Chap 2: ADA
Hu Tao vừa bước chân vào Yokohama chưa đầy vài phút thì đã nhanh chóng trở thành tâm điểm chú ý của những thế lực quyền lực nhất nơi đây. Sau cuộc chạm trán đầy bất ngờ với Atsushi và Dazai, sự xuất hiện của Chuuya Nakahara cùng các thành viên Mafia Cảng càng khiến tình hình thêm căng thẳng. Nhưng đối với Hu Tao, tất cả dường như chỉ là một chuyến phiêu lưu kỳ thú.
Chuuya Nakahara đứng đầu con hẻm, dáng người thẳng tắp toát lên khí chất mạnh mẽ. Ánh đèn đường hắt lên đôi mắt sắc lạnh của anh, khiến chúng sáng lên đầy uy quyền. Theo sau anh là một nhóm thuộc hạ của Mafia Cảng, tất cả đều được trang bị vũ khí và sẵn sàng hành động.
"Dazai" Chuuya cất giọng trầm nhưng đầy sắc bén, ánh mắt xoáy thẳng vào người cộng sự cũ của mình
"Lại là cậu. Lần này cậu gây rắc rối gì nữa?"
Dazai, như thường lệ, chỉ nhếch môi cười nhàn nhã "Ồ, Chuuya, lâu rồi không gặp. Cậu đến để chào mừng vị khách đặc biệt này sao?"
Anh đưa tay chỉ về phía Hu Tao, người đang hứng thú nhìn mọi người với ánh mắt sáng ngời.
Chuuya liếc nhìn Hu Tao, ánh mắt mang theo sự cảnh giác "Cô ta là ai?"
"Aiya, aiya~ Không cần căng thẳng vậy đâu nha! Ta chỉ là khách du lịch thôi mà~"
Dazai bật cười "Ôi, Hu Tao-chan, nếu cô mà là khách du lịch bình thường, tôi thề sẽ không tự sát trong một tháng luôn đó."
Chuuya bắn cho Dazai một cái nhìn khó chịu, sau đó quay sang Hu Tao, giọng đầy nguy hiểm.
"Nói. Mày là ai?"
Hu Tao không trả lời ngay. Thay vào đó, cô chống cằm, quan sát Chuuya một chút, rồi đột nhiên bật cười lớn.
"Hahaha! Ngươi có biết không? Ngươi làm ta nhớ đến ai đó lắm nha!"
Chuuya nhíu mày. "Nhớ đến ai?"
Hu Tao vỗ tay một cái, ánh mắt lấp lánh tinh quái.
"Một con chihuahua!"
Chuuya: "..."
Dazai: phụt cười
Atsushi: sốc nặng
Các thành viên Mafia Cảng: sắp bóp cò
Hu Tao cười hì hì, hoàn toàn không nhận ra rằng cô vừa chọc trúng một trong những điều cấm kỵ nhất của Nakahara Chuuya.
Còn Chuuya?
Một giây sau, không gian xung quanh như vặn vẹo khi trọng lực đột ngột thay đổi.
"Con nhỏ kia—MÀY NÓI CÁI GÌ!?"
Hu Tao: cười hả hê "Oya? Ngươi tức giận sao? Chẳng lẽ ta nói đúng?"
Dazai: "Ôi trời! Một thiên tài! Tôi thích cô rồi đó, Hu Tao-chan!"
Atsushi: "Dazai-san! Đây không phải lúc đùa giỡn!"
Không khí căng thẳng bao trùm khi Chuuya nheo mắt nhìn Hu Tao, người vẫn đang cười hồn nhiên như thể không hề nhận ra nguy hiểm đang rình rập xung quanh. Trong khi đó, Atsushi đã vào tư thế chiến đấu, còn Dazai thì lại khoanh tay quan sát với vẻ mặt thích thú.
"Chihuahua?! Mày vừa nói cái gì?"
Chuuya nghiến răng, đôi mắt sắc bén ánh lên tia giận dữ. Một kẻ lạ mặt xuất hiện đột ngột trong khu vực giao dịch vũ khí, lại còn có thái độ cợt nhả cái này không thể bỏ qua được. Hu Tao chớp chớp mắt, như thể ngạc nhiên trước phản ứng gay gắt của Chuuya. Nhưng chỉ trong tích tắc, nụ cười nghịch ngợm lại nở trên môi cô.
"Ơ kìa, ta nói sai gì sao? Nhìn ngươi nhỏ con vậy, nhảy nhót chắc cũng nhanh lắm nha~"
Không khí như đóng băng. Atsushi lo lắng nhìn Chuuya, còn Dazai chỉ bật cười.
"Ah, cô gái này thú vị đấy."
"Oya? Ngươi tức giận sao? Chẳng lẽ ta nói đúng?"
Dazai, chứng kiến màn đối đầu "nảy lửa" giữa Hu Tao và Chuuya, không thể nhịn được cười, dù trong lòng cũng có chút lo lắng.
"Ôi trời! Một thiên tài! Tôi thích cô rồi đó, Hu Tao-chan!"
Atsushi, mặt mày tái mét, vội vàng kéo Dazai ra khỏi "vùng chiến sự".
"Dazai-san! Đây không phải lúc đùa giỡn! Chuuya-san đang rất tức giận!"
Chuuya, hai tay nắm chặt thành đấm, trừng mắt nhìn Hu Tao như muốn ăn tươi nuốt sống.
"Mày dám so tao với... với..."
Chuuya tức giận đến mức không thể thốt nên lời. Hu Tao, thấy vậy, càng được đà lấn tới.
"Với một con chihuahua đáng yêu đúng không? Ta thấy ngươi rất hợp với chúng đó~ Nhỏ nhắn, dễ thương, lại còn rất trung thành nữa chứ~"
"Im miệng!"
Chuuya gầm lên, trọng lực xung quanh hắn càng lúc càng mạnh. Mặt đất dưới chân hắn bắt đầu rung chuyển, những viên đá nhỏ lơ lửng giữa không trung.
Hu Tao, thấy tình hình có vẻ không ổn, vội vàng lùi lại vài bước. Nụ cười trên môi cô vẫn không hề tắt.
"Aiya, aiya~ Ngươi thật sự tức giận rồi sao? Xem ra ta đã chọc đúng chỗ ngứa của ngươi rồi~"
"Tao sẽ giết mày!"
Chuuya lao về phía Hu Tao với tốc độ kinh hoàng. Hu Tao, không hề nao núng, nhẹ nhàng nhảy lên tránh đòn tấn công của Chuuya.
"Xem ra ngươi không phải là một con chihuahua bình thường~ Ngươi là chihuahua đột biến sao?"
Hu Tao vừa tránh đòn vừa trêu chọc Chuuya. Chuuya càng lúc càng tức giận, tấn công Hu Tao với những đòn đánh mạnh mẽ và nguy hiểm.
Dazai và Atsushi, thấy vậy, không thể đứng yên nhìn.
"Dazai-san, chúng ta phải làm gì đó! Nếu cứ để thế này, Hu Tao-san sẽ gặp nguy hiểm!"
Atsushi lo lắng nói. Dazai, vẫn giữ nụ cười trên môi, đáp lại:
"Đừng lo lắng, Atsushi-kun. Hu Tao-chan không phải là người dễ bị đánh bại đâu."
Dazai vừa nói vừa quan sát trận chiến giữa Hu Tao và Chuuya. Hắn cảm thấy hứng thú với khả năng của Hu Tao. Một cô gái kỳ lạ, mạnh mẽ và không hề sợ hãi trước sức mạnh của Chuuya.
Trong khi đó, Hu Tao và Chuuya vẫn đang giao chiến ác liệt. Chuuya không nói thêm lời nào, thay vào đó, anh vung tay, chuẩn bị sử dụng Nỗi sầu hoen ố để nghiền nát kẻ trước mặt. Nhưng ngay khi mặt đất bắt đầu rung chuyển, Hu Tao đã nhẹ nhàng nhảy lùi lại, đôi mắt đỏ lấp lánh thích thú.
"Ồ, sức mạnh hay ho ghê! Nhưng ngươi có nhanh bằng ta không đây?"
Chưa kịp phản ứng, Chuuya đã thấy cô biến mất trong làn khói ma quái, xuất hiện ngay sau lưng anh chỉ trong chớp mắt.
"Bùm!"
Một cú đẩy nhẹ lên vai khiến Chuuya mất thăng bằng trong giây lát. Cơn giận của anh càng bùng lên mạnh mẽ hơn.
"Ngươi chết chắc rồi, con nhỏ phiền phức!"
Lần này, Chuuya thực sự nghiêm túc. Lực hút gia tăng đột ngột, những mảnh vỡ xung quanh bị cuốn lên không trung, xoay tròn dữ dội. Nhưng thay vì lo sợ, Hu Tao lại cười toe toét.
"Nè nè, bình tĩnh nào, ta chỉ đùa chút thôi mà! Nhưng mà... nếu ngươi đã muốn đánh, ta cũng không ngại đâu nha~"
Câu nói chưa dứt, cô đã nhún chân bật lên cao, tránh né đòn tấn công. Không chỉ thế, Hu Tao còn đáp xuống một góc an toàn, giơ tay tạo dáng.
"Thử bắt ta xem nào, Chihuahua~"
Trận chiến thực sự bắt đầu!
Những mảnh vỡ của mặt đất vẫn tiếp tục xoay tròn trong không trung, sức mạnh của Chuuya bùng nổ đến mức khiến cả khu vực rung chuyển. Nhưng Hu Tao chỉ nhảy nhót xung quanh, né tránh một cách nhẹ nhàng và điệu nghệ, đôi mắt đỏ tươi vẫn lấp lánh sự tinh quái.
"Chậm quá chậm! Ngươi còn không nhanh bằng những linh hồn ta đuổi bắt mỗi đêm đâu nha~" cô cười khúc khích, tiếp tục trêu chọc.
Chuuya nghiến răng, bàn tay siết chặt lại. Hắn thực sự bị chọc tức đến cực điểm
"Con nhãi phiền phức! Đừng có coi thường ta!"
Ngay lúc Chuuya chuẩn bị tung ra đòn tấn công mạnh mẽ hơn, một giọng nói quen thuộc vang lên.
"Thôi nào, Chuuya, làm gì căng thẳng thế?"
Cả Chuuya lẫn Hu Tao đều khựng lại khi thấy Dazai bước tới, đôi tay vẫn nhét vào túi áo khoác, nụ cười gian tà không thay đổi. Atsushi đứng sau lưng anh, trông có vẻ căng thẳng.
"Chuuya, đừng lo lắng quá! Cô ấy chỉ đang vui thôi mà! Cô ấy có vẻ là một nhân vật thú vị đấy!" Dazai cười toe toét, không thèm để ý đến không khí căng thẳng.
Atsushi thì vẫn cảm thấy lo lắng và quay sang hỏi Hu Tao, giọng điệu không còn nhẹ nhàng như lúc nãy.
"Cô nói cô là Đường Chủ thứ 77 của Vãng Sinh Đường... Vậy cô thật sự là ai? Và tại sao lại xuất hiện ở đây?"
"Tôi là Huao, chủ nhân của Vãng Sinh Đường từ Liyue! Rất vui được gặp các anh!"
"Vãng Sinh Đường?" Chuuya nhíu mày
"Nghe như một nhà tang lễ."
"Chính xác!" Hu Tao vỗ tay, nụ cười tươi rói
"Chúng tôi cung cấp dịch vụ hậu sự tốt nhất ở Liyue. Mà này, các anh có muốn đặt quan tài trước không? Đây là cơ hội hiếm có đấy!"
Câu nói của cô khiến không khí trở nên kỳ quặc. Atsushi nhìn cô đầy ngỡ ngàng, trong khi Dazai bật cười lớn, như thể đây là trò giải trí hay nhất anh từng chứng kiến. Nhưng Chuuya thì không mấy vui vẻ. Anh bước thêm một bước về phía trước, đôi mắt ánh lên sự nghiêm túc.
"Cô đến từ đâu? Và tại sao lại xuất hiện ở đây?" Chuuya hỏi, giọng nói rõ ràng mang theo ý cảnh cáo.
Hu Tao nghiêng đầu, tay chống cằm như đang suy nghĩ "Tôi không chắc lắm. Một phút trước tôi vẫn ở Liyue, chuẩn bị một nghi lễ. Rồi đột nhiên, bùm! Tôi thấy mình ở đây. Khá thú vị, phải không?"
"Khá thú vị?" Một trong những thuộc hạ của Chuuya lên tiếng, tay đã đặt lên báng súng
"Cô ta có thể là gián điệp hoặc thứ gì đó nguy hiểm. Chúng ta nên bắt giữ cô ta ngay."
Hu Tao nhíu mày, nhưng nụ cười không hề tắt "Ồ, bắt giữ tôi? Các anh có chắc không?"
Dazai nhận thấy không khí căng thẳng, bước lên trước "Bình tĩnh nào, Chuuya. Cô ấy không phải người thường, nhưng tôi không nghĩ cô ấy là kẻ địch. Cô ấy... làm tôi cảm thấy rất thú vị."
"Đừng giở trò với tôi, Dazai" Chuuya quắc mắt
"Cậu biết rõ đây không phải chuyện để đùa."
Hu Tao nhận thấy tình hình không ổn, liền xoay cây thương của mình trong tay một cách điệu nghệ. Cây thương phát ra ánh sáng nhàn nhạt, đủ để khiến mọi người đứng đó cảm nhận được năng lượng kỳ lạ từ cô
"Thôi nào, các anh. Tôi thực sự không muốn gây rắc rối. Nhưng nếu các anh cứ khăng khăng, tôi cũng không ngại đâu."
Trước khi bất kỳ ai kịp phản ứng, Hu Tao đột ngột di chuyển. Trong tích tắc, cô đã đứng ngay trước mặt người thuộc hạ đang rút súng. Với một động tác chính xác, cô dùng đầu cây thương gạt mạnh, khiến khẩu súng rơi xuống đất. Cả hành động nhanh gọn của cô khiến tất cả phải sững sờ.
"Đừng nóng" cô nói, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng mang đầy uy lực
"Tôi chỉ muốn nói chuyện thôi."
Atsushi có vẻ không chắc chắn về quyết định này, nhưng Dazai chỉ cười đầy ẩn ý. "Tuyệt! Thế thì đi thôi, đừng để Chuuya bùng nổ thêm lần nữa."
Chuuya tức tối siết chặt tay, nhưng biết rõ rằng nếu tiếp tục đôi co với Dazai, mọi chuyện sẽ chẳng đi đến đâu. Hắn hậm hực quay lưng bỏ đi, chỉ để lại một câu cảnh báo
"Con nhỏ này mà gây rắc rối, đừng trách ta không báo trước!"
Hu Tao vẫy tay đầy trêu chọc "Aiya, cảm ơn nha, ta sẽ nhớ lời 'Chihuahua' dặn đó!"
Atsushi tròn mắt, thầm nghĩ rằng có lẽ Chuuya sẽ bùng nổ thật mất thôi
Trên đường về, Hu Tao không ngừng quan sát cảnh vật xung quanh. Yokohama vừa lạ vừa quen, không có bóng dáng những ngọn núi hùng vĩ của Liyue, nhưng lại tràn đầy năng lượng mà cô chưa từng trải nghiệm.
"Vậy thì, Văn phòng Thám tử Vũ trang mà hai người nhắc đến... là gì thế?" cô tò mò hỏi.
Dazai chớp mắt, đáp lại bằng giọng điệu vui vẻ "Là một nơi thú vị đấy, chuyên giải quyết những vụ án kỳ lạ. Cô chắc sẽ thích thôi."
Hu Tao mỉm cười, trong lòng dâng lên cảm giác hứng thú "Hmm... nghe có vẻ vui nha! Được rồi, ta tạm thời theo mấy người vậy."
Atsushi nhìn Dazai, thầm nghĩ rằng chuyện này có thể sẽ còn rắc rối hơn cậu tưởng. Nhưng rồi cậu chỉ biết thở dài, chấp nhận sự thật rằng một người như Hu Tao sẽ mang đến không ít biến động cho Văn phòng Thám tử Vũ trang.
Một ngày sau sự kiện đó, Hu Tao được Dazai và Atsushi mời đến trụ sở của Agency—tổ chức mà họ làm việc. Cô đi theo họ, tay vẫn lắc lư cây gậy nhỏ và khuôn mặt ngập tràn sự tò mò.
Ngay khi bước vào văn phòng, Hu Tao không khỏi bật cười khi thấy những chiếc bàn lộn xộn với giấy tờ và đống đồ đạc lạ mắt. Cô liếc nhìn Dazai với một ánh mắt như thể đang khám phá một nơi rất đặc biệt.
"Ồ, một văn phòng thật không giống ai," Hu Tao nhận xét với vẻ hóm hỉnh
"Cả trăm con người có thể sống trong một không gian thế này sao?"
Dazai nhún vai "Ồ, đó là một phần phong cách của chúng tôi."
Atsushi nhìn cô với ánh mắt lo lắng "Cô có chắc chắn muốn gia nhập Agency không? Chúng tôi không phải nơi mà ai cũng có thể vào được đâu. Đây là một tổ chức chuyên nghiệp, không dễ dàng trở thành thành viên."
"Ồ, tôi cũng không phải kiểu người dễ dàng bỏ cuộc đâu" Hu Tao đáp lại, ánh mắt lấp lánh. "Nếu tôi đã đến đây rồi, thì ít nhất cũng phải thử xem sao."
Ngay khi cô vừa nói xong, một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau.
"Vậy thì... cô có chắc mình muốn gia nhập một tổ chức mà mọi người đều có thể nhìn thấy linh hồn của nhau không?"
Hu Tao quay lại, và thấy một người đàn ông tóc vàng đang nhìn cô, đôi mắt sắc lạnh, ánh mắt không mấy thân thiện.
"Ranpo" Dazai gọi
"Cô ấy chỉ mới đến thôi mà, đừng làm cô ấy sợ."
Hu Tao nhướn mày "Ồ, một người có thể nhìn thấy linh hồn? Nghe có vẻ thú vị đấy! Nhưng mà... tôi không sợ linh hồn đâu nha."
Ranpo khẽ nhếch môi "Tốt thôi, nếu cô không sợ, vậy tôi sẽ để cô thử vận may. Nhưng nếu cô gia nhập, cô phải đối mặt với rất nhiều thứ không phải ai cũng chịu đựng nổi."
Cô mỉm cười một cách thoải mái "Vậy thì tôi có thể làm quen được với mọi thứ rồi! Mà nói thật, tôi không nghĩ là mình sẽ gặp phải thứ gì có thể làm tôi sợ."
Đáp lại, Ranpo chỉ lắc đầu một cách nhẹ nhàng
"Tùy cô thôi. Nhưng nếu cô muốn gia nhập Agency, chúng tôi không có thời gian cho trò đùa. Mọi thứ sẽ nghiêm túc hơn nhiều."
Hu Tao chỉ cười hả hê
"Ô hô, tôi có vẻ hơi nghịch ngợm một chút thôi, nhưng tôi sẽ là người làm việc chăm chỉ nhất mà."
Cô không hề có ý định rời đi. Cảm giác của cô về việc gia nhập Agency ngày càng mạnh mẽ hơn, và cô nhận thấy rằng, nơi này có rất nhiều bí mật mà cô có thể khai thác.
Dazai và Atsushi nhìn nhau, rồi Dazai bật cười. "Nếu cô muốn ở lại, tôi cũng không phản đối. Đặc biệt là khi chúng ta có một "hướng dẫn viên" có thể làm mọi chuyện vui vẻ hơn!"
Atsushi thở dài "Vậy là cô sẽ gia nhập Agency?"
Hu Tao gật đầu một cách chắc chắn. "Đúng vậy, tôi muốn thử nghiệm một cuộc sống mới và xem nó mang lại gì cho tôi. Biết đâu tôi lại có thể kết bạn với nhiều linh hồn ở đây cũng nên!"
Tại trụ sở của Cơ Quan Thám Tử Vũ Trang, không khí hôm nay sôi động hơn thường lệ. Atsushi, Ranpo, Yosano, Kunikida và những thành viên khác đều đã có mặt đầy đủ trong phòng họp. Trên bàn là một tập hồ sơ dày về những sự kiện gần đây, mà trọng tâm chính là Hu Tao.
"Dazai, cậu nghiêm túc chứ?" Kunikida lên tiếng, vẻ mặt đầy hoài nghi. Anh đẩy gọng kính, ánh mắt chăm chú nhìn người đồng đội
"Mời cô gái đó gia nhập? Cô ta thậm chí còn không phải người của thế giới này!"
Dazai ngả người ra sau ghế, tay gõ nhịp nhẹ lên bàn, nụ cười quen thuộc hiện trên môi.
"Kunikida, cậu phải nghĩ xa hơn. Một người như Hu Tao sẽ là tài sản quý giá. Cô ấy mạnh mẽ, linh hoạt, và... phải nói là rất sáng tạo trong cách giải quyết vấn đề."
"Rất sáng tạo hay rất khó đoán?" Ranpo chêm vào, ngậm thanh kẹo trong miệng và nheo mắt nhìn Dazai
"Tôi nghĩ Dazai đang thích thú với trò chơi mới thì đúng hơn."
"Thích thú ư? Có thể" Dazai cười lớn
"Nhưng thực tế là cô ấy đã giúp chúng ta trong trận chiến với Mafia Cảng. Hơn nữa, năng lực của Hu Tao có thể vô hiệu hóa một số năng lực nguy hiểm. Đó không phải điều mà chúng ta nên xem nhẹ."
"Nhưng cô ấy sẽ không dễ dàng nghe lời" Kunikida phản bác
"Tôi không thể tưởng tượng được cô ấy tuân theo các quy tắc mà chúng ta đặt ra."
"Vậy thì chúng ta cần làm rõ điều đó ngay từ đầu." Dazai nháy mắt
"Tôi tin rằng Hu Tao có thể làm được. Hãy để cô ấy chứng minh bản thân."
Ở bên ngoài cửa phòng họp, Hu Tao đang ngồi vắt vẻo trên ghế dài, nghịch một bông hoa nhỏ mà cô hái được trên đường đến đây. Mặc dù trông có vẻ thờ ơ, nhưng cô hoàn toàn nghe thấy cuộc trò chuyện bên trong. Một nụ cười tinh nghịch hiện lên trên môi cô.
"Chứng minh bản thân, hử?" Cô lẩm bẩm
"Thú vị đấy."
Cửa phòng họp mở ra, Dazai bước ra với một vẻ mặt tươi rói "Hu Tao, cô đã nghe hết rồi phải không?"
"Ồ, tôi không cố tình nghe đâu" Hu Tao trả lời, giọng đầy giả lả
"Nhưng nếu các anh muốn kiểm tra tôi, thì cứ thử đi."
Ngày hôm sau, một nhiệm vụ đặc biệt được giao cho Hu Tao để xem cô có đủ khả năng và phù hợp với Cơ Quan Thám Tử Vũ Trang hay không. Địa điểm là một nhà kho bỏ hoang bên rìa thành phố, nơi được cho là sào huyệt của một nhóm tội phạm sử dụng năng lực để buôn bán vũ khí.
Dazai, Atsushi và Kunikida cùng đi để giám sát nhiệm vụ, nhưng họ quyết định để Hu Tao tự mình hành động. Trước khi bắt đầu, Kunikida vẫn không quên đưa ra lời nhắc nhở.
"Nhớ rằng, mục tiêu của cô là thu thập thông tin và đảm bảo an toàn cho những người vô tội. Không cần phải gây ra hỗn loạn."
"Đừng lo, tôi sẽ làm mọi thứ một cách... trọn vẹn nhất." Hu Tao nháy mắt, khiến Kunikida thở dài ngao ngán.
Khi bước vào nhà kho, Hu Tao nhanh chóng nhận ra rằng nhóm tội phạm này không chỉ đơn thuần là những kẻ buôn bán vũ khí. Chúng có năng lực đặc biệt, và sự phối hợp của chúng khá đáng gờm. Tuy nhiên, điều đó không khiến cô chùn bước. Với cây thương trong tay và phong thái tự tin, Hu Tao bắt đầu "trò chơi" của mình.
Cô cố tình bước đi với tiếng động lớn, thu hút sự chú ý của bọn chúng. Khi một trong số chúng lao tới, Hu Tao nhanh chóng né tránh và dùng cán thương để đánh gục hắn. Cô tiếp tục di chuyển, vừa chiến đấu vừa tạo ra sự hỗn loạn, khiến bọn tội phạm không thể tập trung.
"Cô ta là ai? Sao lại mạnh như vậy?" Một tên hét lên trong hoảng loạn.
Hu Tao bật cười, xoay cây thương trên tay "Ta chỉ là một người bán quan tài, nhưng có vẻ hôm nay các ngươi sẽ phải cần đến dịch vụ của ta đấy! Yên tâm, khách hàng đầu tiên sẽ được giảm giá đặc biệt!"
Bên ngoài, Dazai và Atsushi đang theo dõi qua màn hình từ một máy quay nhỏ mà họ bí mật gắn lên người Hu Tao.
"Cô ấy... thực sự rất ấn tượng" Atsushi nói, mắt không rời màn hình.
"Đúng vậy" Dazai gật đầu, vẻ mặt hài lòng. "Nhưng cô ấy cũng hơi... quá nhiệt tình."
"Có lẽ chúng ta nên nhắc cô ấy bớt dọa khách hàng tiềm năng đi" Atsushi nói, nhưng cũng không giấu được nụ cười.
Sau khoảng một giờ, Hu Tao hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc. Cô không chỉ thu thập đầy đủ thông tin mà còn khiến toàn bộ nhóm tội phạm phải đầu hàng. Khi trở về trụ sở, cô được cả nhóm chào đón bằng những ánh mắt pha lẫn ngạc nhiên và ngưỡng mộ.
"Thế nào, tôi có đủ điều kiện chưa?" Hu Tao hỏi, nụ cười rạng rỡ.
Dazai bước tới, đặt tay lên vai cô "Chào mừng đến với Cơ Quan Thám Tử Vũ Trang, Hu Tao."
"Ồ, thế là tôi chính thức có đồng nghiệp mới rồi! Nhưng các anh nhớ đấy, nếu ai không tốt với tôi, tôi sẽ... gửi họ một vé thăm quan cõi âm miễn phí!" Hu Tao nói, nháy mắt đầy tinh quái, khiến mọi người bật cười.
-------------------------------
Hình ảnh của con chihuahua
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro