Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1: Vết nứt không gian xuất hiện

Trời dần chuyển tối, bầu không khí ở Yokohama trở nên ngột ngạt một cách kỳ lạ. Trong một con ngõ nhỏ, tiếng bước chân gấp gáp vang vọng trong không gian vắng lặng. Atsushi thở hổn hển, mắt nhìn chăm chăm vào bóng dáng mờ mờ phía trước đang trốn chạy.

"Dazai-san! Hắn chạy về hướng này!"

Dazai vẫn giữ dáng vẻ uể oải thường ngày, nhưng đôi mắt anh ánh lên sự sắc bén khi nhìn về phía trước. "Đừng mất bình tĩnh, Atsushi. Chúng ta đang đối mặt với một kẻ sử dụng năng lực tạo ảo giác. Nếu bị dẫn dắt bởi cảm xúc, cậu sẽ rơi vào bẫy của hắn."

Atsushi gật đầu, cố gắng ổn định lại nhịp thở và tập trung hơn. Cả hai tiếp tục lao vào con ngõ sâu hơn, ánh đèn đường nhấp nháy như muốn cảnh báo điều gì sắp xảy ra.

Bất ngờ, không gian xung quanh như rung chuyển. Một âm thanh kỳ lạ vang lên, giống như tiếng kính vỡ hòa cùng tiếng gió gào thét. Cả Dazai lẫn Atsushi dừng lại, ánh mắt đồng loạt hướng về phía trước.

Giữa không gian âm u, một vết nứt chói lòa hiện ra. Từ trong vết nứt, từng tia sáng tím đỏ nhảy múa, uốn lượn như những dòng sét nhỏ. Gió bỗng thổi mạnh hơn, cuốn tung rác và giấy vụn khắp con ngõ.

"Dazai-san... đây là gì vậy?" Atsushi lùi lại một bước, giọng nói khẽ run.

Dazai không trả lời ngay, chỉ nhướng mày, đôi mắt đầy hứng thú. "Một màn trình diễn thú vị... Cứ chờ xem."

Dazai chậm rãi bước lên, ánh mắt sắc lạnh hơn thường ngày. "Ồ? Đây không giống như năng lực mà tên đó sử dụng..." 

Anh cúi đầu mỉm cười đầy hứng thú "Thú vị thật. Cậu có thấy điều này mỗi ngày đâu, phải không Atsushi?"

Atsushi không trả lời, ánh mắt cậu vẫn dán chặt vào vết nứt. Nó càng lúc càng lớn hơn, đến mức gần như nuốt chửng không gian trước mặt. Một luồng ánh sáng chói lòa bùng lên, khiến cả Atsushi và Dazai đều phải nheo mắt lại.

Khi ánh sáng dịu xuống, một bóng người nhỏ nhắn từ từ bước ra khỏi vết nứt. Đó là một cô gái trẻ với dáng vẻ vô cùng kỳ lạ. Mái tóc đen buộc cao cùng một dải tóc đỏ nổi bật, đuôi tóc dài uốn lượn với một dải đỏ rực nổi bật. Cô đội một chiếc mũ tròn rộng vành che nhẹ nửa gương mặt, và đôi mắt đỏ vàng sáng lấp lánh, cùng bộ trang phục trông giống như một người làm nghề tang lễ. Trên tay cô là một cây thương dài với hoa văn phức tạp, đầu thương phát sáng như đang phát ra sức mạnh từ một thế giới xa lạ.

Cô bước ra khỏi vết nứt, đôi giày đen nhè nhẹ chạm xuống mặt đất, tạo nên một âm thanh nhỏ. Xung quanh, ánh sáng từ vết nứt dần biến mất, trả lại không gian cho sự tĩnh lặng.

Cô dừng lại giữa con ngõ, mắt nhìn xung quanh với vẻ tò mò. Đôi mắt đỏ vàng của cô sáng rực trong bóng tối, khiến Atsushi không khỏi cảm thấy kỳ lạ. Nhưng điều làm cậu bất ngờ hơn cả là... cô gái này lại nở một nụ cười ranh mãnh.

"Ồ? Đây là đâu nhỉ? Không giống Liyue chút nào..." Giọng cô vang lên trong trẻo, nhưng pha chút hóm hỉnh như đang trêu đùa với chính hoàn cảnh của mình.

Cô gái đó mỉm cười, một nụ cười ranh mãnh nhưng cũng đầy bí ẩn. "Ồ, một nơi mới... không tệ đâu nhỉ?"

Atsushi trố mắt nhìn cô, gần như bị choáng ngợp bởi sự xuất hiện bất ngờ và khác thường này. Nhưng Dazai, như thường lệ, vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, dù khóe môi anh khẽ nhếch lên.

"Cô là ai? Và tại sao lại xuất hiện ở đây?" Atsushi dè dặt hỏi, giọng pha chút ngờ vực, lùi lại một bước theo phản xạ, bối rối nhìn cô

Cô gái quay đầu sang phía cậu, ánh mắt sáng lên khi thấy hai người đang đứng nhìn mình. "Ồ, xin chào! Tôi là Hu Tao, người đứng đầu Vãng Sinh Đường. Và tôi đang tìm kiếm khách hàng... Hai người có hứng thú đặt trước một chiếc quan tài không? Tôi hứa sẽ làm chiếc tốt nhất Yokohama đấy!"

Atsushi lùi lại, hoàn toàn không hiểu nổi tình huống trước mắt. "Q-quan tài?"

"Đúng thế! Quan tài tốt nhất mà anh từng thấy!" Hu Tao nghiêng đầu, vẻ mặt ngây thơ nhưng giọng điệu đầy nghịch ngợm.

Dazai phá lên cười, tay đưa lên cằm như đang đánh giá cô "Quan tài? Cô đang nghĩ gì vậy? Chúng tôi còn chưa chết mà."

Hu Tao nháy mắt tinh nghịch "Đúng rồi! Nhưng ai mà biết được điều gì sẽ xảy ra trong tương lai, phải không? Chuẩn bị trước thì không bao giờ thừa."

Dazai bật cười lớn hơn, nhưng ánh mắt anh ánh lên vẻ tò mò "Cô thú vị đấy, Hu Tao. Cô đến từ đâu?"

Hu Tao nghiêng đầu, nụ cười ranh mãnh không hề giảm bớt "À, tôi đến từ một nơi gọi là Teyvat. Mà khoan đã..." 

Cô nhìn xung quanh, vẻ mặt đầy phấn khích "Đây là thế giới khác sao? Tuyệt thật đấy!"

"Ồ, thú vị đây," Dazai bất ngờ lên tiếng, ánh mắt lấp lánh khi nhìn Hu Tao "Cô gái kỳ lạ, nhưng tôi nghĩ cô vừa khiến buổi tối này của tôi trở nên thú vị hơn hẳn."

Hu Tao xoay gậy trong tay, nụ cười đầy tự tin vẫn hiện hữu trên môi "Vậy thì, anh bạn, tôi sẽ làm cho anh bất ngờ hơn nữa."

Chưa kịp nói thêm gì, phía cuối con ngõ, tên tội phạm mà họ đang truy đuổi xuất hiện, gương mặt tái mét khi nhìn thấy Hu Tao "Cái quái gì... Là năng lực của cô ta sao?!"

Atsushi ngay lập tức thủ thế, nhưng Dazai lại ngăn cậu lại bằng một cái vẫy tay "Khoan đã, tôi muốn xem cô gái này làm gì."

Hu Tao nhún vai, xoay gậy thêm một vòng "Ồ, muốn xem tôi làm việc hả? Được thôi, các anh chỉ cần đứng yên mà ngắm!"

Cô bước lên phía trước, đối diện với tên tội phạm đang run lẩy bẩy. "Nào nào, đừng sợ thế. Anh có muốn đặt một chiếc quan tài để dùng sau này không?"

Cô lao về phía tên tội phạm, nhanh như một cơn gió. Cây thương phát sáng mạnh mẽ, và chỉ trong nháy mắt, một đòn tấn công chuẩn xác khiến tên tội phạm không kịp phản ứng. Hắn ngã gục xuống đất, toàn thân run rẩy khi nhìn cô

"Thế nào? Hài lòng chưa?" Hu Tao quay lại, nhìn Dazai và Atsushi với nụ cười tươi rói.

Atsushi đứng hình, còn Dazai thì bật cười khẽ. "Cô thú vị thật đấy, Hu Tao. Tôi nghĩ cô nên cân nhắc gia nhập với tôi."

"Gia nhập? Thế tổ chức của anh có trả tiền không?" Hu Tao hỏi lại đầy tinh nghịch, làm cả hai người không nói nên lời.

"Nếu không thì tôi sẽ phải từ chối thôi."

Dazai bật cười sảng khoái. "Vậy cô chắc chắn sẽ thích nơi này."

Và thế là, cuộc gặp gỡ kỳ lạ giữa Hu Tao và Cơ Quan Thám Tử Vũ Trang chính thức bắt đầu.

------------------

Muốn đu bé con nhà tôi. Bé con quá mức xinh đẹp rồi ヾ(≧▽≦*)o

Nhớ vote và comment cho tôi nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro