Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

96/ Kết giao phong ba (2)

Về phần Luna bây giờ đang ở đâu?

Chính là đang được Kaname dẫn đến quán ăn.

Trên đường đi, Luna không có lên tiếng, có lẽ lại nghĩ đến chuyện sáng nay.

Còn Kaname thấy như vậy, cũng chỉ yên lặng đi ở bên người cô.

Kaname mang Luna trên đường đi rẽ trái rồi rẽ phải, đến trong một ngõ nhỏ rồi dừng lại.

Rõ ràng dựa theo phán đoán của Luna, với tính cách của Kaname hẳn là phải đưa cô đến nơi ồn ào náo nhiệt như trung tâm thành phố, hết lần này đến lần khác lại là chỗ này hết sức yên tĩnh.

Ngay lúc Luna nghĩ đến anh ta có hay không lạc đường thì Kaname dừng lại, chỉ vào một tiệm mì udon bình dân.

- Đến rồi, nếu là những người khác nói không chừng sẽ dẫn em đến những nơi sang trọng, hôm nay anh mang em đến thể nghiệm một chút cuộc sống bình dân là như thế nào!

Khi đẩy mở cửa ra, ào ạt hương vị thức ăn đập mặt mà đến, ánh đèn ấm áp nhu hòa tràn ngập mang hơi thở ấm áp của gia đình.

Tuy cửa tiệm này không thể so với những nhà hàng cao cấp tinh xảo, nhưng lại mang một không khí yên tĩnh ấm áp.

Kaname chậm rì rì lắc lư vào trong tiệm mì, lớn tiếng cùng chủ quán bắt chuyện.
- Bác Yamada, cháu lại tới đây.

- Ây da! Thằng nhóc này, thực lâu rồi mới ghé nha.
Một người đàn ông trung niên dáng người mập núc ních ở trong bếp với nụ cười hàm hậu, trên vai đắp một cái khăn lông dài, rắn chắc hai tay không ngừng chuyển động.

- Vẫn là ăn mì karaage-udon sao?

- Đúng vậy.

- Em muốn ăn mì gì?
Quay đầu hỏi Luna.

- Giống như anh đi.

- Bác Yamada, hai tô giống nhau.
Kaname cùng chủ quán điểm thực đơn, sau đó chọn vị trí gần cửa sổ ngồi xuống.

- Tốt.

Luna đã sớm bị khung cảnh cửa hàng này hấp dẫn, ước chừng chưa từng biết trên con hẻm này lại có một tiệm mì như vậy. Hơn thế nữa, cô chưa từng trực tiếp thấy qua quá trình làm mì, từ bột rồi cho vào nồi, phải nói là mọi thứ quá mới lạ đối với cô.

- Thế nào? Chưa từng thấy qua? Kaname khuỷu tay chống lên bàn, bàn tay kia cầm lấy lọn tóc của Luna trêu đùa.

Cửa tiệm này là nơi thời còn đi học Kaname thường xuyên tới, lúc trước đi làm công đến tận khuya mới trở về, lúc đó ở nhà cũng không có gì ăn.

Mà bác Yamada kia bán mì thường thì đến khuya mới đóng cửa, cho nên khi nào về quá muộn Kaname sẽ đến đây.
- Ừm, chưa từng thấy.

- Mì udon đến đây.
Bác chủ quán Yamada mỗi tay bưng một tô trôi chảy đi tới, nhìn Luna liếc mắt một cái, trên khuôn mặt để lộ tươi cười ái muội.
- Thằng nhóc Kaname này, hôm nay lại còn dẫn bạn gái đến đây.

Kaname nghe người khác trêu chọc, bản thân còn thật sự hưởng thụ, liếc mắt nhìn Luna rồi cười nói.
- Bác thấy bạn gái cháu thế nào, có xinh đẹp không?

- Cô bé này thực là xinh xắn đáng yêu đâu, thật là tiện nghi cho thằng nhóc này. Hắc hắc, mà bác nói cho hai đứa, người yêu với nhau là phải trải qua cả đời, vì vậy Kaname tên nhóc này không được ức hiếp con gái người ta nha!
Bác Yamada khó gặp được Kaname dẫn theo bạn gái đến đây, không khỏi thao thao bất tuyệt dặn dò.

Trái ngược với Kaname đã thói quen, Luna là có chút ngượng ngùng. Liếc nhìn đối phương một cái, phát hiện anh ấy chính là đang nhu hoà nhìn mình, ngón tay kéo mì đăm tới đăm lui, cũng không có gắp lên.

- Chao ôi! Tuổi trẻ thật là tốt!
Phiêu mắt đầy chế nhạo hai người một lúc, bác ấy vẫn là trở lại làm mì của mình.

- Mau ăn đi, em không đói sao?
Kaname buồn cười nhìn Luna, anh dùng lấy chiếc đũa kẹp lấy rồi bắt đầu ăn.

Luna xem anh ấy ăn ngon lành như vậy, cũng kẹp lấy mì bỏ vào trong miệng.

Hai người vừa ăn vừa trò chuyện, hiển nhiên trong lòng còn mang tâm sự nên Luna cũng không chuyên tâm cùng anh ta tán gẫu.

Được một lúc, cô lại trầm mặc.

Nhìn Luna một mặt trầm tư, ngày thường tuy rằng Kaname thấy cô ấy cũng trầm tĩnh ít nói, nhưng cũng không phải u buồn như thế này. Tuy bây giờ cô ấy không nói nhưng anh khẳng định là phát sinh chuyện gì, tựa hồ còn không phải là chuyện nhỏ.

Như vậy tưởng tượng, tức khắc trong lòng anh lại có chút khẩn trương. Nhìn ánh mắt Luna, quả nhiên là không khóc nhưng lại mang đầy tâm sự, hiển nhiên là đang cố nén.
- Luna, hôm nay đã xảy ra chuyện gì? Hay là có người khi dễ em, nói cho anh được không?

Luna nguyên bản cũng không tính giấu diếm, dù gì Kaname cũng là bạn trai của mình.

Bất quá có lẽ là anh ấy cho cô cảm giác quá an toàn, cũng có lẽ xung quanh cô thật nhiều người nhưng cũng không phải dễ dàng tìm được một người để kể ra những việc này.

Luna chậm rãi đem chuyện hôm nay nói ra với anh ta.

Nói xong lời cuối cùng, cô đột nhiên cảm thấy cái mũi cay cay, âm thanh rõ ràng thay đổi một chút. Cảm giác oan ức lại tràn đến làm cho chính cô cũng không kìm chế được, chỉ có thể hút hút cái mũi ổn định cảm xúc.

Kaname nghe xong là có chút giật mình, anh không biết bình thường anh Ukyo rất giỏi tự kìm chế cảm xúc lại như vậy thất thố.

Trong lòng nghĩ đến bạn gái mình không hề có sai, lại vô ý trở thành nơi Ukyo phát tiết lửa giận, nói anh không khó chịu là giả.

Mặc khác nếu như không có chuyện này, không biết đến khi nào thì anh mới đuổi tới Luna, thì bây giờ bọn họ cũng không thể có cơ hội cùng một chỗ như vậy.

Anh nhìn cô, không biết phải nói cái gì mới tốt, vì thế chỉ yên lặng mang cô lãm vào trong lòng mình, tay vỗ về lưng cô.

- Kỳ thật thấy em như vậy anh rất khó chịu, chính là anh Ukyo cũng thật quá đáng, bạn gái anh là dùng để yêu thương chứ không phải để mắng chửi như vậy, huống chi Luna của anh lại đáng yêu như thế này.

Nhìn người đàn ông trước mặt rõ ràng đang an ủi còn không quên tâng bốc bạn gái, Luna không biết mình nên khóc hay là nên cười. Bất quá tâm tình của cô cũng tốt rất nhiều, tự nhiên chuyện đó cô cũng không hề để bụng, bất quá muốn tha thứ cho Asahina Ukyo lại là không thể nào.

Asahina Kaname cũng thật minh bạch ủng hộ bạn gái mình, tốt nhất mong cô tránh xa anh Ukyo càng xa càng tốt, chỉ là anh cũng không nói ra khỏi miệng.

- Ôi chao, anh Ukyo đã như vậy thì em không cần để ý đến anh ấy thì tốt rồi. Anh mới là người cần được em quan tâm nhất đây.

Kaname tiểu tâm tư sao Luna lại không thấu, chỉ là cô cũng thuận nước đuổi thuyền mà thôi. Có điều cô cũng thực bất đắc dĩ, ngày thường người này một bộ phong lưu hoa hoa công tử, một khi có bạn gái lại thay đổi keo kiệt.

Bất quá Luna cảm thấy, có một người bạn trai hay ghen như vậy cũng không tồi.

Cho nên nói, không phải vợ chồng thì không vào một nhà, bây giờ thì Luna cũng đã được thể nghiệm câu nói đó.

Ăn uống xong, Kaname cùng Luna như cũ tay nắm tay hướng về biệt thự Sunrise trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro