45/ Luna trừng trị
- Như vậy thực không tốt lắm đi!
Subaru có chút rối rắm nói ra.
Yusuke có chút đồng tình nhìn Luna, nhưng nghĩ đến là Azusa nên cũng khá là yên tâm.
- A~~~ Mọi người bộ dạng như vậy là sao? Chỉ là cùng ăn một cây pocky thôi mà~~~
Tsubaki bộ dạng khoa trương nói.
- À há~~~ tự nguyện đổ thì tự nguyện chịu thua nha~
Hikaru cũng xen vào.
Lại nói đến Azusa, sau khi biết bản thân bị phạt thì vẫn một mực im lặng.
Đột nhiên anh ta đứng lên, cầm một cây pocky hướng Luna đi đến.
Mọi người cũng không nghĩ tới Azusa sẽ như vậy tự nguyện thực hành mệnh lệnh.
Lúc này đã đứng trước mặt Luna, Azusa triều ánh mắt hướng Tsubaki.
- Tsubaki, anh thực sự muốn em làm vậy sao?
- Azusa, đó là mệnh lệnh của quốc vương nha~~~
Tsubaki khóe miệng mỉm cười, trong ánh mắt cũng là một hồ nước sâu không thấy đáy.
- Như anh mong muốn!
Nhìn Tsubaki, Azusa buồn bã mở miệng.
- Luna-san, thực có lỗi.
Azusa thấp giọng nói.
Luna trơ mắt nhìn Azusa tiến lại gần, bóng của anh đem cô dần che phủ.
Luna chỉ kịp nhìn thấy Azusa màu tím đôi mắt sâu như hàn đàm.
Anh nhẹ nâng cằm Luna, đưa đầu còn lại của pocky đến bên miệng cô.
Luna không tự giác hé miệng, thản nhiên hơi thở nam tính truyền đến làm cho cô không được tự nhiên.
Cây pocky càng ngày càng ngắn, khoảng cách giữa môi hai người cũng càng ngày càng gần.
Luna biết Azusa khó xử, không khỏi chủ động đem pocky cắn, kết thúc tư thế ái muội này.
Anh thậm chí không biết cô buông ra anh từ lúc nào, Luna tựa như cơn gió, phảng phất qua rồi rời khỏi.
Trong lòng Azusa miên man bất định, có chút hoảng hốt ngồi vào chỗ của mình.
Tiếp đó anh nghe Luna lạnh lùng nói.
- Ăn xong rồi, không bằng lần này tôi đến tẩy bài đi.
-Thật đáng tiếc, lần này không phải là tôi!
Kaname hai ngón tay kẹp lá bài của mình, nhún vai một cái.
Dường như ông trời cố ý an bài, ván này Luna trở thành "tân quốc vương".
Luna nghễ mắt xung quanh một vòng, như có điều suy nghĩ, ánh mắt nhẹ nhàng phiêu đến hai chỗ nọ, thản nhiên nói.
- Bằng không.... A nằm trên mặt đất thở dốc, số 6 ở trên người A chống đẩy 20 cái đi!
Nghe thấy hình phạt này, mọi người triệt để run rẩy. Họ có chút không thể tin nhìn vào Luna, trong lòng không khỏi kêu rên "Luna -san quả thật quá đáng sợ rồi, mẹ ơi trái đất quá đáng sợ, con muốn trở về sao hoả".
- Tới mau, người nào may mắn như vậy để cho tôi xem mặt một chút!
Fuuto phát hiện bản thân không phải là đương sự, dĩ nhiên đặc biệt hả hê. Nói thật ra rõ ràng còn nhớ thù cũ bị mọi người cười nhạo đi.
Hikaru cầm lá bài số 6, tươi cười không khỏi cứng lại, khóe miệng run rẩy triều Luna nhìn lại.
Anh học bộ dạng của Wataru, bẹp bẹp miệng, bộ dạng uỷ khuất.
- Em gái nhỏ thực sự muốn anh phải chống đẩy 20 cái sao?
-..... Anh cứ nói đi!
Luna im lặng nhìn bộ dạng của anh ta, khóe miệng không khỏi rút rút.
Hikaru cầm số 6, có chút bất đắc dĩ đứng lên.
- Tôi thật ra rất tò mò A là ai đâu?
Kaname ánh mắt vòng vo chuyển, híp lại cười cười hỏi.
Mọi người nhìn bài của mình, rồi nhìn xung quanh cũng chưa phát hiện ai đứng lên. Bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía người mà lúc nãy giờ còn hả hê kia.
Tsubaki biết bản thân mình bị trúng chiêu, lập tức tạc mao, chơi xấu liên tục hô to không muốn.
Luna phát hiện Tsubaki nhìn vài lần về phía mình có chút u oán, cô không khỏi lóe lóe ánh mắt.
Mọi người nhìn tình cảnh này không khỏi trợn tròn mắt. Nếu lúc này mà còn không rõ Luna muốn chỉnh Hikaru cùng Tsubaki thì quả thật là ngu ngốc rồi.
- Tự guyện đổ, tự nguyện chịu thua nha~~~ Tsubaki.
Kaname hai tay đan vào nhau, học hỏi bộ dạng của Hikaru, đỉnh đạc cười nhạo nói.
- ...Trò chơi thì phải tuân thủ quy tắc.
Subaru một bên mặt đỏ, có chút lắp bắp nói ra.
- Hai người vẫn là ngoan ngoãn nhận mệnh đi!
Azusa đẩy kính mắt nói.
- Ha hả, hai anh đúng là tự làm tự chịu mà.
Yusuke không khách sáo nở nụ cười, có vẻ như anh ta đã quên mất bộ dạng túng quẫn lúc nãy của mình.
- Các người....tôi không muốn!
Đang lúc Tsubaki lại bắt đầu muốn ồn ào lên. Mấy người anh em liền đã đem Tsubaki sắc mặt đã thành màu đen đẩy ngã trên mặt đất.
Kaname cùng Ukyo còn đồng thời đè lại tay chân anh ta để phòng ngừa Tsubaki giãy giụa.
- Các người thật đáng ghét, mau thả tôi ra! ~~~~~
Hikaru vẻ mặt hoàn mỹ không chút sức mẻ đi đến chỗ Tsubaki, đứng cạnh gót chân anh ta.
Tsubaki hoảng sợ nhìn mặt của Hikaru hướng mình càng ngày càng gần, hơi thở đập mặt mà đến, anh ta không khỏi bộ dạng ác hàn, quả thật là bị ghê tởm đến.
- Tsubaki-san, anh phải rên rỉ nữa nha!
Luna sâu kín lời nói truyền đến, tốt bụng nhắc nhở Tsubaki.
- A~~a~~a~~~
Tsubaki bộ mặt cá chết phát ra những âm thanh kỳ quái.
Quả nhiên là nhìn thấy mọi người bộ dạng như bị sét đánh đến rồi.
- Anh đây là làm âm thanh quỷ kêu cho ai nghe đâu.
Luna giật giật khóe miệng, đầu đầy hắc tuyến nhìn anh ta.
- Xem như cô lợi hại!
Tsubaki cắn răng, hung tợn nói.
Một tiếng thấp suyễn từ trong miệng Tsubaki phát ra, Luna không khỏi khen ngợi nhìn Tsubaki, quả nhiên làm thanh ưu có khác, thực dễ nghe đâu.
Mọi người cũng tập thể sửng sốt, một vài người còn lặng lẽ mở ra ghi âm.
Nhìn tình cảnh này, Luna không khỏi cảm thán "đây là anh em ruột thịt sao, thực sự là vậy sao".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro