Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

135/ Khách đến thăm (2)


...

Asahina Tsubaki dưới đáy lòng yên lặng phun tào nói.

"Fuuto rốt cuộc là nghĩ như thế nào,  nó không phải đã sớm biết sự tình này rắc rối, còn lôi kéo Luna vào làm gì? Nó chẳng phải là vẫn thích Ema đó sao?”

Nhắc Ema, Tsubaki vẫn là nhịn không được tạm dừng một chút.

Không có biện pháp, cho dù muốn bỏ qua, đôi khi anh vẫn như cũ không quá thói quen. Vẫn luôn cảm thấy chính mình ưu tú đâu thua kém ai, cô gái mình từng thích đến cuối cùng vẫn là không có lựa chọn chính mình.

Chính là...

Hình như chính mình rõ ràng cũng không vì chuyện đó mà thật đau khổ suy sụp, chỉ có hơi không phục cùng một chút tiếc nuối mà thôi…

- Trước tiên chờ cậu ta đến hãy nói đi, ai có thời gian thì ngồi đây, nếu buổi chiều có việc thì tranh thủ trở về phòng. Bọn họ không phải cũng sắp đến rồi sao?

Asahina Azusa ngồi bên cạnh với anh trai song sinh, tay đỡ đỡ kính mắt của chính mình, bình tĩnh mà nói.

“...”

Phòng khách tất cả mọi người nhắm lại miệng, không ai có ý định trở về phòng, ai nấy hai mắt nhìn nhau, không khí nhất thời có chút áp lực.

Liền tính là muốn về phòng, nhưng vẫn là ở lại xem tình hình như thế nào. Họ cũng hy vọng bảo hộ người nhà của chính mình, chẳng sợ bình thường anh em có hay tranh chấp đấu đá lẫn nhau, nhưng chỉ cần còn ở dưới một mái hiên, cũng như cũ sẽ thực hòa thuận, thống nhất đối ngoại…

...

Đột nhiên, một trận tiếng mở cửa truyền đến âm thanh đánh vỡ bầu không khí yên lặng.

Bước đi vào là vẻ mặt anh tuấn soái khí — Asahina Natsume.

Natsume thực mau cùng bọn họ chào hỏi.

Luna tươi cười tiếp đón anh ta.
- Anh Natsume như thế nào cũng đã trở lại?

- Hôm nay chỉ là thuận đường đi công tác, không có chuyện khác, cho nên anh liền trở về cùng mọi người thương lượng sự tình với Tsuruga-san.
Natsume sờ đầu Jun, ôn hòa mà giải thích nói.

- Sao anh biết mà trở về?
Ngay cả Fuuto cũng ngạc nhiên mà hỏi.

Azusa cũng nhìn Natsume đầy nghi vấn.

- Liền chúng ta mấy cái, nên tôi gọi cậu ta về đó mà.
Tsubaki nhướng mày, quơ quơ điện thoại trong tay mình.

Louis cùng Iori đều ở bên ngoài có việc, hôm sau mới trở về. Subaru hiện tại còn ở nơi khác đi thi đấu, cho nên hiện tại bao nhiêu đây người tới thảo luận chuyện này còn chưa đủ nhiều sao?

Luna hắc tuyến nhìn lời nói sứt sẹo của Tsubaki, cảm thấy anh ta đang cố ý phô trương thanh thế với người ta thì đúng hơn.

Ukyo đẩy đẩy mắt kính, nghiêm cẩn mà nói.
- Nếu đã đến đây rồi thì ngồi xuống cùng bàn bạc đi.

Tsubaki không tình nguyện mà lôi kéo Azusa xê dịch ngồi sang một bên, tiếc nuối lấy ra vị trí bên cạnh Luna để lại cho em trai.

- Mọi người muốn hợp tác với LME để giải quyết sao?
Vừa ngồi xuống, Natsume lập tức hỏi lên vấn đề.

Ukyo gật gật đầu, thái độ như cũ lãnh ngạnh như xử lý việc công theo phép tắc.

- Tuy không biết điều kiện để làm Fuuto thoát khỏi cảnh này là gì, bất quá có thể xem xét.

- Nếu tôi không có nhớ lầm nói, Tsuruga Ren xưa nay làm người rất chừng mực, chúng ta không cần quá lo lắng anh ta sẽ đòi hỏi quá đáng.

- Bất quá cũng không thể không phòng ngừa, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

Hikaru phiên một xấp báo chí, bổ sung thuyết minh nói.

- Đây cũng là nên phải.
Đối mặt với Hikaru lo lắng, Ukyo như cũ bảo trì bình tĩnh. Anh liếc mắt nhìn Hikaru, hơi mang tán đồng mà nói.

- Từ trước mắt chúng ta nắm giữ tư liệu tới xem, đích xác như thế. Bất quá như vậy cũng tốt, tôi còn sợ cậu ta không xuất ra điều kiện kìa.

Nghe xong lời này, Hikaru trong lòng tức khắc liền cân bằng.

- Vị này Tsuruga Ren này tính cách thế nào?
Yusuke nhìn chằm chằm tư liệu trên tay Ukyo, hỏi.

- Đối đãi công việc thực nghiêm túc, có lễ có độ, là người có gia giáo tốt đẹp.
Lần này, mở miệng trả lời chính là Fuuto.

- Cũng hy vọng là mọi chuyện diễn ra suôn sẻ đi!

Bái phỏng thời gian đã gõ định, vừa lúc là thời gian trà chiều.

Phát ra thông tri chính là Tsuruga Ren, anh ta gọi điện thoại cho Asahina Ukyo, tỏ vẻ sẽ ở đại khái hai giờ chiều, thời điểm đó sẽ ghé chung cư, hy vọng sẽ không cho bọn họ mang đến quá nhiều phiền toái.

...

Một chiếc Rolls-Royce màu đen lặng yên không một tiếng động mà ngừng ở cổng lớn biệt thự Sunrise.

Một lát sau, từ trong xe đi xuống một vị nam tính mang kính cận, hư hư thực thực mặc tây trang, anh bước  đi tới vị trí tòa sau, mở ra cửa xe.

Người nọ chính là Yashiro Yukihito mà Luna gặp hôm nọ, anh ta cùng với một thân tây trang đen Tsuruga Ren bước xuống.

Một vị là người đại diện giỏi giang, một vị là ngôi sao điện ảnh nổi tiếng, dung nhan soái khí, khí chất hơn người, nếu ở đây là khu đông đúc sẽ hấp dẫn không ít người qua đường ánh mắt hoa si.

Dưới con mắt quan sát của hai người này, biệt thự Sunrise chiếm diện tích rất lớn, từ một tòa chung cư rất có hơi thở hiện đại hoá cùng trước sau là hai cái hoa viên lớn tạo thành.

Trước trung ương hoa viên có một một cái cây thô tráng, dưới tàng cây là mặt cỏ được tu bổ đến thập phần chỉnh tề. Vườn hoa chung quanh lưu ra rộng mở lối đi nhỏ, vòng qua trung tâm của vườn hoa, vẫn luôn kéo dài đến trước cửa pha lê lớn của tòa nhà.

Tsuruga Ren cùng Yukihito Yashiro một trước một sau mà bước lên cửa lớn chung cư, cũng đối với nơi đây bố cục biểu hiện ra tán thưởng.

Tsuruga Ren chọc chọc cánh tay Yashiro, ý bảo anh ta tiến lên kêu cửa.

Yashiro duỗi cái tay đã được mang bao tay, ấn vang lên cái chuông cửa bên cạnh mình.

“Leng keng” .

“Cạch” một tiếng, nắm đấm cửa bị người từ bên trong vặn ra.

Asahina Ukyo tây trang giày da, ăn mặc không chút cẩu thả đứng ở sau cánh cửa.

Nhìn thấy người tới, thâm thúy mắt lam xẹt qua một đạo ánh sáng, nhưng trên mặt như cũ vẫn duy trì ổn trọng, nho nhã lễ độ hỏi thăm.

- Tsuruga-kun, Yukihito-kun, hai người đã đến!

Không thể không nói, Asahina Ukyo trước mặt người ngoài có thể có là hàng thật giá thật người đàn ông hoàng kim, chỉ mấy giây liền mở ra hình thức nghiêm cẩn soái khí.

Chỉ thấy Tsuruga Ren đồng dạng nho nhã lễ độ gật gật đầu, mặt mang mỉm cười mà đối với vị nam sĩ tinh anh trước mặt nói.

- Quấy rầy rồi, Ukyo-san, hôm nay tôi cùng với Yashiro tới nhà anh để bái phỏng. Hy vọng sẽ không gây phiền hà cho mọi người.

Tuy rằng trong đầu đã biết rõ lai lịch người này, nhưng đồng dạng là một cái cao thủ trang bức, Hikaru hơi hơi gợi lên khóe môi, giơ lên một mạt tà mị tươi cười, ôn hòa đôi mắt nghĩ thầm "lại nhiều ra đến một tên xuất sắc".

Ukyo đẩy đẩy chính mình trên mũi giá mắt kính, nói.

- Hai vị nếu không ngại cùng vào trong trước đi?

Anh ta tiếp tục nói.
- Hoan nghênh hai vị đã đến nhà Asahina, mọi người đều ở phòng khách chờ hai người đến.

- Cho các vị thêm phiền toái, Ukyo-san.
Ren hơi mang xin lỗi mà nói.

Ukyo mỉm cười lắc lắc đầu, một bên mời bọn họ tiến vào, một bên nói.

- Tsuruga-kun ở phía trước cũng đã cùng tôi thông qua điện thoại, cho nên chúng tôi đã sớm chuẩn bị tốt, cũng không tính là phiền toái.

- Ukyo-san xưa nay suy xét luôn là chu đáo như vậy.

Yashiro một bên cười ứng đối Ukyo có thể so với Ren càng tỏ ra quen thuộc hơn.

Dừng ở phía trước Tsuruga Ren sờ sờ cái mũi của mình, nhún nhún vai đáp lại, tỏ vẻ chính mình thực đồng ý.

Tiến vào tòa chung cư, mới phát hiện bên trong rất rộng.

Toàn bộ chung cư chia làm năm tầng, có tầng trệt cực kỳ trống trải. Cửa sổ pha lê sát đất càng là tăng thêm trong nhà ánh sáng sáng ngời, giản lược bố trí đại khí lại cũng không cổ hủ.

Lấy ánh mắt bắt bẻ của Ren đến xem vẫn là thực không tồi.

Đi theo Asahina Ukyo xuyên qua hành lang, vào thang máy, bọn họ rốt cuộc đi tới phòng khách.

Trong phòng khách, trên sô pha, đã có một vòng các màu mỹ nam. Bọn họ hoặc ngồi hoặc ỷ trên tường, tư thái muôn vàn, phong cách khác biệt.

Chính giữa sô pha là một cô gái nhỏ xinh đang ôm một đứa bé trong lòng.

Nghe được tiếng bước chân, bọn họ động tác nhất trí mà ngẩng đầu, theo phương hướng tiếng bước chân truyền đến, nhìn vào thân ảnh phía sau lưng Asahina Ukyo.

Bị mười mấy người đàn ông đẹp trai, hơn hai mươi con mắt nóng bỏng nhìn chăm chú, Tsuruga Ren lần đầu cảm thấy, nhân sinh nơi chốn đều tràn ngập khiêu chiến.

May mắn mà anh kéo Yashiro cùng nhau, bằng không kêu một người đối mặt thiên quân vạn mã này, e rằng ngay cả anh cũng sợ là có điểm thừa nhận không nổi…

- Đây là khách mà hôm nay đến nhà chúng ta, Tsuruga Ren-kun cùng Yukihito Yashiro-kun!

Asahina Ukyo dẫn đầu lên tiếng.

- Tsuruga-kun, Yakihito-kun, này đó chính là anh em của tôi.

- Lần đầu gặp mặt, tôi là Tsuruga Ren, đây là trợ lý của tôi Yashiro, thỉnh nhiều hơn chỉ giáo.

Ren mặt mang mỉm cười mà hướng bọn họ gật đầu.

Tsuruga Ren một gương mặt quá đỗi tinh xảo, cứ việc đứng đó, nhưng như cũ không tổn hao gì nét tuấn mỹ không tì vết, ngược lại tăng thêm một phân thần bí, duy nhất lộ ra tới ánh mắt giống thủy tinh thâm trầm sâu lắng như giếng cổ.

Tsuruga Ren dáng người cao gầy, thân hình chắc nịch ở bên trong áo sơmi phụ trợ hạ càng có vẻ nam tính lịch lãm. Chỉ là quanh thân phát ra khí tràng lành lạnh nhưng cũng đủ gây sự chú ý.

—— Minh tinh Tsuruga Ren, quả nhiên có tư bản để kiêu ngạo.

Liền lúc các anh em nhà Asahina quan sát Tsuruga Ren, đồng thời Ren cũng quan sát bọn họ, một bên quan sát một bên dưới đáy lòng cảm thán.

Quý bà Asahina Miwa thật là một người phụ nữ thần kỳ.
Sinh ra hơn mười vị con trai, mỗi người mỗi vẻ, phong cách khác nhau, nhưng đều không ngoại lệ đều tuấn mỹ.

Trong đó có mấy người hẳn là đã thành niên, năm tháng lắng đọng lại cùng xã hội lịch duyệt làm cho bọn họ sở hữu những thứ mà người bình thường vô pháp có được từng trải, mà này phần từng trải này cũng vì bọn họ tăng thêm phen khác mị lực.

- Tiền bối, hoan nghênh đến nhà Asahina.
Fuuto có chút khẩn trương cúi đầu với Ren.

Tsuruga Ren gật đầu từ tốn xem như chào hỏi, dường như cùng anh ta tương đối quen thuộc.

Dao động một vòng, Ren dư quang lại đột nhiên bắt giữ tới rồi một mạt thân ảnh quen thuộc.

Tsuruga Ren chớp hai mắt, âm thanh trầm trầm ra tiếng.
- Lại thấy mặt, Luna-san.

Ngồi ở giữa một đống mỹ nam lại như cũ độc lập cô gái kia, còn không phải là người mà anh gặp tại phiên chợ đêm hôm nọ sao?

Trong đầu đột nhiên linh quang chợt lóe, anh hơi ngạc nhiên vì sao cô ấy lại có mặt ở đây. Luna-san... Giống như cũng không phải họ Asahina.

- Chào Ren-san, Yashiro-san.
Luna con ngươi màu đen tuy rằng không cười, dù vậy, Ren như cũ cả người cảm thấy thật thoải mái.

Như giải đáp nghi vấn, Asahina Ukyo cứng đờ giải thích mà nói.

- Đây là Luna, cô ấy là bà con xa của chúng tôi, Ren-kun, các ngươi nhận thức?

Tsuruga Ren chú ý đến sau khi Ukyo-san hỏi ra câu đó, ngồi ở sô pha bên kia một vị nam tính mặc áo cà sa tóc vàng nhìn chằm chằm anh, ánh mắt không mấy thiện ý.

- Từng có duyên gặp một lần.

Tsuruga Ren cấp ra một câu trả lời ngắn gọn, sau đó lại đem tầm mắt thả lại trên người Tsubaki.

Tsubaki nháy mắt cảm nhận được đến từ anh ta ý tứ, mới trả lời.

- Hôm nọ gặp được Ren-kun, có cả Luna ở đó nữa.

“…”

Tsubaki, cậu cùng Ren-kun thật sự siêu cấp hiểu ý nhau, thế sao lại không giải thích ngay từ đầu chứ?

...

Tsuruga Ren cười tủm tỉm mà nhìn Fuuto, quan tâm hỏi.

- Gần đây cậu vẫn khỏe?

- Vẫn tốt tiền bối.
Khỏe cái quỷ! Gần đây vừa mới bị công ty đóng băng, làm sao có thể không có việc gì được.

- Sau cuối tuần này cậu vẫn nên trở lại công tác đi, nghỉ ngơi như vậy cũng đã đủ rồi.
Ren bình tĩnh mà nói.

Fuuto hiện tại tốt xấu cũng là ngôi sao thuộc LME, bị đóng băng gần cả tháng nay không có tin tức, giờ nhận được thông báo, cậu ta không khỏi sửng sốt.

Tsuruga Ren đương nhiên không biết là Fuuto giả trang bình tĩnh không chê vào đâu được quả thực rất vất vả.

Anh ta thật muốn hỏi Tsuruga Ren rốt cuộc tình thế bây giờ thế nào, chỉ là không biết mở miệng ra sao. Gương mặt trắng nõn bởi vì khẩn trương mà nhiễm một tầng ửng đỏ.

Phía sau Ukyo rốt cuộc nhìn không được, nhẹ nhàng ho khan vài tiếng lấy ý nhắc nhở.

- Cái kia, Ren-kun, phiền toái cậu cho chúng ta giải thích một chút đi?

- Xin lỗi, thất lễ!
Yashiro xấu hổ mà đỡ gọng kính.

- Ý của Ren là mọi việc cứ để xã trưởng giải quyết, Asakura-kun cứ công tác trở lại.

“…”

Này tương đương với không giải thích có được không!

Yashiro thực mau khôi phục nguyên bản tư thái giải quyết việc chung, vì bọn họ nhất nhất nói rõ nguyên nhân.

Này nguyên nhân, lại một lần làm cho họ cảm thán không thôi.

Trên thực tế, đây là Takadara bị bất đắc dĩ phải đóng băng Fuuto thôi. Trên thực tế ông ta cũng đã có manh mối việc này, mặc khác bây giờ nhân vật nữ chính của câu chuyện Mogami kyoko lại gia nhập bộ LOVE ME của LME nên bọn họ nhất trí cộng đồng đối ngoại rồi. Mặc khác phải chờ câu chuyện lắng xuống mới thông báo cho Fuuto biết, cho nên căn bản là không tồn tại thứ gọi là điều kiện để Tsuruga Ren giúp đỡ.

… Tuy rằng chính là để Fuuto “tránh đầu sóng ngọn gió”, nhưng mà...

- Mogami-san sẽ ra mặt làm rõ sao?

Sau một phen khách sáo, Tsuruga liếc Yashiro thẳng đến chủ đề, chỉ ra lần này bái phỏng mục đích ——

- Kyoko-san cô ấy sẽ không nói rõ quan hệ trợ lý-minh tinh giữa hai người, nhưng xã trưởng sẽ ở đằng sau thúc đẩy. Còn về phần Fuwa Shou không phải thuộc về công ty chúng ta, xã trưởng không tiện nhúng tay, cho nên...

- Là như vậy sao? Ren-kun cho chúng tôi gửi lời cảm ơn đến xã trưởng

Nói chuyện chính là Asahina Masaomi, đại khái là nguyên nhân chức nghiệp, anh ta làm cho người ta cảm giác thập phần ôn nhu, bên môi lúc nào cũng giơ lên nụ cười hòa ái dễ gần.

- Đương nhiên.
Tsuruga Ren ôn hòa đáp lại.

- Cũng có thể như vậy thôi! Bất quá xã trưởng cũng không khỏi quá bất cận nhân tình đi thôi!~

Asahina Tsubaki xấu xa cười, hoạt bát tiếng nói theo thói quen mà ở chỗ âm cuối hơi hơi giơ lên, nghịch ngợm thật sự.

- Tsubaki!
Asahina Azusa, cũng là anh em cùng trứng với Tsubaki, nhịn không được ra tiếng khiển trách nói.

- Anh không thể như vậy thất lễ!

Tsuruga Ren hoàn toàn không để bụng loại này tựa với thị uy hành động, lực chú ý hoàn toàn bị những lời này cấp hấp dẫn.

Nhớ tới lúc trước nói chuyện với Mogami Kyoko, không khỏi đồng tình cô ấy trải qua cùng với Fuuto chịu tội oan, mà nhìn phía Fuuto, Ren nói tiếp.

- Xem ra chỉ giúp cậu được đến đó, để Kyoko ra mặt làm rõ đã không thể được, đó là tối đa công ty có thể làm, để cô ấy bộc bạch quá khứ trải qua, thật sự rất khó xử.

Không nghĩ tới Ren phản ứng là như thế này, Azusa kéo kéo khóe miệng, hồi lấy một cái mỉm cười khéo léo.

- Chúng tôi hiểu rõ, cũng sẽ không có ý định làm khó dễ Kyoko-san.

- Tôi đến đây còn mang cho cậu một kiện lễ vật mà xã trưởng chuẩn bị.

Fuuto một bên phe phẩy đầu, một bên khẩn trương cự tuyệt nói.
- Lễ vật gì đó liền không cần đi…

Ren nhìn cậu ta một cái.

- Trận này sự kiện tự giải quyết mà không có thông báo các anh, dưới tình huống này tự xã trưởng định ra tới. Vốn dĩ liền cho mọi người tạo thành bối rối, hôm nay lại quấy rầy lâu như vậy, đương nhiên muốn đưa điểm lễ vật biểu đạt tâm ý. Tôi nói đúng không, Yashiro?

Bị đột nhiên điểm danh Yashiro nháy mắt từ hỗn độn trạng thái tỉnh lại, rất đồng tình xã trưởng vì bị Ren bức ép.

- Đương nhiên, Ren làm vĩnh viễn là đúng.

Ở đạt được nhận thức chung, Yashiro ôm một tập tài liệu đi đến.

Nhận được ý bảo của Ren, đem giấy tờ đặt ở trên bàn, trước mắt Fuuto.

- Suy xét đến tình trạng của Fuuto-kun, xã trưởng cảm thấy đưa chút bình thường gì đó cũng quá nông cạn, cho nên liền nhờ tôi chuẩn bị cho cậu chuẩn bị phần này công tác, hy vọng cậu vừa lòng.

Tuy rằng cái này cũng không có thể nhìn thấy là gì, nhưng ở đây ai cũng biết được, phần hợp đồng kịch bản này đối với tình trạng bây giờ của Fuuto là quý trọng như thế nào…

Asahina Fuuto biểu hiện do dự mà mở miệng.
- Cái này....

- Không quan trọng, này cũng là cậu nên được.
Ren nói, triều Fuuto gật gật đầu.

Mặt khác mấy anh em nghe xong Ren lên tiếng sau, cũng tràn đầy đồng cảm gật gật đầu.

Tự nhận cuối cùng là đem mọi việc  hoàn mỹ xử lý xong, Ren dưới đáy lòng thở một hơi dài, lập tức lại cười cười.

Đã đạt thành hiệp nghị, Ukyo vẫn là đại biểu Fuuto biểu đạt cảm tạ.

- Không cần cảm tạ, vốn dĩ chính là phiền toái mà xã trưởng nên giải quyết, đưa điểm lễ vật bồi thường cũng là hẳn là.

Ren cười cười, thanh lãnh khí chất bị anh ta tươi cười diệt đi hơn phân nửa.

- Kế tiếp thời gian, chúng tôi hy vọng cậu có thể biểu hiện thật tốt.

- Tôi biết chuyện này mang đến bối rối phiền phức cho cậu. Nhưng là, trong khoảng thời gian ngắn là vô pháp trở lại như cũ, mà công ty có khả năng làm, chính là tại đoạn thời gian này tận lực làm mọi thứ yên ắng xuống cùng giải oan cho cậu.

Tuy rằng không hài lòng cục diện trước mắt, nhưng mà Ren đại diện công ty phát biểu thanh minh, sở hữu truyền thông Nhật Bản cũng sẽ đăng lại này phần này thanh minh.

Trong thời gian ngắn trở về như cũ là không có khả năng, nhưng tiếp theo cũng cải thiện không phải sao?

Cho nên, ý tứ của Tsuruga Ren là không bằng đâm lao phải theo lao. Trước đem sự việc thanh minh, đè ép thông tin sai lệch trước, qua một đoạn thời gian, chờ điện ảnh đăng lên lúc sau, lại thương lượng vấn đề tương quan tiếp theo.

- Theo như lời cậu nói, chúng tôi sẽ tận lực phối hợp.
Asahina Ukyo bổ sung nói.

- Nếu Ren-kun đều nói như vậy, khi nào tiến hành họp báo?
Cảm nhận được Tsuruga Ren chân thành, Ukyo ngược lại ôn hòa hỏi.

- Vấn đề này, xã trưởng còn không thương lượng tốt, nhưng sẽ trong thời gian sớm nhất…
Yashiro lập tức nhìn về phía Ren, có chút do dự mà nói.

Nhận thấy được anh ta chuyển qua tới tầm mắt, mấy giây sau Ren liền mở ra hình thức đàm phán.

- Họp báo rất nhanh chóng được cử hành, hình thức được chọn có lẽ là talk show. Theo tôi thấy, liền tuần sau thích hợp nhất, mọi người cảm thấy có vấn đề không?

- Đương nhiên không thành vấn đề

Hikaru có một đầu tóc quăn cùng tinh xảo dung mạo tràn ngập tính công kích cười cười, gương mặt kia mỹ lệ đến quá phận phảng phất vựng khai một tầng hơi mỏng ánh sáng, loá mắt đến làm người không dám nhìn thẳng.

- Thật cao hứng, có thể đạt chung nhận thức.

Tuy rằng nói chuyện nôn nóng một chút, bất quá kết quả đối với ai cũng là mãn phần!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro