Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

97/ Kết giao phong ba (3)

Trên đường mua vài món quà vặt, hai người cười cười nói nói đi trở về, chẳng bao lâu cũng đến trước cửa biệt thự.

Đối với cuộc hẹn hò hôm nay Kaname vẫn là hoàn toàn chưa cảm thấy thỏa mãn. Bất quá hôm nay cũng đã muộn, Luna lại phải trở về chăm sóc cho Jun, chưa kể đến ở nhà còn có các anh em "nhiệt tình" quan tâm đến bạn gái mình, nên anh cũng đành sớm phải thả cô ấy trở về.

Ra khỏi thang máy, Luna thảnh thơi ăn quà vặt, đi bên cạnh là Kaname hai tay cầm đầy các loại đồ ăn mà bạn gái mình đã mua.

Quả nhiên về đến nhà liền gặp được này đó anh em, mỗi người một câu uyển chuyển than trách, nào là con gái ở bên ngoài sẽ không an toàn, tất cả đều biểu đạt một ý tứ chính là Luna vắng nhà là chuyện nghiêm trọng như thế nào.

Điều này làm cho Luna nghĩ tới lúc nãy Kaname thế nào làm nũng, cùng đi ăn trưa xong lại muốn kéo cô đi dạo phố, xem điện ảnh.

Cho nên mới nói, ăn xong trở về nhà ngay là quyết định sáng suốt ra sao.

- Xin lỗi, tôi cùng Kaname về quá muộn, làm cho mọi người lo lắng.
Thực tự nhiên đưa gói quà vặt đưa cho Kaname cầm, cùng mọi người nói.

Tầm mắt cô âm thầm đảo qua mấy người này, phần lớn đều có mặt trong nhà, vài người khác đều đang bận việc bên ngoài.

Đang nhìn đến Asahina Ukyo thời điểm, Luna vẫn không dừng lại một chút, rồi nhanh chóng lướt qua dường như anh ta chỉ là một người không quan trọng.

Chẳng phải cô không nhìn thấy gương mặt kia hơi tái nhợt cùng tràn đầy lo âu, nhưng là điều này thì có liên quan gì đến cô đâu?

Nhìn thấy đôi nam nữ vô thân thiết hỗ động cùng nhau, cái loại giữa tình nhân thân thiết không tự giác diễn sinh ra một cách trọn vẹn làm cho những người ở đây sắc mặt đột nhiên có chút không tốt.

Masaomi nguyên bản đôi mắt ôn hòa, nhìn lướt qua bầu không khí giữa hai người, âm thanh bỗng nhiên ám chìm.

- Về đến là tốt rồi, bất quá Kaname, em lớn như vậy không đến mức là không hiểu chuyện đi, trở về nhà cũng nên báo cho mọi người một tiếng, chẳng lẽ mấy việc này còn phải đợi nhắc.

- Xin lỗi anh Masaomi.
Luna cùng Kaname đồng loạt trả lời, hai người liếc nhìn nhau, cô nhìn thấy Kaname còn nghịch ngợm nháy mắt với mình.

Luna nắm nhéo tay đối phương, cho Kaname một ánh mắt cảnh cáo "ở yên, chớ có nháo".

Kaname trở về một đôi mắt vô tội.

Nguyên bản lúc đầu tâm tình của anh thật thấp thỏm, lo lắng về nhà Luna gặp được anh Ukyo sẽ cảm thấy khó chịu, bây giờ nhìn thấy bộ dáng của cô vui vẻ chỉ để ý đến mình như vậy, cảm giác vui sướng trong lòng anh bỗng nhiên tăng lên.

Nghĩ đến có thể cùng cô gái này yêu nhau quả thật là một điều hạnh phúc.

Asahina Azusa đứng phía sau các em trai yên lặng nhìn một màn này, thần sắc không rõ. Kỳ quái, tại sao hai người này lại có loại này hỗ động nhìn vào làm cho người khác lỗi thấy quan hệ không bình thường.

Asahina Louis lại cố gắng bảo trì nụ cười bình thường, làm cho người khác không nhìn ra có cái gì không đúng.

Bế Jun trao lên tay Luna, anh nhu hòa nói.
- Jun từ nãy đến giờ cứ đòi em.

Mấy người anh em khác đều mang tâm sự riêng ngồi vào sô pha.

Luna đem Jun ôm ở trên đùi, Kaname trực tiếp ngồi vào vị trí bên cạnh cô, Iori cũng không tự giác ngồi chỗ còn lại.

Asahina Hikaru từ đầu đến cuối chỉ như người ngoài đứng xem, anh không phát biểu hay lên tiếng, cũng không hề hiện vẻ khác thường.

Không có biện pháp, anh chỉ có thể cố nén trong lòng ngột ngạt bởi anh biết ấn tượng của Luna đối với bản thân là như thế nào hỏng bét.

Tương đối bình tĩnh có lẽ là Asahina Tsubaki, anh nhìn chăm chú vào mấy người này, ánh mắt khó lường.

Mấy người này...rốt cuộc là thế nào?

Asahina Yusuke từ nãy đến giờ không có lên tiếng, bỗng nhiên nghiêm túc dò xét.
- Anh Kaname và Luna-san... Hai người đây là?

Ngồi ở phía xa xem hai người, Ukyo là có chút nôn nóng, không khỏi xiết chặt nắm tay. Đè nén không hiểu từ đâu sinh ra lửa giận, Ukyo cầm tách trà che dấu những cảm xúc khác thường, chỉ là thân hình anh hơi cứng còng lại có chút rõ ràng.

Nhìn người bên cạnh thật vui vẻ sung sướng, Iori không biết là tâm tình gì, chỉ biết cảm xúc của anh lúc này là thật không xong.
Mở to mắt nhìn hai người ân ái lại bất lực không thể làm được gì, rõ ràng anh là người phát hiện ra cô trước...

Kaname lặng lẽ quan sát các anh em của mình, từ góc độ đến xem thấy bọn họ đều có ý đồ với Luna. Nếu như có thể để mọi người biết quan hệ giữa bọn họ, anh mới cảm thấy được chút bảo đảm, ít nhất sẽ ngăn cản những người còn chưa động tâm tư.

- À ha ha, là tôi đã quên chưa nói cùng mọi người biết sao? Ngày hôm nay đối với tôi mà nói thật có ý nghĩa, tôi có chuyện này cần thông báo cho mọi người nha.

Nhìn Kaname bộ dạng trịnh trọng cùng trong giọng nói không thể che dấu cảm xúc sung sướng, Azusa nâng đỡ kính mắt hỏi.

- Là chuyện gì?

Asahina Kaname quay đầu nhìn cô gái tóc đen xinh đẹp bên cạnh, mười ngón tay đan xen giơ lên khoe khoang với mọi người ở đây.
- Bắt đầu từ hôm nay, tôi và Luna sẽ chính thức kết giao.

Loảng xoảng~

Tiếng cốc trà vỡ có chút chói tai, bất quá cũng không có ai quan tâm đến vấn đề này, vấn đề duy nhất họ quan tâm bây giờ là lời Kaname là thật hay giả.

Yusuke kinh hô một tiếng, anh tới bây giờ cũng cho rằng Luna sẽ không chọn ai trong bọn họ. Sự việc bây giờ đến quá ngạc nhiên, anh không khỏi cho rằng lỗ tai mình là đang lỗi nghe thấy.
Chính là muốn nói cái gì lại há miệng, một câu cũng nói không nên lời.

- Kaname hoa hòa thượng này này cải tà quy chính muốn cùng Luna ở một chỗ, anh không nghe lầm không vậy Azusa?
Tsubaki hiển nhiên không thể tin được, có chút rối rắm nhìn vào hai người nọ, hỏi nhỏ bên cạnh em trai.

- Không có lầm!
Azusa một mặt âm trầm trả lời, nhìn giữa hai người bọn họ ái muội.

Asahina Masaomi cũng không màng chiếc tách bị phá thành mảnh nhỏ, ngay lập tức phá vỡ cục diện bế tắc.

Anh sâu đậm liếc nhìn Luna, trên mặt là thần sắc không đồng ý.
- Hai người biết mình đang nói cái gì sao?

Luna nhìn thấy hành động của Masaomi, hơi hơi bất an, Kaname phát hiện cảm xúc của bạn gái không đúng, vội nắm tay trấn an cô, sau đó lại nhìn anh cả.

- Anh Masaomi, em biết mình đang nói cái gì, nhưng đây không phải là quyết định bồng bột, em và Luna là yêu thích nhau thật lòng.

Wataru ngay lập tức cọ cọ chạy nhanh qua đứng trước mặt Luna, thiếu niên trong mắt mang chút tìm tòi nghiên cứu.
- Chị Luna, kết giao nghĩa là anh Kaname sẽ cưới chị làm vợ sao?

- Đúng vậy Wataru, sau này anh sẽ lấy chị Luna làm vợ.

Kaname thực như vậy trực tiếp thừa nhận quan hệ của bọn họ, mặt không đỏ tim không đập hướng về phía không phản ứng kịp Wataru xuống tay.

Hiển nhiên Wataru thật không có ý định quan tâm tới Kaname, thuần túy một đôi mắt vẫn chăm chú nhìn vào Luna.

Cô không khỏi mềm lòng, vì vậy tiếp lời của Kaname nói rằng.
- Đúng vậy Wataru, em có thích như vậy không?

Vẫn cúi thấp đầu Asahina Ukyo nghe được câu này, cả người nhịn không được run lên, bàn tay nắm chặt rồi lại buông ra.

Nếu vừa rồi chỉ nghe lời Kaname nói, lòng anh chỉ là loạn, bây giờ khi chính thức Luna thừa nhận, anh lại có cảm giác như bị vật gì đó cắt phải, không phải loại này sắt bén chia lìa mà là từng chút từng chút một khứa vào phần mềm mại nhất, lâu dài mịt mờ, ê ê ẩm ẩm.

Đột nhiên như nhớ tới cái gì, con ngươi Wataru chớp động giảo hoạt quang mang, làm cho người ta không đoán được bình thường vô tư như thiếu niên kia lại đang suy nghĩ cái gì.

- Như vậy... Chị Luna, em có thể cưới chị không?

Luna sửng sốt một giây, hiển nhiên mấy người bên cạnh cũng dường như muốn ngốc rớt.

Tuy rằng là vậy nhưng cô vẫn là trở về một chút tươi cười, cẩn thận giải thích.
- Con trai khi trưởng thành mới có thể kết hôn, Wataru đầy mười tám tuổi cũng sẽ có cô dâu của chính mình nha.

- Chính là không phải chị, nếu không để Masa lấy chị là tốt rồi, không cần cùng với anh Kaname, như vậy chúng ta sẽ vĩnh viễn ở cùng một chỗ, có được không chị Luna?

Wataru hiển nhiên không hề đồng ý với thuyết pháp của Luna, đôi mắt tràn ngập hy vọng nhìn vào cô.

- Thằng nhóc này.... Mọi người không phải hẳn là phải nói duy trì cho chúng tôi sao?

Kaname hiển nhiên bị tức, anh không ngờ đã nói như vậy rõ ràng rồi mà mấy người này vẫn không buông tha cho suy nghĩ của họ.

Câu nói của Wataru như một cái tát thật mạnh làm cho mỗi người đều tỉnh táo.

Mà người bị lôi vào đề tài như Masaomi tích cực dời đi lực chú ý của em út, để che dấu quẫn bách của chính mình.

Hikaru quan sát bên cạnh vài người anh em, hiển nhiên trong lòng có so đo. Nói thực ra cảm giác lúc này của anh quả thực không tốt chút nào, chỉ cần chứng kiến hai người này hỗ động thôi cũng đủ làm cho anh cảm thấy thật ghen ghét rồi.

Bất quá nghĩ đến mối quan hệ giữa hai người bọn họ sẽ không kéo dài được bao lâu, Hikaru không khỏi âm thầm nở một nụ cười xinh đẹp mang đầy kịch độc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro