Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

57

Tách ra khỏi hai thanh kiếm và Ango, Dazai bước ra khỏi tòa nhà. Cậu còn có một đứa học sinh cần được sắp xếp trước khi hoàn thành bước tiếp theo của kế hoạch.

Chậm rãi dạo bước đến nửa đường, Dazai dừng lại ngẩng đầu nhìn về một phươmg hướng mà cười khẽ.

"Tôi không nghĩ tới sẽ có người đi theo giám sát mình đâu... chủ nhân của cậu không giao nhiệm vụ cho cậu sao, Yamatonokami-kun?"

Thanh kiếm thuộc Shishengumi rốt cuộc từ bóng tối bước ra, ánh mắt không chút che giấu mà đánh giá chủ nhân nhà mình phiên bản thiếu niên.

"Quả nhiên là lúc này vẫn hợp mắt hơn là lúc nào cũng treo một bộ mặt giả nhân giả nghĩa."

"Gì chứ... nói xấu trước mặt chính chủ như vậy rất quá đáng đó!"

"Tôi đi theo bảo vệ ngài, tiểu chủ nhân." Yamatonokami đột nhiên bật cười một tiếng ánh mắt lập lòe mà nhìn thiếu niên trước mặt

"Tùy cậu. Những thứ diễn ra tiếp theo có lẽ không phải là thứ các cậu thích xem đâu." Dazai nhún vai ra vẻ không để ý

Hai người chậm rãi tiến đến một tầng hầm ngầm, mùi máu tươi xộc lên mũi khiến người khó chịu nhưng Dazai lại như quá quen thuộc mà mặt không đổi sắc. Yamatonokami hơi nhướn mày nhìn thiếu niên một cái sau đó lại đánh giá xung quanh. Qua những gì thấy được, nơi này có lẽ là một phòng khảo vấn và tất nhiên nơi này vừa chết không chỉ một người.

Quả nhiên tiến vào trong liền thấy mấy xác chết nằm ngang dọc trên mặt đất, đám người áo đen quây xung quanh có vẻ không biết làm sao.

"Tôi cần một lời giải thích." Dazai nghiêng nghiêng đầu nhìn đám bộ hạ của mình rồi lại nhìn về phía đống xác chết thảm thiết trên sàn nhà

Một người đánh bạo tiến đến cùng Dazai nhỏ giọng giải thích. Yamatonokami lại chẳng có để tâm nghe báo cáo mà nhanh chóng tỏa định một tầm mắt đang hướng về phía mình.

Đó là một thiếu niên tóc đen có nhúm trắng ở đuôi tóc, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm Yamatonokami. Thanh kiếm nhìn ra được trong ánh mắt kia có khát khao, có địch ý, có ghen ghét, còn có lửa giận hừng hực và tràn đầy không cam lòng. Mọi cảm xúc xấu trong ánh mắt đó đều hướng về phía Yamatonokami. Từng ở tương lai gặp người này một lần, thanh kiếm cũng biết rõ lý do.

Yamatonokami hướng bên cạnh Dazai dựa sát, nhận được một cái nhìn khó hiểu của thiếu niên cán bộ, sau đó lập tức cảm nhận được ánh mắt giận dữ kia tăng thêm sát khí. Nhưng khi tiểu chủ nhân nhà cậu tỏa định người kia, sát khí lập tức biến mất vô tung.

"Một trong số những tù nhân tỉnh dậy sớm hơn dự kiến, cướp lấy súng giết chết đồng bọn và đả thương những người xung quanh..." Bộ hạ của Dazai vẫn tận trách báo cáo

"Tôi đã xử lý tên đó." Thiếu niên áo đen rốt cuộc không tiếp tục đứng trong góc mà tiến đến trước mặt cấp trên của mình "Xin hỏi có gì không ổn sao?"

"Không có gì~ Akutagawa-kun đã giết chết mấy binh lính bất khuất này để bảo vệ đồng bạn. Rất xuất sắc nha~" Dazai híp mắt cười "Nếu không có năng lực của cậu thì không thể đánh bại kẻ địch mạnh như vậy đâu, không hổ là cấp dưới của tôi...."

Akutagawa còn chưa kịp vui vẻ vì được khen thì đã bị Dazai đấm một cú mạnh té lăn ra đất. Yamatonokami chớp chớp mắt nhìn cách Dazai dạy dỗ Akutagawa. Trong lòng nhớ lại tình cảnh lần đầu gặp mặt với Saniwa, sắc mặt bắt đầu trở nên khó coi.

Lần đó đánh cậu quen tay như vậy, hóa ra là áp đặt phương pháp dạy học sinh lên người cậu hay sao? Tch, ai mà muốn trở thành một khuôn mẫu với con cuồng khuyển không thể khống chế này chứ?

"Này không phải học được rồi sao? Lần sau nếu còn làm hỏng việc cậu sẽ nhận thêm 2 cú đấm và 5 phát đạn. Rõ sao?"

Tiếng súng vang kéo lại lực chú ý của thanh kiếm. Yamatonokami thấy ba viên đạn bị chặn lơ lửng trước mặt Akutagawa, phát hiện tiểu chủ nhân nhà cậu thật sự hướng học sinh của mình nổ súng.

Quả nhiên không nhìn nhầm, Dazai Osamu chính là ác quỷ.

Chính là... có thể vươn tay với những kẻ như họ ở thời khắc tuyệt vọng nhất, thì có là ác quỷ cũng sẽ bị tôn sùng như thần linh.

Yamatonokami biết tất cả mọi người ở Honmaru nghĩ như vậy, chính cậu cũng đã rơi vào cái hố này, mà cái tên mới bị đánh bầm dập kia có lẽ chỉ có hơn chứ không kém.

"Yamatonokami-kun, phiền cậu đi kèm Akutagawa-kun giải quyết những việc tiếp theo." Dazai như suy tư gì nhìn thanh kiếm bên cạnh một cái

"Tại hạ có thể tự mình làm, không cần hắn vướng bận." Akutagawa bất mãn chống người ngồi dậy

"Ah, đừng có nghĩ là ta muốn cùng làm việc với ngươi. Ai vướng bận vừa nhìn biết ngay không phải sao?" Yamatonokami cũng không nghĩ tới mình sẽ bị nhét cho nhiệm vụ này, ghét bỏ mà nhìn Akutagawa

Không biết là giống nam châm cùng cực thì đẩy nhau hay gì đó, Akutagawa và Yamatonokami lập tức nhìn nhau là sinh ghét. Dazai nhướn mày nhìn hai người đấu võ mồm, ánh mắt rất có hứng thú.

Bởi vì theo đúng tiến trình phát triển thì Akutagawa sẽ đụng mặt Gide Andre và suýt bị giết nếu Odasaku không kịp xuất hiện. Hiện tại cậu thay đổi mốc tiến trình, dẫn đến Odasaku có thể không tham gia đợt tấn công này. Thành ra, Yamatonokami là một lựa chọn để điền vào vị trí đó.

Có một kẻ được cử đến làm đối chiếu, Akutagawa hành động sẽ cẩn thận hơn vì không muốn so không bằng người kia. Yamatonokami nhận nhiệm vụ này cũng sẽ cố hết sức bảo vệ an toàn cho học sinh của cậu, đồng thời trở thành định vị sống để những đao kiếm khác có thể theo đó tìm đến cứu viện.

Nếu có thể kết cục Andre ngay tại đó thì thật tốt quá... mặc dù Dazai cũng biết mọi chuyện sẽ không dễ dàng như vậy.

Nghĩ trong đầu là thế, Dazai cũng không rảnh rỗi. Cậu điều động thuộc hạ tiếp tục điều tra về Mimic. Cho dù tương lai của cậu cũng đã cung cấp đầy đủ tình báo, cậu vẫn muốn huấn luyện đám người này hoàn thành nghiệp vụ cho tốt. Dù sao những kẻ này sẽ trở thành tay sai của Akutagawa nếu cậu rời đi, và học sinh của cậu cần một đám hậu cần xuất sắc để giải quyết cái hậu quả có thể gây ra với sự lỗ mãng của cậu ta.

"Thật là... mafia không chỉ biết giết người. Không thể hiểu nổi, mấy việc này nếu là Odasaku thì đã có thể tự mình hoàn thành không cần nhắc nhở rồi." Dazai oán giận lẩm bẩm

"Thứ... thứ cho thuộc hạ nói thẳng... Thuộc hạ biết về thành viên hạ cấp Oda Sakunosuke... nhưng..." Một thuộc hạ mở miệng lắp bắp thay Akutagawa bất bình "Thuộc hạ không cho rằng hắn xứng cùng ngài kết bạn."

" Mấy người thật sự nghĩ tôi với Odasaku không thể làm bạn á?" Dazai ngạc nhiên lên tiếng, ánh mắt khó hiểu vô cùng "Làm ơn đi, một mình anh ta đã ăn đứt hết nghiệp vụ của tất cả các người. Tôi nói trước đừng có ngu ngốc mà chọc giận Odasaku, bởi vì đến lúc đó không ai có đủ năng lực cứu mấy người đâu! Cho dù là Akutagawa-kun thì cũng cả trăm năm nữa cũng đánh không lại Odasaku."

Yamatonokami có thể nhìn thấy tên bên cạnh đùng một cái nổi lên phẫn nộ, cơ mà lần này không hướng về phía cậu mà là một người khác. Ngay cả Yamatonokami nghe lời này, lại nhớ lại biểu cảm trước đây của chủ nhân tại quán rượu Lupin, trong lòng cũng không kimd được nổi lên đố kị.

Dazai Osamu quá mức thông thấu nhân tâm, điều này khiến người này trở nên lãnh tâm lãnh tình với người xung quanh. Cho dù là thân nhân, đối với Dazai cũng chỉ là quan hệ nhặt lên được thì buông xuống được. Mà có thể khiến Dazai khắc sâu ghi nhớ mãi không quên đến độ muốn trở về thay đổi quà khứ như vậy, Oda Sakunosuke đúng là quá khiến người ghen ghét.

"Còn đứng đó làm gì, mau làm việc đi. Tôi không có cả ngày đâu." Dazai bĩu môi xua xua tay "Để cục quản lý dị năng tham gia vào là phiền chết luôn ấy!"

Đem Yamatonokami ném cho Akutagawa cùng đi làm nhiệm vụ, Dazai vừa rời khỏi phòng thẩm vấn liền thấy có người đã đợi sẵn. Cậu biết hành động của mình đang phá hủy kế hoạch của Mori Ougai và không sớm thì muộn, ông trùm của Portmafia cũng sẽ gọi mình đến hỏi chuyện.

Độ lệch lạc của tương lai: 23%

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
A/n: Đoán xem ai vừa té cầu thang :))
Cái quái gì đang xảy ra với đời tại hạ vậy chứ? Có thể xui xẻo đến mức này lận sao???
Riết mỗi lần ra chap như cập nhật cái cuộc đời xui xẻo của tại hạ vậy...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro