Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

137/ Họp phụ huynh (2)


Thứ sáu buổi chiều, Louis cùng đồng nghiệp trong tiệm nói một tiếng liền lái xe thẳng đến trường học.

Louis đã cố ý chuẩn bị thật sớm, làm chính mình cả người cho thực tinh thần, anh cảm thấy lần đầu tiên tham gia hoạt động trong trường học của Luna, nhất định không thể thất lễ.

Suy xét cho tới hôm nay, Louis còn cố ý ăn mặc trang trọng một phen, một cái sơ mi màu trắng bên trong, bên ngoài anh còn phủ thêm kiện áo vest, giày da đen, hơn nữa cộng thêm nhiều năm rèn luyện ra khí chất giỏi giang vẫn là không thể soi mói.

...

Cuối tuần là ngày họp mặt gia trưởng, quy mô còn rất long trọng.

Buổi chiều ba giờ mới bắt đầu, Louis đến thời điểm còn kém mười phút.

Chung quanh cơ hồ đều là các bậc cha mẹ tới tham gia, loạn thành một đoàn.

Louis sờ soạn cả buổi mới đến lớp Luna, nhìn vào bên trong mọi người còn đang học.

Anh cố gắng tễ vào bên trong, thông qua cửa sổ hướng vào xem, liếc mắt một cái liền nhận ra cô gái mà chính mình cần tìm. Luna ngồi ở hàng ghế thứ tư, đang cúi đầu ở trên vở viết hoáy cái gì đấy.

Họp phụ huynh hầu như là nghi thức bắt buộc của mỗi trường học tại Nhật Bản, mỗi năm học đều sẽ cử hành hai đến ba lần, mỗi lần đều sẽ có rất nhiều người tham gia.

Mặc dù lần này chỉ giới hạn của các lớp năm cuối, nhưng đến dự mọi người cũng rất nhiều.

Louis nhìn bên ngoài cơ hồ đều đứng đầy người.

Đang lúc tới giờ giải lao, xung quanh các học sinh ào ra khỏi lớp, Louis tìm mãi mà không thấy Luna đâu.

Đi theo đoàn người đến địa điểm diễn ra cuộc họp, lúc này hàng phía sau có một nữ sinh tóc dài bỗng nhiên đứng lên gọi lại anh, tươi cười mang chút thẹn thùng.

- Quấy rầy một chút, xin hỏi ngài là người giám hộ của Luna-san sao?

- A, đúng vậy, xin hỏi em là?

- Em là bạn cùng lớp của Luna-san, bạn ấy bảo em riêng giúp anh tìm vị trí. Sensei tìm bạn ấy có chút việc...

Louis ngẩn người, ngay sau đó lại cười.
- Là Luna nhờ em hỗ trợ sao? Cảm ơn.

- Đúng vậy, Luna nói phụ huynh của bạn ấy có lẽ... ngủ quên mất, tới chậm sẽ không có vị trí cho nên làm cho em hỗ trợ chiếm chỗ cho anh.

Cô gái ngượng ngùng nói xong, ngay sau đó còn lén lút liếc nhìn vẻ ngoài tuấn tú của Louis, không biết nghĩ đến cái gì lại cúi đầu đỏ mặt.

- Thực xin lỗi, đã quên tự giới thiệu. Em tên Minamoto Shizuka, cùng Luna-san là thành viên trong hội học sinh, thỉnh chiếu cố nhiều hơn.

Louis đáp lễ.
- Anh là Asahina Louis, người giám hộ của Luna, thỉnh chiếu cố nhiều hơn.

Ngưng một chút, anh lại nói tiếp.
- Cũng cảm ơn em hỗ trợ anh chiếm vị trí.

...

Trong lớp vang lên thanh âm của giáo viên chủ nhiệm, có vẻ như chờ mọi người có mặt đông đủ thì cuộc họp sẽ bắt đầu.

Louis dưới sự chỉ dẫn của Minamoto Shizuka đã nhanh chóng ngồi xuống vị trí của mình.

Minamoto Shizuka ngọt ngào cười, len lén nhìn Louis một cái, bàn tay cô chỉ chỉ bên ngoài.
- Em có việc muốn đi trước. Anh cứ ở đây. Ừm...em đi đây.

Tựa hồ là ý thức được chính mình nói chuyện không được tự nhiên, gương mặt xinh đẹp đỏ lên, đối với Louis  cúc cung chào hỏi rồi vội vàng chạy đi.

"Thật khó hiểu..."
Louis lầm bầm lầu bầu nói thầm một câu, rồi sau đó lại lập tức phản ứng lại đây.
"A, nữ sinh trung học đều như vậy sao?"

Ít nhất là anh cảm thấy Luna sẽ không biểu hiện khác thường như vậy.

...

Không nghĩ tới trong số các anh em ở nhà, Luna lại lựa chọn anh đến tham dự cuộc họp hôm nay. Thật là một sự việc làm người ta cảm thấy ngoài ý muốn cùng với cao hứng. Khó trách hôm qua cô ấy sẽ tìm anh tu bổ tóc, nguyên lai là muốn ở trước mặt mình nói ra chuyện này.

"Ha hả! Cảm giác không được tự nhiên lại ngoài ý muốn đáng yêu đâu!"

Giáo viên chủ nhiệm tiến vào lớp, buổi gặp mặt chính thức bắt đầu rồi, đầu tiên cũng không phải cụ thể nhắc tên từng thành viên của lớp, mà là tư vấn việc tăng lên lượng giờ học bổ túc trước khi thi đại học.

Asahina Louis cũng không hiểu biết lợi ích cụ thể của việc sắp xếp thời khóa biểu như thế nào, nhưng là mỗi lần nhìn trong phòng mọi người lấy danh nghĩa là phụ huynh đưa ra các vấn đề thắc mắc, dù anh không đưa ra ý kiến nhưng cũng ngăn không được đi theo cảm xúc mênh mông.

Rốt cuộc đến phiên báo cáo điểm học kỳ cụ thể, tâm tình của Louis cũng nhắc lên.

Anh nhìn thấy Luna ăn mặc đồng phục đứng ở ngoài phòng, đi theo phía sau một vị sensei, rồi cùng đối phương đang nói cái gì đó.

- Ôi chao? Kia là Lee Luna? Thật sự là thủ khoa anh văn lần này sao? Thiếu chút nữa không nhận ra tới.

- Đúng vậy, so phía trước còn muốn làm người ta ngạc nhiên. Nghe nói từ đợt nhập học đến bây giờ cô bé đều vẫn giữ vị trí đầu bảng môn anh văn. Bất quá xem ra hôm nay cuộc họp nếu không phải trì hoãn, nhất định là cho biết tên thủ khoa các môn vừa thi rồi.

Một vị gia trưởng bàn trên nói với người bên cạnh.

- Sao? Chị nói thật? Đứa nhỏ này thật là lợi hại, nếu không phải con tôi là con gái, tôi không chừng còn khuyến khích nó theo đuổi cô bé này.
Một người khác thiện ý trả lời.

Nghe thấy chung quanh có người nhỏ giọng nghị luận, Louis kinh ngạc mà nghĩ, nguyên lai Luna lại lợi hại như vậy, vì thế trong lòng anh bất giác lại kiêu ngạo.

Chính như người người nghị luận như vậy, cùng với tiếng của sensei lên xuống phập phồng, nhưng kết quả lại không có trì hoãn, cuối cùng cũng đến phần đưa bảng điểm.

Bên cạnh có một vị gia trưởng rất hiền lành mà cùng anh đáp lời.

- Ngài cũng là gia trưởng của học sinh lớp này?

Asahina Louis gật gật đầu, cũng rất khách khí mà trả lời.
- Đúng vậy, ngài cũng vậy?

Vị gia trưởng này cũng chạy nhanh nói khẳng định, còn nói thêm.

- Haiz...hiện tại đám trẻ này, không cho người ta bớt lo. Chớp mắt liền phải thi đại học, trong lòng gia trưởng chúng ta thật là thay chúng sốt ruột, cố tình chúng nó còn một chút cũng không nóng nảy, ăn uống chơi bời, thật là không có cách nào.

Louis trong đầu liền nghĩ, đúng là sắp phải thi đại học rồi, cũng không phải là còn có nửa năm sao? Hiện tại Luna có phải đã muốn gấp gáp?

Mọi người trong nhà giống như từ sau khi nhập học liền cũng không như thế nào quản đến chuyện của Luna, chính mình có phải hay không là đã quá không để bụng đến cô ấy?

Nghĩ lại bộ dáng ngày thường của Luna, cũng không cảm thấy cô ấy sốt ruột bao nhiêu? Cũng là nên học thì học, nên làm thì làm, tuy rằng cũng có ra ngoài nhưng Luna cũng không có chơi bời nhiều, cảm giác như là chính cô ấy đều an bài tốt mọi chuyện.

Vị gia trưởng này lại hỏi.
- Em của cậu tên gọi là gì, lần này thi thế nào, về sau có định vào Đại học nào chưa?

Louis không biết thành tích của Luna, liền hàm hồ cho qua chuyện, chỉ nói.

- Cô bé tên Lee Luna, còn trường đại học nào thì chúng tôi còn không có thương lượng qua... Nếu có thể, tôi vẫn là tôn trọng ý tưởng của Luna?

Không nghĩ tới vị kia vừa nghe tên Luna liền kêu sợ hãi lên, kia vẻ mặt kinh ngạc đều che dấu không được, thanh âm lập tức cao hai độ.

- Luna? Là Lee Luna sao? Là cô bé lần này đạt thủ khoa anh văn? Cậu là anh trai cô bé, vậy tôi có thể gọi ngài là Lee-san sao?

Vị gia trưởng này vẻ mặt vui mừng, vừa mới còn chỉ là thái độ khách khí, hiện tại hoàn toàn chính là ân cần.

- Không phải, chúng tôi chỉ là họ hàng, tôi họ Asahina.

- Ôi chao! Em họ cậu thật sự lợi hại, tôi đều nghe con tôi nói rất nhiều lần, nói mỗi lần tới tiết tiếng Anh đều có thể làm trăm phần trăm đúng, lần này vẫn là thủ khoa môn... Ngày thường em cậu dùng loại sách bài tập nào vậy, còn nữa, cậu đăng kí lớp học bổ túc nào cho cô bé vậy?

Nghe một tràng pháo oanh liên tục, Louis vẻ mặt dại ra, còn lớp học bổ túc?

Anh biết trước nay Luna không có học thêm ở lớp bổ túc nào. Ngày thường đi học liền về nhà, cuối tuần đều là chính mình ở nhà học, khi nào đi qua lớp học bổ túc. Nếu có cũng là cô ấy đi dạy kèm cho người khác.

Sách luyện tập thì anh càng là hoàn toàn không biết, mỗi tháng ngoài tiền học ra, chính Luna đều tự để dành tiền sinh hoạt. Ngẫu nhiên anh cũng nhìn đến cô ấy mua hàng về nhà, nhưng cũng đều là vật dụng cho bé Jun, cho nên sách luyện tập gì đó anh là hoàn toàn không nhìn thấy qua.

Chính là xem mấy vị gia trưởng vẻ mặt tha thiết, Louis lại cảm giác mấy câu nói đó thật sự nói không nên lời.

-... Ách, Luna nhà chúng tôi cũng không học qua lớp học bổ túc, đều là tự học ở nhà.

Mấy vị gia trưởng kia ậm ừ một tiếng, nhưng biểu tình nhìn qua chính là không tin. Ngay cả Louis còn thấy khó tin, anh biết Luna học giỏi như cũng không ngờ sẽ xuất sắc như vậy.

Không phải anh xem thường cô ấy, nhưng người ngoại quốc muốn vượt qua thành tích của người bản địa thường là không dễ dàng, huống chi Nhật Bản lại là một nơi nổi tiếng về sự cần cù học tập.

Louis bây giờ đặc biệt chỉ quan tâm Luna đang ở đâu, bởi vậy đương cuộc họp đã xong, anh liền rời khỏi đó.

Căn cứ như vị bạn học của Luna nói, cô ấy tạm thời còn không thể ra tới.

Louis nghĩ nghĩ rồi quyết định ở sân vận động phía bên ngoài tìm một chỗ chờ Luna.

Sân vận động ngày thường không mở cửa, chỉ khi nào có thi đấu mới có người, cho nên tiệm cà phê mấy ngày này cũng không có mở, chỉ có mấy nhà cửa hàng tiện lợi, cách đó không xa đầu đường là một hàng ghế dài.

Louis ở cửa hàng tiện lợi mua một ly trà sữa, đôi tay ôm lấy ngồi ở trên ghế dài, lẳng lặng chờ đợi Luna.

Khi Luna ra tới đã là buổi chiều bốn giờ ba mươi, Louis đã ở bên ngoài gần hai mươi phút.

Nghe được ngoài cửa sân vận động ồn ào âm thanh, Louis theo bản năng đứng lên.

Anh nhìn thấy Luna bị các đồng học vây quanh, xuyên một thân giáo phục gọn gàng, tuy rằng có cùng mọi người nói chuyện, nhưng trên mặt biểu tình là như đang tìm tòi ai đó.

Bên người Luna đi theo sau là vị bạn học đã tìm chỗ giúp anh, cô gái tự xưng mình gọi là Minamoto Shizuka.
Tay cô ấy ôm một cái túi xách, đi rồi một đoạn lại dường như hơi thẹn thùng nói gì với Luna, lại thấy Luna xoay đầu đối với cô gái nọ nói câu cái gì đó. Không biết nghe được cái gì mà Minamoto Shizuka trên mặt lóe lên nụ cười điềm mỹ, đôi mắt cũng đi theo phát sáng.

Louis nhận ra được, vị bạn học Minamoto thật khẩn trương lắng nghe Luna nói.

Asahina Louis không khỏi mỉm cười, quả nhiên Luna đang cởi lòng và dần dần nhiều bạn hơn.

Từ lúc sensei tuyên bố tan học, từng tốp học sinh cũng đã mau chóng thu thập cặp sách ào ạt ra tới, cũng có mấy người bắt đầu tìm kiếm người nhà của mình.

Trong đám đông, Luna cũng là liếc mắt một vòng liền thấy Asahina Louis đang ngồi đợi mình, cô cũng sốt ruột chạy đến, sợ anh ta phải đợi lâu.

- Anh như thế nào lại còn ở lại đây? Đã muộn rồi, sao không về sớm mà ngồi đợi em?

- Anh hôm nay rảnh rỗi nên mới đến, em còn không có ăn đi? Chạy nhanh dọn dẹp một chút, hôm nay đã làm phiền Minamoto-san rồi, nếu không phiền... thì hôm nay cũng rảnh rỗi, không bằng anh mời hai em một bữa cơm.

Louis nghĩ là ngày thường bọn họ đều ăn ở căn tin, nhà ăn trình độ cũng chính là như vậy, lại ăn ngon cũng ăn ngon không đến nào đi, không bằng thừa dịp hôm nào dẫn Luna đi bồi bổ một chút.

Mặc khác khó khăn lắm mới phát hiện Luna thân thiết với một người bạn, anh không ngại giúp cô ấy biểu hiện một chút thành ý.

Minamoto Shizuka ngượng ngùng chạy nhanh ngăn lại nói.

- Không cần đâu, em...đó là chuyện nhỏ mà. Kia...khi nào có dịp, em sẽ đến bái phỏng. À mà còn buổi liên hoan chiều nay nữa...

Nói đến đây, Shizuka liền đánh mắt sang Luna.

Đối với việc Louis cùng bạn học của mình tỏ ra thân thiết, Shizuka cũng không quá bất ngờ. Vừa rồi cô ấy có nhờ cô tìm giúp chỗ ngồi cho Asahina Louis-san, nên cô nghĩ quan hệ giữa bọn họ cũng không cạn.

Bất quá... Asahina Louis người này thật sự rất ôn nhu, nếu sự ôn nhu này chỉ vì một cô gái thì....

Shizuka bị suy nghĩ của mình làm cho trái tim đập loạn nhịp một cái, cảm thấy sao mình lại có cái ý tưởng điên rồ này, rõ ràng là người này mới chỉ gặp lần đầu tiên.

Luna ôn hòa cùng Shizuka nói.
- Nhờ cậu nói với sensei là mình có việc về trước, không thể tham gia hoạt động tiếp theo cùng mọi người.

Shizuka sau khi nghe xong Luna nói, đang len lén nhìn Louis, cô ấy ngẩn người, vội vã ra tiếng nói.

- Sao lại không tham gia? Bạn không phải nói là chiều nay không có việc gì sao? Nếu vấn đề là Asahina-san thì chúng ta có thể rủ anh ấy đi cùng.

- À, xin lỗi. Mình cảm thấy hơi mệt nên chắc sẽ không dự hoạt động buổi chiều.

Louis nhìn Shizuka ửng đỏ hai gò má nhìn mình, bất giác nhẹ nhàng nhíu mi.

Thật ra Minamoto Shizuka đã ở bên cạnh nhìn rất lâu, không tính lúc tìm chỗ cho anh ta.

Vừa ra phòng học thì cô liền chú ý tới Asahina Louis, thật sự là không chú ý cũng khó.

Đều là phái nam với nhau, đều là trang phục không có gì khác nhau, cố tình Louis liền có vẻ đặc biệt xuất sắc. Làn da anh ta thật trắng, đôi mắt trong veo nhập nhèm mang chút lười biếng, cố tình loại khí chất này chính là cái loại đặc biệt làm người ta cảm giác rất sạch sẽ, chỉ cần nhìn liền rất nhận người thích.

Cô vừa đi đến bên cạnh Luna, theo ánh mắt Asahina-san liền biết anh ta rất quan tâm cô gái này. Bình thường không tính là quá thân thiết với Lee Luna cũng làm cho Shizuka cố gắng nói nhiều hai câu, chỉ hy vọng đối phương có ấn tượng tốt với mình.

Cái khác không nói, ở nơi trường học loại địa phương này, Minamoto Shizuka tự nhận bề ngoài bản thân cũng là duyên dáng đáng yêu, ít nhất mỗi lần đám nam sinh nhìn cô đều có điểm thẹn thùng không quá tự nhiên.

Asahina Louis lại không có, gương mặt anh ta khi đối diện với cô lại đặc biệt tự nhiên, đặc biệt bằng phẳng. Điều đó làm những lời nói dù đã suy xét để chuẩn bị nói ra của Shizuka cũng không khỏi nan kham, thẹn thùng.

Ba người lại hàn huyên nửa ngày nói tất cả đều là việc cần nói, một câu học tập cũng chưa đề cập đến.

Shizuka lại len lén xem chàng trai bên cạnh, chính là tiếc rằng người kia chỉ quan tâm vào câu hỏi của "em họ" anh ta, điều này không khỏi làm cho Shizuka âm thầm thất vọng.

Cảm thấy thuyết phục Luna không có kết quả, Shizuka cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể luyến tiếc nhìn hai người, thất vọng đáp lời.

- Vậy đành hẹn dịp khác vậy. Tạm biệt hai người, mình về trước đây.

...

Trên đường về, Asahina Louis đi ở bên cạnh Luna, có loại thể nghiệm đặc biệt kỳ lạ, cảm giác này chính là ánh mắt người khác nhìn bọn họ mang theo rõ ràng cực kỳ hâm mộ, vô pháp che lấp.

Hơn nữa loại này hâm mộ cùng tiền, quyền, địa vị đều không quan hệ, người khác là bởi vì nghĩ bọn họ là một đôi mà hâm mộ họ.

Sau khi Luna thu được ánh mắt không thể hiểu được của người đi đường liền nhịn không được bắt chuyện cùng Louis.

Nhưng thật ra Louis nghe Luna bắt chuyện liền dâng lên tươi cười thân thiết, ôm ý muốn thăm dò hỏi.

- Về chuyện đi công tác một tuần của Fuuto, em sẽ đi cùng chứ?

- Có lẽ em sẽ đi cùng anh ta, cuộc thi vừa kết thúc, trùng hợp sắp đến trường học cũng đang chuẩn bị cho hoạt động xã đoàn nên ít nhất em sẽ có một tuần để nghỉ.

Nhắc đến chuyện này, Luna cũng không khỏi cảm thấy may mắn. Việc mình bất đắc dĩ trở thành trợ lý của Fuuto khi đang bận việc học tập đã là không xứng chức rồi, nếu là khi anh ta đi công tác mà mình còn không có mặt thì quả là không còn gì để nói.

Louis nghe lời Luna nói, anh quả nhiên cần suy xét lại lịch trình tiếp theo của mình. Việc đi theo trang điểm cho đoàn phim mà Fuuto đang hợp tác cũng không phải lần đầu, nhưng nếu có Luna tham gia thì đúng là không đi không được.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro