Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Mũi tên đã được bắn

Ngay khi phong ấn trên người Akiko phá vỡ, xa ở Kyoto, người đứng đầu gia tộc Fujiwara ngay lập tức cảm nhận được.

Mặc dù người đó đã nói điều này sớm muộn sẽ xảy ra, trên gương mặt người phụ nữ trẻ tuổi vẫn nhịn không được lo lắng, việc này khiến cho nữ thư ký đang báo cáo lịch làm việc trong tuần chú ý tới, nhỏ giọng hỏi thăm: "Ngài Hisa, đã xảy ra chuyện gì ạ?"

"Kế hoạch đến Tokyo sẽ sớm hơn dự tính." Hisa đứng dậy đẩy cánh cửa trượt Shoji, yên lặng nhìn ba đứa trẻ chơi đùa dưới tán hoa tử đằng, cái gọi là tương lai được định đoạt sẵn, cô tuyệt đối sẽ không nhận mệnh như vậy đâu.

Thông qua buổi trò chuyện, Kamui biết được nữ bác sĩ tên Tokiko là em gái của mẹ, tức dì của cậu. Họ là cặp chị em xuất thân từ gia tộc Magami.

Nhưng cuộc nói chuyện của họ chưa kéo dài bao lâu, đã bị cắt ngang bởi Kamui và Sorata cảm nhận sức mạnh của kết giới, khi xác định đó là nào, Kamui không chút do dự rời đi.

Arashi đến đền thờ Togakushi để điều tra việc Thần kiếm bị đánh cắp song lại bị những kẻ lạ mặt tấn công nên bày ra kết giới để tránh ảnh hưởng đến người thường.

Kamui nhìn mọi thứ xung quanh không bị hư hỏng chỗ nào, đoán được Fuuma và Kotori vẫn an toàn cho nên trong lòng cậu thoáng an tâm.

"Vậy là cô. Cô đến đây để làm gì? Sống hay chết điều tùy thuộc vào câu trả lời của cô." Từ trên cột điện nhảy xuống, mang theo ngữ khí lạnh lẽo Kamui tra hỏi.

"Chờ đã..."Sorata nhìn Kamui đối với chị gái không mềm lòng đe dọa, vội tiến đến đứng trước hai người.

"Chị đã dựng kết giới ở đây, đúng không?"

"Anh chắc là người khách đến từ Kouya?" Arashi đối mặt với sụ uy hiếp của Kamui hay vẻ thiện chí của Sorata, vẻ mặt không chút thay đổi, vẫn lạnh nhạt như thường.

Thấy Arashi không phải bác Sorata lập tức nói: "Vậy cũng nghĩa chị là một trong Bảy phong ấn. Kamui, chị gái này cùng phe mình."

"Tôi cũng vừa gặp một trong số chúng ta." Arasahi bình tĩnh nói người xuất hiện trong kết giới bãn nảy của cô, sau khi kết thúc trận chiến còn đưa cho cô một tấm danh thiếp liền vội vả rời đi.

"Một trong số? Tôi hiểu rồi, mọi người đều tụ hội về đây." Sorata đối với chuyện này, lý giải.

Kamui lười phản ứng Sorata, ngữ khí sắc bén: "Lúc đó, vì sao cô ngăn cản tôi?"

"Lúc đó, thắng bại đã rõ. Anh có đánh nữa cũng vô ích, hay anh có ý định giết cậu ta?" Arashi cũng không yếu thế đáp trả.

"Đúng thế, kẻ nào dám gây sự với tôi, tôi chưa tiêu diệt được sẽ không bỏ qua đâu. Bất luận kẻ đó là ai?" Kamui nở nụ cười ác ý, cậu không chút do dự nói ra ý nghĩ của mình.

Ngay giữa bầu không khí đầy thuốc sung này, Sorata vội vàng cười khuyên nhủ: "Cả hai hãy bình tĩnh lại. Hai người là nam thanh nữ lịch, không cần nói ra những lời đáng sợ như thế."

Nhận thấy cảm xúc Arashi thu liễm, Sorata quay đầu giải quyết nam thanh niên cứng đầu còn lại, một tay vỗ vai Kamui cười nói: "Hay lắm, Kamui. Cô gái đáng yêu sống ở đây tên là Kotori đúng không? Khi kết giới xuất hiện ở đây, vẻ mặt cậu trông rất đáng sợ. Còn la to "Kotori" nữa."

"Nói đi, cô bé Akiko và Kotori, ai mới là bạn gái nhỏ của cậu?" Sorata nhỏ giọng dòi hỏi, đối với việc này nhịn không được bát quái.

"Kotori?"

"Không có, cô ấy là một người..."

"À, ra là Akiko." Sorata cũng không đợi Kamui nói hết, từ vẻ mặt ôn hòa của cậu liền biết đáp án là gì.

Bị nói trúng tim đen, Kamui thẹn quá hóa giận nói: "Quản cái miệng anh lại."

"Rồi rồi, chúng quay trở về nhà dì Magami đi." Sorata biết mọi chuyện một hai vừa phải.

"Chúng tôi vừa đi gặp dì của Kamui, là người nhà Magami." Sorata cảm thấy nếu là cùng một phen, cũng không cần quá đề phòng chị gái không có ác ý trước mặt.

"Magami! Ảnh chỉ!?" Gương mặt ít cảm xúc của Arashi hiện lên vẻ kinh ngạc.

"Ồ, xem ra chị cũng là người trong nghề." Sorata nhìn bộ đồng phục thủy thủ cômặc trên người, ngữ khí nữa phần trêu đùa nữa phần thần thử đánh giá cô từ đầu tới chân: "Âm dương sư thời hiện đại của gia tộc Sumeragi? "

"Không phải nhỉ? Nghe nói truyền nhân đời thứ 13 của dòng họ Sumeragi là con trai." Sorata nhìn vẻ bình tình của cô, tiến lại gần hơn vừa nói: "Hay đền thờ Ise?"Từ trong ánh mắt thoáng hiện ra kinh ngạc, Sorata cười đáp: "Xem ra là Ise rồi."

"Chị gái, chị xinh đẹp thật đấy. Tôi quyết định rồi." Sorata cười híp mắt nói ra một câu mà Arashi chẳng thể hiểu nổi.

Sau đó, Sorata làm chủ mời Arashi đi cùng bọn họ đến chỗ dì Tokiko vì từ cảm xúc mãnh liệt khi nghe đến Magami thì có vẻ cô ấy cũng biết chuyện gì đó liên quan đến Kamui song bọn không ngờ rằng ngôi nhà bị thiêu cháy và dì của Kamui biến mất.

Đứng trước đám cháy, Sorata thở dài nhìn về phía Kamui đã lấy được bình tĩnh khi biết dì của mình không bị thiêu chết như mẹ mình: " Kamui, sự việc diễn ra còn nhanh hơn tôi tưởng. Thần kiếm bị cướp, trụ trì bị giết. Người thân ruột thịt thân thiết nhất của cậu, cô Tokiko mất tích. Cuộc chiến này đã bắt đầu rồi."

Cùng lúc đó, Fuuma đã có một giấc mơ. Anh mới thấy một người phụ nữ tự xưng là Kanoe hiện lộ thân ảnh của mình trong Trái đất làm bằng thủy tinh.

Theo lời Kanoe, cô ta đã phải tốn rất nhiều công sức mới tìm được anh với khẩu cầu cứu lấy Trái đất.

Kanoe cho Fuuma nhìn thấy quá khứ mở đầu khoảng thời gian hạnh phúc nhất của anh, khi đó Kamui vẫn chờ rời đi, mẹ anh vẫn còn sống bên cạnh bọn họ.

Những hình ảnh hạnh phúc tràn ngập tiếng cười này, tan vỡ thành nhiều mảnh bởi tiếng la thất thanh của Kotori.

Mẹ của anh, Saya đã bị giết chết một cách dã man, nhưng lần này có sự xuất hiện của Kamui khi còn bé, cậu ấy nở nụ cười khát máu liếm máu tươi dính trên tay, sau đó bình tĩnh ôm lấy đầu mẹ anh. Fuuma đối với biểu cảm đó của Kamui sinh ra sợ hãi, anh còn chưa rõ vì sao người bạn tốt bụng hay cười lại trở nên máu lạnh như vậy thì cảnh tưởng trước mắt đã hóa thành vô số lông vũ, thay vào đó chính là sự hiện diện của cha.

Ông ấy cho cậu nhìn thấy cảnh tượng Tokyo sụp đổ nhưng Fuuma không rõ vì sao tháp Tokyo và tòa nhà quốc hội vẫn tồn tại.

"Fuuma...con là...của Kamui." Cha anh, cả người đầy máu, hấp hối nói ra những từ ngữ này trước khi chết đi.

Fuuma giơ tay muốn đỡ ông ấy, song thứ còn sót lại trong tay chỉ còn lại bộ quần áo dính đầy máu. Cảnh tượng chết chóc này vẫn chưa kết thúc, anh nhìn thấy Kamui với đôi cánh đen nắm chặt thanh kiếm không chút lưu tình giết chết em gái Kotori bị trói trên những thanh cột tường tạo thành hình dạng chữ thập.

Hình ảnh này, Fuuma không tài nào chấp nhận được, cậu muốn tiến đến ngăn cản nhưng chỉ có thể bất lực đứng nhìn.

"Đây là giấc mơ."

Kanoe nhìn Fuuma không ngừng lập lại những lời này, cô ta nheo mắt đánh tan ảo tưởng yếu ớt mà anh đang báu víu lấy: "Nó có thể là mơ nhưng cũng có thể là điềm báo của tương lai."

"Tương lai?" Fuuma hoảng hốt nhìn Kanoe.

"Tương lai, song anh có thể thay đổi nó. Hãy cứu lấy Trái đất và đồng thời cứu lấy cô gái đó. Giết chết Kamui."

Ngay lập tức, Fuuma choàng tỉnh dậy, anh vô cùng hoang mang về giấc mơ kỳ lạ này. Cảm xúc cho rằng mọi thứ chỉ đơn giản là một giấc mơ, thế nhưng trong đầu anh vẫn vang vọng câu nói cuối cùng của Kanoe là giết chết Kamui.

Mọi việc đã bắt đầu rồi!

Mũi tên ngày tận thế đã được bắn đi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro