giúp cảnh sát tí thôi mà"
"Hay là thế này đi, Getou- kun." Owari đứng lại. Cô cảm nhận được sâu sắc về mức độ khó chơi của chú thuật sư, nếu lảng tránh thì sẽ tiếp tục bị tra hỏi. Nhưng nếu giờ không nói rõ ràng, thì nhiệm vụ hôm nay coi như khỏi làm
"Chúng ta đánh cược đi."
Gojo Satoru ban đầu có chút chán, lập tức lên tinh thần. "Cược cái gì?"
"Cược xem ai trong ba chúng ta sẽ là người đầu tiên giải quyết án tự tử này ở đây. Tôi sẽ đại diện cho cảnh sát, còn hai ngôi sao hy vọng của Cao chuyên là mấy người sẽ đại diện cho chú thuật sư ở Tokyo."
"Người thắng có quyền yêu cầu người thua một việc, miễn là không vi phạm đến thông tin quá cá nhân." Ánh mắt Owari lướt qua Gojo rồi đến Getou, thấy cả hai không hẹn cùng tỏ ra hứng thứ.
"Tôi cược!" Gojo gương mẫu giơ tay dẫn đầu.
"Bây giờ bắt đầu luôn? Có tính thời gian không? Hay là hẹn rồi lúc sau đánh cược?"
Getou nghĩ xa hơn. "Cô chắc chắn không có vấn đề? Em không có người hỗ trợ, trong khi chúng tôi có hai người, Satoru còn có 'lục nhãn' nhìn được chú lực..."
"Đừng nhắc nhóc ấy, Suguru!"
"...Đúng là nhân số không đều, nên tôi sẽ nhờ một học sinh ở đây giúp cùng đi điều tra"
Owari nghiêng đầu. Trong mắt Gojo và Getou, cô gái tóc tím khói bí ẩn lãnh đạm nhìn xung quanh một phen. Sau đó, cô tùy ý đưa tay ra, chặn một học sinh tình cờ đi ngang qua họ lại.
"Anh giúp em đối phó với mấy tên biến thái thích chơi loli này được không ạ?"
Gojo: "..." Loli nào, đang cá cược mà
Getou: "..." Tưởng nhóc ấy bình thường ai ngờ cái nách em ấy cũng thâm quá đấy
"Hả... Không thành vấn đề"
Chú thuật sư tóc trắng nhíu mày. "Bé thật sự muốn chọn người thường này?"
Gojo không thích người này mấy, hắn cảm thấy Owari như đang diễn thì đúng hơn. Owari và người con trai này tuy mới gặp lần đầu nhưng như đã quen biết với nhau từ trước vậy. Không hiểu sao, thấy Owari thân với tên khác khiến hắn khó chịu thôi
Hoặc do trong trò cá cược, Owari chẳng quan tâm đến hắn mà quan tâm mấy gì đâu chăng
"Bé tự tin như thế sao?" Thông qua cặp kính râm, hai đôi đồng tử xanh dương và xám khói bắt gặp nhau.
Một con mắt có hình chữ X hiện lên dưới lớp kính đen huyền đó, Owari luôn đeo kính đen như che đi thứ gì đó trong đôi mắt. Mà hắn cũng chả quan tâm việc vớ vẩn, giờ đây thì khác rồi
Owari không chỉ bí ẩn
Mà đôi mắt cũng bí ẩn không kém
"Ok, vậy chúc may mắn! Suguru, đi thôi." Hai thiếu niên Cao chuyên lưu loát tiêu sái rời đi, để lại một chàng trai mờ mịt lễ phép đứng chắp tay sau lưng.
"Bây giờ, chướng ngại đều đã đi rồi."
"Hệ thống tiếp tục điều tra" Owari tủm tỉm cười nói. Quả nhiên khi nhận ra điều bất thường, cô lại cho hệ thống biến thành dạng người là điều đúng đắn. Một người bảo kê với danh phận là học sinh ở ngôi trường này
[Rõ thưa kí chủ đại nhân]
Phiên ngoại:
Dazai Osamu nghĩ mình chưa bao giờ nghiêm túc đến thế. Hắn nhìn thiếu nữ trẻ tuổi mờ mịt, có lẽ vì đây là biểu cảm hiếm thấy của người này, hắn cười khẽ. Đôi mắt nâu có vài ánh sáng nhỏ nhặt.
"Tôi có biết một người mẹ tên là Owari Shigure, tôi cảm thấy thế giới có cô ấy đã là kỳ tích, cũng cảm thấy cô ấy là kỳ tích của tôi. Cô ấy là mẹ, cũng là người thương của tôi. Là người đầu tiên bước vào thế giới của tôi"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro